Chương 9
Những ngày tiếp theo trôi qua chậm rãi, Hermione vẫn có cảm giác khó chịu như thể cô đang bị theo dõi mọi lúc mọi nơi. Cô tham gia mọi lớp học miễn phí có thể và dành thời gian trong thư viện để nghiên cứu wendigos, mặc dù việc tìm kiếm không mấy hiệu quả, cô sẽ không bỏ qua. Tại một thời điểm nào đó, Ginny nhận ra rằng Hermione có thể sắp phát điên nên đã cố gắng đưa cô ấy ra ngoài và chạm vào cỏ, tiếc rằng điều đó càng trở nên tồi tệ hơn nên cô ấy đã thuyết phục Harry giúp mình. Cuối cùng thì Harry cũng thuyết phục được Hermione đi ăn sáng với họ. Hermione không vui khi rời khỏi phòng học của mình nhưng điều đó khiến Harry và Ginny rất vui nên cô không thể phàn nàn. Harry Ginny và Hermione tiến đến bàn Ravenclaw, nơi Neville ngồi cùng Ron và Luna, khi thức ăn xuất hiện, bạn bè của cô bắt đầu trò chuyện. Cô ấy lắng nghe vài phút trước khi cảm thấy buồn chán và nhìn quanh đại sảnh, một Phù thủy Hắc ám nào đó đã bắt gặp ánh nhìn của cô ấy, và cô ấy cũng lọt vào mắt xanh của giáo sư Black. Cô ấy và Hermione đều đang nhìn nhau không dám nhìn đi chỗ khác, Hermione nhíu mắt và Black khẽ nhếch môi. Sau khi nhìn chằm chằm vào Hermione, cánh tay đang thảnh thơi bắt chéo trên ngực, đầu ngả ra sau, và mắt nhắm lại. Nhìn giáo sư Black đang ngủ say, Hermione chỉ lang thang suy nghĩ những gì mà giáo sư có thể đang nghĩ về.
Neville: "Hermione, bồ thậm chí còn không lắng nghe"
Hermione: "Xin lỗi Neville, có chuyện gì vậy"
Ginny: "Mình nghĩ bồ ấy đã bị phân tâm bởi một Phù thủy độc ác nào đó"
Ron: "Thật là, Mione. Lần cuối cùng bồ ngủ là khi nào"
Hermione: "Mình ngủ ngon, Ron"
Ron đặt tay quanh Hermione và ôm cô vào lòng. Hermione không nhận ra mình cần được an ủi tuyệt vọng như thế nào cho đến khi được ở trong vòng tay của Ron. Khoảnh khắc không kéo dài lâu khi Draco bắt đầu nói.
Draco: "Thật là một huống hay, ta nghĩ rằng máu bùn đang hẹn hò với Weasley "
Bàn Slytherin vang lên tiếng cười khiến các nhà khác cũng chú ý, Ron và Hermione sắp sửa đứng thẳng dậy và rời xa nhau.
Neville: "Im đi Malfoy"
Draco: "Ooo xem ai đang nói chuyện, ngươi có muốn bị một Longbottom đánh bại nữa không"
Ron: "Cứ phớt lờ cậu ta đi, cậu ta đang khao khát được chú ý vì cha cậu ta không cho cậu ta bất cứ thứ gì"
Draco: "Chà ít nhất bố ta cũng có một công việc đáng kính không giống như ngươi, Weasel"
Harry: "Sao cậu dám"
Harry đứng dậy và tiến về phía Draco, người đang đứng gần bàn Slytherin. Ginny đứng dậy đuổi theo và kéo bồ ấy trở lại từ Malfoy. Các chàng trai đang đứng đối mặt với nhau không dám phá vỡ giao tiếp bằng mắt. Ginny cuối cùng đã thu hút được sự chú ý của Harry và Harry quay lại và quay trở lại bàn Ravenclaw
Draco: "Bây giờ ta đang bối rối, Ginny đang hẹn hò với Potter-lừng-danh hay là đang hẹn hò với đám bùn bẩn thỉu-"
Trước khi câku ta có thể nói hết câu, Harry đã quay lại, đẩy cậu ta xuống đất, đè lên người cậu ta và bắt đầu tấn công Draco. Ron và Hermione cùng với Neville đứng dậy và cố gắng tách họ ra, điều này không hiệu quả cho đến khi giáo sư Black tham gia. Một chuyển động tay sắc bén và cả hai cậu bé đang lơ lửng trên không.
Giáo sư Black: "Tại sao luôn luôn là cậu Potter gặp rắc rối, giống như thật sự là cậu tin ta không dám mắng cậu."
Ron: "Nhưng thưa Giáo sư, Draco đã bắt đầu việc này. Harry chỉ đang-"
Giáo sư Black: "Nghe đây cậu Weasley nếu tôi muốn một lời giải thích, tôi sẽ yêu cầu"
Giáo sư Black để cho các chàng trai xuống và với một cú va chạm, cả hai đều ngã xuống đất.
Giáo sư Black: "Cả hai người đều là nỗi thất vọng đối với Nhà của mình, mỗi người 50 điểm và một ngày cuối tuần bị giam giữ"
Cô ấy trừng mắt nhìn Draco trong một giây trước khi quay lại và đi đến bàn giáo viên
Ginny: "Nhưng thưa Giáo sư, Harry đang bảo vệ Hermione"
Giáo sư Black: "Một lần nữa, cô Weasley, nếu tôi muốn một lời giải thích, tôi sẽ hỏi"
Ginny: "Draco gọi Hermione là máu bùn làm sao mà công bằng"
Giáo sư Black đột ngột quay lại khiến Ginny đang đi phía sau cô giật mình.
Giáo sư Black: "Là thật sao Draco?"
Draco vẫn nằm trên sàn, nuốt khan.
Draco: "Tất nhiên là không phải thưa dì- Giáo sư"
Giáo sư Black: "Đừng nói dối tôi cậu bé"
Giáo sư Black lên tiếng và ném cho Draco một cái nhìn gay gắt. Harry quyết định từ từ rời xa hai người. Draco đỏ bừng cả mặt như thể cậu ấy đang xấu hổ. Sau khi không có câu trả lời giáo sư Black thở dài
Giáo sư Black: "Tới văn phòng chính ngay bây giờ, và tôi sẽ gửi một con cú cho mẹ của cậu. Tôi chắc rằng bà ấy sẽ rất vui sau khi nghe loại ngôn ngữ mà cậu đang sử dụng"
Draco đứng dậy và gục đầu khi đi ra khỏi sảnh lớn. Hội trường trở lại náo nhiệt bình thường khi giáo sư Black quay lại và đi đến bàn giáo viên.
Ron: "Mione, bồ có sao không?"
Hermione lau nước mắt trên mặt. Cô đã quen với việc Draco và những Slytherin khác gọi tên cô và sự chán ghét thực sự của họ đối với người sinh ra từ muggle, Luna đã mang khăn giấy cho cô.
Hermione: "Ừ, Draco chết tiệt"
Tất cả đều cười một chút và ngồi xuống. Bầu không khí trở lại bình thường giữa những người bạn, nhưng Hermione không hề thoải mái. Sự thật là, Hermione không bị tổn thương bởi những lời nói của Draco vì cô ấy đã quen với những nhận xét như vậy, cô không thực sự quan tâm đến những gì Draco nói nữa. Cô ấy đang khóc vì giáo sư Black đã làm điều gì đó, một người thuần chủng từ Ngôi nhà Black cao quý và cổ xưa nhất, một trong những gia đình phù thủy thuần chủng lớn nhất, lâu đời nhất và giàu có nhất ở Anh, và là một trong Hai mươi tám gia đình thần thánh. Một năm trước, giáo sư Black thậm chí không thèm để mắt đến những lời nói của Draco, điều gì đã thay đổi? Tâm trí của Hermione không thể có câu trả lời, điều này khiến cô khó chịu. Đôi mắt của Hermione hướng về phía giáo sư Black. Cô ấy ở bàn của giáo viên, hàm của cô ấy siết chặt, hai tay khoanh trước ngực, cô ấy dựa lưng vào ghế nhìn xuống các Slytherins. Đôi mắt của Hermione lướt trên khuôn mặt cô, làn da của giáo sư Black mặc dù nhợt nhạt nhưng vẫn mịn màng và mềm mại, không có dấu vết cũng như tì vết. Đôi mắt cô tối nhưng vẫn ấm áp. Hermione đồng với nhịp thở của mình với giáo sư Black. Ron xoa xoa cánh tay của Hermione khiến cô ấy thoát khỏi trạng thái thôi miên.
Ron: "Bồ vẫn đang nghĩ về những gì Draco đã nói à?"
Hermione: "Đại loại vậy"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com