Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

distracting

"C-cái - Jungkoo-! B-bỏ anh ra-!" Không thể sử dụng tay mình một cách tự do, từng câu chữ của Jimin bị ngắt quãng khi cả hai ngã lưng lên mặt sàn, mặt chỉ cách nhau vài centi và họ chỉ vừa vặn để không chạm trán người kia. Hơi thở trộn lẫn vào nhau trở nên nặng nề và gấp gáp khi họ đang cố tìm kiếm không khí giữa khoảng cách này, andrenaline chảy mạnh mẽ trước tình huống căng thẳng. Họ cứ nằm ngay đơ trên tấm thảm, nỗ lực để lấy lại sự bình tĩnh.

Jimin là người trở về trạng thái bình tĩnh trước và đang định nói gì đó thì nhận ra Jungkook vẫn đang nắm cổ tay mình và đè nó xuống, nơi bàn tay bỏng rát như chạm phải lửa và cả sự mềm mại của tấm thảm lông lót trong phòng ngủ. Jimin nuốt khan khi nhìn thẳng vào mắt Jungkook, bấy giờ mới nhận thức được khoảng cách giữa cả hai và từng nơi trên cơ thể đang tiếp xúc với Jungkook sau cú ngã. Jungkook chẳng nói gì, chỉ nhìn anh, biểu cảm em ấy trông thật lạ lẫm và không quen thuộc. Jimin đoán rằng chắc đây là khuôn mặt của em sau khi bị cù nhưng ngay lập tức bỏ ý nghĩ đó đi khi ánh mắt của Jungkook đang hướng về phía môi anh. Jimin cảm nhận được mạch đập của mình đang nhanh hơn bình thường, không chắc chắn về điều mà người bạn thân nhất của mình đang nghĩ về và hoàn toàn không sẵn sàng cho những viễn cảnh sau đó. Mặt Jungkook đen lại nhưng đồng thời cũng khá dịu dàng, trông em thiếu đi sự khó chịu thường có mỗi khi đối mặt với những trò hề ngớ ngẩn của Jimin.

Jungkook khẽ cựa người. Sự ma sát từ hai cơ thể nhạy cảm diễn ra trong vài giây ngắn ngủi đã bừng thắp lên một thứ gì đó trong căn phòng. Nó giống như một công tắc vô tình bị gạt mở lên khiến cho không khí trong phòng trở nên nặng nề và khó để hô hấp. Người Jimin rung lên một trận như có luồng điện chạy qua, hoảng loạn lẫn háo hức cùng một lúc. Anh thậm chí không rõ rằng nếu những thứ sắp tới có nên xảy ra không. Chẳng có gì để mong chờ ở đây hết. Họ chỉ là những người bạn thân thiết chơi đùa vói nhau và khá tệ vì Jungkook là trai thẳng, tất nhiên rồi. Sẽ không có một kết cục đẹp trong tình huống này để Jimin trông chờ về nó. Nhưng anh không thể nào suy nghĩ thông suốt được nữa và não anh chỉ lặp đi lặp lại một ý tưởng điên rồ. Hôn em ấy.

Anh không thể nhúc nhích, mắt dõi nhìn cái cách Jungkook liếm môi và đôi mắt em cũng không rời khỏi môi Jimin. Jimin nổi da gà, "Trông chúng thật mềm." Anh nghĩ, vô thức cắn lấy môi dưới. Jungkook cúi xuống, bằng cách nào đó đưa mặt của họ lại gần nhau hơn khiến trái tim Jimin nảy một cái, dám cá là tim anh sẽ nhảy ra khỏi cả lồng ngực nếu như nó không nổ tung. Jungkook nhìn sâu vào mắt Jimin.

"Anh đang nhìn em chằm chằm đấy." Jungkook thì thầm nhẹ nhàng, tựa như thể đó là một bí mật thầm kín. Jimin thở hắt ra, trông như không còn thở được nữa trong khi cũng nhìn vào người nhỏ hơn phía trên, thành thật thừa nhận lời nói của em.

Em cũng đang nhìn anh chằm chằm đấy, anh muốn trả lời lại như vậy, nhưng không thể vì đột nhiên anh thấy mình như ngồi trên đống lửa với sự lo sợ lẫn mong chờ; các dây thần kinh như căng ra và vô cùng bối rối bởi tông giọng ấm áp của người bạn thân nhất. Jungkook đã lấy mất đi khả năng nói một dễ dàng của anh, khiến anh gục ngã hoàn toàn.

"Hôn em ấy," ý nghĩ ấy lại xuất hiện lần nữa. Anh thật lo lắng dẫu vậy vẫn mong Jungkook có thể đọc được suy nghĩ của anh. Anh không biết khi nào hay tại sao hành động này lại trở nên quan trọng như thế, nhưng giờ đây cũng không còn là vấn đề nữa khi anh đột nhiên nhìn lên chàng trai khỏe mạnh trên thân mình và có ham muốn mãnh liệt. Jimin chẳng rõ là do không khí không thể chui vào phổi anh được hay là do anh đã ngừng thở đột ngột. Mặt khác, Jungkook lại cảm thấy khá ổn khi theo dõi sự thay đổi biểu cảm phong phú trên gương mặt Jimin, có chút buồn cười.

Sự im lặng chiếm lĩnh lấy không gian và Jimin không biết mình đang đợi gì nữa cho tới khi - Jungkook nghiêng đầu và Jimin cắn môi trong sự lo âu. Jungkook bắt đầu cúi xuống, Jimin trở nên nóng bừng. Đúng như dự đoán, anh để bản năng dẫn dắt và cũng rướn người gần hơn. Trong những ý thức còn sót lại đã bị quây quanh bởi mây mù, anh không thể ngay lập tức nhận ra được hơi thở ấm nóng của Jungkook phả lên cằm mình.

"Không có gì để nói sao, Jimin?" Jungkook ghé vào tai Jimin khe khẽ nói và Jimin gần như gầm gừ lên trong họng trước cách em ấy gọi anh không dùng kính ngữ, thay vào đó lại thoát ra một hơi thở run rẩy. Da gà nổi khắp toàn bộ cơ thể vì anh có thể cảm nhận được những làn hơi nóng cứ quấn lấy vùng tai và cổ của anh. Anh đang ra sức đấu tranh để duy trì sự bình thản trên gương mặt mình trước cảm giác choáng ngợp này. Cho tới khi một thứ gì đó mới mẻ và dữ dội hơn kiểm soát toàn bộ các giác quan của anh. Một thứ mềm dai nóng rẫy liếm dọc vành tai anh và anh nhận ra đó chính là lưỡi của Jungkook.

"J-Jungkook-ah." Jimin lắp bắp khi Jungkook nhấm nháp dái tai anh giữa hai hàm răng của em và không nhẹ nhàng mà chậm rãi kéo nó ra cho tới khi nó tuột khỏi miệng. Một làn sóng xung động không hề kiểm soát chạy tê rần trong cơ thể anh; đôi mắt anh nhắm nghiền, hàng mày nhíu lại vào nhau. Tất cả nhưng điều anh đã từng tưởng tượng và chuẩn bị cho, thì Jungkook ở đây liếm và gặm nhấm tai anh không phải một trong số chúng.

Đầu Jimin nghiêng hẳn sang một bên và tâm trí anh mịt mù đi khi Jungkook cọ mũi lên cằm anh, đặt lên cần cổ anh rải rác vài nụ hôn. Jungkook dừng lại sau đó để di chuyển xuống phần xương quai xanh, cắn nhẹ rồi day day với răng của mình. Jimin khó có thể hình dung những gì đang xảy ra trước khi Jungkook thả tay của anh ra và trượt một tay xuống phần rìa thân trên, kéo nhẹ áo của Jimin lên tới khung xương sườn. Jungkook tiện đà kéo áo qua cả ngực Jimin, khiến ngực anh giờ đây đã hoàn toàn bị phơi bày.

Jimin cứng họng, nhìn xuống phần ngực trần của mình, nhịp tim nhảy vọt lên khi Jungkook ngậm lấy một đầu vú và liếm quanh nó. Jimin đan tay vào mái tóc tối màu của Jungkook, kéo mạnh khi Jungkook đột nhiên cắn thật mạnh.

Và lần đầu tiên, Jimin rên rỉ; một hỗn hợp của Kkuk và những câu chửi thề. Anh vô tình nâng hông và trong khoảnh khắc đó anh phát hiện ra rằng mình đang cương. Và phần đó đang cọ sát vào đùi của Jungkook. Jimin hốt hoảng, vội vã rời tay khỏi tóc Jungkook và che mắt em ấy.

"Jungkook-ah anh thật sự xi-!"

"Shhh... Không sao đâu," Jungkook nhẹ nhàng, "... em cũng vậy..." Cậu gỡ tay Jimin khỏi mặt mình và lúc đầu Jimin đã bối rối bởi những gì em nói nhưng tới khi Jungkook cầm tay Jimin và đưa chúng đặt xuống phần đũng quần lồ lộ của anh, ý tứ đã trở nên rõ ràng hơn.

Jimin đơ ra, rồi chần chừ mà vuốt lấy phần đũng quần cộm kĩnh thay vì rời đi và Jungkook bất ngờ gục người về phía trước, trán cậu chạm lấy phần thảm cạnh cổ Jimin.

"Con mẹ nó, em không hề định để sự việc đi xa đến thế này." Jungkook thở hổn hển. "E-em chỉ muốn trêu anh một chút thôi... Đây không phải những gì em mong..."

Jimin suỵt một tiếng trấn an cậu và lại luồn tay vào tóc Jungkook một lần nữa, mát xa nhẹ nhàng phần tóc sau gáy. Jungkook thở phì phò vào cổ Jimin, tan chảy trước sự đụng chạm. Sau một hồi thả lỏng, Jimin cúi đầu nhìn xuống mái đầu Jungkook, thấy cậu đang nhìn mình. Bầu không khí dần thay đổi khi họ cứ như vậy mà nhìn nhau. Không khí nặng nề với nỗi ham muốn chưa được nói ra và Jimin nuốt khan đầy lo lắng khi Jungkook lại vùi vào hõm cổ Jimin.

Jungkook ngắm không bỏ sót một nơi nào trên cơ thể Jimin, nhất là đôi môi căng mọng kia. Lần này đến lượt Jungkook nuốt khan; cậu liếc nhìn Jimin, hình như muốn nói gì đó. Nhưng cậu không làm vậy, mà thay vào đó lại tiến đến bờ môi kia, cúi xuống, từ từ rút gọn khoảng cách giữa cả hai và thả một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt lên môi Jimin.

Cậu rời môi anh chỉ đủ để thu lại phản ứng của Jimin trước khi lại cúi xuống hôn, lần này là hôn thật sự và Jimin cũng đáp trả lấy nó. Nó chậm rãi lúc ban đầu, môi lưỡi nhẹ nhàng đưa đẩy và Jimin như tan ra trước nụ hôn này. Cách hai đôi môi di chuyển với nhau thật dễ dàng, vừa khít. Jungkook cúi sâu hơn nữa còn tay Jimin đưa lên ôm lấy hai bên xương hàm của em.

Đầu gối Jimin trượt lên cặp đùi của Jungkook, rồi kéo cậu gần hơn nữa để khiến nụ hôn thêm sâu. Cả hai há miệng để hớp lấy không khí và Jungkook đã tận dụng điều này để luồn lưỡi liếm lên vòm miệng Jimin trước khi cả hai đột nhiên lao vào nhau mà hôn ngấu nghiến. Bàn tay rảnh rỗi của Jimin nắm lấy vạt áo hoodie của Jungkook một cách không mấy nhẹ nhàng. Jungkook cắn mạnh môi dưới của Jimin rồi dùng răng kéo nhẹ ra và ngắm những mảng hồng nở trên má Jimin. Jimin rên rỉ trong họng và cũng hôn sâu hơn, nhanh chóng mất đi lí trí và để đôi tay mình ôm lấy Jungkook.

"Nh... mẹ nó chứ, Jungkook..." Jimin rên rỉ, ngả đầu về phía sau và ngực lên xuống phập phồng do thở gấp.

Họ nhìn nhau không rời, mũi Jungkook chạm vào mũi Jimin, tựa trán cậu lên trán Jimin. Họ dành chút thời gian ổn định lại nhịp thở trước khi quyết định lên tiếng.

"Jungkook-ah..." Jimin khẽ nói, gần như quá sợ để có thể tiếp tục. Anh đưa tay vuốt ve lấy bờ má Jungkook, trượt dần xuống cổ rồi là ngực cậu. Anh liếm môi và Jungkook gần như khựng lại. "Anh muốn em."









































À smut fic này nó nhẹ thôi nhưng mình thấy nó passionate và rất natural. Mình tự nhiên cũng nghĩ đến viễn cảnh JKJM ở đời thực có thể đã từng rơi vào mấy tình huống khó xử như này khi cả hai đều horny as fuck and they are best friends then they will help each other feel comfortable. After that they will definitely giggle like two idiots :))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com