Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

42. Tâm sự cuối năm

Good afternoon hoặc good evening cái mẹ gì đó mà toi cũng đếch care 500 chị em đang đi xem pháo hoa, nằm nhà ngủ, ở nhà tự thẩm hay whatever mà tự dưng máy hiện notice thấy cái fic xàm loz của toi mà định tắt cha máy đi để làm tiếp việc của mình, Renka đây.

Theo thông lệ hằng năm, vào mấy dịp đặc biệt thế này toi sẽ đăng chap mới. But năm nay vì một số lý do toi lại đết viết kịp nên hôm nay sẽ là chương trình hàn huyên tâm sự ngồi lê đôi mách giữa các chị em trước khi hết năm ha?

(Cơ mà chính xác là lảm nhảm hơn--)

Trước tiên toi muốn hỏi một câu rất không liên quan:

Mấy thím ăn gì mà luck cao thế? Nhà nào nhà nấy đã thấy Juzu về rồi?

Thề, ông THNK này mắc cả khó kiếm!

Cho dù đã cày nát cả map 7-4, đập ổ Kebii cả chục cả trăm lần rồi mà thế éo nào ổng đóe về?!

Đáng lẽ ra cái đợt đổi kiếm đầu năm toi đã có thể lấy ổng, but đời ếu như mơ. 'Cause thằng Trà nó bảo Juzu là kiếm rèn được còn Yeskanehira thì đóe nên nó nằng nặc bắt toi đổi Yeskanehira và toi belaik: "Okai, miễn Juzu rèn được thì well tau sẽ cho mài Yeskanehira"

Và đó là sự lựa chọn sai lầm nhất trong hôm đó của toi.

Đ*ỹ Rèn hả? Có cmm nó nhả cái gì khác ngoài 1:30:00 với 3:00:00 ấy!

Nói huỵch toẹt là ai có cái ct nào linh linh thiêng thiêng tí thì cho toi xài vớiiii.

Khụ.

Ây daaaa, cả một năm dài đằng đẵng, cuối cùng cũng sắp đến lúc tạm biệt rồi a... có nhiều chuyện nhiều biến cố xảy ra vê lìn...

Và toi vẫn dell được học sinh giỏi.

Giờ toi mới nhận ra một điều là mình mắc cả lắm nhọt với cái môn Sinh.

Tất cả các điểm trung bình môn đều vượt qua chỉ tiêu a.k.a trên bảy phẩy. Cả một trong hai môn Toán với Văn, Toán 8,5 Văn 7. Đủ để được học sinh giỏi rồi đấy.

Nhưng thế éo nào...

Chỉ vì Sinh được 6,8 mà tổng điểm trung bình môn, chia theo hệ số hai số ba gì gì đó toi đết care đết biết cũng như đết muốn biết, mình chỉ còn thiếu 0,1 nữa thôi... CHỈ THIẾU ĐÚNG 0,1 NỮA THÔI LÀ ĐƯỢC 8 PHẨY RỒI ĐM ĐỜI.

Toi nghe con chị kể nhiều lần rồi nhưng đúng phải tận tay tận mắt tự mình trải nghiệm thì mới biết 0,1 nó quan trọng, nó đáng giá đến nhường nào. (mà đã thế trong cái danh sách học sinh "cô rất tiếc" cô còn nhắc tên mình đầu tiên mới đau)

Saniwa ếu thích điều này.

Bây giờ toi đang cầm cái bảng điểm mắc dịch trên tay và thắc mắc xem có nên đốt tiên sư nó đi luôn không.

Well, 'cause my mama đi họp phụ huynh dell nói gì, cũng như dell tra hỏi luôn về cái bảng điểm. Mà ngay trước hôm đi họp toi có bảo mình chỉ được 7,9 và mẹ toi belaik: "Thôi, thế là được. Bây giờ khác rồi, có như cái thời cấp một nữa đâu. Mày có học nữa, học mãi cũng chỉ được thế thôi."

Và biết gì không? ĐÓ LÀ MỘT CÂU MỈA MAI ĐẤY ĐỊNH MỆNH!

Mặc dù đến giờ thì vẫn ăn Tết được nhưng quả nhiên toi vẫn thấy tội lỗi sao sao ấy...

Im so sorry mama. I'll cố gắng trong học kỳ II. Thật đấy.

Btw không liên quan lắm, nhưng toi vẫn nhớ sau cái hôm Việt Nam đá với Nhật, chả hiểu sao hôm ấy toi quyết định mặc áo quốc kỳ, trên má dán hình cờ đỏ sao vàng, và đm cả trường nhìn mình như con dở dizz mom :)))

Rồi cái lúc khi mà lên lớp đúng tiết Công Nghệ, cả lớp giơ tay vòi thầy cho gỡ điểm miệng hôm trước thì thầy chỉ vào toi như một vị thần: "Mời em 'Tôi yêu Việt Nam' lên bảng"

Toi đã có biệt danh mới :D

Mình định nói gì tiếp ý nhờ... à nhớ rồi.

Sau khi đọc fic Tiết Tháo của Shiki-han toi mới nhận ra là mình ít khi đụng vào Wattpad vkl.

Ý là ngoài viết fic và cmt ra thì gần như là éo làm gì khác cả. Mà trong khi cái thư viện của mình rõ lắm truyện đọc cũng đến là không hết.

Nên hôm qua, khi toi bị mẹ gọi ra trông hàng, trời thì nóng chảy mỡ ra và mình thì rảnh quá chả có gì để làm, trong tay lại có mỗi cái đth mẹ cho mượn, thì toi mới lại vào Watt lục lại đống truyện trong thư viện để đọc.

Rồi toi mới biết được rằng CHOIME AI CŨNG VIẾT HAY HẾT Á! Yup toi đếu đùa đâu, đến độ cười tới sắp sái quai hàm như một con dean ngoài đường là thấy rồi đấy :))))

Deep cũng có, lầy chẳng thiếu, đường một núi, muối cả biển. Nói chung là không biết diễn tả thế nào nhưng toi rất thích cái cách mà các Saniwa-san đặt cả tâm huyết của mình vào từng phần truyện, đó chính là phong cách riêng của mỗi người. Và toi thật sự ngưỡng mộ điều đó.

Ngắn gọn xúc tích laik Tsukina's fanfic (ei bạn ơi cái sinh nhật OC Sani và kỉ niệm 2 năm làm Sani đâu? Tính xù luôn à? :))

Như cái cách mà một lỗi chính tả cũng éo có như fic của Hatter-han (rốt cuộc mình đọc đâu ra đoạn cổ biết chơi Uno nhờ?! Mà nếu như cổ thật sự biết chơi Uno thì mong hôm nào đó chúng ta sẽ được đấu với nhau :D)

Or sự thân thiện có thừa của Saniwa Funon và cái fic lầy lội của cổ (toi biết tên cổ là Fuon but toi thích đặt nickname, và nếu cổ thấy khó chịu thì thôi vậy)

Sự dễ hiểu trong từng câu thoại, đơn giản mà lại không quá cầu kì, iz Yuukki's fic (How to design ảnh???)

Hay sự sinh động trong từng lời kể ngôi thứ nhất của Ame-Rin, rất có sức hấp dẫn người đọc, khiến bạn cho dù có dài đến đâu cũng muốn đọc bằng hết mới thôi (TOI MUỐN NÓI NỮA BUT CÁI VỐN TỪ HẠN HẸP VL) (YOU NEED TO READ AME-RIN'S FANFIC, IZ REALLY AMAZING) (CON NGƯỜI NÀY, TATSURU VÀ HIRATO THẬT SỰ LÀ BỘ BA HUYỀN THOẠI TRONG LÒNG TOI ĐẤY TOI ÉO ĐÙA ĐÂU)

Và of course không thể quên được cái cách mà Shiki-han cổ tạo ra một cái drama trông căng vl để rồi đến cuối cùng lại cua gắt còn hơn cả manga của nhà CLAMP (một con người rất mặn mà nhưng cũng biết ăn đường đúng lúc)

Well... còn nhiều lắm, kể hết chắc tới Tết tây :D

Trong năm nay vẫn thấy hãi nhất cái lúc khi mà Shiki-han cổ có nhắc đến cái fic xàm loz của toi trong truyện của cổ thì kiểm tra lại mới thấy thím ấy có follow mình và toi lại quắn quéo belaik: "OMFG SHE NOTICE MEEE! HOLY SHITTU THIZ IZ REAL LIFE???" Kiểu thế :)

Cảm ơn vì đã rắc muối cho toi :3 và cả đợt collab nữa OwO

À suýt quên, xin gửi special thank to Ame-Rin a.k.a người đã thông não toi trong vài tháng vừa qua, mặc dù toi gây nhiều phiền phức cho chế vl (toi biết chế éo care đâu, chỉ là toi muốn nói thôi)

Con người này thật sự rất khó hiểu, kiểu bí ẩn :>

Tiện thể luôn thì ở đây nếu ai là dân vẽ thì plz be my sensei... my art iz so sh*t...

Toi đã phát hiện ra một sự thật từ lâu rằng đại đa số CÁC SANIWAS ĐỀU VẼ RẤT ĐẸP CÁI ĐẬU PHỘNG!

Nhìn lại tranh mình thấy nản vê lìn...

Rốt cuộc mấy con người này học vẽ ở đâu vậy...

Cơ mà cũng thật sự... éo ngờ có ngày mình quen được nhiều Saniwas thế này luôn...

Im so xúc động... *chấm nước mắt*

Mới ngày nào mình vẫn chỉ là một đứa trẩu tre đi đọc truyện chùa (giờ vẫn thế) mà bây giờ đã có nhiều đứa bạn thế rồi...

Đời đúng là lắm chữ "ngờ"...

Còn về cái truyện này...

Gì muốn nói toi đã nói hết rồi nên khỏi nói lại há.

Toi vẫn đang rất cố gắng để cải thiện văn phong nhưng nó ếu đỡ hơn được tí nào nên toi mới phải đi đọc Cô Gái Văn Chương đây. Nhưng đọc đến tập 4 thấy nhiều drama quá nên đóe dám đọc nữa.

Thế là quay lại điểm xuất phát :) thốn vl :)

Nhưng vẫn phải nói là toi thật sự thấy hoang mang vaicalon khi thấy cái truyện này được ủng hộ thế.

Rất là cảm ơn mọi người *cúi đầu*

Toi biết là mình vẫn còn nhiều khuyết điểm, cũng như rất trẩu, vô duyên, vo^ ho.c, ngu dốt,... nhưng toi vẫn đang cố gắng sửa chữa, nên nếu lỡ có làm phật ý ai hoặc gì đó, cho toi thành thật xin lỗi. Mong các Saniwa-san bỏ qua cho.

But bây giờ sắp năm mới rồi, nên là không khẩu nghiệp nữa nghen.

Hãy dành những lời chúc tốt đẹp nhất, những lời yêu thương nhất với những người mà bạn yêu quý nhất và ở bên cạnh họ trong những thời khắc (quý giá) như này đi.

Cho dù có như thế nào bạn cũng không thể phủ nhận là những khỏng khắc thế này thật sự rất vui đâu.

Thôi lảm nhảm thế thôi! *Đập tay*

Năm mới rồi chúc tất cả mọi người sẽ full kiếm hiếm, hi*p chết được đ*ỹ Rèn, những người đang thi vào cấp 3 đậu được trường họ muốn, những người đang đi làm sẽ luôn đạt được thành công trong công việc, những người đang lạc trôi như bánh trôi nước giữa đời sẽ nhanh chóng xác định được phương hướng cho tương lai, những người đang đu trai sẽ có tiền mua goods, nen, figure hoặc bất cứ cái gì mà họ muốn, những người đang muốn được đại thừn notice thì sẽ được như ý...

Và các Saniwas trong hội PNCC laik Shiki-han, Ai-san and Hatter-han (riêng Hatter-han thì viết cho xong đợt drama này đi để cho mấy đứa đi làm cameo như toi còn ăn cỗ ngon) sẽ sống hạnh phúc mãi mãi với người mình yêu, và nếu chồng mình mà có lăng nhăng với bố con thằng nào thì cứ phang thẳng cục gạch vào mặt luôn cho toi, còn không muốn dùng bạo lực thì hãy đăng ký vào trường dạy nghề SS để học cách đánh ghen đúng cách. (I want too :)))

Còn gì nữa không nhờ?

- A-A-A-Aruji!!! Về cái tweet twintail--

- Stop Midare... don't touch my pain... tau biết cái gì đang xảy ra rồi... mình đăng cái tweet twintail vào 10h đêm hôm trước, 10h sáng hôm nay mình xóa tweet và 10h đêm ông nay ổng mới rep lại... còn tag cả tau vào rồi khen tranh dễ thương nữa mới đau...

Đó là lý do nếu muốn được đại thừn nô tịch thì phải KIÊN TRÌ LÊN! KIÊN TRÌ LÊN NGHE CHƯA DOUMA?! ĐỪNG THẤY NGƯỜI TA KHÔNG REP MÀ LẠI TƯỞNG MÌNH BỊ CHO ĂN BƠ HAY GÌ ĐÓ MÀ XÓA MỌE TWEET ĐI, CHỈ CẦN NGHĨ ĐƠN GIẢN HÓA MỌI THỨ LÊN RỒI NGƯỜI TA SẼ REP THÔI NGHE CHƯA!? ĐỪNG CÓ MÀ BỎ CUỘC!!!

- Trước khi tym tau nó lại đập loạn xạ lên vì ổng thì dắt tau đi kiếm chỗ nào ngắm pháo hoa đi... đm tym tau nó sắp bay ra khỏi lồng ngực luôn quá...

- Don't mind Aruji, đêm nay không say không về!

Ây đừng say thật... Ichigo thiến tau mất...

Rồi cả bọn cùng dắt tay nhau lên đàng... lộn, dắt tay nhau đi ra quảng trường.

Ok, chung quy là Happy New Year everyone (sớm) nhá! Mong sau này vẫn sẽ được các chế chiếu cố! Bye!

(Toi cũng muốn vẽ tranh như người khác nhưng ếu kịp lol)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com