you're all I want (1) (H nhẹ)
Jungwoo tin rằng một cái đập vai sẽ là một lời chào tuyệt vời. Tối nay, cậu dùng nó để chào hỏi Doyoung.
"Làm cái quỷ gì vậy?" Doyoung xoay đầu sang một bên. Anh xoa bóp vai mình và chửi ầm lên khi anh tìm thấy thủ phạm của cú đập giòn tan.
Jungwoo đứng bên cạnh tủ lạnh, tay cầm đầy thuốc ức chế cho kì phát tình.
"Tất cả là lỗi của anh," Jungwoo nói. Doyoung nhìn Jungwoo chằm chằm một lúc. Đôi mắt nheo lại bối rối khi anh nhìn cậu nhóc. Đôi mắt anh nhìn vào thứ mà Jungwoo đang cầm, vẫn đang suy nghĩ xem anh đã làm gì sai. Đây không phải là những gì anh mong đợi sau một ngày làm việc dài dẳng. Doyoung nhìn lại lần nữa, để bản thân bị cuốn vào hai tròng mắt đen thẫm đang nhìn thẳng qua anh. Lần này, khuôn mặt của anh thay đổi hoàn hoàn khi nhận ra điều mình đã làm.
"Không thể nào. Em đã bị sao?" Anh hỏi với đôi mắt mở to đến mức Jungwoo nghĩ rằng nó có thể vỡ ra. Jungwoo chỉ gật đầu, và nó đẩy Doyoung vào một mớ hỗn độn. Căn hộ của họ giờ đây đã bị nhấn chìm bởi một tên beta điên cuồng gào thét. Thật là điên rồ.
"Ai? Cái gì? Khi nào? Ở đâu? Như thế nào?" Jungwoo không biết người anh thân thiết của mình phấn khích như thế nào. Tất cả những gì cậu biết là Doyoung đang muốn có những câu trả lời.
"Thay quần áo đi, em sẽ kể."
Doyoung đã thay quần áo của mình, và làm cho Jungwoo nói về chuyến công tác của cậu và đống thuốc giảm nhiệt mà cậu để trên nóc tủ lạnh vì Doyoung dường như không thể thiết lập tài khoản Netflix của mình. Doyoung chỉ cười. Rõ ràng anh đã giải trí rất nhiều trên tất cả những đau khổ mà Jungwoo phải chịu đựng.
"Đáng đời mi, ha ha" Doyoung trả lời khi nhai bánh Taco Birria mà mình mua cho bữa tối.
"Anh giống như kẻ thù của em hơn là bạn tốt đấy," Jungwoo nói.
"Chính xác. Giờ thì tiếp tục đi."
Jungwoo tiếp tục chia sẻ về chuyến đi. Cậu cũng kể cho Doyoung nghe về người sếp lớn tuổi đã chú ý đến mùi hương của mình và cách mà anh sếp của cậu (bây giờ là bạn đời) đã giúp cậu thoát khỏi tình huống khó xử đó. Doyoung lóng ngóng ngồi vào chỗ của mình, mắt dán vào Jungwoo, đảm bảo rằng anh không bỏ sót một chi tiết nào. Bạn thấy đấy, Doyoung chưa từng mong đợi Jungwoo tìm được một người bạn đời lúc trẻ tuổi thế này. Anh nghĩ rằng ít nhất anh sẽ dành thêm hai năm nữa để cằn nhằn và làm phiền cậu em thân thiết của anh ấy. Tất nhiên là anh hạnh phúc, nhưng ý nghĩ về việc Jungwoo bị những người đàn ông khác dính chặt, đặc biệt là các Alpha, làm anh ấy tức điên.
"Kể cho anh nghe về người đàn ông đó đi nào. Người ta còn trẻ hay già rồi? Trời ơi, em đã tìm cho mình một sugar daddy sao?"
"Từ sếp không nhất thiết diễn tả một người lớn tuổi ông anh của tui ơi. Anh ấy chỉ hơn em một tuổi thôi." Jungwoo khẳng định. Cậu với lấy Birria Taco và cắt một phần lớn, nước sốt tràn ra khắp bàn của họ.
"Em có hình không?" Doyoung nhanh nhẹn hỏi trong khi lau chiếc bàn cà phê mà bố anh ấy đã đưa cho anh ấy trước khi anh ấy chuyển đi học đại học.
Jungwoo ngừng nhai taco của mình khi cậu nhận thức được một chuyện. Cậu không có ảnh của anh ấy. Thậm chí không có số của anh ấy luôn. Đáng buồn hơn, bọn họ thậm chí còn chưa phải kết bạn trên Facebook. Trong chuyến đi kéo dài một tuần (được cho là hai ngày), tất cả những gì họ làm là làm tình, sex và sex. Jungwoo bối rối với những suy nghĩ trong khi Doyoung bắt được chút manh mối trên mặt cậu và lắc đầu chán nản.
"Ôi! Không thể tin được luôn. Thôi anh đi ngủ đây." Doyoung đứng dậy, bỏ lại Jungwoo. "Hãy nói với anh nếu anh ta làm tổn thương em, anh sẽ giết anh ta ngay cả khi anh ta là một alpha đấy."
"Em sẽ chết nếu bạn đời của em chết đó." Jungwoo hét lên. Doyoung đặt những chiếc đĩa đã sử dụng vào bồn rửa, quay lưng lại với Jungwoo.
"Vậy thì chúng ta sẽ chết cùng nhau." Doyoung trả lời.
Jungwoo chỉ biết trợn mắt đáp lại. Ít ra thì cậu cũng biết anh trai thân thiết của mình luôn chống lưng cho cậu. Jungwoo lau sạch phần nước sốt thừa mà Doyoung chưa kịp dọn trước đó. Lau đến mép bàn, Jungwoo nghĩ đến ba tình huống có thể xảy ra vào ngày mai. Thứ nhất, cậu sẽ trải qua một ngày bình thường, như thế sẽ tốt vì Jungwoo không muốn làm dấy lên những tin đồn. Thứ hai, tất cả các kế hoạch của cậu muốn điệu thấp sẽ phản tác dụng, và Jungwoo sẽ phải dành cả ngày nhốt mình trong nhà vệ sinh của công ty. Cuối cùng, kịch bản thứ ba, ở nơi mà người bạn đời của cậu sẽ cứu với cả ngày, hai người bọn họ sẽ ôm ấp nhau hay làm những chuyện gì đó thật riêng tư trong văn phòng riêng của anh ấy. Jungwoo chỉ có thể hy vọng.
Tối nay, Jungwoo sẽ phải hy vọng không có gì khủng khiếp xảy ra vào ngày mai.
----
Kinh khủng. Một ngày của Jungwoo bắt đầu hoàn toàn khủng khiếp.
Trong ba năm làm việc tại công ty này, mọi người đều biết duy nhất một người đàn ông sở hữu một mùi hương riêng biệt đó. Bây giờ, có hai người. Khoảnh khắc Jungwoo bước vào tiền sảnh, cậu biết 64 nhãn cầu đó đang nhìn mình. Jungwoo đổ lỗi cho bộ phận chặn mùi hương vì chúng nó đã chọn ngày hôm nay bị trục trặc trong số tất cả các ngày trên lịch. Chỉ cần ý nghĩ về việc mọi người biết rằng cậu đã được kết đôi cũng khiến trái tim Jungwoo chết lặn. Jungwoo ghi nhớ một chuyến đi nhanh đến bảo dưỡng sau.
"Em ngủ sếp của chúng ta?" Yuta hét lên khi họ dừng lại trước sàn phòng ban của mình.
"Nhỏ tiếng thôi!." Yuta không có việc gì phải ồn ào như thế. Tuy nhiên, Jungwoo cho rằng đó một phần là lỗi của cậu vì cậu đã quyết định chia sẻ câu chuyện khi họ đi cùng thang máy lên đây. Các nhân viên khác rõ ràng là không hài lòng về tiếng ồn đột ngột phát ra từ anh đồng nghiệp của cậu. Nhiều khả năng họ phải thất vọng gần chết vì ông chủ hot muốn xỉu của họ giờ đã được kết đôi với một nhân viên như cậu. Chúa ơi, Jungwoo có cảm giác như mình sắp thực hiện một vụ đánh bom í.
"Không phải. Là sếp ngủ em." Jungwoo đáp, kéo Yuta đến phòng nghỉ của nhân viên.
"Má ơi, em đã kết đôi rồi này. Em có mùi giống như anh ấy vậy." Câu nói của Yuta phần nào kích hoạt những con bướm đang nằm yên trong bụng Jungwoo. Có vẻ như ngớ ngẩn, cậu cũng cảm thấy má mình nóng lên.
"Ghê thế, Woo."
Phải, cậu thật sự cảm thấy mình ghê thật.
---
"Anh Kim, anh Jung muốn nói chuyện với anh." Một người cô gái mặc một bộ âu phục tiến lại gần Jungwoo. Đánh giá về ngoại hình của cô ấy, cô gái có vẻ là một beta vì cô ấy không có bất kỳ mùi hương nào. Jungwoo gật đầu theo sau cô. Trước khi rời khỏi căn phòng của mình, cậu liếc nhìn, và bắt gặp Yuta, giơ ngón tay cái lên và nháy mắt. Jungwoo cười thầm.
Tiếng thang máy báo hiệu họ đã lên đến tầng cao nhất. Jungwoo chưa bao giờ mạo hiểm đến nơi này trước đây. Với tất cả những gì cậu biết, chỉ có những cấp bậc cao hơn mới có quyền tiến vào không gian này. Cô gái đưa Jungwoo đến trước một cánh cửa thép đen có kích thước gấp đôi cậu. Trước khi bước vào, Jungwoo xem xét nơi này và đặt câu hỏi tại sao toàn bộ nơi này trông vắng vẻ. Cô gái không nói lời nào. Thay vào đó, cô ấy quẹt thẻ sang bên phải của mình. Cánh cửa mở ra một căn phòng rộng rãi nhìn ra những con phố sầm uất. Jungwoo nghe thấy tiếng lách cách nhẹ sau lưng.
Khung cảnh dễ chịu nhanh chóng bị thay thế bởi một cảm giác kỳ lạ len lỏi khắp Jungwoo khi cậu nhận ra vì sao mình lại được gọi. Jungwoo bước sâu vào trong hơn, mùi hương ngày càng nồng nặc theo mỗi bước đi của cậu. Bên trái căn phòng là bạn đời của cậu, Jaehyun. Bộ âu phục đã bị xé rách và cơ bụng phơi ra bên ngoài. Jungwoo sửng sốt, chỉ biết nhìn chằm chằm. Jaehyun cố gắng hết sức để không trở nên quá khích.
"Không ổn rồi, anh đang tiến vào kì dịch cảm."
----
Từ ba tình huống có thể xảy ra mà Jungwoo đưa ra đêm qua, ý tưởng về Jaehyun trong cơn dịch cảm không bao giờ nằm trong đầu cậu. Tuy nhiên, điều khiến Jungwoo bị sốc, đó là chỉ một tích tắc trước khi Jaehyun bị kiểm soát bởi một kẻ mà cậu chẳng biết. Một giây trước, Jaehyun đang cố gắng kìm nén mọi xu hướng xâm chiếm của mình. Giây tiếp theo, Jaehyun để Jungwoo quỳ xuống. Tất nhiên, điều đó không làm Jungwoo bận tâm vì dù sao thì họ cũng là bạn đời của nhau, và cậu biết việc đè nén một thứ không nên che giấu sẽ khó khăn lắm. Vì vậy, Jungwoo đảm bảo mình sẽ làm tốt vai trò của mình.
"Woo, anh xin lỗi. Anh đã cố gắng kiềm chế nó." Jaehyun nói giữa hơi thở đầy thèm khát của mình.
Jungwoo trả lời: "Em là bạn đời của anh, Jae. Đừng xin lỗi," câu nói này của cậu như một phát súng khiến mọi thứ như bùng nổ.
Những từ như làm tình nóng bỏng ướt át không đủ để diễn tả những gì hai người họ đang làm. Nó giống như một cuộc tình mạnh bạo, vỗ mông, xé toạc quần áo, lớn tiếng chửi thề và cả hai người họ đều không muốn muốn dừng lại. Jaehyun làm điều kỳ diệu với cơ thể của Jungwoo, lấp đầy cậu hết lần này đến lần khác. Mặt khác, Jungwoo chưa bao giờ cảm thấy như thế này trước đây, kể cả khi cậu đang trong kì phát tình .
"Em thích bị đụ sao? Mọi nơi đều lộn xộn và nhầy nhụa." Jaehyun nói, không chút lịch thiệp như thể anh là một người khác. Anh tát vào mông Jungwoo, dấu tay đỏ đậm hiện rõ ở khắp nơi. Jungwoo chỉ biết rên rỉ, tận hưởng cảm giác đó. Quần của cậu (thậm chí khó có thể chúng là quần vì chúng bị tách làm hai) được bao phủ bởi dịch nhờn và tinh dịch. Chiếc bàn đá cẩm thạch thu hút sự quan tâm của Jungwoo trước đó đã trở thành một chiếc giường tạm thời để họ địt nhau.
"Muốn nữa... mau làm em đi," Jungwoo cầu xin như thể kì phát tình của cậu còn chưa kết thúc vào ngày hôm qua.
Jaehyun nặng nề lê mình qua, cúi người lại gần để nâng người em lên. Jungwoo biết Alpha mạnh mẽ như thế nào, nhưng cậu chưa bao giờ giúp một ai trong kì dịch cảm trước đây. Tất cả những điều này rõ ràng là mới mẻ đối với Jungwoo. Tay phải của Jaehyun đỡ Jungwoo trong khi tay trái của anh ấy hoàn toàn xé toạc quần của cậu. Jungwoo khóc thét trong lòng. Bộ quần áo này là cậu được Doyoung tặng khi cậu được nhận vào công ty này.
"Động cho anh nào, Woo" Jaehyun ra lệnh. Jungwoo không lãng phí thời gian và nhún lên xuống , mắt nhìn chằm chằm vào đôi mắt sáng rực của Alpha bên dưới mình. Chưa một lần Jungwoo cố gắng ở phía trên. Là một omega, ý thức đã ăn sâu vào Jungwoo rằng vị trí của cậu là chỉ ở phía bên nhận. Vì vậy, khi Jaehyun đặt mình bên dưới, nó hoàn toàn khiến cậu ngạc nhiên và bối rối.
"Nhanh hơn nữa" Jaehyun gầm gừ. Sự thống trị và mùi hương của anh ấy tiếp tục tràn ngập khắp nơi, tạo ra một cảm giác giống như khói mù xung quanh não của Jungwoo. Cậu nhún người lên xuống, lần này sâu hơn.
"Chết tiệt." Jaehyun nuốt nước bọt. Khung cảnh của Jungwoo lúc này trông đẹp lạ thường. Cậu rướn người gần hơn và bắt đầu gặm gáy Jaehyun. Những cú gặm cắn đó có thể sẽ tạo ra những cái hickey một lúc nữa, nhưng hai người họ không quan tâm. Jaehyun phát ra tiếng rên rỉ hài lòng khiến cậu cũng phải rên theo. Jungwoo tăng tốc độ, lấy hết sức mạnh cốt lõi của mình khi một làn sóng năng lượng đột ngột kéo đến khắp người cậu. Những cú dập người của Jungwoo rất cẩu thả, nhưng vẻ mặt của Jaehyun đã nói lên điều khác. Bất cứ lúc nào, anh ấy sẽ nổi khùng lên.
"Anh đang canh chừng em đấy, em yêu," Jaehyun nói, nhanh chóng đổi vị trí của họ. Jungwoo lại cảm thấy lưng mình va chạm với mặt bàn cứng lạnh.
"Em làm giỏi lắm, nhưng anh fuck em sẽ tốt hơn," Jaehyun nói thêm, và trời ơi, anh ấy hoàn toàn tốt hơn rất nhiều. Thậm chí một phần nhỏ cũng hơn cả những gì Jungwoo đã làm trước đó. Nếu cậu ước lượng nó, có thể là một đột phá gấp mười lần. Jaehyun thúc và thúc mạnh đến nỗi Jungwoo có thể cảm thấy nước mắt đang trào ra. Không nghi ngờ gì nữa, gan của cậu sẽ đặt nhầm chỗ sau vụ này, và chú ý rằng đây mới chỉ là ngày đầu tiên.
"Em là của anh và chỉ của một mình anh." Jaehyun tuyên bố về tất cả lãnh thổ của mình. Jungwoo gật đầu một cách khó khăn, nước mắt đã chảy dài hai bên mặt cậu. Jaehyun nhận ra và nhanh chóng giảm tốc độ của mình.
"Anh xin lỗi, Woo, anh xin lỗi em. Em có đau không?" Nhưng Jungwoo chỉ lắc đầu. Jaehyun đặt một nụ hôn lên trán cậu rồi xuống môi, ít nhất anh có thể làm nó để giúp cậu xoa dịu cơn đau. Không đến một giây trôi qua, Jaehyun đã đạt đến cao trào. Anh bắn đầy bên trong Jungwoo.
"Anh yêu em, Woo," Jaehyun nói, trấn an omega đang kiệt sức bên dưới anh. Jungwoo giờ đã ngừng khóc, nhưng má ửng hồng khiến Jaehyun muốn hôn lên mặt cậu nhiều hơn.
"Em cũng yêu anh," Jungwoo trả lời, rất ngại (và quá mệt) để di chuyển.
Jaehyun đỡ Jungwoo ngồi xuống, cả hai vội vàng xem xét nơi này. Căn phòng từng đẹp đẽ và không tì vết đã biến thành một hang động khủng khiếp và lộn xộn . Những chiếc gối ném lung tung, lông vũ vương vãi khắp nơi. Bút và giấy cũng phân tán, một số thậm chí còn biến mất sau các kệ. Rèm cửa không còn nữa, khiến Jungwoo cảm thấy hoảng sợ. Điều gì sẽ xảy ra nếu ai đó nhìn thấy họ? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu ai đó chụp ảnh họ? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu, chuyện gì xảy ra nếu—
"Anh biết em đang nghĩ gì, Woo. Không ai có thể nhìn thấy chúng tôi ở trên đây." Jaehyun nói, đưa tay ra để nắm lấy tay Jungwoo.
"Anh chắc chứ?" Người trẻ hơn hỏi.
"Anh chắc chắn." với câu trả lời của anh, Jungwoo cảm thấy nhẹ nhõm, đôi vai như được thư giãn sau những lời khẳng định.
"Đến đây và cùng tắm nào." Jaehyun đưa tay và kéo Jungwoo vào phòng tắm.
Cuối cùng thì chết tiệt, căn phòng tràn ngập mùi vị tình dục.
---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com