Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

3. Dạy dỗ công chúa nữ nô 23-31

[hách Liên Tử Câm x Mộ Thiển Thiển]

"Ân......" 

Thân thể cảm thấy khô nóng một cách khó hiểu, giống như động dục vậy, nháy mắt đã cảm thấy hoa huyệt hơi ươn ướt.

Sao lại như vậy? Chỉ là bị nam nhân nhìn, bị hơi thở của hắn phả một chút, nàng liền... liền ướt, tại sao? Chuyện này quả thật quá dâm đãng!

Nàng không tin chính mình sẽ trở nên dâm tiện như vậy, nhưng mà, khi chóp mũi của Hách Liên Tử Câm trượt xuống một đường theo bụng nhỏ của nàng, dừng lại ở trước hoa huyệt của nàng ngửi một chút, thân hình nàng liền mềm nhũn, nhịn không được rên lên một tiếng.

"Đ... Đừng mà...." 

Biến thái! Rõ ràng diện mạo như tiên, vậy là lại làm ra việc đáng khinh như vậy? Ngửi thân thể của nàng? Nàng không phải hoa, cũng chẳng phải đồ ăn, sao hắn dám làm như vậy?

"Ai đã hạ mê tình hương trên người ngươi?" 

Lúc Mộ Thiển Thiển vừa xấu hổ lại vừa tức giận, Hách Liên Tử Câm bỗng nhiên ngẩng đầu từ giữa hai chân nàng, buông ra tay nàng, bàn tay to ôm lấy eo liễu của nàng, ánh mắt có chút không vui nhìn thẳng mặt nàng.

Hắn trầm giọng hỏi: 

"Đặt trong hoa huyệt? Tiệc sinh nhật đêm nay, các nàng liền tính đưa ngươi như vậy tới hầu hạ bọn ta sao?"

Ngón tay dài mang theo một sợi mật dịch từ trong hoa huyệt, đưa lên chóp mũi ngửi, độ ấm trong đáy mắt chợt giảm xuống: 

"Có biết loại thuốc này rất độc hay không? Nếu dùng nhiều, cả đời này ngươi lại không có khả năng thụ thai được nữa! Vì để chúng ta cam tâm tình nguyện ở lại Phủ công chúa, đến chuyện này ngươi cũng nguyện ý làm sao?"

Mê tình hương gì? Sao lại vô sinh? Mộ Thiển Thiển đến một chữ cũng nghe không hiểu.

Nàng chỉ biết khi ngón tay dài của Hách Liên Tử Câm đụng đến cửa hoa huyệt của mình, thân hình nàng đột nhiên run lên, mật dịch bắt đầu tuôn ra.

Nàng vặn vẹo hai chân, nhịn không được nhỏ tiếng rên rỉ: 

"A... Nóng...."

Bỗng nhiên hoa huyệt bị căng ra, nàng giật mình, bị chuyện này hù sợ đến mức lập tức thanh tỉnh lại.

Nâng mí mắt nhìn lên, nàng thấy Hách Liên đã cắm vào ít nhất một phần ba ngón tay thon dài của hắn vào nhục động.

Lập tức, xấu hổ, giận dữ, kinh hoảng và ủy khuất, đủ loại cảm xúc tuôn trào, vì vậy, cho dù lúc này ngón tay đó làm nàng rất thoải mái, nàng lại vẫn nỗ lực đẩy nó ra: 

"Không cần! Đừng mà.... Xin ngươi... Đừng...!"

"Ngươi đã quên ta biết y thuật sao?" 

Hách Liên Tử Câm mày cũng không nhíu, ngón tay dài tiếp tục gian nan cắm vào nhục động của nàng: 

"Có phải ngươi thấy rất dễ động tình, vô cùng muốn bị nam nhân đè xuống, dùng sức thao? Đừng lộn xộn, ta đang cứu ngươi."

Giọng nói của hắn pha chút lãnh đạm, cho dù nói ra những lời dâm uế như vậy, nhưng bởi vì thái độ thản nhiên của hắn, những lời đó cũng làm người khác say mê.

"Á.... Đau...." 

Mộ Thiển Thiển vặn vẹo mông nhỏ, chỉ là một đầu ngón tay, nhưng vẫn làm nàng đau đến lệ ngập hốc mắt.

"Hoa huyệt thật chặt, ta không tiến vào được, công chúa, thả lỏng, để ta vào." 

Hách Liên Tử Câm ngẩng đầu lên từ giữa hai chân nàng, nhìn khuôn mặt đỏ hồng của nàng: 

"Có biết ai đã đưa ngươi lại đây không?"

"Hả?" 

Thiển Thiển vốn đang kháng cự ngón tay hắn, lại bởi vì hắn đột ngột đổi chủ đề mà chưa kịp phản ứng: 

"Ai...... Ai đã đưa ta lại đây?"

"Là Hiên Viên Liên Thành." 

Hách Liên Tử Câm hơi hơi nhíu mày, mê tình hương được thoa vào quá nhiều, may mà chưa bỏ vào quá lâu, chưa kịp hấp thu hết, hiện tại, nhục động của nàng chặt đến cả đầu ngón tay của hắn cũng chui không lọt.

Mạnh mẽ cắm vào một chút, Mộ Thiển Thiển lập tức lại rên rỉ, có thể nghe thấy đau đớn từ thanh âm của nàng.

Hách Liên Tử Câm bỗng nhiên cúi người về phía trước, dùng thân hình của mình, ép nàng nằm ngay ngắn lại trên giường.

"A...... Đau......"

"Ta biết." 

Hắn đè lên người nàng, ngón tay kia vẫn cắm ở hoa huyệt nàng như cũ.

Nhưng khuôn mặt của hắn lại thản nhiên, đáy mắt thì đến chút dấu hiệu động tình cũng không có, không chán ghét, cũng chẳng thích thú.

Nam tử tuấn dật như vậy, nên mặc dù ngón tay hắn vẫn cắm trong nơi tư mật nhất của nàng, nàng vẫn không thể nào hận nổi hắn.

"Vì sao không tự bơi lên bờ, nếu ta nhớ không lầm, ngươi bơi đâu có kém?" 

Ánh mắt của Hách Liên Tử Câm tuy rằng không tính là nhu hòa, nhưng so với hai tên nam nhân kia thì đỡ hơn gấp mấy lần.

"Hay là ngươi cố ý chờ Hiên Viên Liên Thành đến cứu?"

[...] "Ta... Ta không biết bơi... Ân... Thật sự không biết... A..." 

Hèn chi Hiên Viên Liên Thành sẽ trơ mắt nhìn nàng giãy giụa, mà không hề có ý muốn cứu giúp, may mà cuối cùng... 

"A! Tử Câm... Không... A..."

Hắn dùng ngón cái ấn lấy thịt châu trên hoa huyệt của nàng, không mạnh không yếu, bắt đầu xoa nắn! Mộ Thiển Thiển chỉ cảm nhận được một luồng sóng nhiệt truyền ra từ thịt châu, chậm rãi lan khắp toàn thân, làm cả người nàng đều thấy hư không.

Không... Không thể như vậy, hắn không hề thích nàng... Nhưng mà, lúc này, nàng lại rất thích hắn chạm vào bản thân, thậm chí muốn càng nhiều hơn nữa.

Chắc chắn là do mê tình hương gì đó, bằng không sao nàng lại dâm đãng như vậy. Nàng thậm chí còn mở rộng hai chân, thuận tiện cho hắn đùa bỡn hoa huyệt nàng?

"Đừng kháng cự, nhắm mắt lại, an tâm hưởng thụ." 

Hách Liên Tử Câm rũ mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt phấn hồng của nàng, rồi bắt đầu rời gương mặt đẫm mồ hôi của nàng, chậm rãi dời về đôi gò bồng đầy đặn của nàng, cùng với hai nhũ hoa đỏ thắm.

Chần chờ một chút, hắn cuối cùng cúi đầu, ngậm lấy đầu vú bên phải của nàng, mạnh mẽ hút một cái.

"A......" 

Mộ Thiển Thiển theo bản năng vươn tay, ngón tay nắm lấy tóc hắn, đầu vú nhỏ bị hút một cái, không chỉ nhục động chảy ra càng nhiều mật dịch, mà ngón tay cũng như được phép thông qua, lại cắm vào thêm một chút.

"Tử Câm... A! Đừng cắn... Không... Ân! Cắn ta... Cắn... ta..."

Hách Liên Tử Câm hơi ngẩn ra, nhìn thân hình trắng tuyết trước mặt này, tuy rằng sắc mặt vẫn như cũ, nhưng thái dương đã chảy ra một tầng mồ hôi mỏng. 

[...] Nhắm mắt lại, nghe tiếng rên rỉ của nàng, hắn bỗng dưng há miệng, đem đầu vú của nàng tiếp tục hút lấy.

"A......" 

Mộ Thiển Thiển tự giác nâng lên thân mình, hận không thể nhét toàn bộ nhũ phong vào miệng hắn, để hắn mạnh mẽ nuốt vào.

Lý trí bị mê tình hương thiêu đốt không còn sót chút gì, nàng khép hờ hai mắt, môi mỏng hồng nhạt khẽ nhếch, động tình gọi lên: 

"Tử Câm... Muốn ta... Muốn ta... Ân...."

Trợn mắt nhìn đến đôi mắt bị nhiễm chút tình dục của Hách Liên Tử Câm, nàng hoàn toàn mất đi lý trí, mơ hồ cùng dục hỏa khó nhịn, khẩn cầu hắn: 

"Huyệt... Tiểu huyệt rất khó chịu... Ân... Thao ta... A... Được không?"

Thao nàng... Được không?

Đôi mắt ngập nước lại đầy tình dục,đáng thương lại bất lực, cứ như đem toàn bộ hy vọng đều ký thác trên người hắn.

Nàng đang ỷ lại hắn,đôi mắt chân thành trừ bỏ tình dục, còn có bất an cùng thống khổ, so với Thất công chúa kiêu ngạo độc ác lại tràn ngập dâm dục trước kia khác biệt hoàn toàn.

"Ngươi là ai?" 

Từng giọt mồ hôi to như hạt đậu chảy xuống từ thái dương của Hách Liên Tử Câm, rơi xuống ngực nàng, lại bởi vì da thịt nàng quá trơn mềm, nên giọt mồ hôi tiếp tục lăn xuống...

Hách Liên Tử Câm bị cảnh trước mắt làm cho cổ họng khô cạn, máu toàn thân dồn hết xuống hạ thân, làm cho thịt hành ban nãy có chút thức tỉnh, lúc này hoàn toàn sưng to lên.

Ngọc thể hoành trần, hắn bị dục vọng dẫn dắt, theo bản năng dùng thịt hành chọc chọc vào người nàng, dù cách quần áo, vẫn thoải mái nói không nên lời.

Thiển Thiển mở to đôi mắt bị dục vọng khống chế, nhìn khuôn mặt mướt mồ hôi của hắn, nói giọng khàn khàn: 

"Ta là Mộ Thiển Thiển, ta không phải..."

Nàng lắc đầu, theo tiềm thức chán ghét thân phận này: 

"Ta không phải Thất công chúa, ta không phải... Đừng chán ghét ta... Ta không phải... Ân... Tử Câm! Tử Câm... A... Tiểu huyệt không thoải mái... Tiểu huyệt ngứa... A!"

Mật dịch chảy nhiều như vậy, ngón tay của Hách Liên Tử Câm cuối cùng cũng thuận lợi đi vào.

Thọc vào rút ra vài cái, nhục động trở nên càng ngày càng ẩm ướt, nhìn đầu ngón tay vừa rút ra từ hoa huyệt của nàng có một lớp hồng nhạt, hòa cùng dâm dịch của nàng, dâm uế nói không nên lời, lại làm hắn càng thêm miệng khô lưỡi khô.

"Ráng một chút nữa, ta sẽ lấy hết mị tình hương ra cho ngươi." 

Bỗng nhiên buông ra nàng, Hách Liên Tử Câm thoát cái leo xuống giường, đi đến giá thuốc lấy một chai thuốc, khi quay đầu lại, liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho máu toàn thân hoàn toàn sôi trào.

Trong mắt hắn chỉ thấy được nữ tử đang ngồi trên giường. Khóe mắt nàng còn vương lệ, ngón tay ngọc lại đặt ngay ở cửa hoa huyệt, từ từ cắm vào.

Nàng... Đã sắp không kiềm chế được nữa...

Phần lớn mê tình hương đã thấm vào cơ thể nàng, lúc nãy lại bị hành động của hắn gợi lên dục hỏa, rốt cuộc đã không thể không chế bản thân được nữa.

Cơ bắp toàn thân căng cứng, Hách Liên Tử Câm lại hoàn toàn không để ý tới bảo bối đã đội quần thành ngọn núi nhỏ của mình, bước nhanh qua, rút ngón tay nàng ra, đẩy nàng ngã trở lại trên giường, rồi để miệng bình ngay cửa hoa huyệt, nhanh chóng rót thuốc bên trong vào. 

[...] Mộ Thiển Thiển vẫn nắm chặt góc áo của Hách Liên Tử Câm như cũ, khóc thút thít, nói giọng khàn khàn: 

"Tử Câm... Khó chịu... Làm ta... Tử Câm làm ta... A..."

Ánh mắt Hách Liên Tử Câm hơi trầm xuống, làm nàng... Không phải hắn không muốn, nhưng lúc này mà thao nàng, bản thân hắn cũng sẽ bị mê tình hương ảnh hưởng.

Một khi trúng mê tình hương, chỉ sợ mấy ngày sắp tới, trước khi độc tính của nó tan hết thì mỗi lần hắn nhìn thấy nàng, đều sẽ muốn mạnh mẽ thao nàng đến ngất xỉu.

Dục vọng như nước, chính hắn cũng sẽ không khống chế được... Nàng cũng muốn như vậy sao?

"Tử Câm......" 

Thanh âm kiều mị của nữ tử lại vang lên lần nữa.

Thịt hành sưng to của Hách Liên Tử Câm thiếu chút đã phá rách quần mà ra, đã vậy, nàng lại còn dùng ánh mắt đáng thương đó để câu dẫn hắn!

Đây chính là... Chính nàng tự làm tự chịu!

Thuốc mỡ còn sót lại trong nhục động hắn đã giúp nàng rửa sạch hết, còn mê tình hương đã thấm vào thân thể nàng, hắn bất lực, mà lúc này, có vẻ bị mê tình hương kích thích, không chỉ một mình nàng...

Hai mảnh môi mọng kia liên tục gọi tên của hắn, Hách Liên Tử Câm chưa bao giờ biết, rằng một nữ tử kêu tên của mình lại mê người như vậy.

Rất êm tai, nàng kêu 'Tử Câm', tiếng nói mị hoặc như lửa, đem chút lý trí của hắn hoàn toàn thiêu đốt.

Cúi đầu, vội vàng ngậm lấy cánh môi của nàng mút vào, bàn tay đầy vết chai do thường xuyên cầm kiếm, nay đang bao lấy nhũ phong của nàng không ngừng xoa nắn, vết chai thô ráp ma sát làm cho đầu vú của nàng dần dần cương cứng.

Nhũ hoa cương cứng chẳng những kích thích hắn, mà còn càng làm nàng không thể kiềm chế nổi!

Mộ Thiển Thiển không thể nghĩ gì nhiều, hai đùi mở thật to, siết chặt lấy vòng eo cường tráng của hắn, không ngừng lấy xương mu và hoa huyệt ma sát thịt hành còn giấu dưới lớp quần áo của hắn.

Bởi vì cảm giác được hắn vẫn còn ăn mặc quần áo, Mộ Thiển Thiển lập tức bất mãn mà né tránh hắn môi, thở hồng hộc nói: 

"Cởi... Cởi ra... A...! Làm ta.... Mau làm ta.... Ân... Mau tiến vào... Thật là khó chịu..."

Hách Liên Tử Câm cả người đầy mồ hôi, bị nàng trêu chọc đến thiếu chút muốn chửi thề, thịt hành trướng đau như muốn nổ tung!

Hắn tùy ý kéo đai lưng xuống, nhanh chóng lấy ra thịt hành đã trướng to đến mức lộ cả gân xanh, nhắm ngay hoa huyệt của nàng, mạnh mẽ đâm vào.

Mặc dù hoa huyệt trước đó đã được hắn an ủi, cũng đã đủ ẩm ướt, nhưng đến lúc này vẫn chặt chẽ như lúc ban đầu, côn thịt chỉ vào được nửa phần đầu, liền bị kẹp cứng lại.

Dù thế, khi thịt hành nóng bỏng gắt gao chen vào hoa huyệt ướt đẫm, hai người nhịn không được mà đồng thời run lên, xúc cảm đó, không chỉ làm Mộ Thiển Thiển cảm động muốn khóc, cũng gợi lên một đợt sóng lớn trong lòng Hách Liên Tử Câm.

Hắn... chưa bao giờ gần gũi với nữ tử như vậy, thịt hành thô dài kia, đến hôm nay mới là lần đầu tiên lộ ra trước mặt nữ tử. 

[...] Bỏ nhũ phong qua một bên, Hách Liên Tử Câm trực tiếp ngồi dậy, ngón tay để ở cửa hoa huyệt, nhanh chóng mở rộng môi âm hộ của nàng, làm cho cửa hoa huyệt mở lớn hơn nữa.

Bất chấp sẽ làm nàng đau, nam nhân mất khống chế mà gầm nhỏ một tiếng, mạnh mẽ đâm sâu vào.

A!"

Mộ Thiển Thiển đau đớn hét lên một tiếng, nhục động nho nhỏ bị thịt hành thô to lấp đầy.

Nàng run lên, Hách Liên Tử Câm lập tức cảm giác được thịt hành của mình bị nhục động của nàng chặt chẽ mút vào, cắn nuốt, thậm chí có thể nói là gặm cắn, bên trong như có vô số miệng nhỏ, cái nào cũng giành nhau hầu hạ hắn.

Lần đầu trong đời thao nữ nhân, vừa mới đi vào đã bị khoái cảm xa lạ này thiếu chút bức hắn bắn, cũng may, nghị lực của hắn không tính là kém.

Nhẹ nhàng di chuyển, đem thịt hành rút ra một chút, nữ tử dưới thân lại hô lên đau đớn.

Mộ Thiển Thiển mặt đầy mồ hôi, mở mắt ra nhìn hắn, bởi vì đau đớn, lúc này, lý trí của nàng vậy mà khôi phục được một chút.

Nhìn thấy Hách Liên Tử Câm đang ở trên người mình, côn thịt cực đại kia còn chôn sâu trong thân thể của nàng, trong nháy mắt, cảm giác ủy khuất cùng đau thương như dời non lấp biển nổi lên trong lòng nàng.

"Vì sao?" 

Thanh âm nàng khàn khàn, nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống: 

"Người xấu, các ngươi đều là người xấu! Đừng đụng ta... Không... A... Hách Liên Tử Câm, ngươi là đồ đáng ghét... Không cần... A... a...!"

Nam nhân không muốn nghe nàng nói năng vô nghĩa, thịt hành rút ra đến cửa nhục động, liền lập tức, trong nháy mắt lại cắm vào toàn bộ, cắm đến cuối cùng, đâm đến cửa tử cung của nàng.

Thịt hành mạnh mẽ đẩy ra thịt huyệt, như cuồng phong mà thọc vào lại rút ra, nam nhân thoải mái đến không thể ngừng lại, Mộ Thiển Thiển cũng chậm rãi thoát khỏi ủy khuất, lạc vào lốc xoáy tình triều.

Thật thoải mái, thịt hành cắm đến dâm thủy văng ra bốn phía, làm nàng kích động đến không ngừng vặn vẹo mông nhỏ, chỉ muốn hắn cắm càng sâu một chút, lại sâu chút...

"A... A a!... Tử Câm! Tử Câm... A... Thật lớn... Ta rất thích..." 

Âm thanh dâm đãng tràn ngập toàn bộ phòng, cũng từ trong phòng vang ra ngoài.

[...] Trong lúc cuồng loạn, nàng hít sâu một hơi, thịt hành đang cắm đến mức nàng không ngừng cao trào, thất thanh thét to: 

"A! Tử Câm... A... Mặt sau... Làm ta từ phía sau... Mạnh mẽ thao ta... A..."

Thao nàng từ phía sau!

Hách Liên Tử Câm bị tình dục hoàn toàn thiêu hồng hai mắt, bỗng nhiên lui về phía sau, côn thịt to lớn "Phóc" một tiếng rút ra từ nhục động Mộ Thiển Thiển.

Mộ Thiển Thiển chỉ cảm thấy toàn thân, khi côn thịt rời đi, trở nên hư không, đang muốn mở miệng giữ lại, Hách Liên Tử Câm bỗng dưng dùng tay xoay nàng ngã xuống.

Mộ Thiển Thiển cũng ngay lúc nãy, quan sát được côn thịt vừa rồi làm nàng dục tiên dục tử kia.

Phía trên nó còn dính đầy mật dịch của nàng, sáng bóng, màu da có vài phần trắng hồng, so với các loại trong phim người lớn đẹp gấp mấy lần.

Cũng không biết vì sao, khi nhìn đến màu da trên côn thịt Hách Liên Tử Câm, nàng là có thể chắc chắn này nam tử hoặc là xử nam, hoặc cũng chỉ mới làm có vài lần.

Côn thịt đẹp như vậy, giống như bản thân hắn, vừa sạch sẽ, lại mê người...

Hai tròng mắt nàng mê ly, cảm nhận được cực đại côn thịt lại đến gần cửa hoa huyệt, nàng thở hổn hển một tiếng, nhịn không được nhẹ kêu: 

"Tử Câm... A! A...a... Tiến vào... Lại đi vào.... A..."

Thật sự thật lớn, đã bị hắn làm lâu như vậy, vậy mà hiện tại, khi đi vào vẫn khó khăn như vậy.

Mộ Thiển Thiển bị sóng nhiệt nóng đến mức cả người run rẩy, nhục động bị côn thịt đâm vào, dù chỉ cắm một cái, nàng vẫn bị kích thích đến quỳ thẳng người, thét chói tai.

Nữ nhân quỳ gối ở đó, không phải nằm bò, mà là quỳ thẳng tắp, để thuận tiện cho nam nhân phía sau thao nàng, mông nhỏ tận lực nâng lên, động tác quả thực dâm đãng nói không nên lời.

Hách Liên Tử Câm cúi đầu nhìn mông nhỏ của nàng, bên trong hoa huyệt còn cắm côn thịt to lớn, mỗi khi hắn cắm vào một chút, thân thể của nàng liền quỳ càng thẳng, mông cũng sẽ nâng cao hơn, hình ảnh này, làm cho thú tính của hắn tuôn ra điên cuồng.

Bàn tay to ôm lấy nhũ phong của nàng, mạnh mẽ xoa nắn, còn có hai đầu vú nho nhỏ, cũng bị hắn tàn nhẫn vân vê.

"A!" 

Mộ Thiển Thiển bị hắn bóp đến kêu lên đau đớn, rõ ràng là đau, nhưng, khoái cảm bị chà đạp kia, còn lấn át cả cái đau.

Đầu vú nhỏ bị nhéo đến mức sung sướng, thân mình run lên, lượng lớn dâm dịch từ hoa huyệt tuôn ra, dọc theo côn thịt chảy xuống....

Hách Liên Tử Câm nhanh chóng phát hiện, nữ nhân này trời sinh chính là thiếu thao, động tác của hắn càng thô bạo, nàng lại càng thích!

Cho nên hắn đến một chút thương tiếc cũng không có, cũng không cách để khống chế bản thân mà thương tiếc, đầu ngón tay nhéo đầu vú đỏ tươi của nàng, dùng sức càng nhiều mà vo nắn.

"A...a... A... Tử Câm... Tử Câm... Ân..." 

Mộ Thiển Thiển thật sự bị kích thích rồi, đầu vú đau quá, lại sướng đến nàng càng thêm không thể kiềm chế.

Môi mỏng hồng nhạt khẽ nhếch, nàng thế nhưng không màng tất cả mà lớn tiếng nói: 

"Cường bạo ta Tử Câm... Mau cường bạo ta... A...... Rất muốn bị chàng thao hư.... A...a...."

"Vật nhỏ thiếu thao, là chê ta quá ôn nhu sao?" 

Giọng nói hắn khàn khàn, bàn tay to nâng lên mặt nàng, cắn xuống cánh môi đỏ mọng của nàng: 

"Nếu như vậy, ta liền thao hư ngươi! Thao đến ngươi chịu không nổi mới thôi! Vươn ra đầu lưỡi, mau!"

Mộ Thiển Thiển bị thanh âm thô bạo của hắn mị hoặc đến co rụt lại hoa huyệt, dâm thủy lại chảy thêm một bãi, ngoan ngoãn đem đầu lưỡi thò ra, lập tức đã bị hắn cắn lấy, dùng sức mút vào.

Phấn lưỡi giống như bị hắn hút vào bụng, cánh môi bị gặm cắn tàn nhẫn, nàng bắt đầu cảm thấy đau đớn, hô hấp cũng càng ngày càng không thuận.

"A...... Ngô ngô......" 

Thiển Thiển bắt đầu giãy giụa, không chỉ hô hấp không được, trước ngực cũng truyền đến đau đớn, đầu vú nho nhỏ phấn nộn sắp bị hắn nhéo đứt, nhưng hắn vẫn đè lại đầu, điên cuồng hôn nàng, tay lại chà đạp đầu vú yếu ớt của nàng.

Cảm thấy hít thở không thông xen lẫn đau đớn, làm Mộ Thiển Thiển lại tìm về một chút lý trí, thân thể mỗi một giác quan đều cảm thấy được rõ ràng, côn thịt to lớn kia vẫn như cũ cắm trong hoa kính, còn có môi lưỡi nóng bỏng...

"A! Không... Ân... A...a...." 

Cái miệng nhỏ cuối cùng được nghỉ ngơi một lát, nàng đang muốn há mồm thở dốc, không ngờ đại nhục bổng thế nhưng đột nhiên cắm vào, đôi mắt ngập nước của Mộ Thiển Thiển trừng lớn, trước mắt tối sầm, chỉ cảm thấy khoái cảm to lớn nháy mắt đem thân hình nho nhỏ của nàng bao phủ, làm nàng trừ bỏ run rẩy hứng lấy từng đợt từng cao trào thì chẳng làm được gì khác.

Lượng lớn dâm dịch nóng bỏng trào ra, đã dính ướt quần áo của Hách Liên Tử Câm, hắn há mồm thở phì phò, bỗng dưng côn thịt lùi xa, hoàn toàn rời xa thân mình nàng, tùy tay đem nàng đẩy ngã xuống, bàn tay to giơ tay xé áo mình ra. 

[...] Thịt hành vì tình dục mà trở nên nóng bỏng đỏ đậm lại lần nữa để trước cửa hoa huyệt của Mộ Thiển Thiển, hơi thở của hắn nóng đến mức làm nàng theo bản năng muốn lùi bước, nhưng, Hách Liên Tử Câm không cho phép!

Thịt hành đã chuẩn bị chiến đấu cả rồi, sao lại cho nàng không chiến mà chạy?

Hoa huyệt bị cắm lúc lâu vẫn như cũ khẽ nhếch, hoa môi ướt đẫm bị đẩy ra, hai mắt Hách Liên Tử Câm lập loè màu đỏ tươi thú tính, hai tay thô lệ nắm chặt eo nàng, bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng, thịt hành thô dài thế như chẻ tre, mạnh mẽ cắm vào, cắm đến tận cùng.

"A! Ân a......" 

Mộ Thiển Thiển run rẩy, vô lực thừa nhận.

Sau khi thịt hành đi vào, căn bản không hề dừng lại, không ngừng thọc vào rút ra trong nhục động ẩm ướt, tốc độ điên cuồng cùng lực cắm càng ngày càng mạnh, cắm đến Mộ Thiển Thiển trừ bỏ không ngừng thét chói tai, thì ngay cả sức để thở cũng không có.

Lực cắm thật đáng sợ, tốc độ mau đến mức làm người ta không thể thừa nhận...

"A a...."

Thân thể nhỏ nhắn theo va chạm của hắn mà không ngừng lắc lư, thịt hành thô to đến cơ hồ muốn thao hư hoa huyệt, Mộ Thiển Thiển bị làm được váng đầu hoa mắt, hoa huyệt rõ ràng bị cắm đến đau quá, nhưng một cổ khoái cảm không nói nên lời lại từ hoa huyệt không ngừng trào ra, không ngừng tràn trề, cuối cùng hoàn toàn bao phủ lấy nàng.

"A.... A a! Tử Câm.... A!"

Thân hình run rẩy nhỏ xinh của nữ nhân, nhìn trên vách tường chiếu ra hai cái bóng kia, cũng nhìn thấy cây gậy thô dài kia không ngừng ra vào nàng thân thể, thứ đó... to như vậy, dài như vậy, nàng vậy mà lại có thể nuốt vào toàn bộ...

Thể xác và tinh thần bị kích thích đến điên cuồng run rẩy, sau một tiếng cao vút thét chói tai, hoa huyệt bỗng nhiên trào ra một cỗ mật dịch nóng bỏng, sau đó, toàn bộ huyệt động điên cuồng co rút lại.

"Tiểu yêu tinh!" 

Hách Liên Tử Câm chửi nhỏ một tiếng, thịt hành bị hoa huyệt gắt gao hút lấy, không ngừng hướng vào chỗ sâu trong tử cung, mạnh giống như nếu không hút lấy cả linh hồn của hắn thì không cam lòng, làm hắn hoàn toàn nổi cơn điên.

Cuối cùng sau mấy chục lần cường hãn thọc vào rút ra, hắn đem thịt hành đưa vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt, đụng đến miệng tử cung, phun từng đợt tinh dịch nóng bỏng của chính mình vào chỗ sâu nhất ở hoa tâm.

"A...." 

Mộ Thiển Thiển đã hoàn toàn xụi lơ, lại vẫn như cũ bị tinh dịch nóng cháy của hắn kích thích đến hoa huyệt lại lần nữa run rẩy không ngừng...

Cho rằng hết thảy đều đã qua, không nghĩ mới qua không đến nửa nén hương thời gian, thịt hành vẫn như cũ ở bên trong hoa huyệt nàng thế nhưng lại lần nữa trướng to, lại lần nữa ở nhục động ẩm ướt của nàng điên cuồng thọc vào rút ra! 

"A...."

Nàng không biết chính mình đã cao trào bao nhiêu lần, chỉ biết là khi thịt hành của nam nhân sau lưng hoàn toàn rời khỏi chính mình, nàng đã hoàn toàn không còn chút sức lực, mềm như bông mà ngã vào trên giường, hai cái đùi không thể khép lại.

Ít nhất... Có một canh giờ đi? Hắn vậy mà thao nữ nhân này suốt một canh giờ!

Nhìn tinh dịch trắng đục hòa thành hỗn hợp với mật dịch của nàng từ cửa hoa huyệt khẩu chậm rãi chảy ra, đáy mắt Hách Liên Tử Câm từ màu đỏ tươi chậm rãi trở về bình tĩnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com