Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1:

"Nói đi, cô muốn bao nhiêu tiền, mới chịu rời khỏi con tôi?"

Tầng một nhà hàng Khải Toàn, một phụ nữ trung niên ăn mặc phú quý, ngồi ở góc cầu thang. Đối diện bà là một cô gái trẻ tuổi.

Quần áo của cô gái này bình thường, bộ dạng lại xinh đẹp động lòng người. Mà lúc này, lại bởi vì câu nói của người phụ nữ trung niên, sắc mặt trở nên tái nhợt.

"Cháu..." cô mở miệng nói.

"Được rồi!" Người phụ nữ thô bạo cắt ngang lời cô, rút một tờ chi phiếu từ trong túi xách ra, ném đến trước mặt cô gái: "Tôi nghe nói, nhà cô khó khăn. Đây là 20 vạn, hẳn là đủ chứ!"

"Bác, bác gái, cháu không hiểu ý của bác..." Trong ánh mắt cô, hiện ra kích động: "Cháu, cháu muốn gặp Chu Hi! Cháu muốn nghe chính miệng anh ấy..."

"Bác gái là lời cô có thể gọi à?"

Người phụ nữ lại cắt ngang cô, châm chọc: "Cô còn muốn gặp con tôi? Cũng không xem cô có thân phận gì? Nói thật cho cô biết vậy, hôm nay chính con tôi nhờ tôi tới. Nó nhờ tôi nói lại với cô, lúc trước ở cùng cô, chẳng qua là thấy cô xinh đẹp, chơi đùa với cô mà thôi. Bây giờ nó ngán, cô cũng đừng dây dưa với nó nữa. Cô chỉ là một nhân viên làm công bình thường ở quán trà sữa, chẳng lẽ cô thật sự cho rằng, con trai tôi sẽ coi trọng cô?"

"Nhưng, nhưng anh ấy từng nói..."

Cố Niệm cúi đầu, các ngón tay đan vào nhau, giọng nói run run: "Anh ấy nói anh ấy thích cháu, sẽ kết hôn với cháu..."

"Kết hôn? Cô đúng là người si nói mộng!" Người phụ nữ không khỏi nâng cao giọng: "Cô cũng không soi gương, xem bản thân là thân phận gì! Chỉ dựa vào thân phận của cô, còn tính toán gả vào nhà họ Chu chúng tôi? Tôi nói cho cô biết, con tôi sắp đính hôn với Nhị tiểu thư nhà họ Vương rồi. Cô nên nhanh chóng cầm tờ chi phiếu này, biến mất trước mặt con tôi. Nếu không nghe lời, đừng trách tôi dùng thủ đoạn khắc nghiệt!"

Nói xong, người phụ nữ đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống cô: "Nói đến đây thôi. Thời gian của tôi quý giá, sẽ không lãng phí với cô. Còn cô, cứ tiếp tục ngồi ở đây đi. Dù sao, lấy thân phận của cô, có lẽ cả đời này, cũng sẽ không tới được nhà hàng sang trọng như thế này."

Nói xong, sửa sang áo choàng lại một chút, xoay người bỏ đi.

Cố Niệm cúi đầu, không nhìn thấy biểu cảm trên mặt cô, nhưng cho dù ai nhìn thấy cảnh tượng này, cũng cảm thấy là cô đang đau lòng.

...

Mà lúc này, trong căn phòng ở tầng hai.

Một người đàn ông mặc âu phục cao cấp được định chế, đang ngồi lẳng lặng cạnh cửa sổ. Khuôn mặt y tuấn tú, mũi cao thẳng, ánh mắt thâm thúy mê người, khuôn mặt giống như dao khắc. Trên dưới toàn thân, đều tỏa ra hơi thở mạnh mẽ khiến cho người ta sợ hãi.

"Bạch gia? Đề nghị vừa rồi của tôi..."

Giọng nói của người đàn ông trung niên, kéo y từ trong trầm tư.

Bạch Thận Ngôn quay đầu, nhìn người đàn ông trung niên ngồi đối diện, lúc này khuôn mặt đang lo lắng nhìn y.

Trong mắt Bạch Thận Ngôn thoáng hiện lên không vui vì bị cắt ngang.

Y ngẩng đầu, thoáng nhìn qua bên cạnh, trợ lý lập tức hiểu ý, thay y nói chuyện: "Mã tổng, về hạng mục thành phố Tây, Bạch gia chúng tôi..."

Tầm mắt Bạch Thận Ngôn, lại hướng xuống dưới tầng một lần nữa.

Khuôn mặt này, hình như đã từng thấy ở đâu rồi?

Nhưng, không đợi y nghĩ lại, chỉ sau một giây, cả một đám cả nam lẫn nữ, vọt ra từ bên cạnh. Mấy người này ăn mặc, không chỗ nào là không biểu hiện thân phận phú quý của bọn họ.

Bọn họ ngồi xuống bên cạnh Cố Niệm, mồm năm miệng mười nói chuyện.

"Ha ha ha, các cậu thua! Người hôm nay đến, không phải là tên Chu Hi cặn bã, mà là bà già nhà hắn! Nguyện cược nguyện chịu thua, nhanh đưa tiền cho mình!" Cô gái ngồi bên cạnh Cố Niệm, nói.

"A, sao có thể thua chứ?"

"Được rồi được rồi, cho cậu! Đều ở trong thẻ!"

"Mình không có đủ tiền mặt! Lát nữa trả cho cậu!"

"Cái gì mà lát nữa! Mình nhớ, không phải tuần trước cậu mới mua một chiếc Ferrari FF sao? Cái đó là được rồi, đưa chìa khóa xe cho mình!"

"Mình... được rồi, đưa thì đưa! Mình cũng không tin, mỗi lần cậu đều may mắn như thế! Khi nào thì mở ván lại? Bản thiếu gia muốn thắng được chiếc du thuyền xa hoa của cậu!"

...

Chờ "giao dịch" hoàn thành, có người cầm chi phiếu trên bàn lên, nhớ tới cảnh vừa rồi, cười to: "Bà già đó đúng là hài! Chỉ có 20 vạn, đã muốn đuổi Niệm Niệm của chúng ta? Gì chứ, 20 vạn? Còn không đủ Niệm Niệm nhà mình làm móng! Đúng không, Niệm Niệm? Bà già và tên cặn bã họ Chu quá kiêu ngạo, nếu Niệm Niệm cậu không trả thù, thì cũng không thể nói nổi."

Cố Niệm nghe xong, từ từ ngẩng đầu.

Lúc này, mặt cô nào còn có đáng thương, nhu nhược? Khóe miệng nhếch lên, ánh mắt sáng ngời tự tin, dường như chỉ trong nháy mắt, khí chất cả người cô, từ trong ra ngoài, đã xảy ra thay đổi cực lớn.

Cô vươn tay lấy chi phiếu qua, gấp thành cái máy bay giấy, nhắm vào thùng rác bên cạnh, ném đi. Rất nhanh, chi phiếu trị giá 20 vạn, đã thành một tờ giấy lộn trong thùng rác.

"Ha ha ha ha..."

"Làm tốt lắm!"

"Xem ra, bà già và tên cặn bã họ Chu, thật chọc tới Niệm Niệm nhà ta rồi!"

...

Người chung quanh, lập tức vỗ tay bảo hay!

"Niệm Niệm, cậu muốn làm thế nào? Bọn mình chắc chắn ủng hộ cậu!" Tiếu Tử Du nghiêng người, khoát tay lên vai Niệm Niệm, nhếch miệng cười hỏi.

...

Căn phòng trên tầng hai, lúc đám phú nhị đại kia xuất hiện, Bạch Thận Ngôn lại nhíu mày.

Chờ nhìn tới lúc này, anh còn chỗ nào mà không rõ?

Xem ra, lại là một đám phú nhị đại nhàm chán, phát minh ra trò mới mà thôi.

Đúng là một đám quần là áo lượt.

Cô gái như vậy, sao có thể là người trong ký ức của anh?

...

"Trả thù à?"

Cố Niệm hất cánh tay Tiếu Tử Du từ trên vai xuống, sau đó vuốt cằm, đôi mắt lóe ra ánh sáng gian xảo: "Không phải bà ta vừa mới nói, xuất thân của mình thấp hèn, không xứng với con trai bảo bối của bà ta sao? Mình lại muốn nhìn thử xem, rốt cuộc là ai xứng với ai?

Nửa tháng trước, cô nhìn thấy Chu Hi trên một chương trình phỏng vấn trên ti vi, lập tức bị vẻ ngoài của Chu Hi hấp dẫn. Thân phận của cô đặc biệt, cho nên mới giấu diếm thân phận thật, lấy thân phận "nhân viên quán trà sữa" tiếp cận Chu Hi.

Rất nhanh, Chu Hi đã bị cô hấp dẫn.

Ba ngày sau, hai người thành người yêu.

Tuần trước, Chu Hi cầu hôn cô, nói mãi mãi chỉ yêu một mình cô.

Nhưng rất nhanh, chuyện này đã bị mẹ Chu Hi biết.

Ngày hôm qua, Chu Hi hẹn cô, nói hôm nay gặp nhau ở nhà hàng, có chuyện muốn nói với cô.

Vì thế, đám bạn xấu này của cô, đã bắt đầu đánh cược, cược người hôm nay tới là ai? Cược Chu Hi có thể chống lại áp lực trong nhà, cưới "cô gái trà sữa" như cô vào nhà họ Chu?

Kết quả, người tới quả nhiên không phải là Chu Hi.

Chỉ là cô thật không ngờ, mẹ Chu Hi lại dùng "chi phiếu" để giải quyết cô.

Chỉ có 20 vạn, uổng bà ta còn lấy ra được!

Cố Niệm cô trước nay đã quen tùy hứng, có khi nào từng chịu tội như vậy?

Nếu, đối phương đã khiến cô khó xử, vậy cô cũng sẽ tuyệt đối không ấm ức nuốt cục nghẹn này!

...

"Ha ha! Có trò hay để coi!"

"Niệm Niệm, cậu mau nói cho mình biết, mình có thể làm gì?"

"Thiên Mỹ, cậu trước đừng nói gì, tuần sau Đại tiểu thư nhà họ Vương sắp kết hôn, gửi thiệp mời cho cậu..."

...

Mấy người vây lại một chỗ, hiến kế nửa ngày.

Sau đó, kết bạn rời khỏi nhà hàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com