Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

44. Vương gia cầu hưu phi 19-20

[Tiêu Hồng Dữ x Thẩm Sơ Vi]

Từ sau khi trở về từ chùa Bàn Nhược, Tiêu Hồng Dữ càng dùng nhiều sức lực hơn trên chuyện phòng the.

Không chỉ sớm tối quấn quýt Thẩm Sơ Vi một hồi, có khi còn có hứng vào ban ngày cũng thường lột sạch làm nàng ngay tại chỗ.

Hôm nay, Thẩm Sơ Vi chỉ đến thư phòng đưa điểm tâm cho hắn mà đã bị hắn ấn xuống dưới thân.

"Vương gia, không nên."

Nàng giãy giụa trong lồng ngực hắn, trong lúc lôi kéo, áo ngoài màu hồng nhạt đã bị hắn thừa cơ lột ra.

Hơn một tháng này, dưới sự yêu cầu của Tiêu Hồng Dữ thì quần áo và lớp trang điểm của Thẩm Sơ Vi cũng đẹp lên một chút, có vẻ đẹp xinh của thiếu nữ và cũng có khí chất đoan trang quý phái của Vương phi, so với trước kia thì càng thêm mê người.

"Vi Nhi!"

Tiêu Hồng Dữ hôn một loạt lên bờ vai ngọc mượt mà của nàng, nỉ non:

"Người của nàng thật là thơm."

"Vương gia, công việc quan trọng hơn."

"Công việc làm sao có thể quan trọng như Vi Nhi được?"

Tiêu Hồng Dữ nói rồi ấn chặt nàng lên mặt bàn bằng gỗ trong thư phòng, bắt đầu cởi từng món quần áo của nàng.

Mãi đến khi cởi xong áo yếm, hắn mới cười nói:

"Hôm nay Vi Nhi muốn chơi cái gì, hửm?"

"Vương gia, ban đêm rồi hẵng làm."

Tiêu Hồng Dữ cúi đầu lấp kín đôi môi đỏ mọng của nàng, không cho nàng nói những lời gây mất hứng.

Trước tiên hắn liếm láp vòng quanh môi nàng một chút, ăn sạch sẽ phấn trên mặt nhưng vẫn cảm thấy không đủ, cuối cùng lại đút đầu lưỡi đi vào, hút lấy cái lưỡi ngọt như mật của nàng.

"Ưm..."

Đã chơi đùa suốt mấy ngày khiến Thẩm Sơ Vi đã quen với việc hôn môi với hắn.

Nàng học được cách để thở và phối hợp với nhịp điệu của hắn.

Cơ thể cũng ngày càng nhạy cảm dưới sự dạy dỗ của hấn, không được mấy cái thì giữa chân đã nóng ướt một mảng, tưởng chừng mật dịch lại chảy ra.

"Vương gia..."

Nàng nũng nịu gọi tên hắn, xuân ý dạt dào trong mắt.

Tiêu Hồng Dữ nhận ra nàng đã động tình bèn cố ý ngừng động tác, lấy một cái rương tinh xảo từ trên kệ sách đằng sau, cười nói:

"Vi Nhi, hôm qua gia vừa có được một ít vật tốt."

"Được cái gì?"

"Nàng xem, xúc xắc này rất tinh xảo đúng không?"

Tiêu Hồng Dữ nói, cầm một viên xúc xắc bằng ngọc bích tới.

"Ừm."

Thẩm Sơ Vi gật gật đầu.

"Hôm nay chúng ta cược một ván thế nào? Một hai ba về nàng, bốn năm sáu về ta. Nếu lắc được số nhỏ, gia sẽ nghe lời nàng hết, mặc kệ là hôn nơi cho con bú, ăn hoa huyệt của nàng hay là gì khác thì tùy nàng quyết định."

"Nếu lắc ra số lớn thì sao?"

Thẩm Sơ Vi đỏ mặt hỏi.

"Nếu lắc được số lớn thì nàng thủ dâm theo ý của vi phu. Mỗi một vòng, mặc kệ làm cái gì thì chỉ giới hạn nửa nén hương, dù thắng hay thua thì người sướng đều là nàng, vụ trao đổi này không thiệt đâu."

Tuy nghe là không thiệt nhưng Thẩm Sơ Vi vẫn cảm thấy có gì đó không đúng.

Nhưng không cho nàng thời gian suy nghĩ, Tiêu Hồng Dữ đã ôm nàng ngồi lên bàn, bắt đầu cầm hộp lắc xúc xắc.

[...] Vòng thứ nhất thua, Tiêu Hồng Dữ lại không để bụng một chút nào, hắn nghiêm túc nói:

"Mời nương tử ra lệnh."

Thẩm Sơ Vi lén lút nhìn khắp thư phòng một lượt, vẫn ổn, hạ nhân đã ở bên ngoài hết, chỉ còn hai người là nàng và Tiêu Hồng Dữ.

Dù sao cũng từng làm rất nhiều, có thẹn thùng thì cũng vô ích, không bằng vứt hết thể diện còn hơn.

"Vậy... Vương gia hôn ta đi."

"Hôn ở đâu?"

Nhất định phải hỏi rõ như vậy sao?

Thẩm Sơ Vi cụp mi, nhỏ giọng trả lời:

"Tùy ngài."

"Được."

Tiêu Hồng Dữ dứt lời, đưa cánh tay dài ra, kéo nàng về trước một chút. Tiếp theo, hắn cúi đầu mút cặp ngực của nàng.

"Ưm..."

Nụ hôn của hắn nóng bỏng, Thẩm Sơ Vi lại bắt đầu mất kiềm chế mà run rẩy.

Tiêu Hồng Dữ cứ như đứa trẻ được bú sữa, hút vô cùng mạnh mẽ, hắn ngậm đầu vú của nàng rồi kéo mạnh bạo, sau đó lại đột nhiên buông ra, khiến nó bị bắn trở về.

"A... Ưm..."

Thẩm Sơ Vi bị hắn làm tê cả người, không ngừng thở dốc. Đến lúc hôn được một nửa, Tiêu Hồng Dữ cắn phía trên, bàn tay to ở dưới đi vào trong quần của nàng, tùy ý xoa xoa nhụy hoa.

"Ưm... Không phải chỉ hôn thôi sao?"

Thẩm Sơ Vi rên rỉ hỏi.

"Đây là quà tặng kèm."

Tiêu Hồng Dữ nói xong, tách hai cánh môi của nàng ra, ngón tay cái ấn trên viên trân châu, ấn vô cùng mạnh.

"A... Vương gia..."

"Sao vậy?"

"Ưm..."

Muốn hắn đi vào nhưng mà lại không thốt ra khỏi miệng được.

Nước mật giống như suối, không ngừng trào ra khỏi hoa huyệt.

Không những cơ thể mà ngay cả tinh thần của Thẩm Sơ Vi cũng run rẩy, nhìn có vẻ như sắp đạt đến cực khoái.

Nhưng ai biết được vào ngay lúc này, Tiêu Hồng Dữ bỗng nhiên dừng động tác trên tay lại, không chỉ như thế, hắn còn buông nàng ra, khiến nàng ngồi xuống tại chỗ.

"Vương gia?"

Nàng hơi giật mình nhìn hắn, trên gương mặt xinh đẹp còn vương mùi tình dục chưa phai.

"Đã đến giờ rồi."

Tiêu Hồng Dữ cười khẽ.

"Ừm."

Thật là... nhanh quá.

Tiếp theo, là đợt thứ hai.

Thẩm Sơ Vi suy nghĩ, nếu thắng thì nàng nên đề nghị chuyện gì. Nhưng mà kết quả lại khiến nàng ngây ngẩn cả người.

"Vi Nhi, vi phu thắng rồi."

"Vương gia... Hạ lệnh đi."

Cuối cùng Tiêu Hồng Dữ cũng chờ được giờ phút này. Hắn mở cái rương tinh xảo lúc nãy ra nưa, đẩy đến trước mặt Thẩm Sơ Vi.

"Vi Nhi đã nhìn thấy chưa?"

Thẩm Sơ Vi cúi đầu nhìn, chỉ thấy trong rương kia chưa khoảng mười mấy món đồ mới lạ.

Có một vật được làm từ bạch ngọc, hình như là dương cụ, đằng trước hình bầu dục, phần đuôi nhô lên. Còn một vật hình cầu, nhìn ở bên ngoài thì không biết nó là gì.

Còn thêm một ít vật có hình thù khác, Thẩm Sơ Vi trước giờ chưa từng thấy.

Nàng vốn thông minh nên cũng đoán được đây là đồ hỗ trợ cảm xúc trong chuyện phòng the.

"Vương gia..."

Nàng lo lắng nhìn Tiêu Hồng Dữ, cơ thể run bần bật.

"Vi Nhi, những thứ này đã khiến gia phải tiêu rất nhiều tiền. Sau này, chúng ta có thể từ từ thử hết một lần. Bây giờ, việc đầu tiên nàng cần làm là cởi quần ra trước đi."

Nếu thứ này vào trong mà chưa ẩm ướt thì không tốt lắm.

Thẩm Sơ Vi chậm chạp cởi đồ ra, cả người lộ ra trước mặt hắn như trẻ sơ sinh.

Tiêu Hồng Dữ nhìn nàng chằm chằm.

Sau lưng là cái bàn màu đen, tôn lên nước da trắng trơn như tuyết của nàng.

Hai quả đồi lúc nãy bị hắn ăn đến sưng đỏ, ở trên còn có dấu vết nước bọt còn đọng lại.

Phía dưới, trong lớp lông thưa thớt, hoa huyệt của nàng cũng ướt át một khoảng, đang ngượng ngùng mà đóng chặt cánh cửa.

Hầu kết của Tiêu Hồng Dữ trượt lên trượt xuống, lấy ra một thứ có hình dáng như dương vật ở trong rương, khàn giọng nói:

"Nhét dương cụ giả này vào đi."

"Vương gia!"

Thẩm Sơ Vi sợ hãi nhìn hắn, dường như còn nghi ngờ mình vừa nghe lầm.

"Vi Nhi, thời gian của nàng không nhiều đâu, nếu không làm thì sẽ bị phạt."

Đã thua cuộc nên Thẩm Sơ Vi chỉ có thể chấp nhận.

Dương cụ giả trước mắt, hình dạng vừa to vừa dài, chỉ khác mỗi màu sắc với Tiêu Hồng Dự, những thứ khác thì vô cùng giống.

Nàng tách chân ra, cẩn thận đút vào dưới ánh mắt sáng quắc của Tiêu Hồng Dữ.

Chất liệu bạch ngọc bóng loáng tinh tế, không có ấm áp như dương vật thật sự.

Thẩm Sơ Vi chỉ vừa đưa vào một chút liền nhìn Tiêu Hồng Dữ với giọng mếu máo:

"Vương gia, không vào được..."

Dáng vẻ trần trụi, tách chân thủ dâm của mỹ nhân đệ nhất Đại Dận, thật sự khiến máu của người xem xông lên đỉnh đầu.

Huống chi, thứ nhét vào huyệt kia của nàng cũng không phải của mình mà là một vật chết.

Tiêu Hồng Dữ kìm nén cảm xúc muốn đè nàng ra, khàn giọng chỉ dạy nàng:

"Vi Nhi, tự mình xoa xoa ngực và ngọc châu đi, để nước chảy ra nhiều một chút."

"Ư..."

Nửa vời như vậy, Thẩm Sơ Vi không thể chịu nổi.

Nàng ngoan ngoãn nghe theo lời hắn, bàn tay ở trên dần lần xuống vuốt ve người mình.

Đầu tiên ấn trên bầu ngực cao ngất, học theo động tác xoa nắn vân vê bình thường của hắn.

Tiếp theo mới đưa xuống thân dưới, tách hoa môi của mình để ấn lên viên trân châu bằng thịt.

"A..."

Trước kia lúc tắm gội cũng sẽ chạm tới nhưng mà lại không có chút cảm giác nào. Không giống hôm nay, Thẩm Sơ Vi đều tê dại cả người, run rẩy không ngừng.

"Vi Nhi, đi vào sâu hơn chút nữa."

Tiêu Hồng Dữ không hề chớp mắt mà nhìn bộ phận giữa chân nàng, nhìn mép thịt mềm mại kia mở ra lộ ra miệng huyệt, đút dương cụ bạch ngọc kia vào trong.

"A... Vương gia..."

Thẩm Sơ Vi cắn môi, không nén được tiếng rên rỉ.

"Kêu lớn hơn chút nữa."

"A..."

Bởi vì kích thích, trên người nàng đầm đìa mồ hôi, trong tiếng rên đã mang theo vẻ quyến rũ:

"Vương gia, được chưa?"

Đương nhiên là chưa nhét vào hoàn toàn, có điều chỉ mới đến vòng thứ hai, Tiêu Hồng Dữ không gấp, cười nói:

"Đã đến giờ rồi, dừng lại trước đi."

"Ưm..."

Thẩm Sơ Vi thở dài nhẹ nhõm một hơi, run rẩy nghĩ đến cách rút thứ góc cạnh kia ra.

"Nhiệm vụ vừa rồi chỉ hoàn thành một nửa, phạt nàng phải cắm thêm một vòng nữa."

"Vương gia..."

Mắt nàng lóng lánh nước nhìn hắn, khuôn mặt có chút tủi thân.

"Vi Nhi nghe lời, nhìn xem nước của nàng đã làm ướt công văn của gia rồi, phải dùng việc này để đền bù chứ."

Hắn đúng là cái gì cũng nói được, nếu hắn không khăng khăng muốn chơi đùa ở đây thì sao như thế được?

Đôi mắt đẹp của Thẩm Sơ Vi tức giận liếc hắn một cái, nhượng bộ nói:

"Vậy ngài nhanh một chút."

Vòng thứ ba, Tiêu Hồng Dữ lại thắng.

Thẩm Sơ Vi nóng nảy, vội nói:

"Không đưa nó vào được."

"Nếu thế thì Vi Nhi giúp ta thoải mái một chút đi."

Tiêu Hồng Dữ nói, ánh mắt dừng ở thân dưới của mình.

Tên tiểu nhân này, sao có thể tự ý thay đổi luật chơi chứ, lúc nãy hắn không có nói như vậy!

"Nếu Vi Nhi không muốn thì đành phải tiếp tục..."

"Nghe lời Vương gia!"

Tiêu Hồng Dữ cười hài lòng, vì tranh thủ thời gian, hắn nhanh chóng đứng dậy cởi quần áo ở bên cạnh bàn, cho dương cụ của mình giương nanh múa vuốt với Thẩm Sơ Vi.

"Vi Nhi nhanh một chút."

"Ưm."

Giữa chân còn cắm cây dương cụ kia, Thẩm Sơ Vi không để di chuyển ngay được, đành phải quỳ bò lên phía trước một chút, rồi ngừng ở trước eo hắn.

Mắt thấy đôi môi đỏ mọng của mỹ nhân cách dương vật của mình chưa đến nửa tấc, Tiêu Hồng Dữ đột nhiên hơi hối hận, vừa nãy hắn phải kêu nàng hầu hạ bằng miệng mới đúng.

Thẩm Sơ Vi ưỡn ngực đến nắm vật to lớn trước mắt, bắt đầu cọ sát từ từ.

"Ưm..."

Tiêu Hồng Dữ kêu một tiếng, thấp giọng nói:

"Nhanh một chút nữa."

Cắn môi, Thẩm Sơ Vi cố nén ngượng ngùng mà tăng tốc, nghiêm túc hầu hạ.

Dương cụ của hắn giống như quái vật, to dần lên trong lòng bàn tay của nàng, khi đã đạt đến giới hạn thì nàng đã bắt đầu hãi hùng khiếp vía.

Thì ra còn có thể to dài đến như vậy, khó trách mỗi lần làm đều khiến nàng cảm thấy mình sắp bị cắm hỏng đến nơi rồi.

"Tay nhỏ của Vi Nhi thật mềm... Đúng rồi, như vậy đấy... Xoa bóp hai quả cầu nữa..."

Tiêu Hồng Dữ vừa thở dốc vừa dạy nàng.

Mắt thấy phần lưng trắng như tuyết không chút vải che nào của nàng, hai bờ mông vừa to vừa cong, Tiêu Hồng Dữ đột nhiên duỗi tay, ấn nàng một cái thật mạnh.

"Ưm..."

Thẩm Sơ Vi run lên kịch liệt, lập tức đỏ mặt mềm thân.

Vừa rồi vốn chỉ có nửa cây dương cụ ở trong, bị Tiêu Hồng Dữ ấn mạnh như vậy thì lập tức đi vào thêm rất nhiều.

Nếp uốn của nàng không ngừng bị cắm lên, cơ thể như bay lên mây.

"Vương gia, đã đến giờ rồi."

Mắt thấy mình sắp không chống đỡ được nữa, nàng vội nhắc nhở.

Lần này thì Tiêu Hồng Dữ không nỡ.

Hắn cầm lấy hộp xúc xắc, hỏi nàng:

"Còn muốn tiếp tục chứ?"

"Từ bỏ."

Nàng thật sự không tiếp tục nổi, cho dù nghe theo hắn thì có thể sung sướng.

Thẩm Sơ Vi quay mặt về phía hắn, tách hai chân ra, nũng nịu nói:

"Vương gia, ngài lấy ra giúp ta nhanh đi."

Nàng vừa di chuyển thì hoa huyệt ép lấy thứ đồ giả kia càng chặt, khiến nàng thật sự rất sợ.

"Ưm..."

Tiêu Hồng Dữ đáp lời, tay cầm phần đuôi của cây gậy thịt giả kia, không những không rút ra mà còn rung lắc nhanh hơn.

"A... Vương gia... Tiêu Hồng Dữ... Buông tay ra..."

Thẩm Sơ Vi bị dương vật giả cắm đến run lẩy bẩy, cặp ngực không ngừng nảy lên, cơ thể giống như bị nhuộm một lớp phấn đỏ.

"Vi Nhi, muốn gậy thịt của gia hay là muốn cái này?"

"A... Không muốn gì cả..."

"Bắt buộc phải chọn một cái, nếu không gia sẽ dùng nó cắm đến hừng đông ngày mai."

"A... Tiêu Hồng Dữ... Ngươi thật vô sỉ..."

Cũng chỉ vào lúc mây mưa nàng mới có thể chủ động, xinh đẹp, dữ tợn gọi hắn như vậy.

Tiêu Hồng Dữ càng cười càng sung sướng, hắn nắm kéo đầu ti sưng đỏ của Thẩm Sơ Vi, hỏi nàng:

"Mau lên, chọn cái nào?"

"A..."

Thẩm Sơ Vi bị hắn ép đến sắp phát điên rồi, nước mắt đã rơi đầy mặt từ lúc nào. Trong giây lát, cây dương vật giả kia đã dần đi sâu vào trong hơn.

Trái ngược với gậy thịt sẽ mềm lại, cho dù nàng dùng bao nhiêu sức để ép lấy nó thì thứ đồ giả đó vẫn luôn cứng ngắc, hoàn toàn không có chút dấu hiệu mềm xuống.

Sự trái ngược như vậy thì dường như thứ kia của Tiêu Hồng Dữ vẫn tốt hơn, ít nhất vẫn có giới hạn cuối cùng.

Vì thế Thẩm Sơ Vi hoàn toàn đầu hàng, khóc lóc nói:

"Vương gia, không muốn dương vật giả, ngài mau cho ta gậy thịt đi."

Cuối cùng vẫn nghe lời.

Do đó Tiêu Hồng Dữ dùng sức lôi kéo, rút món đồ giả chôn trong huyệt của mỹ nhân suốt thời gian dài ra.

"A..."

Bụng nhỏ bị nhét căng cuối cùng cũng được thoải mái, trong lúc Thẩm Sơ Vi thả lỏng thì một mảng dâm dịch chảy ra theo.

Còn chưa đợi nàng nhẹ nhõm được bao lâu thì Tiêu Hồng Dữ đã đỡ gậy thịt của bản thân, mạnh bạo cắm vào.

Từ lúc mới bắt đầu chơi xúc xắc đến bây giờ, hắn cũng đã nhịn lâu rồi.

Vừa mới đi lên thì liền nhận ra dâm huyệt của nàng đã rộng hơn ngày xưa một ít, vì thế hắn càng thêm không kiêng dè, cứ như vậy mà tấn công loạn cả lên.

"Tiểu dâm phụ, gia cắm vào nàng nhiều như vậy mà nàng cứ chặt khít, thứ đồ giả kia cắm vào thì nàng đã bị nới lỏng ra như vậy à."

"A... Tiêu Hồng Dữ... Câm miệng..."

Cái gì mà tiểu dâm phụ chứ, Thẩm Sơ Vi bị hắn nói vậy thì cảm thấy mình đang dần trở nên dâm đãng, rõ ràng tất cả đều do hắn bắt đầu trước cơ mà.

"Chậc chậc, đệ nhất mỹ nhân của Đại Dận, Thẩm tiểu thư của Trung Nghĩa Hầu phủ, thật muốn gọi người khác đến đây xem dáng vẻ nàng dâm đãng ở dưới thân gia."

"Đừng nói nữa..."

Thẩm Sơ Vi lắc đầu không ngừng, cặp ngực sữa cũng chuyển động loạn xạ, nảy lên vô cùng dâm dục.

Tiêu Hồng Dữ nhìn đến đỏ mắt, há miệng cắn đầu ti của nàng, gặm bừa một hồi theo động tác dưới eo.

"Gia cắm nàng rộng ra một chút, phải đủ rộng để sinh hài tử nữa."

Hắn nói, gậy thịt không ngừng thọc vào sâu bên trong của Thẩm Sơ Vi, thân dưới của hai người dính chặt chẽ vào nhau ngay mép bàn.

Bình thường hắn thô bạo như vậy nên Thẩm Sơ Vi đã quen đau, nhưng hôm nay lại không biết vì sao, có lẽ do đã đổi khẩu vị trước khi vui vẻ nên nàng chỉ cảm thấy sung sướng, cơ thể lại hận không thể hòa hợp lại làm một với hắn.

Tiêu Hồng Dữ cũng chịu đựng lâu rồi, ấn nàng rồi bắn ba đợt liên tiếp.

Mỗi khi mới bắn xong thì lại bị huyệt nhỏ của Thẩm Sơ Vi cắn một cái, sau đó lại cứng lên lần nữa.

Khi bắn hết những giọt tinh dịch cuối cùng, hắn vừa mới rút ra thì nhanh chóng lấy cây dương vật giả lấp kín miệng huyệt của nàng:

"Vương gia, ngài làm gì thế?"

"Ngoan, bảo bối."

Tiêu Hồng Dữ nâng chân nàng lên, cho nàng tiếp tục giữ nguyên tư thế đầu dưới chân trên, cười nói:

"Hôm nay gia bắn rất nhiều, chắc chắn nàng sẽ có thai thôi."

Thẩm Sơ Vi vốn đang giãy giụa, nghe thấy lời hắn nói thì từ bỏ.

Vậy thì sinh một đứa đi.

Bây giờ hắn không tệ với nàng lắm, nếu có con thì có lẽ... hắn sẽ quên đi người ở Tử Điệp Hiên kia, hết lòng hết dạ yêu thương nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com