~1~
Park Jimin quăng cho cậu một nụ cười tự mãn ngay sau khi đóng máy.
Chết tiệt, Park.
Rõ ràng là anh ấy biết rõ ảnh hưởng của anh ấy lên Jeongguk như thế nào. Anh ấy thậm chí còn sờ ngực cậu, ngay trước camera.
"Anh có cần phải..." cậu hạ thấp giọng xuống.
"Phải... gì cơ? Anh đã làm gì?" Anh hỏi lại với vẻ ngây thơ và cố kê má anh lên vai Jeongguk.
Jeongguk nhún vai và đứng dậy đi tìm khăn lau cùng một cái áo thật sạch.
Tim cậu như đang chạy 90 dặm một phút vậy và nó là một cái cớ để cậu giữ khoảng cách với Park Jimin.
Cậu đang bị anh thu hút và cậu đang cố chối bỏ điều đó.
Park Jimin dễ thương và xinh đẹp hơn mọi cô gái Jeongguk từng gặp, vừa gặp và kể cả sau này.
Cái cách mà anh ấy vuốt ngược mái tóc ra phía sau, với đôi mắt cười và đôi môi hé mở. Cách anh ấy mỉm cười đầy xinh đẹp với đôi mắt cụp xuống và hàng mi cong rung lên nhè nhẹ. Sự tinh tế và dịu dàng của anh lấp đầy từng ngõ ngách trong lòng cậu. Sự duyên dáng gắn liền với anh mỗi cử động, dù anh đang nhảy hay đơn giản anh chỉ đang ngồi.
Park Jimin làm lòng cậu ngổn con mẹ nó ngang. Và cậu ghét nó. Cậu ghét cái cách Jimin làm cậu mê đắm anh như vậy.
---------------------
Jimin nhìn theo Jeongguk bỏ đi và cắn môi. Có lẽ anh lại làm điều gì quá tầm kiểm soát nữa rồi, anh co rúm người lại, lòng anh quặn thắt.
Chết tiệt, Jeon.
Đôi lúc anh không thể kiềm chế được hành động của anh. Anh đã 21 tuổi rồi nhưng vì cái lí gì mà họ Jeon đó lại đối xử với anh như một đứa nhóc 15 tuổi chứ? Chuyện đếch gì thế?
Mắt anh quét dọc cái áo trắng ướt đẫm dính sát lồng ngực, lưng và nhăm nhúm phần cạp quần đứa em yêu quý của anh.
"Jiminie, em không định về sao?" Hoseok hỏi.
"Hm? À vâng, đợi em một chút."
Anh cố thu lại ánh mắt mơ màng của mình và không muốn đứng dậy cho lắm. Cái áo ướt đẫm mồ hôi đó đáng được lột ra để thay bằng một chiếc sạch sẽ khác và Jimin nhanh chóng quay mặt đi. Anh không chắc liệu anh có thể để việc này đi xa đến mức nào. Anh không thể ngừng hi vọng. Và nó ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn khi nó dần thấm nhuần vào suy nghĩ của anh.
Taehyung thả người xuống bên cạnh anh và đập vào vai anh.
"Thế bao giờ mày định làm chuyện đó?"
"Chuyện gì?"
"Jeonggukie đó."
"Tao không hiểu mày nói gì."
Taehyung bật ra tiếng khúc khích nhỏ và nghiêng người thì thầm.
"Tao thân với cả hai đứa bây và lần cuối kiểm tra, t vẫn chưa mù, Vậy nên, mọi thứ lộ liễu vãi chó mèo với những người ngoài cuộc, Jiminie."
"Mày đang nói chuyện đếch gì thế?"
Cậu ấy không thể nào biết....phải không?
Taehyung bắt đầu vân vê ống tay áo với ngón tay cái, môi nở một nụ cười thích thú.
"Không cần biết là chuyện gì, hai đứa bây nên thẳng thắn với nhau đi trước khi nó ảnh hưởng đến cả nhóm."
"Mày làm sao đấy Tae? Tao không có vấn đề gì với Jeongguk hết."
Taehyung lè lưỡi như một đứa-nhóc-sáu-tuổi.
"Không, vậy chắc chắn thằng nhỏ của mày rỉ nước vì em ấy."
"Cái đéo --? Tae, đây còn chẳng phải là một câu chuyện hài hước nữa," Jimin siết tay lại với khuôn mặt nhăn nhó.
Thôi vuốt ve ống tay áo, mặt Taehyung bỗng trở nên nghiêm túc.
"Mày là đứa bạn thân nhất của tao vậy nên đừng có chửi tao. Nhưng hai đứa bây vờn nhau suốt gần hai năm nay, đừng nghĩ tao không biết."
"Tao không biết mày đang nói cái gì nữa."
"Tao biết tất cả, Jiminie, mày thậm chí còn nói mớ và tao không chắc tao nghe đúng hay nhầm rằng Jeonggukie rên rỉ tên mày trong phòng tắm."
"Mày cái gì cơ?"
Mặt Taehyung bừng sáng với nụ cười hình hộp quen thuộc.
"Ah, tao xong việc rồi," cậu ấy nói, bật dậy và nhảy chân sáo ra khỏi phòng.
---------------------
Jeongguk rên rỉ tên anh trong phòng tắm sao? Taehyung đang chơi trò gì vậy? Chắc chắn là cậu ấy đang dựng chuyện luôn.
Thế nhưng đầu anh không thể gạt bỏ câu nói đó trong suốt quá trình lên xe để trở về nhà.
Seokjin đang chơi với Jeonggguk và cố thu hút sự chú ý của Yoongi, nhưng người cha của nhóm chỉ liếc ánh mắt lạnh lùng nhìn anh ấy rồi lại chú tâm vào điện thoại.
Hoseok phá ra cười trong khi Namjoon đang lắc lư người phiêu theo nhạc. Còn Taehyung nhìn Jimin chằm chằm. Khi ánh mắt cả hai gặp nhau, cậu ấy nháy mắt một cái còn Jimin nhìn lại với ánh mắt "tao bó tay với mày rồi."
---------------
"Tôi tắm đầu tiên nhá!" Hoseok thét lên ngay khi họ về tới nhà, ngay lập tức có tiếng phản đối.
"Ôi thôi nào, mọi người có cả đống thời gian để nói ai tắm trước mà, chỉ là tôi quá thông minh khi đến giờ mới đề cập đến chuyện đó thôi. Ai tắm chung với Hobie nào?"
Yoongi giơ tay.
"Anh mày, vì Chúa, người anh bốc mùi khủng khiếp và anh mày sắp ngất đến nơi vì cái mùi này rồi."
Seokjin túm lấy tay Jeongguk và chuẩn bị giơ tay cho vị trí thứ hai thì Taehyung chen ngang với nụ cười toe toét xấu xa trên gương mặt bừng sáng của cậu ấy.
"Seokjin-hyung và em sẽ tắm thứ hai!"
Seokjin nhướn mày và chớp chớp mắt. Thường thì Seokjin hoặc Taehyung là người tắm chung với Jeongguk.
"Okay,Tae, được thôi."
"Oh, đừng bận tâm đến anh, anh sẽ chỉ rửa mặt và đi ngủ thôi, anh quá mệt rồi. Anh sẽ tắm vào sáng mai," Namjoon nói.
"Eww hyung," Taehyung nói, khịt mũi.
Namjoon nhún vai.
"Anh đâu có chảy nhiều mồ hôi đâu."
"Xin lỗi hai đứa, Jiminie, Gukkie, có vẻ hai đứa sẽ tắm cuối đó."
Jimin liếc qua Jeongguk, nhưng mặt em ấy không thể hiện bất cứ điều gì.
"Em sẽ uh, em cũng sẽ tắm vào ngày mai," cậu út nói.
"Eo kinh. Chú em là một trong những người đổ mồ hôi nhiều nhất đấy. Chú có để ý cái áo của chú hôm nay không đấy?"
Taehyung véo nhẹ cổ em và Jeongguk càu nhàu.
"Thằng nhóc lớn xác này. Namjoon-hyung, bảo em nó đi anh."
"Hm? Oh, phải đấy Jeongguk, em nên đi tắm đi, anh không muốn phòng tụi mình bốc mùi đâu."
"Thấy chưa?"
Khi mọi người quay về phòng làm việc cá nhân, Jimin dồn Taehyung vào một góc, cậu trai đang chuẩn bị nấu mì ăn liền.
"Mày nghĩ là mày thông minh lắm hả?"
Taehyung ngân nga thừa nhận và bỏ vắt mì vào cái nồi nước đang sôi.
"Mày hi vọng đạt được cái gì khi cư xử như trẻ con thế hả?"
"Trẻ con á? Tao á?" Taehyung gắt lên. "Tao hi vọng hai đứa bây làm cái gì thì làm với cái tình trạng ngớ ngẩn của chúng bây và làm thật rõ ràng vào."
"Tao không cần sự 'giúp đỡ' của mày, Tae"
"Hình như mày tự làm được nhỉ? Hai năm chưa?"
Jimin mím môi với vẻ mặt cáu kỉnh. Anh không thể phủ nhận nó.
"Tao thậm chí... ý tao là chắc gì em ấy...."
"Gì cơ? Gay á? Không khó để nói từ ấy ra đâu. Và nó cũng đâu quyết định tất cả đâu, như tao chẳng hạn, tao thích con gái nhưng thỉnh thoảng cũng thích cả con trai. Có một anh diễn viên tao làm việc cùng trong Hwarang và anh ấy.... Ồ, ai thèm quan tâm chứ? Làm tình thì cứ làm đi. Chấp nhận đi mày."
"Tao không thể--- thậm chí tao còn chưa bao giờ nói với mày vấn đề này."
"Giờ thì ai mới là một đứa nhóc chứ?"
Cậu ấy phá ra cười và khuấy nồi mì.
"Mày căng thẳng vì sẽ nhìn thấy em ấy trần như nhộng hả?"
Jimin thụi một cú vào tay Taehyung nhưng cậu ấy không hề ngừng cười.
"Ôi, ôi Jiminie. Tao biết là mày chưa nhìn thấy tất cả mọi người hoàn toàn trần truồng suốt sáu năm qua nhưng geez. Nếu mày muốn biết thì body em ấy ngon nghẻ lắm. Jeongukkie lớn lên rất tốt. Mày sẽ ngạc nhiên cho coi."
Và cậu ấy lại cười khúc khích khi nhìn gò má Jimin đỏ ửng.
"Im...đi Tae"
Taehyung lè lưỡi ra và nháy mắt một cái.
-----------------
"Em mệt quá," Jeongguk nói, nằm dài trên giường, kê tay gối đầu.
Namjoon lầm bầm, lật người lại.
"Vì Chúa, tắm nhanh mẹ đi thằng nhóc này. Chú mày có vấn đề gì à?"
Jeongguk ngậm lấy môi dưới. Vấn đề bây giờ chính là Jimin khỏa con mẹ nó thân một cách rõ ràng.
Tất cả là tại sự chọc ghẹo của Taehyung.
"Tắm miễn phí, Gukkie. Nhanh lên."
Cậu lề mề ngồi dậy với một tiếng thở dài lớn, vớ lấy cái khăn tắm từ tủ quần áo. Sau khi ném lên giường một cái áo sạch và một cái quần sịp lên giường, cậu cởi sạch quần áo và quấn khăn tắm quanh hông.
Nếu cậu nhanh lên cậu có thể khóa Jimin ở ngoài và tắm một mình. Nó có lẽ sẽ làm Jimin bực mình nhưng cậu có thể chịu đựng được còn hơn là...
Nhưng may mắn không mỉm cười với cậu. Tiếng nước chảy vang lên rõ ràng. Cậu có ba giây quyết định quay người lại trước khi có ai đó hảo tâm đẩy cậu vào với câu chúc "lượt của em" và đóng cửa lại.
Tay cậu chạm vào nắm đấm cửa để chuẩn bị trốn thì tiếng Jimin vang lên.
"Jeongguk?"
Aishhh chết tiệt.
"Uhm.. vâng"
"Nhanh lên, anh muốn đi ngủ."
Cánh cửa buồng tắm trượt ra. Hơi nước bốc lên, và nó khiến Jeongguk như ngạt thở. Một Jimin ướt sũng và không một mảnh vải che thân hiện ra ngay trước mắt cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com