Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

69. Sư phụ, không cần a 124-125

[Ôn Nhai, Ôn Ly x Lạc Linh Tê]

Bên cạnh ao, phượng hoàng phun ra nước ôn tuyền khiến bên trong tràn ngập sương mù, một bên kệ chất giá áo, có gương đồng dựng thẳng.

Nhớ tới dị trạng thân thể hôm nay, ta vội vàng bước tới thoát quần áo trên người.

Thân thể phản ánh trong gương trải rộng nhiều vết hôn bầm tím, còn có dấu vết bàn tay to vuốt ve hình ảnh rung động làm ta giật mình, thiếu chút nữa thét chói tai ra tiếng, sau đó liền lấ tay che miệng.

Ngay vào lúc này lại nghe được tiếng nam nhân cười.

"Ai?" 

Ta xoay người nhìn lại, hai sư phụ đang đứng cạnh ao.

"Sư phụ, sao hai người lại ở đây?" 

Ta nhanh chóng kéo quần áo che người lại, nhỏ giọng nói: 

"Bên ngoài rất nhiều người đừng để họ phát hiện."

 "Nghe thấy?" 

Sư phụ Ôn Nhai ôm chầm lấy ta, ta nuốt tiếng kêu sắp vụt ra vào trong bụng, [...]. Đang suy nghĩ áo choàng trên người đã bị sư phụ vung tay ném tới một bên, một bên ôm ta cười cười hướng về ôn tuyền.

Sư phụ Ôn Ly thuần thục cởi một thân quần áo lộ ra thân hình trần trụi cường tráng rảo bước tiến vào trong ao ôm lấy ta mà sư phụ Ôn Nhai cũng lặp lại hành động ấy.

A... Thật thẹn thùng, ta vịn bả vai sự phụ Ôn Ly, nói:

"Sư phụ, phóng ta xuống dưới đi."

 Ánh mắt lạnh như băng xẹt qua trước ngực, ta vội vàng dùng một cánh tay ôm trọn lấy hai luồng mềm mại, tuy rằng đã có vô số lần dây dưa hoan ái nhưng chỉ cần nghĩ đến bọn họ là sư phụ ta, cơ thể bắt đầu sinh ra một loại cảm giác phi thường quái dị và thẹn thùng.

 Ôn Ly sư phụ không nới lỏng vòng tay lại banh rộng hai chân của ta.

Sư phụ Ôn Nhai hơi cúi đầu, dùng ngón tay khẽ tách hai cánh hoa no mọng soi vào địa phương tối thầm kín của ta.

Nơi đó... Nơi đó vẫn sưng, ánh mắt sư phụ dần dần sâu thẳm, đêm qua Tam ca ấn hạ các loại dấu vết vẫn còn trên người ta âm thầm kêu khổ trong lòng, sư phụ có nổi giận không có trừng phạt ta không? Sư phụ Ôn Nhai vuốt dọc theo những địa phương xanh tím trên người thanh âm trầm đục hỏi:

"Những vết thương này khi nào xuất hiện?"

"Ngày hôm qua, buổi tối." 

Ta cắn môi thấp giọng nói ngước lên đã thấy hai sư phụ liếc mắt nhìn nhau.

Sư phụ Ôn Ly thả ta xuống dưới, chân bỗng mềm nhũn thiếu chút nữa ngã vào hồ may có bàn tay to của sư phụ Ôn Nhai kéo lại.

Ta thuận lực dán mặt vào khuôn ngực vững chắc của người.

Vóc dáng người rất cao, ta bây giờ đứng chỉ tới bờ vai, tay vịn cánh tay phải, trong lòng nghĩ đến hình ảnh dâm đãng đêm qua cảm thấy có chút thẹn với sư phụ.

Lắc lắc đầu xua đuổi ý nghĩ này, vốn dĩ quan hệ các sư phụ với ta vô cùng phức tạp rồi.

"Tê nhi thân mình ô uế, hôm nay tẩy trần liền do các sư phụ giúp ngươi."

"Sư phụ, ta..." 

Sư phụ ôm thân thể của ta ngồi xuống ao nước, vật nọ cao ngất dán vào lưng ta, nuốt nước miếng:

"Ta tự mình tắm được rồi."

 "Tê nhi không nghe lời sao?" 

Ôn nhai sư phụ giọng điệu ôn nhu nhưng lại như lời cảnh cáo nghiêm trọng làm ta không dám ho he.

Ủy khuất mím mím môi mặc hắn ôm.

 Hai chân của ta đều ngập trong nước sư phụ Ôn Ly cúi đầu thật sự giúp ta tẩy người.

Bàn tay to mơn trớn chân nhỏ của ta ngón chân sau đó chậm rãi mò đến khu trung tâm, đùi trắng noãn, còn địa phương xấu hổ kia đều nhất nhất lấy nước trong tẩy qua.

Có thể cảm nhận rõ ràng hắn không phải khiêu khích ta, mà là thật sự chăm chú tẩy rửa từng tấc da thịt trên người ta.

Ta cúi đầu bắt gặp ánh mắt chuyên chú của hắn di chuyển theo cử động bàn tay, lông mi hơi hơi rung động, biểu tình giống như đang làm việc tối trọng yếu.

Trong chốc lát một dòng nước ấm theo ngón tay hắn lan tràn khắp cơ thể.

Bàn tay to cứ như vậy xẹt qua bụng bằng phẳng, đôi gò bồng cao ngất, cánh tay mảnh khảnh, cuối cùng bị sư phụ Ôn Nhai ôm nằm trên đùi, mái tóc đen bỗng chốc phiêu đãng trong nước, sư phụ Ôn Ly nhẹ nhàng gội đầu cho ta.

Sương mù dày đặc trong phòng làm ướt hai má không phân biệt nổi là hơi nước hay nước mắt, không thể ức chế những giọt nước tràn ra từ khóe mắt.

 "Tiểu tê nhi, sao lại khóc!" 

Sư phụ Ôn ly nâng ta dậy, một tay lau đi giọt nước còn vương trên má.

Động tác dần dần dừng lại, ánh mắt bình tĩnh soi trước ngực, ta dõi theo hắn nhìn lại, dấu vết xanh tím trên người không thấy.

Còn chưa đến một khắc thế nhưng toàn bộ đều biến mất.

Trong lòng cuộn trào sóng ngầm, lại nhìn thấy hai sư phụ trao đổi ánh mắt, sau đó đều là bộ dáng trầm ngâm suy nghĩ.

 "Bên ngoài tẩy xong rồi, bên trong còn chưa được tẩy qua." 

Ôn nhai sư phụ thổi khí từ phía sau, côn thịt giống như có sinh mệnh một chút một chút ma sát lưng trần trụi.

 "Sư phụ..." 

Không rõ hắn tại sao bỗng nhiên lại nói vậy, chẳng lẽ sự ôn nhu vừa rồi đều là do ta tưởng tượng ư? Hét lên một tiếng gắt gao ôm lấy sư phụ, bởi vì trên người có nước hắn đứng lên khiến ta thiếu chút nữa trượt xuống dưới.

Sư phụ ôm ta bước ra khỏi ôn tuyền lau khô sạch sẽ, đặt lên nhuyễn tháp chuyên dùng để nghỉ ngơi.

Sau đó, mở rộng hai chân của ta, ngón tay lặp lại động tác lúc nãy trêu đùa đóa hoa, dùng một ngón tay gảy gảy tiểu huyệt lúc nãy còn sưng đỏ nhưng hiện tại hiển nhiên đã hoàn toàn phục hồi như cũ.

"Tê nhi chỉ sợ không nhớ rõ sư phụ lúc trước nói gì với ngươi."

Ngón tay ấn mạnh vào tiểu huyệt, hạ thân trở nên tê dại, cũng không dám kêu lớn, hạ thân căng thẳng liền có chất lỏng chán ghét dính dính chảy ra.

Đôi mắt người bỗng tối sầm, nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của ta, sư phụ đâm thẳng ngón trỏ vào bên trong.

"Sư phụ!" 

Cảm giác được chuyện vừa xảy ra hai má đều đỏ bừng, ngón tay cuộn chặt trong bàn tay to của hắn, chất lỏng trong cơ thể không ngừng chảy xuôi xuống.

 Ngay sau đó ngón tay chợt lui ra xuất hiện trước tầm mắt, ta nhìn chăm chú một chút nhận ra sư phụ có chút sinh khí.

Chất lỏng màu trắng kia không phải của ta mà là tinh dịch, tinh dịch Tam ca đêm qua lưu lại trong cơ thể.

Sư phụ bế ta vào ôn tuyền, thanh âm vẫn ôn nhu như vậy, ta lại không cảm nhận được độ ấm:

"Đi rửa, một giọt cũng không được lưu lại."

"Sư phụ..." 

Ta quay đầu nhìn nhìn bọn họ, mãi đến khi bọn họ thật sự tức giận cũng không dám nói gì, chậm rãi ngồi vào ao.

Ngồi xổm xuống, mái tóc đen tuyền chậm rãi lan tỏa trên mặt nước.

Biết bọn họ vẫn còn quan sát, ta vươn ngón tay học theo lời dạy của sư phụ, tiến nhập tiểu huyệt.

"Uhm..." 

Bởi vì cả hạ thân đều chìm trong nước, thời điểm mới vừa sáp nhập có chút tê dại, ngón tay chen vào tiểu huyệt có chút khó khăn, sau khi tiến vào có chút nhói nhói.

"Như thế nào, Tê Nhi thích cắm bất động ư?" 

Thanh âm lạnh lẽo vang lên từ phía sau, hắn nhìn thấy sao? Mệnh lệnh mang giọng điệu trừng phạt khiến ta cảm thấy ủy khuất, đồng thời yêu cầu cường ngạnh khiến tâm tình ta bất ổn, ngón tay không ngừng rửa sạch chất lỏng trong người, mà ta dưới dạng trừng phạt này có cảm giác. Tiểu huyệt phối hợp ngón tay hé ra hợp lại, thời điểm chính mình làm sạch bản thân không cẩn thận xẹt qua điểm mẫn cảm, thân mình mãnh co rụt lại, tiếng rên rỉ bật phát ra từ kẽ miệng:

"Uhm... Sư phụ..."

"Rửa sạch sẽ chút!" 

Sư phụ hạ mệnh lệnh, khiến lòng ta loạn vô cùng, tay không ngừng khu rửa, tận lực tham nhập bên trong, cảm giác mật dịch còn lại trong cơ thể đều chảy ra ngoài.

Không biết đã bao lâu trôi qua, ngồi chồm hổm khiến hai chân mất hết khí lực, trên người cơn tê dại từng đợt từng đợt đánh tới, rốt cục rốt cuộc không chịu nổi thân mình ngửa ra sau được sư phụ Ôn Ly một tay tiếp được, ôm vào trong ngực..

"Hài tử trưởng thành, khó tránh khỏi nổi loạn chút." 

Ôn Nhai sư phụ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc, ánh mắt tràn đầy ôn nhu: 

"Ngươi lại không biết mọi điều sư phụ làm đều muốn tốt cho ngươi, ngươi không nghe lời đừng trách sư phụ nhẫn tâm."

 Sư phụ kéo tay từ trán thẳng tới gò má, ánh mắt gắt gao nhìn ta:

"Giờ phút này tất phải chịu chút đau khổ."

 "Sư phụ..." 

Ta ách ách cổ họng gọi hắn, sư phụ nói chịu chút đau khổ rốt cuộc là cái gì, dựa theo kinh nghiệm trước đây, chỉ sợ sẽ bị trừng phạt khủng khiếp.

"Tê nhi biết sai rồi, cũng không dám ... nữa, sư phụ tạm tha Tê nhi lúc này được không."

 "Nha đầu ngốc, sư phụ cũng không phải thật sự trừng phạt ngươi, ngay từ đầu chịu chút đau khổ lúc sau sẽ đỡ hơn."

Ôn Ly sư phụ còn nói:

"Ngay từ đầu liền trừng phạt chỉ sợ nàng chịu không nổi."

 "Uhm." 

Sư phụ Ôn Nhai nói:

"Vậy dùng dược được không?"

"Dược? Sư phụ định dùng thứ nào?" 

Ta nhìn sắc mặt của họ, sẽ không lại là... xuân dược chứ?

"Xem ra Tê nhi đã đoán được." 

Sư phụ móc từ trong túi áo ra một viên thuốc nhỏ hơn một vòng so trứng chim, nói:

"Tê nhi là cô nương đã lớn, lập tức liền cập kê, lần này sư phụ ban thưởng chính ngươi tự mình bỏ vào đi, uhm?"

Phải tự bỏ vào sao... Trước mắt hai sư phụ tư nhét xuân dược vào ư? Ngón tay run rẩy tiếp nhận viên thuốc, hu hu, sao lại lớn như vậy?

"Sư phụ..." 

Nếu phải làm theo, ta tình nguyện bị sư phụ nhét vào còn tốt hơn chính mình tự bôi xấu trước mặt hai người.

Chính là sư phụ tựa hồ thật sự nổi giận làm sao bây giờ?

Ôn Nhai sư phụ bế ta bước ra ngoài sau đó ngồi xuống bên trái ta.

Sư phụ Ôn Ly ngồi xuống bên phải, hai người thương lượng tốt lắm, banh rộng hai đùi của ta.

A... Chính giữa, bộ phận chính giữa hiện ra ở trước gương đồng.

"Sư phụ, thật xấu hổ a!" 

Cả khuôn mặt đều ửng hồng, tay cầm viên thuốc nhét vào cũng không được mà không nhét vào cũng không xong.

"Tê nhi lại không ngoan sao?" 

Ôn Nhai sư phụ sờ soạng trêu chọc địa phương mẫn cảm phía dưới, nhẹ giọng nở nụ cười:

"Gạt người, thì ra Tê nhi phía dưới đều ẩm ướt, có phải rất muốn nuốt viên thuốc?" 

Hắn đưa tay ngón tay đến gần mặt ta, a, quanh ngón tay bao phủ bởi mật nước, hạ thân đã muốn như vậy không thể khống chế chảy ra nhiều như vậy...

Dù ta có giãy dụa thế nào sư phụ cũng sẽ không thay đổi ý định, mặc dù đây là trừng phạt của bọn họ thế nhưng hôm qua ai bắt ta nuốt ngọc bổng, chính là thời điểm tỉnh lại hạ nhân đã đợi sẵn để hầu hạ... Ánh mắt vừa nhấc liền bắt gặp hình ảnh trong gương đồng, ta lựa chọn cúi đầu cắn môi đưa tay hướng đến vị trí kia, ngón tay trắng nõn cầm lấy viên thuốc màu đen, run rẩy lần mò địa phương dưới ánh nhìn chăm chú của sư phụ không ngừng co rút lại.

Quá lớn... Không nuốt nổi a, tuy rằng ngón tay của mình, thân thể của chính mình, nhưng mặc dù làm cách nào cũng không đút vô nổi, thời điểm ngón tay kề cận, nơi đó theo bản năng co rụt lại.

"Sư phụ..." 

Ta nhìn sư phụ Ôn Nhai, đôi mắt hắn trở nên tối đen nhưng không nói lời nào.

"A Ly... A Ly..." 

Ta thật phát điên rồi, nhớ tới lần trước hắn dạy ta kêu tên ôn nhu kêu đứng lên.

Ôn ly sư phụ tuy rằng ở mặt ngoài lãnh khốc, nhưng thực tế để bụng là tối nhuyễn.

Thần sắc sư phụ Ôn Ly quả nhiên buông lỏng, sư phụ Ôn Nhai bật cười:

"Tê nhi quả nhiên lớn lên, biết làm nũng..." 

Gò má chợt đỏ ửng điều này sư phụ cũng phải nói ra ư..

Sư phụ Ôn Ly xoay người bước đến trước mặt ta, hai ngón tay mạnh mẽ mở bung tầng tầng lớp lớp cánh hoa, lạnh lùng nói:

"Nhét vào."

Tiểu huyệt bị ngoại lực tác động, thân mình vô luận làm cách nào cũng không co rút lại được, ta nhanh chóng nhấn viên dược màu đen vào, chỉ cần dùng sức nhấn một cái là có thể.

Đúng lúc này sư phụ lại ngậm mút vành tai ta.

"Nha!" 

Đột nhiên bị tập kích khiến cả cơ thể đều run lên viên thuốc trong tay suýt nữa trượt ra ngoài, sư phụ Ôn Nhai thật xấu tính!

Mà hắn không thèm để ý, tiếp tục dùng chiếc lưỡi điêu luyện trêu chọc ta, giọng điệu sư phụ Ôn Ly cứng ngắc:

"Nhanh lên nào!"

Nhưng sư phụ ngậm nơi mẫn cảm của ta khơi gợi cơn sóng triều ngủ sâu trong cơ thể, tay khẽ run run.

Ngón tay run rẩy, ta tập trung tinh thần dùng sức ấn. Sư phụ thật xấu xa, lúc trước cũng dùng dược nhưng tại sao lần này dùng viên thuốc lớn như vậy?

Rất nhanh đã qua được miệng huyệt, cắn răng cố nén không cho tiểu huyệt buông lỏng, khiến cái miệng nhỏ tận lực mở rộng, a a a, rốt cục nhét xong! 

Toàn thân lấm tấm mồ hôi, cảm giác thỏa mãn làm cho tiểu huyệt bên trong chống đỡ thực trướng, sư phụ Ôn Ly còn nói:

"Ấn vào sâu hơn nữa."

Phải sâu hơn nữa? Cắn môi dùng ngón trỏ nhấn mạnh, cảm giác viên thuốc chạm đến một địa phương lạ lạ, ta liền thở hổn hển rốt cuộc không tiếp tục nữa.

Dược hiệu của viên thuốc tác dụng vừa mãnh liệt vừa nhanh.

"Uhm... Sư phụ..." 

Thân mình lui dần về phía sau chỉ như vậy cũng khiến ta đứng ngồi không yên. 

"Ngoan, còn có một viên."

Sư phụ lật người ta lại, bắt ta quỳ xuống nâng cao mông. Ta quỳ ghé vào tháp, mặt áp trên gối trong khi sư phụ lấy ngón tay kìm cúc hoa.

Chắc hẳn sẽ bỏ qua nơi đó đúng không? Đột nhiên nơi đó trở nên căng cứng nghiệm chứng lời ta nói, cắn môi phối hợp sư phụ tận lực thả lỏng cơ thể.

Nhưng với địa phương cắn chặt như vậy làm sao có thể nhét thứ gì đó quá lớn?

Ở phía trước dược hiệu đã chậm rãi tác dụng hiện tại với tư thế úp sấp quỳ nằm cơ hồ có thể cảm giác được kia nước thuốc chảy xuôi vào sâu trong tử cung vừa tê dại vừa ngứa vừa hư không.

"A..." 

Sư phụ, sư phụ dùng ngón tay tiếp xúc với cúc huyệt! Ta run rẩy thừa nhận sự xâm nhập mãnh liệt, hạ thân không khống chế được phun ra mật nước.

"Phạch..." 

Sư phụ Ôn Ly trừng phạt kiều đồn của ta, lạnh lùng nói: 

"Quỳ vững."

Nhưng nơi đó thật sự tê dại đến phát điên, thân mình không thể di chuyển, bên trong cúc huyệt từ chứa một ngón thành hai ngón....

A a a, sư phụ đang làm cái gì? Hắn dùng ngón tay cào gãi khắp bốn vách tường.

"A!" 

Ta rốt cuộc không chịu nổi, ngã gục xuống tháp, tiểu huyệt gắt gao cắn run rẩy, cao trào... Bị sư phụ dùng hai ngón tay đưa lên cao trào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com