81. Giam cầm 22
[Nhiếp Nhân Khải, Nhiếp Nhân Toàn x Khuynh Tâm]
Khuynh Tâm đứng lên, lau khô thân thể của chính mình sau đó hướng phòng thay quần áo đi đến, lúc này, Nhiếp Nhân Toàn lại đột nhiên mở cửa đi vào trong phòng tắm.
"A..."
Theo phản xạ hai tay Khuynh Tâm bưng kín lấy bộ ngực của chính mình, ngồi xổm người xuống, kêu ra tiếng sợ hãi. Nhiếp Nhân Toàn một cái tiến lên đem cô kéo đến bên người, sau đó hôn cô. Dục vọng hết sức căng thẳng. Khuynh Tâm dùng tay để ở trước ngực anh. Nhiếp Nhân Toàn dùng sức, đem cô áp sát mình, khiến cho thân thể hai người dán lại gần nhau không một khe hở.
"Ô..."
Anh hôn cô đến nổi lên tình dục, đầu lưỡi bắt chước giao hoan cùng động tác ra vào cái miệng nhỏ nhắn. Ngón tay xoa nắn hai đầu nhũ hoa của cô, khiến cho nó cứng lên như hòn đá nhỏ! Khuynh Tâm ngoan ngoãn dựa vào người anh, ngẩng đầu lên để thuận tiện cho anh hôn cô.
"Thật muốn thao chết em!"
Nhiếp Nhân Toàn đem ngón tay giữa mãnh lực đẩy vào trong hoa huyệt của Khuynh Tâm. Ngón tay thô to đem hai cánh hoa đang khép kín chia đôi rồi mở ra, sau đó không đợi cho cô kịp thích ứng, anh lập tức gia nhập thêm một ngón tay, dùng sức đem hoa huyệt mở rộng, dâm thủy theo ngón tay chảy xuống, khiến cho toàn bộ mu bàn tay của Nhiếp Nhân Toàn đều tẩm ướt!
"A... Ân..."
Khuynh Tâm đỏ mặt, miệng không ngừng phát ra âm thanh dâm đãng. Ngón tay của anh vẫn không gián đoạn mà trừu đưa, tiểu huyệt phát ra âm thanh "phốc phốc" va đập tiếng nước.
"Thật là dâm đãng!"
Nhiếp Nhân Toàn bĩu môi, trong con ngươi mang theo sự trào phúng. Khải nói không thể lại bức cô, nếu không cô thật sự sẽ hỏng mất, chỉ là... Anh mặc kệ, anh quên không được sự phản bội của cô, anh vừa nhìn thấy cô, sẽ nghĩ đến cô đã từng nằm trong ngực người đàn ông khác, để người đàn ông kia xỏ xuyên qua tiểu huyện dâm đãng của cô...
"Đáng chết!"
Anh tức giận đem cô đẩy ngã xuống mặt sàn phòng tắm lạnh như băng, hai tay kháp chặt lấy mông cô, gầm nhẹ một tiếng đem nam căn cực đại đụng vào tiểu huyệt. Nộn huyệt bị ma xát mãnh liệt.
"A..."
Khuynh Tâm cắn răng thừa nhận sự đau đớn bị xỏ xuyên qua, mặc kệ bị tiến vào bao nhiêu lần, một chút liền có thể thích ứng với vật nam tính thô to. Nhiếp Nhân Toàn cuồng loạn lay động thắt lưng của chính mình, đem hoa huyệt trừu sáp đến dâm thủy bắn ra bốn phía, nắm chặt lấy hông của cô, tình cảm mãnh liệt bất ngờ ấp đến anh không khống chế được lực đạo của mình, đem chiếc eo mảnh mai của cô nắm đến đỏ bừng.
"A... A a a..."
Khuynh Tâm không thể khống chế được thét chói tai, khoái cảm cùng đau đớn từ dưới hạ thân truyền đưa lên tâm trí.
"Dâm đãng..."
Nhiếp Nhân Toàn ngửa đầu gầm gừ, giống như muốn xé rách tiểu huyệt, điên cuồng va chạm ra vào, ma xát xoay tròn. Sau đó liền một cú thúc mạnh vào trong hoa huyệt sưng đỏ, mang theo nồng đậm tinh dịch nóng bỏng...
"Thật đúng là đủ điên cuồng..."
Nhiếp Nhân Khải dựa vào tấm thuỷ tinh bên trong phòng tắm, trên khuôn mặt tuấn mỹ nhìn không ra cảm xúc, trong miệng thì thào.
"Anh, cô ấy vẫn chưa thoả mãn a, trách không được sẽ đi trộm người!"
Anh vĩnh viễn cũng sẽ không quên cô đã từng phản bội anh! Vừa nói bàn tay lại đánh xuống mông cô một cái.
"A, đau..."
Cô kinh thanh thét chói tai! Nhiếp Nhân Toàn lại đột nhiên cuồng trừu mãnh đưa, nhũ tuyết trắng nộn trên không trung điên cuồng đung đưa, hình thành hình ảnh dâm mỹ xinh đẹp, khiến trong mắt anh không ngừng cuộn sóng. Sở hữu tiếng kinh hô toàn bộ đều nghẹn ở miệng yết hầu!
Thân thể hoàn mỹ bại lộ trong không khí, Nhiếp Nhân Khải hướng phía hai người đi tới, anh ngồi xuống sàn nhà, để một bên chân thon dài của Khuynh Tâm lên cánh tay rắn chắc của mình, duỗi tay ra, đi vào nơi kết hợp giữa cô cùng Nhiếp Nhân Toàn, anh nắm lấy hoa hạch của cô, trước sau khẽ động, một tay kia cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô để tại dục vọng của chính mình, cao thấp hoạt động.
"A... Ân... A a a..."
Quá nhiều khoái cảm kích thích khiến cho cả người cô xụi lơ hai chân không ngừng run rẩy. Hoa hạch gần như bị tàn nhẫn xoa nắn, nhưng mà, lúc này đau đớn lại càng thêm kích thích tình dục trong con người cô. Nhiếp Nhân Toàn quên mình tiến lên, hung hăng đem hai cánh mông tuyết trắng trước sau tách ra, hoa huyệt nộn hồng nháy mắt liền bại lộ tại trong tầm mắt của anh, anh không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào bộ vị nơi hai người ma xát, hình ảnh dâm mỹ nhiễm đỏ hai mắt anh, động tác của anh càng trở nên tàn bạo hơn. Động tác xỏ xuyên tăng lên, cơ hồ hoàn toàn rút ra rồi lại hung hăng đi vào, ngón tay thô lớn theo nam căn đột nhiên không đi vào trong hoa huyệt, đem hoa huyệt đã căng đến không còn khe hở tách ra, ngón tay theo vật cực đại ra vào, anh còn thỉnh thoảng lại hoạt động ngón tay, xoay tròn, dùng móng tay ma sát mạnh lên vách tường.
"A... Không... Buông tha em..."
Khuynh Tâm kêu đến yết hầu đều đau rát, cả người mềm nhũn nằm úp sấp hướng phía Nhiếp Nhân Khải, bộ ngực cao ngất một chút lại cọ xát xuống nam căn của anh.
"Yêu tinh!"
Nhiếp Nhân Khải thấp giọng mắng một câu, cầm lấy hai nhũ hoa của cô xoa nắn thành các loại hình dạng. Sau đó hướng phía trung gian để nam căn từ khe hở lọt vào trong, anh không ngừng tại nhũ hoa của cô hoạt động. Nhiếp Nhân Toàn tiến lên rốt cục cũng đạt tới cực hạn.
"A..."
Anh điên cuồng hét lên đem tinh dịch nóng bỏng bắn vào chỗ sâu nhất trong tử cung. Nhiếp Nhân Toàn vừa rời khỏi, Nhiếp Nhân Khải lập tức ôm lấy Khuynh Tâm đặt cô lên trên bắp đùi của mình, than nhẹ một tiếng đem nam căn đưa vào trong hoa huyệt ẩm ướt, lần thứ hai triển khai luật động...
Khuynh Tâm xụi lơ tùy ý anh cầm lấy hông của cô cao thấp đong đưa... Cứ như vậy, bọn họ không ngừng muốn cô, một người bắn, một người tiếp, có đôi khi, hai người cùng một lúc trừu sáp hai cái tiểu huyệt, thẳng đến trời sáng mới buông tha cho cô...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com