Do một số lý do nên tác giả a.k.a LyLy_Libra tạm drop bộ truyện này. Dù vậy, chuyện tạm drop chỉ là tạm thời mà thôi, tôi nhất định sẽ quay trở lại trong khoảng thời gian sắp tới. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện <3
•
Một chiếc fic tổng hợp các văn án
•
•Tác giả: @LyLy_Libra (Lưu Lam Ly)•
•Nghiêm cấm mang truyện đi dưới mọi hình thức•
•Đăng duy nhất tại Wattpad - tài khoản @LyLy_Libra•
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cô nhưng liệu còn có ai nhớ đây? Từ khi bố mẹ ly hôn rồi bỏ lại cô, ngoại trừ mỗi tháng gửi cho cô chút tiền sinh hoạt ít ỏi thì cũng chẳng hỏi han gì nữa, trên đời này người quan tâm cô chỉ còn lại chính bản thân cô.Cô đã quen những ngày tháng dù mưa gió cũng không ai đưa đón, cũng đâu có gì ghê gớm, không phải sao? Cô một mình đi về nhà, thật may là sau khi bố mẹ ly hôn có để lại căn nhà cũ cho cô, giúp cô không đến mức không nơi để về, lưu lạc đầu đường."Á!" Đôi giày vải giá rẻ đã bị mài mòn trở nên mỏng manh, lòng bàn chân bất ngờ bị thứ gì đó đâm phải, cơn đau nhói tràn tới, Diệp Tiên Tiên nhấc chân lên, có chút buồn bực định đá văng cục đá đã đâm vào chân mình, thế nhưng lúc chân giơ lên lại lơ đãng trông thấy bộ dạng của cục đá kia, nó không phải là một cục đá mà là một chiếc nhẫn, rất rất nhỏ.Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô nhặt nó lên, cầm trong tay ngắm nghía.Tạo hình cổ xưa, trên thân khắc một hình vẽ phức tạp, nhìn qua có vẻ không tầm thường.Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Diệp Tiên Tiên không tiện nhìn kỹ, cô lê đôi giày vải đầy nước đi về nhà.-------------…
Tags: Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, H văn, Trọng sinh, Niên hạ, Song // tính, Cung đấu, Cường cường, Cung đình hầu tước, Con của ông trời, Vả mặt, 1v1Độ dài: 65 chương chính truyện - 35 chương ngoại truỵện______________________Tóm tắt nội dung:Quân vương lập quốc khi sống lại bỗng trở thành sủng phi của hôn quân mất nước.Trần Chấp, vị kiêu hùng thời loạn, bình định bốn phương, dẹp yên ngoại bang, sáng lập nghiệp lớn muôn đời, công lao sánh ngang Tần Hoàng, Hán Vũ.Thiên hạ thái bình, tám phương ổn định, tựa như một giấc chiêm bao.Thế mà khi mở mắt ra, lại thấy con cháu đang ấn đầu hắn bắt liếm chỗ đó của y.Trần Liễm Vụ, từ khi Thái Tổ khai sáng cơ nghiệp, trải qua năm đời cũng truyền đến y, cuối cùng trở thành hôn quân mất nước. Đế nghiệp trăm năm tiêu tan, còn nhụ.c nhã hơn cả Hạ Kiệt, Thương Trụ.Thật sự bất tài vô dụng đến cùng cực!"Trời ban cho ta hai kiếp sống, ắt hẳn chưa quên Trần Bang ta." Trần Chấp nằm trên giường, như Bàn Long vừa mới thức tỉnh.Gánh vác cơ đồ, xoay chuyển càn khôn, cứu vớt giang sơn của hắn...Muốn vậy thì trước tiên hãy học làm Bao Tự của U Vương, Đát Kỷ của Trụ Vương đi đã.Vì đứa cháu trai của hắn mặc dù ngang ngược hồ đồ bất tuân đạo lý, nhưng lại rất nghe lời hắn nha.…
Tác giả:Phi Bôn Đích Tiểu Oa NgưuThể loại:Đam Mỹ, Truyện Teen, SủngNguồn:solijilleo.wordpress.comTrạng thái:FullTừ trước tới giờ Diệp Chu có một điều rất ghét một con số đó là số hai. Cuộc đời cậu hình như cứ gắn liền với nó.Cũng rất là lạ khi mà trong gia đình thì cậu là đứa con thứ hai còn trong trường học thì thành tích của cậu cũng đứng thứ haiCũng không kỳ quái, dù cậu có cố gắng thế nào cũng không vượt qua được lời nguyền số hai. Đáng giận hơn chính là, đến đại học, thành tích của cậu không chỉ đứng thứ hai, ngay cả vẻ ngoài cậu vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo cũng bị xếp thứ hai!Dựa vào cái gì tôi lại không thể tranh hạng nhất!Lão nhị vạn năm cũng phải nổi dậy!Sau đó, Diệp Chu vùng lên, hăng hái đấu tranh, kết quả... hạng nhất trở thành bạn trai của cậu.Đây chính là câu chuyện về hạng hai muôn đời 'bị buộc' tu thành chính quả với hạng nhất trong sự xúi giục của mọi người.Nhân vật chính: Diệp Chu, Thương Tấn | Vai phụ: Bạn học cả lớp…
Tên khác: Bệnh nhược thụ tại ngược văn lý đương hàm ngưTác giả: Đường Tửu NguyệtTag: Hào môn thế gia, Ngọt sủng, Xuyên sách, Sảng văn, Nhẹ nhàngTình trạng: Hoàn thànhTình trạng edit: Hoàn thành - đang betaTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Giản Úc, Lục Chấp ┃ vai phụ: ┃ cái khác:Một câu tóm tắt: Tôi thật sự không muốn được sủng đâu!Lập ý: Cố gắng thay đổi vận mệnh!{ editor không biết tiếng Trung, có sai sót mong mọi người nhắc nhở nhẹ nhàng. Cảm ơn!]…