Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

1. Dạy dỗ công chúa nữ nô 3-9

[Đông Lăng Mặc x Mộ Thiển Thiển]

Mộ Thiển Thiển còn không kịp mở miệng cầu xin tha thứ, tay Đông Lăng Mặc đã dùng sức đè lên cặp nhũ trắng nõn của nàng, dùng sức xoa nhẹ.

Đôi mắt của nam nhân không ngừng chuyển thâm, là dấu hiệu động tình của hắn, động tác ngày càng thô lỗ, cũng không có bất kỳ kỹ thuật gì, tựa hồ ngay cả chính hắn cũng không biết rốt cuộc nên dùng phương pháp gì để đùa bỡn nữ nhân trong lòng, chỉ dựa vào cảm xúc của chính mình, từng chút từng chút xoa lần thân thể của nàng.

"Ân......" 

Mộ Thiển Thiển muốn cự tuyệt, nhưng không biết vì cái gì, miệng mở ra, lại là tiếng rên rỉ tới chính mình cũng không dám nghe.

Bị một nam nhân xa lạ đùa bỡn, nàng cư nhiên lại phát ra loại âm thanh đáng xấu hổ này, Mộ Thiển Thiển khổ sở muốn chết, nhưng, chuyện càng gây khó chịu lại xuất hiện.

Hô hấp của Đông Lăng Mặc càng ngày càng rối loạn, hắn lại có điểm không cam lòng với chuyện đùa bỡn như vậy, bàn tay to đang kiềm chế hai tay nàng bỗng nhiên giật giật, làm toàn bộ bộ ngực của nàng cong lên càng cao, hắn cúi đầu, môi mỏng dừng ở trên đầu vú hồng nhạt, bỗng nhiên hút một ngụm thật mạnh.

"A......" 

Kích thích kiểu này, đối với người chưa từng trải qua chuyện nam nữ như Mộ Thiển Thiển mà nói là hoàn toàn xa lạ.

Đầu vú vừa nhọn vừa mẫn cảm bị hắn hút một cái, hô hấp của nàng hoàn toàn rối loạn, chỉ cảm thấy thân thể càng ngày càng nóng, có một cỗ hơi thở vừa nóng vừa ướt át thẳng hướng đến nơi giữa hai đùi, trào ra ở cửa hoa huyệt.

Nàng theo bản năng kẹp chặt hai chân, sợ bị nam nhân đang hút nàng đầu vú phát hiện bí mật thân thể nàng.

"Ân......" 

Khi hàm răng của hắn ở trên đầu vú nàng nhẹ nhàng gặm cắn, nàng lại nhịn không được khẽ gọi lên, càng nhiều hơi thở nóng bỏng hướng tới u huyệt, liền tính không có tận mắt nhìn thấy chỗ đó, nàng cũng rất rõ ràng, hiện tại quần lót chính mình nhất định đã bị thấm ướt.

Loại chuyện chỉ có ở thịt văn này, cư nhiên phát sinh ở trên người nàng.

"Thoải mái không?" 

Nam nhân từ trước ngực nàng ngẩng đầu, vừa lòng mà nhìn hai má ửng hồng của nàng, vừa rồi tiếng rên rỉ như thiên âm kia, đã làm cho hắn có chút không thể kiềm chế.

Bỗng nhiên xốc lên nàng váy, lực chú ý của Đông Lăng Mặc lần này dừng ở hạ thể của nàng.

Giữa hai cái đùi kia là một mảnh thịt non khép lại, hiện giờ đang tản ra từng trận u hương thuộc về xử nữ... Cũng không biết, xử nữ tâm địa ác độc này, hương vị rốt cuộc như thế nào?

"Không......" 

Tiếng nói của Mộ Thiển Thiển còn không kịp xuất khẩu, quần lót nhỏ đã bị hắn xé ra, càng đáng xấu hổ chính là, ở giữa quần lót và miệng cánh hoa xấu hổ gặp người kia, cư nhiên lôi ra một đoàn chỉ bạc.

Một màn dâm uế này, Mộ Thiển Thiển nhìn không tới, nhưng, nàng có thể cảm giác được dưới thân thể là tình huống gì, huống chi, không cẩn thận nhìn đến đôi mắt của Đông Lăng Mặc bỗng chốc trở nên càng thêm sâu thẳm đen bóng, thực rõ ràng là dấu hiệu dục vọng ở trong nháy mắt cuồng trướng, nàng liền càng thêm xấu hổ đến muốn chui xuống đất.

Nhưng giờ khắc này, làm Đông Lăng Mặc hoàn toàn lâm vào điên cuồng không chỉ là chỉ bạc biểu hiện phản ứng thân thể nàng, còn có... hạ thể trơn bóng không tì vết của nàng.

Nàng cư nhiên có được danh khí, thứ trong truyền thuyết làm muôn vàn nam tử tình nguyện chết chìm trong đó, cũng không muốn tỉnh táo lại! Cánh hoa phấn nộn tươi đẹp còn ở trong trạng thái khép kín, giấu ở cánh hoa trên đỉnh là ngọc châu, bởi vì thân thể nàng động tình mà hơi hơi trướng lên, phía trên, còn có một chút ánh sáng thủy nhuận.

Đào nguyên thần bí trắng nõn non mịn không hề ngăn cản mà hiện ra ở trước mặt, đủ để làm bất kỳ nam tử nào trở nên điên cuồng.

Hắn trước nay... không biết thân thể nữ tử cư nhiên có thể đẹp đến thế, đẹp đến làm người ta hoàn toàn không thể dời mắt.

"Đừng nhìn......" 

Mộ Thiển Thiển khép lại hai chân, có ý đồ ngăn cản hắn tiếp tục nhìn nơi riêng tư chưa từng có ở trước mặt nam nhân lộ ra của mình, nhưng hành động này, không thể nghi ngờ làm hầu gia tôn quý tức giận.

Bỗng nhiên xoay người một cái, hắn đem nàng đè ở trên đệm giường, trước khi Mộ Thiển Thiển kịp phản ứng lại, Đông Lăng Mặc đã cầm lấy đôi tay nàng giơ lên trên đỉnh đầu, đem chúng nó cột gắt gao vào trụ gỗ đầu giường.

Nam nhân chưa đã thèm mò tới dưới thân nàng, đem hai cái đùi của nàng nhanh chóng mở ra...

"Không cần!" 

Mộ Thiển Thiển chỉ tới kịp hô lên hai chữ, hai cái đùi đã bị Đông Lăng Mặc hoàn toàn nắm trong tay.

Theo hai cái đùi thon dài tinh tế của nữ tử bị đẩy ra, cánh hoa hồng nhạt tức khắc hiện ra ở đáy mắt Đông Lăng Mặc.

Cánh hoa khép kín, phía trên còn có ngọc lộ ướt át, ở dưới ánh sáng của dạ minh châu, phát ra một tầng ánh sáng bạc nhàn nhạt.

Dụ hoặc nhất vẫn là cửa u huyệt bị cánh hoa ngăn trở, hiện tại, cửa huyệt nho nhỏ này, chính vì chủ nhân đang hoảng sợ bất an mà không ngừng mấp máy, lúc đóng lúc mở.

Cửa huyệt rất nhỏ rất nhỏ, Đông Lăng Mặc thật sự có chút hoài nghi, địa phương nhỏ như thế, thật sự có thể cất chứa được cự vật đang dâng trào của mình hay không.

Hô hấp của hắn càng ngày càng nặng nề, tưởng tượng đến lát nữa liền có thể nếm thử tư vị côn thịt nóng bỏng như sắt của mình đưa vào u huyệt, thế nhưng lại giống như mao đầu tiểu tử, hưng phấn đến cả đôi mắt đều đỏ lên.

"Thất công chúa, là ngươi tự tìm." 

Âm thanh khàn khàn biểu hiện giờ khắc này hắn rất kích động, bởi vì động tình, ở thái dương cùng khuôn mặt tuấn tú đều nổi lên một tầng mồ hôi mỏng, khuôn mặt như vậy, ngay cả minh tinh đẹp nhất trên TV đều kém hơn.

Mộ Thiển Thiển nâng lên nửa người trên, vốn là định xin tha, nhưng khi nhìn đến mồ hôi trên mặt hắn, không biết vì sai, lại có chút bị mê hoặc, đã quên muốn lui về phía sau, cũng quên mất giãy giụa.

Nam nhân kéo xuống đai lưng bên hông chính mình, nhanh chóng đem vật cứng sớm đã sung huyết bành trướng móc ra, làm nó không hề che lấp mà hiện ra trong tầm mắt Mộ Thiển Thiển.

Cự vật màu da kia... So với cánh tay trẻ con còn thô hơn, tuy rằng không có tận tay chạm vào, nhưng cũng không khó để cảm nhận được nhiệt độ và độ cứng của nó, nhìn phía trên nó bởi vì nam nhân động tình mà nổi lên gân xanh, cùng với một giọt trong suốt ngọc dịch trên đỉnh quy đầu kia, Mộ Thiển Thiển hít hà một hơi, sợ tới mức thiếu chút nữa chết ngất đi qua.

"Không......" 

Khi Đông Lăng Mặc tận lực hướng hai bên áp xuống chân nàng, chính mình vươn người về trước, dùng hắn cực đại quy đầu để ở cửa u huyệt của nàng, Mộ Thiển Thiển cuối cùng nhịn không được kinh hoảng thất thố mà hét lên: 

"Không cần! Ta...... Ta không phải người mà ngươi thích, không cần! Lấy ra! A...... Không cần, đau......"

Theo hắn đẩy mạnh một cái, nàng cuối cùng cảm thụ cái rõ ràng uy lực của thiết bổng, thật lớn, thật nóng, cứng quá... Hắn thậm chí còn chưa cắm vào, nàng cũng đã đau đến sắp rơi nước mắt.

"Không cần, hầu gia, không cần...... A! Không cần! A! Đau quá...... Ô ô...... Đau......"

Nữ nhân run rẩy thân thể tuyết trắng non mịn, hai cái vú no đủ bởi vì nàng run rẩy mà không ngừng đong đưa, vẽ ra từng vòng ánh sáng đẹp, một màn này Đông Lăng Mặc nhìn thấy càng thêm môi đắng lưỡi khô, lại càng thêm khó chịu.

U huyệt của nàng sao lại nhỏ như vậy? Cự vật mà chính mình luôn lấy làm tự hào, cư nhiên ở ngay lúc này bị kẹt chặt, cắm lâu như vậy, mà ngay cả quy đầu đều chen vào không lọt.

Hít sâu một hơi, làm hô hấp chính mình hơi thuận một chút, Đông Lăng Mặc bỗng nhiên vung lên bàn tay to.

Mộ Thiển Thiển chỉ cảm thấy trên người chợt lạnh, xiêm y bị xé thành mảnh nhỏ đã hoàn toàn rời xa nàng thân hình.

Mảnh vải cột trên cổ tay nàng cũng không biết ở thời điểm nào đã bị hắn dùng nội lực xé nát, thân thể mềm mại của nàng bỗng nhiên bị người ôm lên, xoay người một cái, nàng đã mặt đối mặt ngồi ở trên người hắn.

Đông Lăng Mặc chịu đựng xúc động muốn hung hăng thao u huyệt của nàng, tiếp tục xé tan xiêm y trên người mình, cùng nàng trần trụi đối mặt, cầm lấy đầu nàng, cúi xuống đặt một nụ hôn.

Côn thịt nóng bỏng cứng rắn để ở cửa hoa huyệt, chỉ cần nàng thả lỏng ngồi xuống một cái, hoa huyệt sẽ bị vô tình căng ra, dù cho côn thịt vào không được, cũng sẽ căng đến nỗi đau xé tâm can.

Mộ Thiển Thiển vừa hoảng vừa sợ, muốn né tránh, đầu lưỡi lại bị Đông Lăng Mặc kiềm chế, cánh môi cũng bị hắn bao lấy ở trong miệng, còn có cánh tay cứng rắn như sắt của hắn, ôm lấy bên hông nàng, làm nàng căn bản không thể nào lui.

"Ân......" 

Nụ hôn của Đông Lăng Mặc căn bản không có một chút kỹ xảo nào đáng nói, cứ liên tục cắn môi nàng, không ngừng hút lấy u hương trong miệng nàng, cánh môi bị hắn hoàn toàn ngậm lấy, đầu lưỡi dưới sự truy đuổi của hắn bị hắn hút vào trong miệng, nàng vặn vẹo thân mình muốn chạy trốn, lại rõ ràng cảm giác được, chỉ cần vừa động đậy thân thể của chính mình, côn thịt cứng như trụ sắt của hắn liền đem hoa huyệt nàng căng đến lớn hơn nữa.

Nhưng nàng thật sự sắp chống đỡ không nổi, cả người mềm như bông một chút sức lực cũng không có, hai cái chân chống đỡ thân thể chính mình đang không ngừng run rẩy, xíu nữa là nàng sẽ hoàn toàn không có sức lực, càng ngày càng ngồi xuống gần côn thịt của hắn.

"Ân......" 

Ngứa quá, cửa hoa huyệt bị quy đầu cực đại của hắn ma sát, từng đợt sóng nhiệt từ hoa huyệt truyền đến, rất nhiều lần đều nóng đến thiếu chút nữa nàng lại hôn mê.

Thật vất vả, Đông Lăng Mặc cuối cùng ở lúc nàng sắp hít thở không thông buông ra môi nàng, bàn tay to mang theo vết chai dày của hắn cầm cặp vú đầy đặn của nàng, có chút nóng nảy xoa nhẹ.

Thịt hành vào không được, hắn khó chịu đến cả người giống như đều sắp nổ mạnh, nhưng nàng... Đáng chết, nhỏ như vậy, muốn đem hắn tra tấn đến điên sao?

"Chờ...... Hầu gia......" 

Khi Mộ Thiển Thiển mở mắt ra, vừa lúc nhìn đến đáy mắt hắn không biết là lửa giận hay là dục hỏa ánh sáng, nàng hoảng sợ, theo bản năng muốn lui về sau.

Vừa lui, hoa huyệt lập tức cùng thịt hành hung hăng ma sát một cái, cảm giác tê dại nháy mắt truyền khắp toàn thân, làm nàng vừa khó chịu vừa thoải mái hừ hừ kêu: 

"Ân...... Không cần...... A! Thật lớn! Đau!"

"Không nghĩ đau liền thả lỏng cho Bản hầu." 

Đông Lăng Mặc giọng nói khàn khàn, âm thanh trầm thấp gợi cảm mang theo tiếng thở dốc nặng nề vang lên: 

"Đừng khẩn trương, để bản hầu đi vào, ngoan, thả lỏng."

Vừa rồi nàng có cảm giác, đỉnh đầu côn thịt rõ ràng đã đi vào một chút, chỉ cần nàng nhẹ nhàng một chút, làm u huyệt trương đến lớn hơn nữa, hắn liền có thể đem côn thịt mạnh mẽ cắm đi vào, nhưng một khi hắn đi vào một chút, lại làm nàng càng thêm khẩn trương lên.

Khẩn trương, u huyệt co rút lại đến càng chặt hơn, làm hại quy đầu hắn kẹt ở chỗ kia, vẫn như cũ không vào được.

Đông Lăng Mặc vừa thở dốc, vừa dỗ dành nói: 

"Thiển Thiển, ngoan ngoãn mở ra nơi đó, để bản hầu đi vào."

Thanh âm từ tính mang theo mười phân gợi cảm, hơn nữa đáy mắt đầy dục vọng, làm cả người hắn thoạt nhìn dụ hoặc nói không nên lời, còn có, tiếng kêu 'Thiển Thiển' làm nàng muốn hoàn toàn trầm luân vào...

Mộ Thiển Thiển giống như bị mê hoặc, duỗi tay ôm lấy cổ hắn, theo bản năng nâng lên thân thể của mình, hai cái đùi tự giác banh ra hai bên.

Thân mình không có hai chân chống đỡ, theo trọng lực không ngừng hạ xuống, thịt hành cuối cùng lại đi vào được một chút, lại bởi vì cảm giác bị xé rách bỗng dưng tăng lên, Mộ Thiển Thiển một lần nữa co rụt lại.

"Nữ nhân, ngươi muốn đem bản hầu kẹp gãy sao?" 

Đông Lăng Mặc cả giận nói, nhưng hiện tại với hắn mà nói, bị kẹp gãy vẫn là phần nhẹ, sợ nhất chính là bị nàng kẹp tới bắn!

Thịt hành đã vùi được một phần ba vào u huyệt ấm áp ướt át của nàng, đỉnh quy đầu yếu ớt theo u huyệt co rút lại mà không ngừng bị đè ép, cho dù hắn cường hãn như vậy, cũng thiếu chút nữa muốn phun trào.

"Ta...... Ta không phải cố ý...... A! Nó thật lớn, ta...... Ta từ bỏ!" 

Căn thịt hành to lớn kia còn đang không ngừng xâm nhập sâu hơn, Mộ Thiển Thiển đau đến mức thái dương tràn đầy lớp mồ hôi mỏng, tay đặt trên lồng ngực no đủ cơ bắp của hắn, bắt đầu giãy giụa.

Đông Lăng Mặc sao lại cho phép nàng chạy thoát, một tay đem một đôi tay nhỏ của nàng bắt chéo sau lưng, nhẹ nhàng lôi kéo, làm nàng theo bản năng nâng lên thân thể, hắn cúi đầu ngậm lấy một bên kiều nhũ, một bên làm thịt hành không ngừng cắm vào u huyệt càng sâu, một bên cắn đầu vú tinh xảo của nàng dùng sức mút vào.

"A......" 

Quá kích thích, kích thích như vậy, Mộ Thiển Thiển cả đời đều chưa nếm thử qua.

Đầu trống rỗng, thân thể càng ngày càng nóng, hưng phấn kích thích quá độ làm nàng cầm lòng không đậu ưỡn ngực, làm hắn hút được mạnh hơn, mông trắng nõn cũng tự giác đong đưa, rất muốn... rất muốn hắn dùng sức làm thịt hành chôn vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt...

Nàng không biết chính mình bị cái gì, chỉ là cảm thấy thân thể nóng quá, hoa huyệt rất ngứa, rất muốn... bị hắn mạnh mẽ cắm vào...

Nhũ hoa bên phải bị Đông Lăng Mặc ngậm ở trong miệng, đầu vú hồng nhạt bị hắn không nặng không nhẹ gặm cắn nên càng ngày càng sưng to, còn có vú bên trái của nàng, bị bàn tay to của hắn chà đạp mà không ngừng biến hình, nhũ thịt trắng nõn từ giữa khe hở ngón tay hắn tràn ra, dâm uế diễm tình nói không nên lời.

Mộ Thiển Thiển chỉ cảm thấy thân thể càng ngày càng mềm mại, khi hắn dùng sức hút lấy đầu vú nàng, giống như muốn từ đầu vú nho nhỏ này hút ra sữa tươi giúp hắn giải khát, nàng khẽ gọi một tiếng, thân mình nóng lên, một cỗ mật dịch lập tức từ hoa huyệt trào ra, hoàn toàn dính ướt côn thịt vẫn luôn cắm ở hoa huyệt nàng.

Côn thịt đã bị kích thích, đang không ngừng trướng to, vốn dĩ đã ở kích cỡ làm nàng hoàn toàn thừa nhận không tới, nháy mắt trở nên càng thêm đáng sợ.

Mộ Thiển Thiển cắn môi, không nghĩ làm chính mình phát ra những tiếng rên rỉ vô sỉ, chỉ tiếc, cuối cùng vẫn là nhịn không được mà mở ra môi mỏng ngâm nga lên: 

"A.... Không cần... Không cần lại đi vào.... A.... Đau...."

Thật sự đau, theo đại nhục bổng thẳng tiến, cảm giác đau nhức xé tâm bỗng nhiên hiện lên, sợ tới mức nàng hoàn toàn tỉnh táo lại từ bể dục.

Lúc bị tình dục khống chế, nàng còn nghĩ làm cho hắn dùng sức cắm đi vào, nhưng hiện tại thanh tỉnh, tưởng tượng đến kích cỡ của hắn, nàng liền kinh hoảng thất thố muốn chạy trốn.

Nam nhân đã nhả ra vú nàng, giờ lại nhìn chằm chằm mặt nàng, mồm to thở phì phò.

"Thiển Thiển...." 

Đông Lăng Mặc dịu dàng kêu một tiếng, không biết một tiếng 'Thiển Thiển' này có bao nhiêu tình nghĩa, chỉ nghe thấy tràn đầy tất cả đều là dục vọng.

Muốn nàng, tưởng hung hăng cắm vào nàng, dùng sức thao nàng, ngay bây giờ!

Mộ Thiển Thiển cắn môi, nhịn xuống cảm giác đau đớn, cúi đầu nhìn về địa phương hai người đang giao hợp.

Côn thịt thật lớn ít nhất đã cắm một phần ba chiều dài vào hoa huyệt, hoa huyệt nho nhỏ bị nó căng đến to ra, ngay cả huyệt thịt cũng bị mang vào một ít, trên côn thịt lộ ra gân xanh là mật dịch trong suốt, tất cả đều là từ cửa hoa huyệt của nàng chảy ra.

Một màn này, dâm loạn đến làm người ta hoàn toàn không dám nhìn nhiều nửa con mắt.

Nàng cuống quýt xoay mặt, lại muốn từ trong lòng hắn tránh thoát.

"Thật là nha đầu không biết nghe lời." 

Thấy nàng giãy giụa, Đông Lăng Mặc thở hổn hển một chút, cảm giác được hoa huyệt nàng cuối cùng cũng đủ ướt át, hắn đáy mắt xuất hiện chút ý cười không thể nhận ra, bàn tay to đặt ở cái hông có thể dùng một tay ôm hết của Mộ Thiển Thiển, ánh mắt nghiêm túc đặt trên mặt nàng, bỗng nhiên nói giọng khàn khàn: 

"Hiện tại, bản hầu muốn đi vào."

"Không... A!"

Tiếng thét chói tai của nữ nhân, cùng với khi côn thịt đâm sâu vào u huyệt một tiếng "Phốc", hai loại âm thanh này đều làm nam nhân hoàn toàn trở nên điên cuồng.

Gậy sắt so với cánh tay trẻ con còn thô hơn, cứ như vậy triệt triệt để để cắm vào, cắm xuống chỗ sâu nhất.

Mộ Thiển Thiển khóc, nước mắt rơi xuống đầy mặt, bởi vì đau, thật sự rất đau.

Hạ thể giống như bị xé rách thành hai nửa, đau đến nước mắt nàng cứ lăn xuống dưới không ngừng, côn thịt nóng bỏng còn chôn sâu ở trong thân thể của nàng, to như vậy, cứng như vậy, gân xanh còn đang mấp máy...

"Đi ra ngoài... Cầu xin ngươi đi ra ngoài... A.... Đừng cử động... Ân... A... Đau..."

Nàng không dễ chịu, Đông Lăng Mặc cũng không thể dễ chịu hơn chút nào, côn thịt vừa đi vào đi vào đã bị hoa huyệt nàng kẹp gắt gao, hoàn toàn di chuyển không được, nhưng, nếu không động đậy, hắn nhịn lại rất khó chịu.

Càng nhiều mồ hôi dọc theo thái dương hắn không ngừng trượt xuống, dừng ở trên cặp vú phong tao, theo sự run rẩy của nàng chậm rãi chảy xuống.

Nam nhân đã không thể nhịn được nữa, bỗng nhiên xoay người một cái đem nàng đè xuống, dưới thân, côn thịt lửa nóng bắt đầu chậm rãi ra vào.

"A......" 

Mộ Thiển Thiển thê lương thét chói tai, hoa huyệt theo nhịp độ di chuyển của hắn càng ngày càng đau, có chút ấm áp chất lỏng bị côn thịt hắn mang theo ra ngoài, nhiễm hồng khăn trải giường trắng tinh dưới thân.

Cúi đầu nhìn thấy máu tươi thánh khiết đại biểu cho xử nữ chảy xuống, Đông Lăng Mặc đáy mắt cũng bị ánh đến nổi lên đỏ tươi, thú tính dưới đáy lòng cuồn cuộn nổi lên, ngay sau đó, hắn đã không còn cách nào để ý đến tiếng khóc thút thít của nữ nhân, côn thịt giống như lưỡi dao, ở trong hoa huyệt của Mộ Thiển Thiển nhanh chóng thọc vào rút ra...

Nguyên lai đây là cảm giác hoan ái, Đông Lăng Mặc sống hơn hai mươi năm, tới tối nay mới lần đầu tiên hoàn toàn cảm nhận được vui sướng như vậy.

Côn thịt thật lớn đến cơ hồ có thể đâm thủng nàng không ngừng đưa đẩy, mỗi lần rút ra, sẽ làm cho thể xác và tinh thần của hắn cảm thấy một trận hư không, mà mỗi lần hung hăng cắm vào, lại sẽ bị thịt mềm trong hoa huyệt kẹp đến cả thể xác và tinh thần đều thoải mái.

Khoái cảm trí mạng từ xương tủy phát lên từng đợt, giống như điện lưu truyền khắp toàn thân, kích thích như vậy, nên khi hắn nhìn đến nước mắt của nữ nhân, động tác không chỉ không dừng lại, ngược lại càng thêm điên cuồng.

Hắn muốn hung hăng thao nữ nhân mảnh mai này, thao cho nàng không ngừng khóc thút thít, thao cho nàng chết ngất đi qua!

Hiện tại, hắn nghĩ không nổi bất kỳ cái gì, có thể nghĩ tới duy nhất, chính là hung hăng thao nàng!

Mộ Thiển Thiển cảm thấy lúc này chính mình thật sự muốn chết đi, cảm giác đau đớn như bị xé rách không ngừng từ dưới thân truyền đến, mỗi một lần hắn dùng sức cắm vào, nàng đều có thể cảm thụ rành mạch hình dạng to lớn của côn thịt.

Chính mình vừa tới thế giới này, cũng chỉ là không cẩn thận viết một bản thịt văn thôi mà, sao lại xui xẻo đến mức bị tên nam nhân lãnh khốc, khủng bố nhất cả quyển truyện cường bạo chứ.

Hắn không phải nên tìm mọi cách tránh né thân mật với thất công chúa sao? Hắn thân thể xử nam không phải là muốn để lại cho cái kia nữ chủ ôn nhu mà đa tình - Lục công chúa sao? Nhưng hiện tại, đè ở trên người mình, nam nhân đang dùng côn thịt vừa to vừa cứng của hắn hung hăng cắm vào nàng, chính là hắn!

Hết thảy đều rối loạn, căn bản không giống như cốt truyện... Mộ Thiển Thiển hoàn toàn mất đi năng lực tự hỏi của bản thân, chỉ có thể bị buộc cảm nhận thứ to lớn cường hãn của hắn, cảm nhận tư vị nhục côn nóng bỏng trong hạ thể chính mình không ngừng thao lộng.

Đau quá... Trong đau đớn, lại chậm rãi bốc lên một loại cảm giác chưa từng có, tựa hồ có chút tê, có chút nóng, có chút làm người trầm mê...

"A... Hầu... Hầu gia... Ân... A..."

"Thích sao?" 

Nam nhân dùng tới uy phong trên chiến trường, một chút lại một chút cuồng cắm nộn huyệt của nàng, cắm đến huyệt thịt tung bay, dâm dịch văng khắp nơi.

Hơi thở cực nóng của hắn theo từng giọt mồ hôi to rơi xuống, thanh âm khàn khàn mà cực kỳ dụ hoặc lại mang mị lực từ tính: 

"Bị bản hầu làm có thích không? Nói! Nói ngươi thích! Nói ngươi nguyện ý cả đời cho bản hầu tàn nhẫn thao nộn huyệt!"

Ân...... A a......" 

Mộ Thiển Thiển dùng sức lắc đầu, hắn cắm vào quá tàn nhẫn, mỗi lần đều cơ hồ đem thân thể nhỏ xinh của nàng đâm bay ra ngoài, nếu nàng không dùng sức ôm lấy cổ hắn, nếu bàn tay to thô ráp của hắn không hung hăng cầm lấy eo nàng, nàng nhất định sẽ bị hắn đâm bay.

"Dám can đảm phản bác!" 

Nam nhân bị hành động lắc đầu của nàng chọc giận, bỗng nhiên eo lui một cái, côn thịt dính đầy mật dịch nhanh chóng rời đi thân thể Mộ Thiển Thiển.

Ngay khi côn thịt rút lui ra khỏi hoa huyệt, Mộ Thiển Thiển vậy mà lại cảm giác được hư không chưa bao giờ có, lúc ấy, nàng cư nhiên đáng xấu hổ muốn xin hắn ở lại, tiếp tục nhét đầy hạ thể của nàng.

Hắn vừa đi, nàng thật sự không dễ chịu, rất ngứa, thực hư không...

"Vật nhỏ khẩu thị tâm phi!" 

Đông Lăng Mặc mắng nhẹ một tiếng, nhìn hai chân nàng không ngừng ma sát vặn vẹo, bỗng nhiên khóe môi mỉm cười, bàn tay to đưa lên, nháy mắt đem thân hình nhỏ xinh của nàng xoay một vòng.

Mộ Thiển Thiển bị hắn xoay thành tư thế quỳ bò ở trên giường, hai chân bị hắn tách ra, hoa huyệt cứ như vậy xuất hiện ngay tầm mắt hắn.

Nàng xấu hổ đến mức kinh hoảng thất thố muốn khép lại hai chân, nhưng bàn tay hắn gắt gao cầm đùi nàng, làm nàng trừ bỏ ngoan ngoãn mở ra chân mặc cho hắn thưởng thức cảnh xuân ở cửa hoa huyệt, rốt cuộc không làm được gì khác.

Cửa hoa huyệt bởi vì bị côn thịt thọc vào rút ra một hồi lâu, lúc này còn có chút khẽ mở, rồi lại bởi vì tâm tình hoảng hốt của chủ nhân, đang không ngừng khép lại.

Tinh oánh mật dịch còn đang tràn ra, cánh hoa tươi mới bị dính ướt, dưới ánh sáng của trân châu càng hiện ra dụ hoặc.

Đẹp như thế, nam nhân sao lại cam lòng buông tha được?

"Muốn sao?" 

Làm lơ hành động lắc đầu của nàng, Đông Lăng Mặc đem thịt hành khổng lồ để ở đằng trước cửa hoa huyệt, lần này liền dễ dàng đem cánh hoa yếu ớt của nàng đẩy ra.

"Bản hầu sẽ thỏa mãn ngươi!" 

Thở hổn hển nhẹ một tiếng, hắn bỗng nhiên một cái nhích thân, thịt hành lại lần nữa chôn thật sâu vào u huyệt tràn lan mật dịch.

"A......" 

Thân thể Mộ Thiển Thiển ngăn không được run rẩy một trận, cảm giác bị nhét đầy thoải mái kỳ dị, thế nhưng làm nàng cầm lòng không đậu mà ngẩng đầu, gọi ra tên nam nhân cưỡi trên người nàng: 

"Ân a...... Mặc, a......"

[...] Trong tẩm phòng, nữ tử mảnh mai bị nam nhân ở sau lưng tra tấn đến mức nhiều lần đã thiếu chút nữa ngất xỉu, nhưng ngọc hành dính một chút máu xử nữ vẫn như cũ còn không ngừng ra vào cửa u huyệt, mỗi lần rời khỏi, đều có thể mang ra một cỗ mật dịch, mỗi lần cắm vào, lại làm thịt trong hoa huyệt đều nó mang sâu vào trong.

Cửa hoa huyệt nho nhỏ không ngừng phun ra nuốt vào ngọc hành của hắn, một màn dâm loạn này, làm cho Đông Lăng Mặc càng ngày càng nhiệt tình, càng ngày càng không cách nào dừng lại.

"Không cần... Không cần! A... Chậm... Chậm một chút!... A a... Cầu xin ngươi... Nhẹ một chút... Nhẹ... A... Ân... A...."

Một tiếng thét chói tai từ giữa môi răng Mộ Thiển Thiển tràn ra, cảm giác tê dại từ chỗ sâu trong thân thể nháy mắt cuồng trướng, trước khi nàng kịp phản ứng lại đây, thân mình nàng đã kịch liệt run rẩy lên.

Cửa hoa huyệt không ngừng co rút lại, đem ngọc hành cắn đến gắt gao, làm Đông Lăng Mặc bị đè ép nửa bước cũng khó vào, may mà đồng thời lúc nàng co rút lại, hoa huyệt lập tức trào ra đại lượng mật dịch, đem ngọc hành toàn bộ bôi trơn, càng tiện cho hắn trừu động.

Nha đầu này... Vậy mà tới rồi! Đây hẳn là lần đầu tiên nàng cao trào đúng không?

Đông Lăng Mặc bị phát hiện của chính mình kích thích đến hai mắt trở nên đỏ tươi, hưng phấn dị thường, cũng không biết, nguyên lai làm nữ nhân vui sướng, trong lòng mình thế nhưng sẽ có một loại cảm giác tên là thỏa mãn.

Chỉ là, thân thể nha đầu này còn đang không ngừng run rẩy, hoa huyệt cũng ở điên cuồng co rút lại, hắn... sắp chịu không nổi.

"Thiển Thiển......" 

Hắn khàn khàn kêu gọi tên nàng, côn thịt vừa to vừa cứng nháy mắt chọc vào rút ra nhanh hơn, đem nữ tử dưới thân thật vất vả lấy lại tinh thần sau cao trào, thao đến mất khống chế mà hét lên...

Vừa mới hưởng thụ tư vị mất hồn của lần đầu tiên cao trào trong cuộc đời, Mộ Thiển Thiển còn chưa kịp khôi phục lại, động tác của Đông Lăng Mặc lại ngày càng nhanh, nàng chỉ kịp há mồm hét lên một tiếng, thân thể lại trong nháy mắt run rẩy.

Lần này, run rẩy đến càng mãnh liệt.

Không... Không được, nàng lại muốn tới!

"A...... A a......"

Hoa huyệt lại lần nữa hung hăng co rút lại, Đông Lăng Mặc cho dù ý chí có cường hãn đi nữa, lúc này cũng hoàn toàn kiềm không nổi.

"Yêu tinh, ngươi là tiểu yêu tinh!" 

Hắn cắn răng mắng hai tiếng, côn thịt rút cắm bằng tốc độ điên cuồng.

Mộ Thiển Thiển sợ tới mức mở to đôi mắt, rõ ràng thân thể còn đang run rẩy, lại bởi vì biết hắn muốn làm gì mà sợ tới mức nháy mắt hoàn hồn.

"Không! A... Không cần! A a... Không cần bắn... Ở... A... Ở bên trong... Không cần!... Cầu xin ngươi... A a..."

[...] Có chút giận dỗi, Đông Lăng Mặc sau khi điên cuồng cắm mấy chục phát cuối cùng, bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng, đem ngọc hành dùng sức cắm đến chỗ sâu nhất của u kính, để cho tinh dịch nóng bỏng toàn bộ phun vào tử cung yếu ớt của nàng.

Cái đầu nhỏ của Mộ Thiển Thiển bởi vì cao trào mà nâng lên thật cao, tử cung bị tinh dịch nóng bỏng kích thích, lập tức tuyệt vọng mà co rút lại, hoa kính ẩm ướt ấm áp kia, tức khắc giống như có vô số cái miệng nhỏ không ngừng mút lấy ngọc hành của Đông Lăng Mặc, như muốn đem mỗi giọt tinh dịch bên trong ngọc hành của hắn hút đến sạch sẽ.

Nam nhân thoải mái nhắm mắt lại, hưởng thụ tư vị mất hồn khi hoa huyệt mút vào, thẳng đến một giọt tinh dịch cuối cùng đều bị hút lấy, hắn mới chậm rãi mở mắt ra, rũ mắt nhìn cửa hoa huyệt vẫn như cũ ngậm lấy ngọc hành cứng rắn.

Cửa huyệt nho nhỏ này còn đang không ngừng tràn ra mật dịch, lại không hề thấy một tí tinh dịch trọc bạch của hắn chảy ra tí nào, sau cơn kích động, hắn có chút tò mò phản ứng của hoa huyệt lúc này, cho nên, hắn đem ngọc hành chậm rãi rời khỏi hoa huyệt, tầm mắt lại vẫn gắt gao đặt trên cửa hoa huyệt bị hắn thao đến vừa hồng vừa sưng, nhìn chằm chằm, không hề chớp mắt.

Theo hô hấp của nữ nhân, hoa huyệt cũng lúc đóng lúc mở, cửa hoa huyệt vừa rồi còn bị căng đến thật to, lúc này đang chậm rãi co lại.

Cho đến lúc hoa huyệt cơ hồ hoàn toàn khép kín, tinh dịch của hắn vẫn không chảy ra một giọt, Đông Lăng Mặc lúc này mới hài lòng, vươn ngón tay thô dài xoa xoa cánh hoa, lập tức lại cảm giác được thân hình Mộ Thiển Thiển đang run rẩy.

Hắn gợi lên khóe môi, dùng thanh âm khàn khàn gợi cảm nói: 

"Miệng thì nói không cần bắn ở bên trong, hoa huyệt lại không phải tham lam đến mức hút không chừa lại một giọt?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com