Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Trừ Tà (1)

Văn án này mình xin trích từ nhà của MingTian :

Mã Tư Viễn là pháp sư trừ tà, một ngày nọ, sau khi diệt ma xong, cậu gặp được Karry ;v Karry nhờ cậu chăm sóc một con mèo đen. Từ đó, Mã Tư Viễn dần dần rơi vào một cái bẫy, cuốn vào câu chuyện của ngàn năm trước.

"Một trăm năm thứ nhất, hắn nghĩ, cũng nhanh.

Một trăm năm thứ hai, hắn nghĩ, có phải người nọ gặp phiền toái gì rồi không.

Một trăm năm thứ ba, hắn bắt đầu luống cuống.

Một trăm năm thứ tư, hắn đọa ma."

================

Trên đường vắng không một bóng người, một xấp giấy quảng cáo còn sót lại nằm trên miệng thùng rác bị gió thổi bay tán loạn, trên mặt đất vang lên tiếng bánh xe kéo lê kêu lên từng tiếng nghe vô cùng đáng sợ.

Chàng trai bước ra khỏi taxi và đi vào một con hẻm với chiếc túi hành lý đơn giản trên lưng. Thành phố sầm uất vào ban ngày nhưng vào ban đêm lại được bao phủ bởi một sự ma mị, dây điện chằng chịt như mạng nhện, đèn đường còn có vài cái bị chập chờn chỉ trong tích tắc đã tắt hẳn, người thanh niên kia chỉ có thể nhờ vào ánh sáng từ trăng trên cao mà bước tiếp.

"Thật không ngờ lại có thể gặp một sản phẩm tốt như vậy ở đây." Giọng nói khô khốc xuyên vào màn đêm, một bóng người ma quái lóe lên trước mặt cậu thanh niên ấy, kèm theo là một mùi tanh nồng nặc. Cậu thanh niên không chút sợ hãi trước bộ dáng quái dị đột ngột xuất hiện trước mặt mình này, cậu ta chỉ cau mày.

"Nó" thèm thuồng nhìn cậu ấy, không khí tràn ngập mùi hương quyến rũ, 'nó' không thể chờ đợi được đến giây phút mà 'nó' được cắn vào chiếc cổ mảnh mai của cậu thanh niên kia, nếm lấy mùi máu ngọt ngào ấy. Bàn tay tái nhợt định nắm lấy vai của cậu thanh niên, trong thoáng chốc trên bàn tay đó lại rơi xuống một tờ giấy màu vàng, phảng phất còn phát ra vài luồng điện sáng. 'Nó' đau đớn hét lên lui về phía sau một bước. Còn cậu thanh niên ấy bị kéo ra sau lưng của một ngưởi khác.

Người vừa đến vẫn là một cậu trai trẻ, có lẽ vì mặt của cậu ấy vẫn còn mang theo nét trẻ con nên nhìn so với thanh niên kia có lẽ còn nhỏ hơn một chút. Trên tay cậu ấy cầm một lá bùa màu vàng.

"Này, mau chạy đi nếu không muốn chết." Cậu nói với người ở phía sau lưng mình.

"Nè, đừng nói là cậu bị dọa cho đến ngu người luôn rồi nha!" Cậu trai có khuôn mặt trẻ con hiện ra nét lo lắng, tốc độ của cương thi nhanh hơn so với người, tạm thời chỉ có thể trì hoãn lại cương thi để cho người kia chạy trước vậy mà người ấy lại còn đứng đờ ra.

"Nó" nhìn huy hiệu trên cổ áo của cậu trai có khuôn mặt trẻ con, sau đó lè chiếc lưỡi đỏ tươi liếm môi một cái.

"Đúng vậy, nếu như cậu đã biết thì...." Lời nói của cậu trai có khuôn mặt trẻ con còn chưa nói hết thì đã thấy đôi mắt của con cương thi kia vốn dĩ từ đục ngầu lại dần chuyển thành màu đỏ nhạt.

"Khốn kiếp! Cương thi thời Ngũ Đại(1)!" Cậu trai có khuôn mặt trẻ con vội chuyển lời, vội vàng đến mức còn đánh rơi cả lá bùa xoay người kéo theo người cậu trai kia bỏ chạy.

(1)  Ngũ đại Thập quốc (: 五代十国; : 五代十國; : Wǔdài Shíguó, 907-979) là một thời kỳ trong , bắt đầu từ khi diệt vong, kéo dài đến khi thống nhất . Thời kỳ này phân thành Ngũ đại (907-960) cùng Thập quốc (907-979). Ngũ đại Thập quốc là một thời kỳ trọng yếu trong lịch sử Trung Quốc.

"Còn muốn chạy?" Lá bùa có công lực hạn chế đối với 'nó' không đến mười giây. 'Nó' có thể bay, có thể ngửi thấy mùi của con người cho nên 'nó' có thể nhanh chóng đuổi theo hai cậu trai kia, nhưng trong lúc chuẩn bị bắt kịp hai người ấy thì 'nó' lại bị vài lá bùa khác từ đâu bay đến kiềm hãm.

"Thiếu gia, mau chạy đi! Để tôi chặn nó." Một người đàn ông trung niên từ đâu xuất hiện, ngăn cản giữa hai cậu thiếu nên và con cương thi.

"Bác Hà! Mau chạy đi, nó là con cương thi thời Ngũ Đại...Cẩn thận!" Chưa kịp dứt lời con cương thi đã có thể phá tan được những lá bùa kia. Đồ ăn hấp dẫn đã ở ngay trước mặt thế nhưng lại bị ngăn chặn mấy lần, điều đó làm cho 'nó' vô cùng tức giận, 'nó' muốn bóp chết những kẻ cản đường 'nó'!

Cậu trai có khuôn mặt trẻ con vội vàng lấy ra vài lá bùa tiếp tục dán lên người con cương thi, nhưng con cương thi này đã là thế hệ thứ năm là cương thi loại trung cấp rồi. Cho nên bùa của những người cấp thấp này chỉ khiến 'nó' đau đớn nhưng chẳng gây ra sát thương gì quá lớn đối với 'nó' và 'nó' vẫn còn thể thoát ra được.

"Bác Hà!" Cậu thanh nhiên tròn tròn vội kêu lên khi thấy bàn tay của con cương thi sắp siết cổ của Hà Bân.

"Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trận, Liệt, Tại, Tiền." Cậu trai có khuôn mặt trẻ con bị tiếng hét của cậu thanh niên tròn tròn làm cho hoảng sợ, chỉ biết vội vàng ra những dấu tay.

Cậu thanh niên tròn tròn quay đầu nhìn cậu trai có khuôn mặt trẻ con, trong đêm tối thanh vắng giọng nói của cậu vô cùng rõ ràng.

"Trừ tà!" Vừa nói xong hai chữ này, một dấu ấn từ trong tay của cậu trai có khuôn mặt trẻ con hiện ra bay về phía con cương thi, mà con cương thi kia cũng ý thức được thứ bay về phía nó là một vật nguy hiểm chỉ đáng tiếc không cho nó có thời gian để chạy thoát, chỉ nghe một tiếng kêu gào thật lớn từ con cương thi kia rồi 'nó' liền hóa thành tro tàn, theo gió đêm mà biến mất.

Bởi vì khi nãy bị dọa cho sợ mà liều mạng chạy, khi nguy hiểm kề cận lại dùng hết sức lực của mình cho nên giờ đây cậu trai có khuôn mặt trẻ con hoàn toàn mất hết sức lực, hai chân trở nên yếu ớt mà ngồi bệt xuống đất.

"Cậu trai à! Cậu ơi! Cậu có sao không!" Dù sao người đàn ông trung niên này cũng đã trải qua phút giây kề cận sinh tử, mau chóng hoàn hồn mà chạy đến bên cậu trai có khuôn mặt trẻ con đỡ cậu đứng dậy.

"Chú là..." Người đàn ông trung niên đỡ cậu trai kia lên, mang theo sự nghi ngờ mà nhìn khuôn mặt của cậu thiếu niên ấy, vào lúc này cậu cũng vừa vặn ngẩng đầu lên, nhưng thứ khiến ông bất ngờ hơn là cậu trai có khuôn mặt trẻ con này vừa trải qua một loạt chuyện vậy mà quần áo vẫn nguyên vẹn không nhiễm một chút bụi. Tóc mái xõa ngang trán, đường nét khuôn mặt nhẹ nhàng thanh tú.

"Cậu vừa mới....Sử dụng thần chú 'Cửu tự thủ ấn'(2)?" Hắc Bân hỏi.

"Thần chú Cửu tự thủ ấn?" Cậu thanh niên tròn tròn khó hiểu quay đầu hỏi lại Hà Bân.

"Cháu tên là....." Cậu thanh niên ấy dừng lại, thanh âm bạc hà nhàn nhạt lại trong trẻo. Khóe miệng gợn lên một đường cung vô cùng đẹp, chỉ nghe thấy cậu nói từng chữ: "Cháu tên là Mã Tư Viễn, là hậu duệ đời thứ 42 của gia tộc Mã ở khu ma long tộc."

(2) Cửu tự thủ ấn: Cửu Tự Chân Ngôn Ấn là võ công của phật môn, trước hết người luyện phải hiểu được: " Thân Như Khẩu, Khẩu Như Ý, Ý Như Thân"

Thân Khẩu Ý nói là ba nhưng chỉ là một, ba thứ này gọi là tam mật, con người là sản vật của tạo hóa, sức mỗi người cũng chỉ có hạn...

Bộ tâm pháp này sẽ giúp người luyện hội tụ tối đa sức mạnh của chính bản thân mình, đẩy nó lên cực hạn hơn hẳn người thường.

Hơn nữa, con người và vũ trụ là một khối chỉnh thể, vũ trụ trong con người cũng theo quy luật của vũ trụ tự nhiên, chỉ cần cho bản thân theo tự nhiên thì sẽ đạt được sức mạnh tối đa.

Chân ngôn có chínchữ: Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trận, Liệt, Tại, Tiền. Chân ngôn niệm tới chữnào, tạo thân ấn theo hình chữ đóm rồi phong tay kết thành thủ ấn tương ứng.

==========

Halooo mọi người, năm mới thể loại mới. Thử sức mình ở một thể loại hoàn toàn mới lạ này khiến tui cũng rất sợ hãi, mong mọi người có thể yêu thích và ủng hộ tui ở thể loại này nhé. Vì là dòng kinh dị, trừ tà,... nên có nhiều lúc sẽ có chỗ không đúng, có gì mọi người góp ý cho tui sửa lỗi với nha. Cảm ơn mọi người nhiều lắm luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com