13. Chiến luyến Tuyết, Hàn Tuyết truyền kỳ 59, 62-65
[Hàn Chiến x Hàn Tuyết]
"Đừng động."
Hàn Chiến khép chặt cánh tay sắt, đem người ôm chặt vào trong ngực, ta tận nửa tháng chưa được ôm nàng, để ta ôm một lúc."
Thanh âm trầm thấp mơ hồ còn chứa một tia ủy khuất.
Hàn Tuyết nghe vậy tâm không khỏi buông lỏng, nhưng biểu tình trên mặt vẫn là nhất quyết không tha, chu mỏ hừ khẽ:
"Thành ra kết quả này, không biết là nên trách người nào?"
Nói xong còn lườm Hàn Chiến một cái.
"Trách ta! Trách ta!"
Thấy Hàn Tuyết cuối cùng cũng không còn tức giận, Hàn Chiến vội dụ dỗ nói:
"Đêm đó là ta quá mức càn rỡ, làm nàng bị thương, thực xin lỗi."
Nhớ tới đêm đó Hàn Chiến cuồng mãnh hung hãn tiến vào, toàn thân Hàn Tuyết không khỏi nóng ran, nhất thời trên mặt nhiệt khí cuồn cuộn, nàng mất tự nhiên vặn vẹo người, cắn môi nhẹ giọng oán giận nói:
"Ngày đó người ta đau chàng cũng không thèm để ý."
Nghe được kiều ngữ, mềm mại đáng yêu kia của nàng, trong lòng Hàn Chiến liền lúc nhu tình tứ phía, dục vọng nửa tháng không được giải tỏa cũng nhất thời dâng trào mãnh liệt, thanh âm có phần mờ ám, dán sát bên tai Hàn Tuyết nhẹ giọng mềm mỏng dụ dỗ:
"Lần sau ta sẽ nhẹ một chút vậy? Sẽ không bao giờ làm nàng đau nữa."
Hơi thở lửa nóng dồn dập phun sau vành tai nhạy cảm của nàng, Hàn Tuyết không khỏi mẫn cảm rụt cổ một cái, cảm nhận được hơi thở Hàn Chiến nặng nề, nhẹ nhàng cọ cọ thân thể nàng biểu lộ tư ý cầu hoan mãnh liệt, làm thân thể nàng có chút khẽ run.
"Đừng, này, đây là đang ở trên kiệu."
"Vậy để ta ôm hôn nàng chút vậy?"
Không đợi Hàn Tuyết đáp lại, Hàn Chiến liền không nhịn được ấn hạ sau vành tai nàng vô số hôn kí nóng bỏng.
"Tuyết Nhi, Tuyết Nhi, nàng làm ta thật muốn nàng."
Hơi thở không yên đột nhiên che lại cái miệng anh đào nhỏ nhắn khẽ nhếch của Hàn Tuyết, có chút gấp gáp day căn môi mềm đỏ mọng, lưỡi nhiệt liệt thăm dò, vội vã kiếm tìm cái lưỡi đinh hương đang khẽ run kia.
Nỗi khổ tương tư nửa tháng chia giường làm cho dục vọng Hàn Chiến tăng vọt, cuộn lấy cái lưỡi ngọt ngào kia liền nhẹ hấp.
"Ân..."
Hàn Tuyết cau mày rên khẽ, Hàn Chiến dùng lực hút mạnh, thật giống như muốn hút đi một nửa linh hồn nàng, không để cho nàng chạy trốn. Cái lưỡi trong miệng có chút bối rối lẩn tránh, chung quy nửa đường vẫn bị Hàn Chiến chặn lại. Hai người ngươi tới ta đi, ngươi đuổi ta trốn, nhất thời trong kiệu loan chỉ còn lại tiếng thở gấp gáp nặng nề cùng thanh âm hôn mút 'sách sách'.
Nụ hôn dần trở nên mãnh liệt, dục vọng như nước lũ tràn bờ không cách nào kìm nén, Hàn Chiến rung động lấy tay gạt bỏ thăm dò vào trong vạt áo Hàn Tuyết, tìm được một bên mềm mại liền xoa bóp đè ép, đại chưởng một bên cũng nhấc làn váy nàng lên, ngăn cách lớp quần thêu vuốt ve bắp đùi trơn nhẵn.
Loan kiệu rung động, làm cho Hàn Tuyết kịp thời tỉnh hồn lại, vội vàng bắt lấy bàn tay đè ép ngực mình cùng bàn tay còn lại đang làm loạn giữa hai chân, gò má tránh thoát động tác hôn từ Hàn Chiến.
"Đừng, đừng như vậy, nơi này... Không thể."
Hàn Tuyết thở gấp nói thầm, ngực dồn dập phập phồng, coi như ngăn cách qua bàn tay Hàn Chiến, nàng vẫn có thể cảm giác được tim mình đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài.
Hàn Chiến thống khổ than nhẹ một tiếng, thu tay đem Hàn Tuyết ôn nhu ôm thật chặt vào trong ngực, đầu tiến đến bên vai Hàn Tuyết thấp giọng ấm ách nói:
"Nàng nửa tháng không để ý tới ta, làm cho ta như muốn nổ tung, thật là muốn nàng, thật muốn! Thật muốn!"
Lửa nóng gắng gượng chặt chẽ tiến đến bên chân Hàn Tuyết, giật giật nhẹ rung động, tựa như không chút tiếng động đòi hỏi nàng. Nàng thậm chí có thể mường tượng ra hình ảnh hoàn mỹ của nó trong đầu, nhớ tới cảm giác căng trướng cực hạn lúc nó tiến vào trong hoa huyệt nàng, nghĩ đến khi nó ở trong co thể nàng đụng chạm mang lại khoái cảm tuyệt mỹ Hàn Tuyết chỉ cảm thấy giữa hai chân nóng lên, trong hoa huyệt như có một luồng nhiệt lưu bừng lên.
[...] Hàn Chiến kéo hai tay nàng đang che mắt hắn xuống, khóe miệng cũng khẽ khơi lên, hiển nhiên là cũng đang nhớ tới mấy cái chuyện xấu hồi bé kia của Hàn Tuyết. Mắt hắn nhìn chăm chú người trong ngực, cúi đầu sát bên tai nàng thâm tình nói:
"Không, nàng không phải ngốc, trong mắt ta, lúc đó nàng là tiểu tiên tử khả ái nhất."
"Thật không?"
Hàn Tuyết thẹn thùng e lệ ngước mắt nhìn hắn, trong lòng mật ngọt tuôn trào.
"Thật!"
Kiều mị phong tình như thế, tròng mắt Hàn Chiến tối sầm lại, dục vọng sâu kín nhất thời căng thẳng, cúi đầu ngậm lấy đôi môi căng mọng kia vào trong miệng, Hàn Chiến nhẹ nhàng thương yêu liếm mút, lưỡi thô thăm dò vào khuôn miệng nồng đậm hơi thở mùi đàn hương, tinh tế lướt qua từng chiếc răng, lúc này mới cùng cái lưỡi đinh hương quấn quýt trêu đùa.
Tư vị tuyệt vời trong miệng làm cho Hàn Chiến chỉ cảm thấy nhiệt lưu dưới háng bắt đầu động khởi, trong miệng không khỏi hôn sâu hơn, liếm mút mãnh liệt hơn, tình dục tuôn trào, hai tay không nhịn được khẽ di động trên người Hàn Tuyết.
"Ân..."
Hàn Tuyết mảnh mai rên rỉ một tiếng, tay ngọc thon dài ôm chéo sau cổ Hàn Chiến. Hàn Chiến hôn cương mãnh lại bá đạo, lập tức khiến hai chân nàng như nhũn ra, cơ hồ không đứng vững nổi...
Bàn tay to lớn mang theo linh xảo mơn trớn trên vạt áo Hàn Tuyết, cánh áo tinh xảo liền vô lực rủ xuống hai bên thân người, lộ ra da thịt trắng mịn che phủ phía dưới, cũng phơi bày toàn bộ cặp tuyết đồi bao trọn dưới cái yếm đỏ rực.
Trầm hôn nóng bỏng rời khỏi môi đỏ mọng mê người kéo dài đến dưới cằm Hàn Tuyết, một đường hôn qua cổ mảnh khảnh, phủ lấy cái yếm che chở tuyết đồi, Hàn Chiến dán lên hai khỏa mềm mại kia hít một hơi thật sâu, hương trầm ấm áp xuyên thẳng thấu tận tim, làm cho dục hỏa thiêu đốt dưới thân càng dữ dội hơn.
Trước ngực truyền tới đau đớn nhè nhẹ, khiến trong đầu Hàn Tuyết nhất thời có một tia tỉnh táo, mở mắt liền thấy Hàn Chiến đang trực tiếp qua lớp yếm gặm cắn nhũ thịt nàng, bàn tay vòng bên hông vuốt ve mông đẹp, một bàn tay khác phủ trên lưng nàng nóng hừng hực, cả người do vậy mà càng thêm khô nóng.
"Đừng.... Nơi này là đại sảnh, không thể ở chỗ này."
Hàn Tuyết vội vàng đẩy đầu người đang chôn trước ngực nàng ra.
Hàn Chiến nâng cặp mắt phủ mờ tình dục, buồn bã lại mang theo vô vàn yêu mị nhìn Hàn Tuyết.
"Trở về phòng?"
"Không được, lát nữa còn có việc phải làm."
Hàn Tuyết vừa bực mình vừa buồn cười vỗ vỗ mặt Hàn Chiến, nhẹ nhàng an ủi:
"Ngoan nào, chờ xong chuyện này, chàng muốn thế nào đều tùy chàng định đoạt, được không?"
Hừ, chuyện này xong, nàng lại còn không xen vào vô số nhàn sự nữa sao? Hàn Chiến oán thầm trong lòng, căn bản không tin chiêu thoát thân mềm mỏng kia của Hàn Tuyết. Thân thể to lớn của hắn dán chặt lấy nàng, nhè nhẹ ma xát phát ra vô vàn ám hiệu
Côn thịt cứng rắn nóng bỏng cọ cọ qua lại trên bụng, làm cho Hàn Tuyết không khỏi hít một ngụm lãnh khí, lời nói vừa cất lên không khỏi có chút vấp váp:
"Chàng chàng chàng... Sao lại vậy... Cái đó..."
Hàn Chiến vô cùng u oán liến nhìn nàng một cái, không vui nói:
"Nàng cũng không nhớ nổi nàng đã lạnh nhạt ta bao lâu?"
[...] Vừa nghĩ tới hôm đó theo bước chạy của ngựa, côn thịt nhanh chóng ở trong cơ thể nàng ra vào, mỗi lần tiến tới đều như muốn đâm thủng, tiểu huyệt như có nhiệt lưu xông ra, trong lúc này, nhất thời hoa huyệt cảm giác hư không vô cùng, còn khẽ đau đớn, thân thể Hàn Tuyết không khỏi cứng đờ, vội vàng nói:
"Ách, cái đó... Ta còn muốn xử lí thật tốt chuyện Khánh cung, ta luôn cảm thấy trong chuyện này có vấn đề, bất quá nhất thời không tra ra manh mối."
Hàn Chiến chưa thỏa mãn dục vọng vừa cố gắng khiêu khích khắp người Hàn Tuyết, vừa dụng hết sức mị hoặc dẫn dụ: "Cho ta... Ta liền nói cho nàng chuyện đó."
"Chàng biết chuyện đó rồi?"
Ánh mắt Hàn Tuyết sáng ngời lên, vội vàng nói:
"Mau nói cho ta biết."
"Cho ta... Ta muốn..."
Hàn Chiến lẩm bẩm làm nũng, càng ôm sát Hàn Tuyết dính vào trên người mình, giữa hai người không chút kẽ hở, cự thiết kiên đĩnh cầu hoan, không ngừng cọ xát bụng mềm mại của nàng, lồng ngực cứng rắn càng thêm áp chặt lấy hai khỏa mềm mại, ma xát qua một lớp bông vải.
Ai... cái người này khi nào thì từ một tảng băng lại biến thành yêu nghiệt vậy? Hàn Tuyết bị cọ cả người nóng ran không ngừng, lại bởi vì có chuyện trong lòng nên chẳng chịu chút ảnh hưởng, tay nhỏ bé đẩy hai cánh tay Hàn Chiến ra.
[...] "A, đáng chết, chớ lộn xộn!"
Còn cử động nữa hắn sợ mình sẽ trực tiếp xé bỏ lớp vải chướng mắt kia, rồi đem nha đầu không biết sống chết này đè xuống tại chỗ mất.
Cảm giác thấy bắp thịt Hàn Chiến cứng ngắc, Hàn Tuyết cũng thức được mình làm được cái chuyện tốt gì, lặng lẽ cười xin lỗi mấy tiếng.
"Ngượng quá, ta không cố ý."
Hàn Chiến chán trường nhìn Hàn Tuyết một cái, ôm thân thể an phận của nàng, hít sâu từng hồi, cố hết sức áp chế dục vọng đang bên bờ phát tác.
......
Chẳng qua là một lúc lâu sau, Hàn Tuyết không hiểu gì liếc trộm người mình đang dựa vai vào.
"Còn chưa khỏe sao?"
Trán Hàn Chiến nổi đầy gân xanh, dục vọng thân dưới trướng đau vô cùng, làm cho toàn thân hắn đều nhè nhẹ run, Hàn Tuyết cái tiểu nha đầu này còn hỏi một câu như thế, làm cho hắn vừa buồn bực lại vừa phải chịu đựng, chẳng qua là dục vọng kia giống như lửa đốt, đã bộc phát là khó lòng thu hồi, lúc này hắn cố đến mấy cũng không kiềm chế được, trong lòng tràn đầy ảo não chỉ nghĩ đến thân thể ấm áp tuyệt đẹp bao dưới tầng tầng vải mặc của Hàn Tuyết, cơ hồ là cố gắng qua kẽ răng phun ra được mấy chữ.
"Không được, ta-nhịn-không-được."
À?! Vậy làm sao đây? Đôi mi thanh tú của Hàn Tuyết nhẹ cau, trước kia cũng nghe mẹ nói qua, nam nhân khi gặp chuyện như thế sẽ không nhịn được, nhịn thương thân. Thấy Hàn Chiến khó chịu, nàng lại bất giác bắt đầu lo lắng, biết nàng nơi này đang muốn lấy, Hàn Chiến lại một tay bế nàng lên:
"Oa... Chàng làm gì thế?"
Hàn Chiến ôm Hàn Tuyết cho nàng ngồi lên phía sau bàn bát tiên, đem quần nàng vén lên, kéo quần nàng xuống liền đem hai ngón tay dò vào trong cơ thể nàng, một tay kia nhanh chóng cởi dây lưng quần của mình.
"Chàng... Chàng sao vậy như vậy a."
Hàn Tuyết vừa thấy Hàn Chiến như thế liền không khỏi la hoảng lên, chỉ thấy dây lưng quần Hàn Chiến buông lỏng, quần dài cùng quần trong cũng liền tuột xuống, cây gậy rất thẳng kia liền đung đưa khắc sâu vào mi mắt, to lớn sẫm màu, gân xanh chi chít, đỉnh đầu còn ứa ra một giọt châu màu trắng.
Hàn Chiến sốt ruột khó nén, vừa vén vạt áo lên đã đưa 'thương' vào vị trí, trên ngón tay dò vào mật huyệt ướt át của Hàn Tuyết, liền đem hai chân Hàn Tuyết tách ra, xách theo nam căn sung huyết muốn nổ tung của mình, dò tìm được miệng của mật huyệt, liền cắm xuống
"Chàng chàng chàng... Đáng ghét... A...."
Hàn Tuyết vừa định phát giận, vậy mà Hàn Chiến lần này ngay cả khoảng không cho nàng thích ứng trước cũng không có, liền vội nhanh chóng đâm vào, chọc thẳng, làm Hàn Tuyết thiếu chút nữa không không thở nổi, đã hôn mê. Cấp tốc đút vào làm cho Hàn Tuyết giống như lại trở về cảm xúc kịch liệt yêu đương trên lưng ngựa, ở bên trong hoa huyệt cũng có lẽ là nửa tháng không được yêu thương, lúc này xuân thủy giàn giụa, hẳn là từ sau khi Hàn Chiến cắm vào, xuân thủy liền vẫn chảy không ngừng. Hoa huyệt xoắn thật chặt lấy côn thịt, theo Hàn Chiến hung mãnh đút vào, không hề có chút khó chịu, ngược lại dị thường thoải mái.
Tiếng rên rỉ nhẹ nhàng mất hồn như mèo con, nhẹ nhàng từ môi Hàn Tuyết tràn ra, Hàn Chiến nghe thấy càng thêm nhiệt huyết sôi trào, không thể tự chủ. Hắn dùng đôi bàn tay từ cặp đùi trắng mịn của Hàn Tuyết dời lên chiếc mông trắng mịn, hai tay hợp lại đã ôm cả người nàng bế lên, dương vật khổng lồ còn chôn sâu ở trong cơ thể nàng, u huyệt ẩm ướt ấm áp siết chặt kia làm hắn muốn dục tiên dục tử
"Thích... Thích... Không?"
Hàn Chiến thở gấp gáp lấy đỉnh đầu vừa kéo ra cấp tốc mạnh đem đẩy vào, phía dưới to lớn nhiều lần không chút nào cất giữ đâm vào thật sâu, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng vô tình đã bị ham muốn đỏ ngầu thay thế, làm cho Hàn Tuyết nhìn thấy trong lòng nhộn nhạo không dứt.
Hàn Tuyết bị Hàn Chiến đút vào sảng khoái vạn phần, nhưng không muốn vì thế mà khuất phục hắn, khẽ cắn lấy môi đỏ mọng gắt giọng:
"Chàng nhanh một chút đi, người ta còn có chuyện phải làm... A...."
Hàn Chiến nghe thấy trong bụng tức giận, nam căn tráng kiện trên người tựa như lưỡi kiếm sắc bén nặng rút ra nặng nề đâm vào, vốn còn nghĩ đã nhiều ngày qua không yêu chiều nàng, có nôn nóng cũng phải đè nén, sử dụng lực nhẹ nhàng, tránh cho nàng không thích khó chịu. Vậy mà nha đầu này lại làm người ta tức đến như vậy, ngay cả hai người đều như vậy rồi, còn muốn nghĩ đến chuyện này chuyện kia, nghĩ đến đó trong lòng không khỏi càng thêm giận dữ. Khí tụ ở đan điền, chỗ kín lại dùng hết toàn lực, hai tay ôm lấy chiếc mông xinh đẹp, gia tăng tốc độ đâm vào. mỗi khi thịt kiếm cắm vào thì liền ôm lấy mông nàng, đem hoa huyệt kia đón côn thịt nặng nề đè xuống, thân thể nặng nề va chạm tiếng vỗ đánh chát chúa mà vang dội, phối hợp với tiếng nước va nhau, phát ra thanh âm dâm mỹ mị hoặc.
Hàn Tuyết cắn chặt lấy môi dưới, dồn dập tinh tế rên rỉ, theo khoái cảm của thân thể từ phần môi cánh mũi tràn ra, hai gò má của nàng lúc này ửng hồng, Ngọc Thố trước ngực theo động tác cuồng dã của Hàn Chiến không ngừng đong đưa mạnh mẽ, ánh mắt tựa như xuân thủy kích động phát sáng lắp lánh, nhất thời mị sắc vô biên. Ánh mắt mị hoặc liên tục dây dưa hòa lẫn với ánh mắt Hàn Chiến tràn ngập tức giận cùng tình dục, nhìn tức giận trong mắt hắn dưới ánh nhìn dụ dỗ của mình đã dần tan đi không ít, chỉ còn lại tình dục đỏ ngầu càng ngày càng sáng, Hàn Tuyết đắc ý nhếch lên khóe miệng, đưa cánh tay ngọc ra ôm cổ của hắn, liền cũng vặn vẹo mông đẹp đón nhận lấy nam căn nóng bỏng nhiệt tình.
"Ừm... A... Hừ... Ưm... A..."
Hoa huyệt bị năm căn tráng kiện cứng như sắt chen vào vừa căng vừa tràn đày khoái cảm, lớp lông đen rậm trên nam căn theo thế công kích hung mãnh của Hàn Chiến mà nhiều lần ma sát lấy miệng hoa huyệt, khoái cảm trận trận đánh thẳng vào đại não, làm cho thái độ Hàn Tuyết càng ngày càng mị sắc câu nhân.
Hàn Chiến thở gấp gáp nhìn mị thái thoải mái trên mặt Hàn Tuyết, nhìn bộ ngực sữa trắng như tuyết bồng bềnh đong đưa, ở trước mắt hắn không ngừng nhảy lên trên dưới, dao động dâm mĩ như thế càng làm cho hắn muốn điên cuồng hơn. Cảm nhận được hoa huyệt nóng ẩm của nàng bao quanh lấy nam căn của hắn, chậm rãi mút nhẹ, Hàn Chiến thiếu chút nữa đã buông mũ giáp đầu hàng.
"Đã tới rồi sao?"
Hàn Chiến dựa vào bên tai của nàng khàn khàn hỏi, tiếng thở dốc hổn hển phả vào bên tai nàng, làm cho nàng nhạy cảm rụt cổ một cái.
"È hèm..."
Hàn Tuyết bị cắm cực kỳ thoải mái, cứ mãi lắc đầu đã vô lực trả lời câu hỏi của Hàn Chiến, thân thể chỉ bởi vì khoái cảm mà run rẩy dán vào trong ngực hắn, không tiếng động yêu cầu được nhiều hơn.
"Ta... Cũng muốn tới, chờ ta..."
Thở gấp gáp nói xong, sau đó là tiếng va chạm mạnh mẽ của thân thể liên tiếp dồn dập, tiếng cô gái uyển chuyển rên rỉ cùng với một tiếng gầm nhẹ của nam tử, Hàn Chiến mãnh lực đâm vào, xiết chặt lấy chiếc mông trắng nõn nà đã bị tay mình dùng lực xiết đỏ nặng nề đè lên dương vật của mình, thân thể mãnh liệt run rẩy, nam căn co giật, phun hết những tinh hoa bạch dịch của mình vào trong cơ thể của nàng.
Hàn Tuyết nằm ở trong ngực Hàn Chiến điều chỉnh hơi thở hổn hển, vừa hưởng thụ dư âm của khoái cảm. Trong lòng không tự chủ được nghĩ về mỗi lần hoan ái điên cuồng, cảm nhận từng đợt khoái cảm đặc biệt thoải mái hết lần này đến lần khác., hơn nữa sau khi cùng Hàn Chiến hoan ái chẳng những không mệt mỏi, còn có thể có tinh thần như vậy, cũng làm cho nàng cảm thấy ngoài ý muốn, mắt to chuyển một cái liền nghĩ đến chỗ mấu chốt.
"Mà các ngươi lại giấu giếm ta, hay đã cho ta uống thuốc gì?"
Giọng nói trong trẻo nhưng vẫn mang theo khàn khàn cùng khẽ run sau trận mây mưa cuồng nhiệt.
"Ừ, ta hỏi Hàn Kỳ lấy thuốc, khỏe phải không?"
Hàn Chiến không chút nào làm giấu giếm đáp, chuyện này vốn cũng không có ý định lừa gạt nàng. Bởi vì liên quan đến thể lực của hai người, trước kia mỗi khi có hoan ái, nàng chỉ nhận được một lần khi đến lần thứ hai nàng đều mê man qua đi, phải cần hơn phân nửa ngày sau ngủ mê man điều dưỡng, đều là do thể chất nàng quá mức mảnh mai. Hôm nay thuốc này dùng cũng có hơn nửa năm, xem mới vừa rồi hắn cuồng mãnh yêu cầu như vậy, nhìn mà Hàn Tuyết vẫn có thể có tinh thần cùng hắn nói chuyện, đã biết thuốc kia có tác dụng.
"Thoải mái không? Hàn Kỳ nói dùng thuốc này lâu ngày, thân thể nàng sẽ càng khỏe mạnh hơn cũng sẽ càng nhạy cảm hơn."
Hàn Tuyết tức giận hừ một tiếng, há mồm cắn vào trên vai Hàn Chiến.
"Thì ra là chàng đã sớm đối với ta không có hảo ý? Bộ chàng muốn đem ta dưỡng thành nữ dâm phụ sao?"
Hàn Chiến nghe thế nhếch miệng cười gian trá một tiếng:
"Nếu thật sự thành, vậy thì càng hay, ta hận không thể thời thời khắc khắc cùng nàng quấn quýt với nhau cả ngày đó!"
Thấy Hàn Tuyết đưa mắt trừng hắn, mới cười khẽ lấy lại vẻ nghiêm chỉnh nói:
"Thuốc đó chỉ là điều dưỡng thân thể của nàng mà thôi chỉ là đêm đầu nàng liền ngủ một ngày một đêm, không phải ta đang lo lắng cho nàng chịu không nổi sao?"
Đối với động tác vừa gặm lại vừa cắn của Hàn Tuyết trên vai hắn, mày Hàn Chiến cũng không thèm nhíu một cái, chỉ đem Hàn Tuyết thả lại trên bàn bát tiên. Nghiêng đầu ở trên mặt nàng hôn một cái mới không khỏi tiếc nuối nói:
"Nếu không phải biết nàng tối nay nhất định là phải đi một chuyến Khánh cung đến, thì ta nhất định phải đem nàng bắt trở về phòng làm bảy tám hiệp nữa mới thỏa lòng."
Hàn Tuyết bị hắn nói đến đỏ mặt, tránh người đẩy hắn.
"Cả ngày đêm chỉ biết làm chuyện kia, cũng không sợ sẽ kiệt sức hay sao?"
Hàn Chiến thuận theo lực nàng đẩy mà lui ra hai bước, cũng đem vật đã mềm nhũn vài phần ở trong người Hàn Tuyết theo ra ngoài. Trên còn đọng lại ẩm ướt bạch dịch, mà hoa huyệt Hàn Tuyết cũng vì hết bị bảo bối của hắn xâm lấn, làm cho thứ chất lỏng đó không ngăn dừng được cũng theo mà tràn ra khỏi vườn hoa bí ẩn của nàng.
Hàn Chiến mắt nhìn chòng chọc nơi kia từ từ chảy xuống bạch dịch, trong lòng lại không ngừng giật giật một cái, thế nhưng ngoài mặt lại nói:
"Lúc trước là thân thể sợ nàng không chịu nổi, ta đã nhẫn lâu lắm, trừ hôm đó ở trên ngựa..."
Hồi tưởng lại hôm đó trên lưng ngựa, hắn hung hăng tiến vào trong nàng, loại cảm giác đó thật sự khiến người ta mất hồn, làm cho Hàn Chiến lại dục hỏa đốt thân, vật bảo nam nhân không kìm được lại từ từ cương cứng giơ cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com