Husky và sư tôn mèo trắng của hắn
Tác giả: Nhục Bao Bất Nhục Cật
1. "Nhưng Mặc Nhiên, sống hai đời, lần đầu được người ta khen "Ngươi rất tốt", cho dù đối phương chỉ là một đứa trẻ, nhưng cũng làm hắn luống cuống chân tay, vô cùng vui mừng, lắp bắp nửa ngày, da mặt xưa nay dày như tường thành, lại đỏ lên.
Hắn lẩm bẩm cường điệu: "Ta, ta ta ta rất tốt... Ta thực sự tốt ư?"
Bỗng nhiên mơ hồ nhớ tới, khi mình còn nhỏ, cũng muốn làm một người tốt.
Nhưng, khi đó hèn mọn lại ôn nhu mong ước, cũng giống như "Sau này lớn lên muốn cưới Lý tỷ tỷ bán son phấn làm vợ" "Kiếm đủ tiền mỗi ngày sẽ mua bánh nướng ăn" "Nếu sau này bữa cơm nào cũng có hai miếng thịt kho tàu, có làm thần tiên cũng không đổi", sau đó đều thành gió thổi tuyết tan."
2. "Ngủ ngon, Mặc Nhiên.
Một đêm rất dài, nhưng ta luôn ở bên ngươi, nguyện cho ngươi mộng đẹp, có lửa, có đèn.
Còn có nhà."
3. "Lòng son rách nát - Bổn tọa cô hàn - Xưa nay chưa từng phụ quân - Quãng đời còn lại gửi vào đêm tuyết."
4. "Mẫu thân chết, hắn chỉ là một đứa bé gầy yếu, dần dần kéo thi thể tới bãi tha ma, tự tay mai táng mảnh ấm áp duy nhất thời thơ ấu của mình.
Hắn từng chịu bị đánh vô số lần, quở trách vô số lần. Hắn bị coi như đồ chó chết, bị vu oan hãm hại.
Ai cũng mong thế đạo công bằng, nhưng từ một khắc sinh ra, vận mệnh vốn đã bất công.
Vì sao thế gia công tử được hương xe bảo mã, thiên kim đổi lấy nụ cười mỹ nhân.
Bên kia bá tánh nghèo khổ phiêu bạt khắp nơi, không thể không lấy kiến làm đồ ăn, thiên địa làm nhà.
Vì sao có người có thể vô ưu tận tình làm nũng với mẫu thân.
Có người lại phải mang thi cốt mẫu thân tới trước mặt hào môn thế gia, đổi lại một câu, "Mệnh trung ba thước, ngươi khó cầu một trượng."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com