12. Thiên sứ trầm luân 21-24
[Phùng Minh Vũ x Triệu Uyển Tâm]
"Dâm phụ, còn không mau nhanh lên! hay muốn phương thức mạnh mẽ hơn mới thấy thích thú! hửm?"
"Đừng, đừng, mẹ đến đây."
Nói rồi cởi nhanh chân váy cùng quần lót, để trần hạ thể đi đến bên cạnh Phùng Minh Vũ, sau đó quay lưng lại phía hắn, ngồi lên đùi hắn, gác hai chân lên hai chân Phùng Minh Vũ, một tay chống tay ghế, nâng cơ thể lên cao, tay còn lại đặt nơi hoa huyệt sưng đỏ, tách hai cánh hoa đang sưng tấy đỏ thẫm ra, làm hỗn hợp dâm thủy cùng bạch trọc do giao hoan trước đó rỉ ra càng nhiều. Sau đó điều chỉnh cơ thể sao cho quy đầu đặt ngay tại miệng dâm huyệt, rồi từ từ ngồi xuống, để dâm huyệt nuốt trọn nam căn. Do tư thế ngồi từ trên xuống này, mà dương vật vào được sâu nhất, đỉnh qua tử cung, lún sâu vào trong.
"Ha! Hô"
"Ah..."
Sau khi ngồi xuống, cả hai cùng phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.
[...] Cơ thể cứng lại, khiến hoa huyệt co rút, cắn chặt cự long bên dưới, dường như nhận được sự kích thích, cự long lại lớn thêm mấy vòng trong dâm huyệt, làm hạ thể Triệu Uyển Tâm đã căng chặt nay lại càng căng hơn như thể muốn rách ra.
Phùng Minh Vũ đằng sau, dường như chưa nghe được câu trả lời của Triệu Uyển Tâm thì còn chưa muốn từ bỏ, như trừng phạt bà, hắn lấy tay nhéo mạnh vào đàu núm vú đã căng tròn cứng rắn như viên bi, làm Triệu Uyển Tâm đau đớn, kéo lại lý trí, bà đáp:
"Thích!"
"Hửm? Thích, thích gì? Thích như thế nào?! Phải nói rõ ra chứ!"
Hắn chưa di chuyển hạ thân, ép bà ngồi chặt cứng trong lòng, chỉ dùng tay khiêu khích nơi vú, bầu vú, hoa hạch mẫn cảm, cắn cắn lỗ tai,... những chỗ nhạy cảm của Triệu Uyển Tâm, khiến bà dục hỏa đốt người, không làm gì được, ép bà phải nói ra những lời dâm đãng.
Triệu Uyển Tâm bây giờ cảm thấy lý tí dần dần đi mất, thay thế là dục hỏa đốt người, hai bàn tay của người phía sau thuần thục khiêu khích những nơi mẫn cảm của bà, bên tai bị day cắn, lỗ tai như bị rắn chui vào, hơi thở nóng rực phả vào gáy, làm bà cảm thấy càng ngày càng nóng, hạ thân trướng đầy, cự long nóng bỏng chôn trong hoa huyệt không chịu di chuyển làm bà cảm thấy khó chịu, muốn nhúc nhích cái mông để giải tỏa cơn đói khát, nhưng người đằng sau không cho, vẫn ép bà không cho cử động, Triệu Uyển Tâm khó chịu quay đầu như muốn thúc dục thì nghe thấy bên tai lời nói:
"Muốn sao?"
"Muốn, muốn, cho ta..."
[...] Nói xong còn liếm liếm đôi môi anh đào sưng đỏ, phóng ra mị hoặc khiến dục vọng của Phùng Minh Vũ càng tăng cao hơn, đôi mắt càng thâm thúy hơn, hắn nhẹ nhếch môi, cười nói:
"Được! Như em mong muốn!"
Nói rồi thả tay đang giữ chặt thắt lưng Triệu Uyển Tâm ra, lại nói:
"Dâm phụ, tiểu lẳng lơ, muốn thì tự mình tới làm đi, xem em lấy được tới đâu."
Nói xong, hai tay nâng lên, nắm lấy hai bầu vú trắng nõn, căng tròn, to lớn lại co dãn đàn hồi sau đó nắn bóp, chơi đùa, chờ người bên trên hành động.
Triệu Uyển Tâm thấy hắn vẫn bất động, bèn tự mình làm, giải tỏa sự thèm muốn bị ép đến khó chịu tới giờ. Triệu Uyển Tâm dùng hai tay chống lên tay vịn ghế, nâng người lên, di chuyển lên xuống thuần thục như đã làm rất nhiều lần trước đây, hạ thể trong thời gian chờ đợi trước đã ra rất nhiều nước, làm cho ra vào dễ dàng hơn, những tia khoái cảm từ cọ xát giữa nam căn cùng tường thịt làm Triệu Uyển Tâm lấy được khoái cảm,nhẹ giọng rên rỉ:
"Ân... A... A...."
Nhưng vẫn chưa thỏa mãn được bà, hoa huyệt ngứa ngáy, càng co rút, cắn chặt hơn cự long nóng bỏng, như muốn người đằng sau giúp mình thỏa mãn. Bằng lòng khi nghe được người đằng sau hút một hơi khí lạnh, hai bàn tay ở hai bầu vú đang mải chơi đùa cũng nắm chặt hơn làm bản thân phát đau, nhưng Triệu Uyển Tâm biết, dục vọng của hắn đã muốn tới cao lắm, sẽ không đùa bỡn bà nữa, sẽ thỏa mãn khát vọng của bà.
Phùng Minh Vũ bị Triệu Uyển Tâm kích thích dục vọng, không còn tâm trí vui đùa nữa, giữ chặt eo bà, đứng dậy, gạt đống hồ sơ trên bàn sang một bên, đặt bà nằm úp sấp lên mặt bàn, hạ thể nơi hai ngươi kết hợp vẫn được gắn chặt, mông Triệu Uyển Tâm bị nâng lên ép sát vào bàn làm việc, hai chân bị người đằng sau tách ra, nâng lên ngang hông, tách ra rộng tới mức lớn nhất cơ thể không có nơi chống giữ, chỉ có nửa người trên là nằm trên bàn cùng cự long chống giữ trong cơ thể, làm bà rất gian nan chống đỡ từng đợt công kích đằng sau.
"Là em tự tìm! Tôi thỏa mãn cho em!"
Vừa nói, Phùng Minh Vũ vừa mạnh mẽ ra vào cự long, nơi hắn đứng có thể thấy rõ mỗi lần ra vào trong hoa huyệt đều thấy nộn thịt hồng hồng cắn chặt không buông nam căn bị kéo ra ngoài, sau khi đi ra hết, hai cánh hoa đỏ hỏn lại bị quy đầu thô lỗ vặn bung ra, cho dương vật mạnh mẽ đi vào chèn ép tường thịt bên trong, dâm thủy chảy ra càng lúc càng nhiều, ướt đẫm bụi rậm ở cửa huyệt, thi thoảng cũng dính một ít sang chỗ lông mu của hắn.
Càng nhìn càng làm hắn dục hỏa đốt người, càng ra vào nhanh hơn, nghe người dưới thân rên rỉ đầy quyến rũ, lúc thì:
"A.... Â.....n...... A... Ng.... Nga...."
"Sướng... Sướng quá... Minh... Minh Vũ..."
"Anh..... Nhanh.... quá... Â.... Ân.... A...!!"
"A.... Sâu quá...... Ân... Ha..."
"Chậm chậm... lại... Ta.... A.... Chịu không... nổi..."
Dường như va chạm mạnh mẽ của nam căn trong cơ thể đã đem Triệu Uyển Tâm lên tới đỉnh khoái cảm, cơ thể Triệu Uyển Tâm căng lên như dây cung, trước mắt một mảnh trắng xóa nhưng trong đầu như nổ muôn ngàn pháo hoa rực rỡ, tận sâu trong tử cung cũng đồng thời phun ra dâm dịch ào ạt cùng sự co chặt hoa huyệt thông báo sự lên đỉnh của bà.
Nam căn như bị hàng ngàn chiếc miệng gắt gao mút chặt, bên trong dâm huyệt đồng thời có chất lỏng phun thẳng vào nam căn, làm dục vọng của Phùng Minh Vũ càng trướng to hơn, hắn biết bản thân sắp tới đỉnh, vì vậy liên tiếp va chạm cực mạnh và sâu hơn vào hoa huyệt, sau hơn mấy chục lần va chạm thì dương vật căng lên, bắn thẳng từng dòng tinh dịch nóng bỏng vào sâu trong tử cung Triệu Uyển Tâm.
"A...!"
Tiếng thét chói tai của Triệu Uyển Tâm sau cao trào phải thừa nhận từng dòng tinh dịch nóng cháy đang phun vào trong cơ thể bà, từng đợt sóng khoái cảm dâng trào trong cơ thể làm bà dường như muốn ngất đi.
Sau cao trào, Triệu Uyển Tâm vẫn giữ nguyên tư thế lúc giao hoan sụi lơ trong lòng Phùng Minh Vũ mệt mỏi thở dốc, hạ thân hai người vẫn gắt gao dính chặt vào nhau chưa tách rời, bà còn cảm nhận được cự long trong cơ thể không những không nhỏ đi sau đợt cao trào vừa rồi mà còn lớn thêm lên mấy vòng khiến dâm huyệt căng lên như muốn nứt ra.
[...] Dứt lời, hắn ôm cả người Triệu Uyển Tâm dậy, nâng hai đùi bà lên, ôm như tư thế dỗ trẻ con đi tiểu, hạ thể hai người vẫn gắt gao kết hợp, đi về phía sô pha, để thể nghiệm tư thế mới nghĩ ra trong đầu. Triệu Uyển Tâm biết chẳng thể nào thoát khỏi, nhưng bà vẫn chưa chú ý tới ý "khoái hoạt mới" trong câu nói của Phùng Minh Vũ, hiện tại lại một lần nữa bị kéo vào trầm luân trong dục vọng theo từng đợt tấn công hung hãn, mãnh liệt từ người phía sau.
"Ân.... Ân.... A.... Nga... Đừng.... Dừng..... Dừng.... lại.... Sâu.... A.... Sâu quá! A.... Chậm.... A.... Chậm chút...."
Từng tiếng rên rỉ mị hoặc, ngọt nị, từng tiếng va chạm mạnh mẽ 'phốc xuy' cùng thanh âm 'ba ba' do da thịt va chạm, mùi tinh dịch cùng dâm thủy tràn ra trong phòng, làm văn phòng làm việc tràn đầy xuân sắc. Lại một vòng chiến đấu mới kéo đến, đêm còn dài, thời gian trên chiếc đồng hồ quả lắc bây giờ mới chưa tới bảy giờ tối, hoạt động về đêm của hai người trong gian phòng có lẽ bây giờ mới là món khai vị.
[...] Triệu Uyển Tâm bên dưới vừa chịu đựng sự công kích của hắn, vừa cắn chặt răng ngăn không cho tiếng rên rỉ của bản thân, hai tay đang chống lên bàn run rẩy như sắp không chịu được áp lực từ đằng sau mang đến, đầu bị Phùng Minh Vũ nắm tóc kéo giật ngửa ra sau, cơ thể bà như dây cung bị kéo căng, một chân bị ép gác lên bàn, chân còn lại làm trụ giữ cơ thể đứng dường như lung lay như cây đứng trong bão táp sắp đổ.
[...] Vừa thong dong trả lời, thắt lưng vẫn mạnh mẽ ra vào gây sức ép cho dâm huyệt bên dưới. Hai khỏa cầu thịt bên dưới theo từng tiết tấu đung đưa mãnh liệt của cơ thể Phùng Minh Vũ mà đập mạnh vào dưới cặp mông trắng noãn, săn chắc co dãn của Triệu Uyển Tâm, 'ba, ba, ba,...' làm vùng da nơi va chạm bị đánh cho đỏ bừng.
Buông điện thoại xuống, Phùng Minh Vũ lại chuyên tâm vào sự nghiệp cày cấy cơ thể mẹ mình, hắn nâng bàn tay còn lại, bóp lấy một bầu vú đang dao động mãnh liệt theo nhịp độ đong đưa của cơ thể Triệu Uyển Tâm, vừa xoa bóp bầu vú căng tròn to lớn mà ngay cả tay hắn cũng không nắm hết, vừa dùng khe hở giữa hai ngón tay kẹp lấy núm vú đã sưng to, đứng thẳng và đỏ thẫm do bị hắn chà đạp cùng kích thích qua.
Vừa lòng nghe được Triệu Uyển Tâm bật ra tiếng rên rỉ đã bị bà kìm nén, cùng sự co rút đột ngột của hoa huyệt càng lúc càng thít chặt lấy nam căn của hắn, làm nó ra vào khó khăn hơn lúc trước, điều này càng làm dục vọng của Phùng Minh Vũ càng thêm trướng lớn thêm gấp hai, ba lần so với lúc trước. Trong mắt Phùng Minh Vũ càng sâu thăm thắm, chứng to cho dục vọng mãnh liệt của hắn đang lên rất cao, hắn đẩy nhanh tốc độ hơn nữa để mạnh mẽ, thô lỗ chèn ép tường thịt trong hoa huyệt, như trừng phạt chúng vì sự cố vừa nãy, đồng thời đẩy mạnh lực đạo cho quy đầu chèn sâu tới tận cùng của tử cung Triệu Uyển Tâm.
[...] Tiếng rên rỉ đứt quãng, xen lẫn lời nói khó nhọc của Triệu Uyển Tâm, khó khăn mãi bà mới thốt ra được một câu, cầu xin hắn buông tha bản thân, bà thực sự chịu không nổi sức ép hắn gây ra, nhưng cơ thể không nghe theo lý trí, vẫn đón ý nói hùa theo dục vọng nguyên thủy, dâm huyệt ra sức cắn chặt lấy nam căn đang thô lỗ đâm chọc, tàn sát nó, dâm thủy chảy ra càng lúc càng lớn chứng tỏ cho cho ham muốn của cơ thể bà.
Từng đợt va chạm mãnh liệt đằng sau như đánh tan hết lý trí của Triệu Uyển Tâm, thay thế vào là dục vọng trầm luân, thậm chí từ nơi kết hợp chặt chẽ của hai người, Triệu Uyển Tâm có thể cảm nhận được rõ rệt từng sợi gân xanh cùng mạch máu nổi gồ ghề của cự long đang nảy lên bình bịch của nó qua sự ma sát với vách tường nộn thịt trong hoa huyệt.
Bản thân chỉ biết phát ra từng tiếng rên rỉ ngọt ngào, tràn đầy quyến rũ, cơ thể dường như tới cực hạn, trước mắt Triệu Uyển Tâm như mờ đi, trong đầu chỉ còn tiếng "bùm, bùm" như pháo hoa nở rộ trong đêm đen tĩnh mịch, cơ thể bà căng lên, hoa huyệt căng chặt lại, tử cung ào ào phun ra chất lỏng nóng bỏng, thông báo Triệu Uyển Tâm đã lên đỉnh dục vọng.
Đồng thời cảm nhận được cơ thể Triệu Uyển Tâm lên đỉnh, Phùng Minh Vũ từ nam căn của mình cảm nhận được sức ép của dâm huyệt, hắn mạnh mẽ ra vào thêm mấy chục cái rồi cũng căng lên, bắn toàn bộ tinh hoa nóng bỏng vào sâu dâm huyệt mẹ mình, hai cánh tay nơi tóc cùng bầu vú cũng cứng rắn kéo và bóp mạnh lên Triệu Uyển Tâm, ép bà cong thành hình chữ C làm cho cự long tiến sâu hơn vào cơ thể, buộc tử cung phải tiếp nhận từng dòng tinh dịch nóng hổi của hắn.
Sau năm phút bắn tinh vào cơ thể Triệu Uyển Tâm, đợt tinh dịch bắn ra lần thứ tư trong đêm nay của hắn đã kết thúc, cũng không làm dương vật của hắn nhỏ bớt đi chút nào, chứng minh dục vọng của hắn vẫn còn cần nơi phát tiết.
Nhưng còn mười lăm phút nữa là tới giờ hẹn với Phùng Tử Triệt, hắn nghĩ không thể tiếp tục thêm vòng mới với Triệu Uyển Tâm, đành nhẫn nhịn rút ra cự long to lớn trong cơ thể bà, 'phốc xuy' tiếng dương vật tách ra khỏi hoa huyệt vang lên, từng dòng chất lỏng trắng đục ngầu chậm rãi chảy xuống dọc theo đôi chân trắng ngần, thon dài của Triệu Uyển Tâm. Khi được Phùng Minh Vũ thả ra, Triệu Uyển Tâm đã không còn sức mà đứng nổi, bà trần truồng không mảnh vải che thân sụi lơ dưới thảm lông dê trong phòng nghỉ của phòng làm việc, ra sức hô hấp từng ngụm không khí như con cá mắc cạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com