Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

62. Nữ quan vận sự 48, 50-53

[Hàn Cẩm Khanh x Cố Khinh Âm]

Toàn thân Cố Khinh Âm còn chưa ngập trong nước ấm, nhưng hơi nóng đã lan đến tứ chi bách hải của nàng, khiến nàng thoải mái than thở, phát ra tiếng rên rỉ thật nhỏ.

Mái tóc đen của nàng ướt đẫm, trôi nổi trong nước, những ngón tay tinh tế mềm mại luồn vào trong tóc, từ từ đi xuống rồi lại đi lên, linh hoạt như con thoi giữa làn tóc đen. Những ngón tay ấy trượt xuống cần cổ tao nhã rồi đến xương quai xanh, bàn tay còn lại vốc nước lên, hất nhẹ lên cánh tay nõn nà cùng bộ ngực đầy đặn cao ngất. Tiếng nước róc rách, sương mù lượn lờ, dáng người lung linh trong nước càng có vẻ động lòng người.

Nàng tựa đầu về phía sau, hai mắt khép hờ, lộ ra đường cong cổ duyên dáng, hai bầu vú nõn nà đầy đặn lộ ra một nửa, thoáng thấy nhũ hoa nhàn nhạt sắc hồng, nhếch lên, đỏ tươi ướt át như quả mâm xôi.

Hơi nước bốc lên khiến thân thể nàng mềm nhũn. Hơi nóng lượn lờ quanh bụng, mật viên phía dưới dần dần mở ra, đóa hoa đầy đặn chậm rãi mở ra, lộ ra hoa hạt nho nhỏ mềm mại đã đứng thẳng, miệng tiểu huyệt thần bí khẽ nhếch, dũng đạo mẫn cảm nội khép khép mở mở, nóng rực động tình.

Ngón tay nàng không tự chủ được đi xuống đến miệng huyệt, lưu luyến ở nơi mềm mại đó. Nơi đó sớm trở nên mềm mại ướt át, một ngón tay thon dài nhanh chóng trượt vào, cảm giác nóng rực tập trung trên đầu ngón tay nàng. Nàng có chút trúc trắc, hoàn toàn theo bản năng gập ngón tay lại, đầu ngón tay móc vào vách thịt mềm, lập tức khiến dũng đạo run rẩy...

"Ân..." 

Hàng mi dài mảnh của nàng nhíu lại, cần cổ căng lên ngửa về phía sau, những ngón tay còn tại sờ loạn dưới thân. Trong đầu nàng không khỏi hiện lên những cảnh tượng trên xe ngựa cùng Hàn Cẩm Khanh, mặt mày hắn như thế nào, ngôn từ của hắn sắc bén ra sao, hắn cường thế tiến vào nàng như thế nào, va chạm đến tận sâu linh hồn của nàng, khiến nàng dù không cam lòng không muốn, không thừa nhận cũng không được. Khoảnh khắc vui sướng đó như khiến nàng phát điên...

Tốc độ rút chọc của ngón tay càng lúc càng nhanh, sau vài chục cái, tiểu huyệt bắt đầu kịch liệt co rút lại, khoái ý mãnh liệt truyền đến đầu ngón tay, ngón chân nàng cuộn tròn lại, không kìm được phát ra một tiếng khinh ngâm nhẹ.

Thân thể giật lên một cái, hơi nước dần tan, nhiệt độ nước lạnh dần, khiến nàng nháy mắt tỉnh táo lại, nàng, nàng mới vừa rồi đang làm cái gì, lại, lại làm ra việc xấu hổ như vậy... Nàng không hiểu mình bị làm sao nữa, vừa rồi nàng cảm thấy trống rỗng trước nay từng chưa có, sau đó thì không nằm trong dự kiến của nàng nữa. Nàng ngây ngốc nhìn bóng mình trong nước, trong lòng ngổn ngang.

[...] Bụng dưới của Hàn Cẩm Khanh cảm nhận được sự ẩm ướt ấm nóng, cách lớp quần áo cảm nhận được nhiệt độ từ mật viên của nàng, nơi đấy đang nhấp nhô ái muội, dục long ngủ đông bắt đầu rục rịch. Hai tay hắn đột nhiên siết chặt cánh tay nàng, muốn thừa dịp nàng chưa chuẩn bị thay đổi tư thế trên dưới, dù sao, chung quy nữ nhân phải nên trằn trọc hầu hạ dưới thân nam nhân.

Nhưng nàng đã nhanh hơn một bước khéo léo giữ chặt đôi tay hắn, kéo cao tới đỉnh đầu rồi dùng đai lưng bằng gấm buộc chặt vào đầu giường. Tiếng của nàng từ phía trên truyền đến, mang theo ý chế giễu.

"Sao còn không biết thói quen của bản cung, dù có dùng tư thế gì đều do bản cung định đoạt." 

Nàng cúi người xuống, dán sát vào thì thầm bên tai hắn.

Hàn Cẩm Khanh chưa kịp phản ứng, nàng đã nhanh tay kéo cái quần bằng lụa của hắn xuống, gậy thịt tím hồng thô dài nhảy ra.

"Không tệ." 

Cố Khinh Âm vừa thấy vật dưới thân hắn, ánh mắt liền mê say tham lam, đưa tay cầm lấy, chỉ cảm thấy ấm áp cương cứng.

Hai tay của Hàn Cẩm Khanh bị trói buộc, nút thắt chắc chắn, khiến hắn nhất thời không thể thoát được. Vẻ mặt hắn khẽ biến, đang muốn mở miệng, lại cảm thấy dưới thân chợt lạnh, vận mệnh đã bị người ta nắm trong tay.

Hô hấp của hắn cứng lại, bàn tay mềm mại dịu dàng, lo lắng bao vây lấy chỗ đó của hắn, cảm giác ấy tuyệt vời không thể tả, bụng dưới của hắn hơi hóp lại, khiến gậy thịt lại trướng lớn hơn, quy đầu như quả trứng gà nhỏ.

Đôi mắt đẹp của Cố Khinh Âm hàm chứa xuân, bàn tay nắm gậy thịt, trượt lên trượt xuống. Nàng mượn ánh trăng để nhìn rõ dung mạo của Hàn Cẩm Khanh, môi nàng khẽ hé mở, cười nói: 

"Tiểu lang xác thực có chỗ hơn người." 

Nói xong, nàng cúi xuống áp môi đỏ mọng lên môi hắn.

Cố Khinh Âm mút lấy hai cánh môi mỏng của hắn, trằn trọc triền miên, cắn môi dưới của hắn khi mạnh khi nhẹ. Nàng chỉ cảm thấy đôi môi mỏng của hắn trơn mềm, mang chút hương rượu, tư vị đó quanh quẩn trong miệng nàng, như khiến nàng say theo.

Nam căn của Hàn Cẩm Khanh bị nàng nắm trong tay, môi mỏng lại bị hôn triền miên, dục vọng ùa đến. Hắn chưa từng bị nữ nhân đối xử như vậy? Hoàn cảnh hoàn toàn bị động này làm dục hỏa trong hắn quay cuồng, nhưng cũng khiến hắn bức bối. Mắt phượng trầm xuống, môi mỏng của hắn hoàn toàn bao vây hai cánh môi đỏ mọng mềm mại của nàng, vừa liếm vừa cắn, cố tình làm bậy, vừa mạnh vừa ngoan độc.

Tiếng hôn nhau của hai người quanh quẩn trong phòng, hai má Cố Khinh Âm phiếm hồng. Đầu lưỡi linh hoạt của hắn quấn lấy lưỡi nàng, mút vào từng chút một, đầu lưỡi thô ráp lướt vào sâu trong yết hầu của nàng, khiến nàng thở gấp không ngừng.

Nàng cũng không chịu yếu thế, cắn lại đầu lưỡi hắn, càn quét, nuốt hết nước bọt trong miệng hắn.

Tiếng hít thở của hai người ngày càng gấp gáp, càng lúc càng lớn, giao hòa với nhau, cho đến khi Cố Khinh Âm sắp hít thở không thông, mới chịu tách ra. Một sợi chỉ bạc dính liền bên môi hai người, trán nàng chạm vào trán Hàn Cẩm Khanh, dồn dập thở dốc, bàn tay vẫn chưa ngừng một khắc, đỉnh gậy thịt đã ẩm ướt dính dấp, tất cả đều dính trên tay Cố Khinh Âm và vạt áo quan phục.

[...] Nói xong, nàng bắt đầu thô bạo kéo y phục của hắn, quần áo hắn nhanh chóng mở rộng, hai tay nàng nắm hắn lấy hai hạt đậu nhỏ đứng thẳng, nàng nâng mông lên nhắm thẳng gậy thịt vào tráng kiện của hắn rồi chậm rãi hạ thắt lưng xuống.

Hai cánh hoa đầy đặn của nàng kề sát vào quy đầu cực đại của hắn, vòng eo thon nhỏ đong đưa, để quy đầu không ngừng ma sát vào khe hở hẹp kia, lực đạo khi mạnh khi yếu, tinh dịch trên quy đầu hòa cùng dâm thủy dưới thân nàng, phát ra tiếng vang rất nhỏ.

Nàng cúi đầu ngậm nhũ hoa của hắn, không ngừng liếm láp khiến hai hạt đậu đỏ càng ngày càng cứng rắn. Nghe thấy tiếng thở dốc dồn dập của hắn, hàng mi dài của nàng khẽ nhếch, đầu lưỡi vuốt ve nhũ hoa của hắn, rồi cắn một cái, tay kia thì sờ, khiến thân thể hắn khẽ run lên.

Nàng đắc ý cười rộ lên, đôi môi đỏ mọng dán lên hầu kết của hắn, đưa đầu lưỡi khẽ liếm.

"Tiểu lang, bây giờ có thoải mái không?"

Hàn Cẩm Khanh chưa bao giờ bị nữ nhân trêu chọc như vậy, thường thường là nữ nhân chủ động dâng đến tận củ, hắn toàn quyền định đoạt, đã bao lâu rồi chưa gặp tình cảnh thế này? Nhũ hoa bị nàng đùa bỡn trong miệng, gậy thịt thô dài lại bị âm thần của nàng ma sát, dục vọng tăng vọt, lại chỉ có thể ẩn nhẫn không được phát động.

Dục hỏa che kín mắt hắn, mặc dù cực lực nhẫn nại, nhưng ngữ điệu rốt cuộc không còn lười biếng nhạt nhẽo như ngày thường được nữa.

"Bảo kiếm đã xuất vỏ, khi nào mới có thể tận tình chém giết một phen?" 

Hắn cơ hồ là cắn răng nói cho xong.

"Tiểu lang gấp cái gì, kiếm này còn phải mài thêm sắc một chút mới tốt." 

Cố Khinh Âm ngẩng đầu lên, sóng mắt như nước, vòng eo đong đưa, để quy đầu ra ra vào vào trong khe hẹp, dâm thủy chảy ra liên tục, rơi xuống dọc theo thân gậy.

Hàn Cẩm Khanh làm sao có thể để nàng cố tình làm bậy nữa, hai mắt híp lại, thừa dịp nàng chưa chuẩn bị, thân dưới đẩy lên, gậy thịt thô dài cắm thẳng vào trong tiểu huyệt mất hồn đó.

"Nha... Ngươi..." 

Cố Khinh Âm mở ro mắt, không thể tin nổi nhìn hắn. Tiểu lang này lại dám lớn mật như thế, chưa được sự cho phép của nàng đã chọc thẳng vào trong hoa tâm, vừa sâu vừa ngoan độc, gậy thịt đó thô dài cứng rắn nóng rực, quy đầu góc cạnh rõ ràng, cọ vào thịt mềm bên trong khiến nó run rẩy từng hồi.

Nàng nâng người lên, bắp đùi dùng sức, muốn gậy thịt hùng hổ đó mau ra ngoài, nhưng thắt lưng nàng vừa động, quy đầu cực đại đang dính sát vào trong tiểu huyệt ướt át lầy lội lại kéo theo cả mị thịt ra phía ngoài, cảm giác tê dại đột nhiên đánh úp lại khiến đùi nàng mềm nhũn, bật ra tiếng rên rỉ kiều mị.

"Ân... Tiểu lang lớn mật, a... Gậy gộc của ngươi đúng là muốn mệnh của bản cung mà... A..." 

Ngay lúc nàng nói chuyện, gậy thịt mới rời ra được một nửa lại bị Hàn Cẩm Khanh đẩy sâu vào, đâm tận vào chỗ sâu nhất của huyệt động.

Cố Khinh Âm bị hắn chọc mạnh khiến bụng khẽ run, dâm thủy ào ạt chảy ra từ chỗ ân ái của hai người. Nàng đâu ngờ người dưới thân lại lớn mật làm bậy, chẳng phân biệt tôn ti, nhưng cảm giác bủn rủn tê dại thật sự quá sảng khoái, khiến nàng càng kẹp chặt gậy thịt lớn dưới thân.

Hàn Cẩm Khanh thấy thân thể nàng mềm đi vài phần, thân dưới phát lực, bắt đầu va chạm liên tục. Nhiệt độ trong tiểu huyệt cao đến đòi mạng, giống như có vô số cái miệng nhỏ mút lấy từng tấc gậy thịt của hắn, mỗi lần gậy thịt đều rút ra một nửa rồi lại đâm sâu vào, ba sâu một nông, khiến thân thể Cố Khinh Âm lung lay như lá cây trong gió mạnh.

"Cởi giúp ta." 

Sau một lúc rút chọc lại đâm sâu vào trong, quy đầu đội thẳng vào miệng tử cung, Hàn Cẩm Khanh cảm nhận được sự ẩm ướt nóng bỏng của nơi đó, hắn nâng đầu mình lên, ẩn nhẫn không làm gì trong lúc nàng đang mê say, nhìn nàng nói.

Hai mắt Cố Khinh Âm mê say, hưởng thụ từng trận khoái cảm mãnh liệt.

"Ân... Ha... Đừng có ngừng... Chọc tới đó... Sâu một chút... A... Đừng ngừng lại..." 

Một lát sau, nàng cảm giác gậy thịt nóng rực đó không luật động nữa, nàng mở mắt, chỉ thấy Hàn Cẩm Khanh đưa tay về phía nàng, mắt phượng nhìn thẳng vào nàng.

"Hai tay tiểu lang rất linh hoạt."

Cố Khinh Âm thở hổn hển, tóc tai hỗn độn.

"Chỉ tiếc... Bản cung không thích cảm giác ràng buộc bức bách." 

Tay nàng xoa bờ vai rộng của hắn, dùng sức nhấn một cái vào chỗ quấn vải trắng kia.

Cơn đau dữ dội làm Hàn Cẩm Khanh hít vào một ngụm khí lạnh, miệng vết thương vốn đang tại khép lại khi bị dùng sức ấn xuống như vậy, lại rách ra, máu loãng thấm ra dần nhuộm hồng lớp vải trắng.

Thấy mi tâm của hắn khẽ nhíu lãi, trong đôi mắt phượng đều là sự ẩn nhẫn, môi mỏng mím chặt thành một đường, Cố Khinh Âm cười rộ lên, bàn tay mềm dịu vuốt ve cơ ngực hắn.

"Tiểu lang, bản cung rất thích vật dưới thân ngươi, bản cung không muốn so đo với cử chỉ lỗ mãng vừa rồi, chỉ trách tiểu lang quá tham lam. Bản cung chỉ đành phạt nhẹ, cũng để ngươi biết rõ tôn ti trật tự lúc hoan ái với bản cung."

Vừa rồi hắn khiến nàng thật sự thoải mái, nửa thân thể đều mềm nhũn, có lẽ vì đã lâu chưa gặp được tiểu lang không câu nệ như vậy, không sợ nàng chút nào, ngược lại còn muốn nắm thể chủ động, nàng cũng vui vẻ hưởng thụ, không nghĩ tới hắn đã tính toán chuyện sau đó, nàng rất không cam lòng.

Nàng trói chặt tay hắn lại, cố định lên đỉnh đầu, coi như không thấy tiếng hít thở dồn dập của hắn, hơi nâng mông lên, mật viên dính sát vào hạ thân hắn, mị thịt quấn lấy gậy thịt thô dài cương cứng của hắn, nàng nghe thấy hắn phát ra tiếng gầm nhẹ như vui thích như thống khổ.

Nàng cưỡi trên người hắn, hai chân kẹp chặt thắt lưng hắn, nhấp nhô lên xuống thật nhanh, miệng huyệt nuốt lấy gậy thịt thô dài. Hoa hạt mẫn cảm va chạm nhiều lần với xương mu cứng rắn của hắn, bị đè ép thay đổi hình dạng, làm nàng run rẩy từng cơn, sâu trong hoa huyệt trào ra lượng lớn xuân triều, chỗ ân ái của hai người dính đầy mật dịch trắng, tung tóe trên bụng của cả hai, rơi xuống cả chăn nệm.

Sau đó, trong ánh mắt mê ly của hắn, nàng cởi quan phục trên người, ném xuống dưới giường, lộ ra xương quai xanh tao nhã, bờ vai trần mượt mà, cùng hai bầu vú lớn cao ngất.

Hai tay Cố Khinh Âm nâng ngực mình, ngón cái thưởng thức nhũ hoa đỏ sẫm, vẫn duy trì tư thế cưỡi trên người Hàn Cẩm Khanh, tiểu huyệt cắn chặt gậy thịt lớn của hắn, từ từ lên xuống, các loại góc độ đều thử một lần, dâm thủy trong tiểu huyệt hòa với tinh dịch của hắn, chỗ ân ái của hai người phát ra âm thanh dâm mỹ. Mỗi lần quy đầu đỉnh sâu vào trong đều chạm vào điểm mẫn cảm của nàng, từng cơn tê dại lan ra khắp bụng, khiến nàng lâng lâng, như bay thẳng lên mây xanh.

"Nằm dưới thân bản cung chính là ngựa tốt."

Cố Khinh Âm yêu kiều, mị nhãn như tơ, tiểu huyệt mút chặt lấy gậy thịt, không một kẽ hở.

"Tiểu lang được bản cung cưỡi như vậy, có thoải mái không?" 

Nói xong, dưới thân mở rộng, đợi gậy thịt hoàn toàn rời khỏi tiểu huyệt, lại nhanh chóng ngồi xuống, quy đầu như kiếm, hung hăng đâm vào nơi mẫn cảm nhất trong hoa tâm.

Đầu vai Hàn Cẩm Khanh đau nhức, lan ra tim gan, khí lực toàn thân mất dần, thần sắc đã không còn vẻ lười biếng tùy ý của ngày thường, mắt phượng sâu thẳm, bùng lên một ngọn lửa.

Nam căn như tên đã lên dây, mị thịt trong tiểu huyệt của nàng đều kề sát gậy thịt của hắn giống như có trăm ngàn cái miệng đồng thời mút lấy thân gậy, gân xanh nhảy lên. Hắn không phủ nhận cảm giác đau đớn và khoái cảm cùng tồn tại kích thích khiến hắn cực kỳ sung sướng, vì thế mà khoái cảm từ chỗ ái ân cũng được phóng đại mấy lần, khiến hắn thập phần hưởng thụ. Nhưng, niềm vui trên thân thể cũng không thể che giấu được sự kháng cự trong lòng.

"Thoải mái không?" 

Hàn Cẩm Khanh nhìn chằm chằm hai bầu vú lớn đang đu đưa của nàng, lấp lanh sắc hồng, hai quả mâm xôi đỏ tươi khiến người ta thèm nhỏ dãi.

"Biết ta muốn làm cái gì không?"

"A..."

Cố Khinh Âm xoa nắn ngực mình, mông cong lên đong đưa lên xuống, biểu tình mê say, hai mắt khép hờ.

"Ân... Muốn bắn ở bên trong bản cung? Nhưng, bản cung cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho bất cứ kẻ nào làm như vậy."

Hàn Cẩm Khanh coi như không nghe thấy, đột nhiên động thân một cái ngồi dậy, cắn mạnh vào ngực trái của nàng.

Cố Khinh Âm không hề phòng bị, kêu to.

"A..." 

Dưới thân buông lỏng, khoái cảm như nước tới.

"Ha... Bản cung đến... A... Tiểu lang, ngươi cư nhiên... dám..." 

Dâm huyệt điên cuồng co rút lại, cao trào dâng lên, lan tràn đến tứ chi bách hải, như quăng nàng lên cao.

"Không có gì mà ta không dám làm, lại càng không thấy lạ khi lưu lại tinh dịch trên người bất cứ nữ nhân nào." 

Động tác mạnh mẽ này của Hàn Cẩm Khanh động tới miệng vết thương, đau đớn toàn thân, gậy thịt bị dâm huyệt kẹp được phóng thích. Hắn thừa dịp Cố Khinh Âm còn đang cao trào rút gậy thịt ra khỏi dâm huyệt, không kìm được nữa mà bắn toàn bộ tinh dịch lên đệm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com