Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20+21

20.

Sau mấy ngày chịu khó tu luyện, tu vi của Tang Tửu tăng lên rất nhanh, có thể nói là tiến bộ thần tốc.

Gương mặt vui vẻ, dương dương tự đắc của Tang Tửu mười phần đáng yêu, lẩm bẩm một mình trong sân: "Chiếc vòng Hộ Tâm mà Minh Dạ đưa cho ta thật hữu dụng, mới có mấy ngày, tu vi của ta đã khôi phục gần một nửa, như vậy xem ra ngày mà ta phi thăng sắp tới rồi."

Từ nhỏ đã được cha và ca ca nâng niu trong lòng bàn tay, tính tình Tang Tửu khó tránh khỏi vẫn giống như trẻ con, niềm vui thì không có gì đặc biệt, nhưng không phải người kiêu ngạo, hống hách, trái lại còn tri thư đạt lễ, đối xử hoà nhã với người khác, lòng mang chúng sinh nữa. (Thiên Hoan trợn trắng mắt: Cô trực tiếp báo cho ta biết số CMT là được rồi!)

"Ta phải cảm ơn Minh Dạ cho tốt mới được." Miệng Tang Tửu nhắc tới, ngẩng đầu đã thấy Minh Dạ bước những bước nhẹ nhàng về phía bên này, bèn vội vẫy tay, gọi: "Minh Dạ!"

Minh Dạ lại gần, hỏi: "Tang Tửu, mấy hôm nay tu luyện thế nào? Còn nữa, việc ăn, mặc, ở, đi lại có thiếu gì không? Nếu có chỗ nào không ổn, cứ nói với ta. Mấy ngày nay, ta cũng đang cố gắng tu luyện, không có thời gian chăm sóc cô, thực sự xin lỗi."

Tang Tửu lắc đầu cười, đáp: "Minh Dạ, huynh cứ yên tâm đi, ta sống ở đây tốt lắm, chẳng có chỗ nào không quen cả, còn Lục Ngạc tỷ tỷ và Hồng Châu tỷ tỷ nữa, bọn họ cũng rất quan tâm đến ta, thường xuyên trò chuyện với ta. Ngoài ra, nhờ có chiếc vòng huynh đưa cho ta, mấy ngày nay, tu vi của ta tăng lên nhanh lắm."

"Vậy thì tốt." Nghe Tang Tửu nói, Minh Dạ yên tâm hơn rất nhiều.

Tang Tửu lấy cung tên của mình ra, giương cung, bắn về phía tấm bia, một loạt động tác như mây bay nước chảy. Chỉ thấy mũi tên lao thẳng về phía trước với ánh sáng xanh, trúng hồng tâm.

"Huynh xem đó, kĩ thuật bắn tên của ta cũng có tiến bộ rất lớn." Tang Tửu thể hiện thành quả tu luyện của mình cho Minh Dạ xem, xoa xoa tay. "Chỉ là cánh tay này đau quá đi mất."

Minh Dạ đã nhìn ra vấn đề nằm ở đâu, bèn nói: "Phóng mũi tên ra, nâng cánh tay lên cao hơn một chút, có thể tiết kiệm sức lực hơn."

Tang Tửu không hiểu. "Là ý làm sao?"

"Cô hãy kéo cung lần nữa đi."

Nghe vậy, Tang Tửu kéo căng cây cung trong tay ra lần nữa. Vì dùng lực không đúng lắm, thân hình Tang Tửu cũng không đủ ổn định, có chút rung lắc nhẹ mà mắt thường khó có thể phát hiện được.

Minh Dạ tới gần Tang Tửu, trực tiếp đưa tay lên giúp Tang Tửu điều chỉnh động tác, tay trái ổn định cây cung, tay phải nâng lên một chút. Minh Dạ nghiêng đầu về phía Tang Tửu, nhìn tấm bia trước mặt, Tang Tửu cứ nhìn góc nghiêng của Minh Dạ, nhất thời có chút thất thần.

"Giơ cao tay lên nào." Minh Dạ lặp lại lời vừa nói, hơi thở của y cứ quanh quẩn bên tai Tang Tửu.

Rõ ràng là lời nói gần như trong tầm tay, Tang Tửu lại cảm thấy giọng nói này tựa như được truyền tới từ nơi chân trời, hết sức kỳ ảo. Trong lòng Tang Tửu mong đợi, ước gì thời gian có thể dừng lại vào giây phút này.

Ngoại hình của Chiến thần Minh Dạ, da trắng môi đỏ, mắt long lanh răng trắng bóng, khắp Tiên giới không ai sánh bằng.

"Đã hiểu chưa?" Minh Dạ quay đầu nhìn Tang Tửu, thấy nàng đứng đó với vẻ thất thần, còn tưởng mình biểu đạt chưa đủ rõ ràng.

"Ừm." Tang Tửu bấy giờ mới hồi thần, nhẹ giọng đáp.

Minh Dạ lúc này mới ý thức được hành vi của mình quá thân mật, dù sao hiện giờ bọn họ hãy còn chưa phải là phu thê, bèn vội buông Tang Tửu ra, nghiêng về phía không có người, nói: "Vậy cô luyện tập tiếp đi, ta có việc đi trước đây."

"Ta có nói gì đâu, sao còn ngượng ngùng nữa vậy?" Tang Tửu nhìn bóng lưng Minh Dạ rời đi, lẩm bẩm một mình.

Cảnh tượng này bị Thiên Hoan đứng trên cầu nhìn thấy, cơn giận không dễ gì mới nguôi ngoai trong nháy mắt đã bùng lên: "Hay cho việc không có hành động nào vượt quá khuôn phép, ta vừa tới đã xem được một vở kịch hay rồi, con trai tinh này có thủ đoạn lắm, tuyệt đối không thể giữ lại được."

21.

Sau khi Minh Dạ rời đi, Thiên Hoan nhân cơ hội bước lên phía trước, sắc mặt cứng đờ, cười giả tạo, hỏi: "Muội chính là con trai tinh mà Minh Dạ ca ca đưa về từ dưới hạ giới đó sao?"

Vị tỷ tỷ mà Tang Tửu nhìn thấy trước mặt ăn mặc hoa lệ, dung mạo xinh đẹp, thái độ kiêu ngạo, trong lòng đã có sẵn câu trả lời.

"Chắc hẳn tỷ tỷ đây chính là Thánh nữ Thiên Hoan của tộc Đằng Xà, tiểu nữ Tang Tửu, hữu lễ rồi." Đối với người không có ý tốt như Thiên Hoan, trong lòng Tang Tửu không mảy may có chút ác ý nào, trái lại còn đối đãi theo lễ nghĩa.

Tang Tửu không muốn kết oán với người khác, nhưng Thiên Hoan lại chỉ cảm thấy nàng trong ngoài bất nhất, diễn kịch rất nhiều, bụng dạ sâu sắc.

Thiên Hoan che giấu ánh mắt khinh thường của mình, nói tiếp: "Nghe nói lần trước Minh Dạ ca ca bị Ma thần đánh lén, bị thương nặng, muội đã hao tổn hết tu vi của mình để cứu y."

Tang Tửu không tự ti cũng không kiêu ngạo, ăn ngay nói thật: "Chiến thần Minh Dạ lòng mang chúng sinh, bảo vệ nhân gian, muội cứu y là việc nên làm."

Chỉ trong chốc lát, thái độ của Thiên Hoan dịu đi không ít, mỉm cười cảm ơn Tang Tửu: "Ta và Minh Dạ ca ca lớn lên cùng nhau, là thanh mai trúc mã, lúc đó, ta nghe tin y xảy ra chuyện, trong lòng thực sự rất lo lắng. Bây giờ, thấy Minh Dạ ca ca bình yên vô sự, lòng ta rốt cuộc cũng có thể nhẹ nhõm rồi, thực đa tạ Tang Tửu cô nương."

Việc ném đá giấu tay của Thiên Hoan, Tang Tửu đều đã hiểu cả, biết nàng ta tới là để ra oai với mình.

Tang Tửu không chịu thua kém: "Thánh nữ không cần khách sáo, việc muội cứu Minh Dạ thần quân, Minh Dạ đã cảm ơn muội từ lâu rồi. Bọn muội đã vì việc này mà gắn bó, Minh Dạ còn bằng lòng đưa muội về Tiên giới, tặng pháp khí để giúp muội tu luyện nữa, bây giờ, trái lại là muội phải cảm ơn Minh Dạ ấy chứ."

Lời này vừa nói ra, Thiên Hoan thẹn quá hoá giận, hiềm vì thể diện của mình nên không phát tác.

Thiên Hoan nhanh chóng bỏ đi, trong lòng tức giận bất bình: Minh Dạ, con trai tinh kia đê hèn như vậy, lợi dụng lòng trắc ẩn của huynh mà giăng bẫy để leo lên, huynh thì trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, muội nên làm gì để huynh thấy rõ đây?

Thiên Hoan ra ngoài, đi xuống bậc thềm, vừa khéo trông thấy Lục Ngạc và Hồng Châu đang tưới hoa cách đó không xa.

Thiên Hoan thầm nghĩ: Hai vị tiên tỳ này chủ yếu phụ trách chăm sóc hoa cỏ của Kim Thần điện, ắt sẽ tiếp xúc với con trai tinh kia.

"Hai người các ngươi qua lại gần gũi với con trai tinh kia phải không?" Thiên Hoan tới gần, hỏi hai vị tiên tỳ.

"Tham kiến Thánh nữ." Lục Ngạc và Hồng Châu mau chóng bỏ bình phun trong tay xuống, hành lễ với Thiên Hoan, đoạn đáp: "Là... là Tang Tửu cô nương chủ động tìm bọn nô tỳ nghe ngóng sở thích của thần quân, bọn nô tỳ mới nói thêm mấy câu. Tang Tửu cô nương biết thần quân suốt ngày ở quân doanh, bèn chăm chỉ luyện tập binh khí, tăng cường tu luyện, muốn sau này gia nhập quân doanh, ở lại bên cạnh thần quân."

Hồng Châu tiếp lời: "Ngày mà Tang Tửu cô nương tới, thần quân đã dặn bọn nô tỳ rằng Tang Tửu cô nương là khách quý của ngài, bảo bọn nô tỳ săn sóc cẩn thận, đáp ứng mọi nhu cầu của Tang Tửu cô nương."

Lục Ngạc nói thêm: "Tang Tửu cô nương thích ăn quả tiên, cứ trèo lên cây suốt, thần quân cũng chưa từng trách cứ, còn để nàng ta ăn nhiều một chút, bổ sung linh lực nữa."

"Cây tiên?" Thiên Hoan đi tới gốc cây bên cạnh, ngẩng đầu lên nhìn, quát: "Chặt cái cây này cho ta."

"Thánh nữ không thể làm vậy được." Lục Ngạc và Hồng Châu sợ hãi, vội quỳ xuống van nài, giải thích: "Trước đây thần quân đặc biệt dặn dò, cây tiên sinh ra ở Thượng Thanh đã vạn năm, tự sinh tự dưỡng, không ai được phép tự ý chặt hết. Nếu chặt cây, thần quân ắt sẽ trách tội xuống dưới, bọn nô tỳ không sao giải thích được."

"Minh Dạ?" Thiên Hoan có chút kinh ngạc, trước đây, ngoài tu luyện ra, Minh Dạ chưa từng quan tâm và cũng không hỏi nhiều đến những việc khác, mọi sự vụ lớn nhỏ trong Ngọc Khuynh cung này về cơ bản đều do Thiên Hoan chủ trì cả.

Nếu Minh Dạ đã có lệnh từ trước, Thiên Hoan chỉ có thể tạm thời không chặt cây nữa, song nỗi oán hận trong lòng không thể cứ như vậy mà tan biến được.

"Thật đúng là không thể coi thường con trai tinh này được, chúng ta cứ chờ mà xem." Trước khi rời đi, Thiên Hoan để lại một câu với vẻ hung ác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com