Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

62. Thế thân cảnh nóng 15, 17

[Phó Hi x Lâm Tiêu Tiêu]

Lâm Tiêu Tiêu nói thỉnh cầu của mình cho Phó Hi, anh gật gật đầu, nói làm xong sẽ báo cho cô. Ngày hôm sau, cô liền nhận được tin nhắn: 'Buổi chiều hai giờ, khách sạn XX, 1808.'

Vẫn là ngữ khí quen thuộc, cực kỳ ngắn gọn, đơn giản trực tiếp.

Khách sạn? Chẳng lẽ là ám chỉ, dùng thân thể trao đổi sự giúp đỡ của anh sao? Lâm Tiêu Tiêu cầm di động, tới tới lui lui đi lại trong phòng. Mắt thấy thời gian trôi qua, cô vội vàng trang điểm nhẹ, đến chỗ hẹn.

Vẫn giống như ngày xưa, nói là xưa nhưng thực ra cũng không lâu lắm, chỉ là cô cảm thấy như chuyện xưa vậy, Phó Hi lúc nào cũng sớm ở trong phòng chờ cô. Anh ăn mặc một kiện áo sơmi màu đen, không đeo caravat, cổ áo được mở hai cái cúc, lộ ra xương quai xanh gợi cảm.

[...] Cô cúi đầu đi vào phòng.

[...] Phó Hi nhìn chằm chằm vào mắt cô:

"Em muốn làm?"

Lâm Tiêu Tiêu: "..."

[...] Phó Hi một tay cầm áo khoác, đột nhiên nhích lại gần người cô. Mùi hương đàn ông quen thuộc bỗng chốc xông vào trong mũi cô.

"A, anh không phải còn có cuộc họp sao?"

Lâm Tiêu Tiêu chột dạ, bị anh bức bách liên tục lui về phía sau. Phó Hi nâng tay trái lên, nhìn đồng hồ ước lượng thời gian, không vui mà nhăn mày lại:

"Thời gian không dư nhiều lắm."

"Cho nên vẫn là nhanh về công ty đi."

Lâm Tiêu Tiêu mới vừa nhẹ nhàng thở ra, đã bị túm chặt tay lôi đi.

"Từ từ, anh muốn mang em đi đâu?"

"Đi trong xe."

Trong xe? Lâm Tiêu Tiêu không thể lý giải nổi, một đường bị anh đưa tới hầm ngầm để xe. [...] Phó Hi không biết ấn cái nút gì, một khối tấm ván gỗ tự động chậm rãi dâng lên, chặn tầm nhìn tài xế, đem phía sau xe biến thành một không gian độc lập.

"Anh dường như có vẻ rất quen thuộc làm chuyện này nha."

Lâm Tiêu Tiêu không thể tưởng được còn có trang bị cách ly loại này, trừ bỏ sự bảo mật khi xe chấn, còn có tác dụng khác nữa sao.

Phó Hi cúi người hôn lên môi thơm, một tay xoa xoa mặt cô, một tay ngựa quen đường cũ mà xoa bầu vú mềm mại. Anh dễ dàng vén áo của cô lên, lộ ra bụng nhỏ có cái rốn xinh xinh, cùng với nội y màu đen đang bao vây hai cái bánh bao trắng trắng. Anh đem bàn tay với vào nịt ngực, dùng móng tay khẩy nhẹ một chút rồi lại đè nặng một chút, khơi dậy sự sung sướng của cô. Giọng nói mang hơi thở tình dục của anh vang lên:

"Ý em muốn nói là làm chuyện như vậy?"

"Hay là như vậy?"

Giọng nói rơi xuống, anh liền vùi đầu vào hai bầu vú mê người. Râu cứng trên cằm anh chạm chạm vào vú cô, cọ xát mẫn cảm đến run người.

Đầu lưỡi hữu lực mà linh hoạt, đem một bên đầu vú cuốn vào trong miệng. Trong khoang miệng ướt nóng của anh, trái anh đào mau chóng cứng rắn sưng lên. Đầu vú sung huyết đỏ thắm, dù đã trải qua bao lần tính ái mà vẫn giữ màu sắc tươi đẹp câu dẫn đàn ông.

Xe chậm rãi rời khỏi bãi đỗ, ánh sáng mặt trời sáng ngời đột nhiên xuyên qua cửa sổ pha lê chiếu vào. Cửa sổ xe sạch sẽ đến không nhiễm một hạt bụi, sáng trong đến có thể tinh tường nhìn đến cảnh sắc của phố không ngừng lùi lại đằng sau.

"Ư... Ưm... Từ từ..."

Lâm Tiêu Tiêu động tình những vẫn cố đẩy đẩy anh, bất an hỏi:

"Đây là loại cửa kính pha lê bình thường, bên ngoài có thể nhìn rõ bên trong?"

"Đúng."

Phó Hi vẫn là bộ dáng khí định thần nhàn trả lời như không có chuyện gì. Lâm Tiêu Tiêu nhanh tay đem cái áo đã bị vén lên trên ngực kéo xuống dưới, kiên quyết lắc đầu:

"Không được, chúng ta không thể ở chỗ này làm, sẽ bị người khác thấy."

"Không muốn bị người khác thấy?"

"Vớ vẩn! Ai thích cởi hết bị người khác vây xem chứ?"

Phó Hi rút từ túi ra một chiếc cà vạt màu xám đậm, buộc lên, che khuất đôi mắt của cô:

"Như vậy sẽ không bị người khác nhìn thấy."

[...] Bên tai vang lên tiếng vật liệu may mặc ma xát, sau đó một đồ vật nóng hổi ngạnh bang bang bị nhét vào tay. Không khí thấm đẫm hương vị tình dục, cả hai đều kích thích kỳ lạ, cô dùng tay cầm dương vật lớn, vuốt ve lên xuống cẩn thận như đang vỗ về bảo vật.

Thân trên chợt lạnh, là anh lại một lần nữa vén áo của cô lên, ngực trở nên ấm áp. Anh hé miệng, nhấm nháp mút đầu vú xinh đẹp, bất đắc dĩ vú của cô quá lớn, một miệng không bao hết, có hơn phân nửa nhũ thịt trắng nõn lộ ra bên ngoài.

Một đường liếm lên, qua cái cổ mảnh khảnh rồi tới vành tai tinh xảo, trầm giọng nỉ non:

"Anh rất nhớ em."

Lâm Tiêu Tiêu cắn cắn môi, không biết nên trả lời như thế nào.

"Còn có, anh chưa từng làm chuyện này trong xe với nữ nhân khác, ngoài em."

Anh xốc váy cô lên, đem quần lót kéo qua hai cái đùi trắng nõn xuống tận mắt cá chân xinh xắn.

"A Hi..."

Bởi vì tầm mắt bị che đậy, cô khó tránh khỏi cảm thấy bất an, nhẹ giọng gọi, vừa như xấu hổ lại vừa như cổ vũ.

Cô duỗi tay ra không trung sờ loạn, bị anh cầm vững vàng, thuận thế ấn lên khuôn ngực đàn ông cứng rắn, ấm áp:

"Anh ở đây."

Dương vật trướng căng để cửa huyệt của cô, quy đầu xoay tròn, tiếng nước lẹp nhẹp. Tiểu huyệt không chịu nổi đóng mở, chỉ cần hơi sơ sẩy một chút là hút cả anh vào. Chất lỏng trong suốt tiết ra không ngừng lầy lội mảng lớn, nhuộm ướt cả quy đầu thô to, rồi nhanh chóng chảy xuôi xuống lưu luyến hai túi trứng xong mới chịu rơi xuống ghế da.

Hình ảnh dâm đãng không chịu nổi, làm Phó Hi gầm nhẹ động thân, đem dương vật căng cứng cắm thẳng vào tiểu huyệt phấn nộn ướt át.

"Gậy thịt của anh rất nhớ huyệt dâm của em."

Hơi thở nóng bỏng của anh khiến nhiệt độ xung quanh chợt tăng lên.

'Sụt' một tiếng nhỏ, Lâm Tiêu Tiêu thoải mái mà dãn cả mặt mày. Quy đầu quen thuộc đỉnh đỉnh nịnh nọt vách tường thịt, một chút rồi một chút lại đánh vào tử cung cô, cảm giác hai người kết hợp hoàn toàn làm cô ngâm ra tiếng. Tiếng rên rỉ của nữ nhân nghe vào tai nam nhân chính là loại thuốc kích dục mạnh mẽ nhất. Anh đục nước béo cò mà hỏi lại:

"Em có nhớ anh không? Hửm?"

Theo liền tiếng "Hửm" là cú đẩy thật sâu của anh, đâm đến nơi sâu nhất của cô, khiến cả hai đều phát ra tiếng kêu vui thích.

Phó Hi liên tục thọc vào rút ra, mỗi một lần đều đem nguyên cây dương vật hoàn toàn đi vào thân thể của cô, mạnh mẽ không ngừng nghỉ.

Sự sung sướng tuyệt vời đánh úp Tiêu Tiêu, làm cô không phân biệt được ý anh hỏi là nhớ anh hay nhớ dương vật của anh, cũng có thể là cả hai. Cô đứt quãng trả lời:

"A.... Aa.... Aa.... Nhớ... Nhớ muốn điên lên... Aa.... Quá sâu...!"

Lâm Tiêu Tiêu bị đâm cho choáng váng, muốn né tránh, nhưng trong xe không có chỗ trốn. Màu đen của ghế khiến da thịt nõn nà của cô phá lệ chói mắt. Tay anh bóp mạnh mông cô, mỗi lần đâm sâu chỉ hận không nhét được cả túi trứng vào cái huyệt non mềm mọng nước đó.

Xe chậm rãi dừng lại, chắc là gặp đèn đỏ. Lâm Tiêu Tiêu tuy bị cà vạt che khuất đôi mắt, trong lòng vẫn lo lắng sẽ bị xe bên cạnh nhìn thấy, vì thế duỗi tay ôm lấy Phó Hi, muốn mượn dùng thân thể anh che đậy mình.

Phó Hi đối với tiểu tâm tư của cô quá rõ ràng, thấp giọng đùa:

"Lâu không gặp, gan của em lớn lên rồi, dám lấy cơ thể anh làm lá chắn?"

Lâm Tiêu Tiêu chột dạ cười cười, thấy kế nhỏ không thành, liền nỗ lực co rút tiểu huyệt, kẹp chặt dương vật lớn, muốn hút cạn tinh hoa của anh ra.

"Lâm Tiêu Tiêu!"

Gân xanh nổi lên, Phó Hi gắng sức kiềm chế. Đường đi đột nhiên bị buộc chặt, ép cho dương vật vừa đau vừa sướng, động tác thọc vào rút ra thật không dễ dàng. Anh dồn sức đẩy eo mới có thể nhét vào. Một khi cắm đi vào, vách tường thịt co dãn dữ dội lại lần nữa gắt gao bao lấy nó.

Sự sung sướng tràn ngập tâm trí anh, anh thật muốn bắn thẳng vào cái huyệt hư hỏng đó, muốn nhét đầy tinh dịnh vào cho nó không khép nổi miệng nữa.

[...] Anh dùng ngón tay nắm âm đế đang trốn giữa hai chân cô, một bên dùng tay vuốt ve, một bên banh miệng huyệt tiếp tục cắm vào rút ra. Âm đế nhạy cảm theo động tác tính giao của hai người mà sưng đỏ, còn bị tay đàn ông chăm sóc như thế, sướng đến mức da đầu Tiêu Tiêu tê dại.

"A.... Aa...."

"Đừng... Đừng đụng nó... Aa.... Xin anh... A...."

Phó Hi sao mà dễ dàng nghe lời cô được, miệng thì nói đừng nhưng thân thể lại run rẩy sắp cao trào đến nơi rồi. Anh tăng lực đạo xoa nắn liên tục, làm cho cô sướng tiết thân không dừng nổi.

Dần dần, dương vật dính đầy dâm dịch trở nên bóng loáng, bởi vì liên tiếp mạnh mẽ thọc vào rút ra, đem nước trong suốt biến thành bọt trắng ở mép huyệt, dính cả lên lông của hai người, tiếng da thịt đập vào nhau phành phạch vang lên trong xe, nghe càng to hơn gấp bội.

Lâm Tiêu Tiêu sung sướng muốn xỉu mất, gương mặt hiện hai luồng kiều diễm đỏ ửng, mê loạn. Mọi giác quan chỉ tập trung tại điểm tiếp xúc với dương vật của Phó Hi.

Anh rất quen thuộc với phản ứng của thân thể cô, đột nhiên đẩy nhanh tốc độ tiến quân. Hai vú lớn bị ép tới ngực anh.

Cảm giác sợ hãi lỡ bị người khác nhìn thấy thêm sức lực của đàn ông đẹ nặng dưới hạ thân, cô cảm thấy mình sắp hỏng.

Dương vật cảm nhận tiểu huyệt đột nhiên hút mạnh một cái, anh buông thả bản thân, phóng ra hết sức. Tiếng kêu đạt cao trào của cả hai quấn vào nhau không rời.

[...] Phó Hi nhìn toà nhà hai tầng, trong ngoài đều màu hồng nhạt, ngựa gỗ đang xoay tròn không ngừng, lâm vào trầm mặc.

"Hoặc là, vòng đu quay lớn?"

"Được."

[...] Lâm Tiêu Tiêu ghé vào bên cửa sổ, nhìn bên ngoài, mới đầu khi chậm rãi lên cao, cô còn hưng phấn mà quơ quơ chân. Chỉ trong chốc lát, bệnh sợ độ cao liền phát tác, cô rất không có tiền đồ mà dựa cả vào người Phó Hi.

"Một vòng quay mất ba mươi phút."

"Sao anh biết?"

Lâm Tiêu Tiêu không dám nhìn ngoài cửa sổ nữa, để dời đi lực chú ý khi lên cao, cô nhìn chằm chằm Phó Hi.

"Ngày hôm qua tra trên mạng."

Phó Hi chăm chú nhìn lại cô, vẫn là cái ánh mắt như xem con mồi, làm Lâm Tiêu Tiêu có chút hoảng. Cô yếu ớt hỏi:

"Anh tra cái này làm gì?"

"Xem có làm được không, ba mươi phút vừa đủ."

"Không được! Kiên quyết không được!"

Ở cái khoang hành khách nho nhỏ này, chỉ cần cô nhúc nhích một chút thôi cũng cảm thấy nó rung động rồi, gió lay nhẹ cũng đủ để cô đau tim chứ đừng nói làm cái vận động mạnh mẽ nào đó.

"Ồ, không được?"

Lâm Tiêu Tiêu lắc đầu:

"Không thể được, anh nghĩ cũng đừng nghĩ."

"Anh sẽ không miễn cưỡng em."

Phó Hi sờ sờ đầu cô, Lâm Tiêu Tiêu còn chưa kịp cảm động, thì thấy hắn đứng dậy, đi tới ngồi ghế đối diện. Dưới ánh mặt trời, mở rộng hai chân, không coi ai ra gì mà kéo khoá quần, làm trò trước mặt cô, móc dương vật ra, bắt đầu xoa lên xoa xuống. Đối chọi với thần sắc đạm mạc trên mặt, tay của hắn lại đang lặp đi lặp lại cái động tác dâm dục đến như thế, khơi dậy thú tính đang rục rịch trong lòng Lâm Tiêu Tiêu.

[...] Lâm Tiêu Tiêu nỗ lực không khuất phục dưới dâm quyền, nhưng càng lên cao, gió thổi mạnh hơn, rung động càng đáng sợ, còn phát ra tiếng 'kẽo kẹt kẽo kẹt'. Cô sợ hãi không chịu nổi nữa, theo bản năng nhào vào lòng ngực ấm áp của Phó Hi. Phó Hi vững vàng đem bảo bối ôm vào, thấp giọng cười:

"Em sao mà nhát gan vậy."

[...] Một thứ ngạnh bang bang nóng bỏng đỉnh lên bụng nhỏ, có vẻ gấp gáp lắm rồi. Lâm Tiêu Tiêu cách một tầng vải vẫn cảm nhận được khí thế hiên ngang của nó, trong lòng cũng hơi rạo rực, cắn răng nói:

"Nếu bị ngã xuống là chỉ có chết, thành quỷ em cũng sẽ không tha cho anh!"

Phó Hi nâng mặt cô lên, dùng nụ hôn nhiệt liệt mà đáp lại. Anh mở dây kéo, tuột quần của cô xuống, để bàn tay len vào. Lòng bàn tay cách quần lót, ở vị trí âm đế không nhẹ không nặng mà ấn. Động tác kích thích này, làm Lâm Tiêu Tiêu chưa đã thèm. Cô vặn vẹo phần hông, chủ động cọ cọ thêm vào tay anh. Được vài cái, anh sờ được một tầng chất lỏng ướt dầm dề. Vì thế anh dứt khoát vén quần lót qua, đem ngón đút vào miệng huyệt thần bí đầy quyến rũ ấy.

Vách tường thịt non mềm bị dị vật xâm lấn, ra sức cắn chặt ngăn không cho tiến thêm, chỉ là một ngón tay nhưng cũng thật mạnh mẽ, tầng tầng lớp thịt không thể nào ngăn được sự tiến công của nó.

Ngón tay so với dương vật thì linh hoạt hơn nhiều, anh dùng đầu ngón tay thăm thú xung quanh rồi đảo nhanh qua lại, ngẫu nhiên lại ý xấu mà moi đào trong cơ thể cô. Cảm giác vừa khó chịu vừa vui thích.

Lâm Tiêu Tiêu càng lúc càng ghé sát vào anh, che miệng liên tục thở dốc.

Quần jean bó sát, làm khu vực hoạt động của tay chịu hạn chế rất lớn, khiến tốc độ của anh chậm đi, cô dục cầu bất mãn mà liếm liếm lỗ tai anh, nhẹ nhàng thổi khí:

"Không cần cái này, em muốn cái kia của anh cơ."

Phó Hi đem ngón tay dính đầy dịch ái dịch rút ra, đặt lên môi của mình, vươn đầu lưỡi liếm liếm, dâm mỹ tột cùng, trầm giọng:

"Em muốn cái nào? Không nói rõ sao anh biết được."

Lâm Tiêu Tiêu nhẹ nhàng vuốt lên xuống dương vật đỏ tím đang đứng thẳng, hồng mặt nói:

"Muốn gậy thịt lớn của anh."

Phó Hi cách quần jean, vỗ vỗ cái mông xinh, hỏi:

"Em tự cởi quần?"

"Không được!"

Tuy rằng bánh xe quay chỉ có hai người bọn họ, không có du khách khác, tuy rằng đang ở giữa không trung, chắc chắn không có ai chú ý tới nơi này, nhưng Lâm Tiêu Tiêu vẫn có cảm giác không an toàn.

"Em tự nghĩ cách đi."

Phó Hi cười cười, đem vấn đề vứt cho cô, rồi ngựa quen đường cũ, mở nịt ngực, bóp hai bầu vú mềm căng, mọng nước.

Cô hôm nay mặc loại nịt ngực khoá trước, anh chỉ cần vặn mở nhẹ, mất đi sự trói buộc, hai cái vú trắng sữa liền được giải thoát, nảy ra mời mọc người yêu thương. Anh dùng tay nâng nó lên, thoả thích nhào nặn, đè ép thành cái rãnh ngực thật sâu. Hai viên màu hồng nhạt bị chập vào nhau thành một, đủ cho anh mút hết vào miệng.

"Ưm.... Ưm..... Thích lắm..."

Ngực mẫn cảm, bị anh dùng lưỡi và tay đồng thời kích thích, chốc lát liếm vú bên trái, chốc lát lại dùng răng cắn vú bên phải, chốc lát lại đồng thời mút cả hai vào. Lâm Tiêu Tiêu sướng đến ngưỡng cái cổ trắng ngần lên, ưỡn vú ra như muốn đòi hỏi nhiều hơn nữa.

Phó Hi buông miệng ra, một đôi vú đẫy đà nhiễm tầng hồng nhạt ở trước mắt anh quơ quơ, quả anh đào ngạnh cứng nhô lên còn dính đầy nước miếng của đàn ông.

"Nghĩ ra cách gì rồi?"

"Hay là em dùng vú làm anh sướng, được không?"

"Được."

Lâm Tiêu Tiêu thật cẩn thận mà quỳ gối xuống dưới sàn, hai tay cầm hai vú, đem dương vật thô to nhét vào rãnh ngực, bắt chước động tác tính giao, dùng vú xoát lên xoát xuống nhịp nhàng, lưỡi thè ra mút mát quy đầu to như trứng ngỗng. Ánh mắt Phó Hy nhìn cô có chút mê ly, nhiễm một tầng dục vọng.

"Tiêu Tiêu, em có biết em đẹp nhất khi động tình không."

Cô hơi xúc động, lưỡi len vào mã mắt, nếm được có chút mặn, đồng thời tiếng hừ thoải mái của đàn ông vang lên càng làm cô cơ khát, thèm muốn.

Dùng vú để làm đối phụ nữ tính ra không có khoái cảm gì, lặp đi lặp lại ma xát, ngực dần dần phiếm hồng. Lâm Tiêu Tiêu không có kinh nghiệm phương diện này , cũng không biết động tác đúng hay không, mạnh nhẹ thế nào, chỉ vùi đầu vùi cổ gắng sức.

Còn đối với đàn ông, dùng vú làm tình vừa có xúc cảm vừa thêm tác dụng mãnh liệt của thị giác. Nhìn cô cố hết sức làm mình sướng, khe vú tuy không thít chặt bằng tiểu huyệt nhưng lại có cảm giác hưng phấn lạ lùng. Dương vật màu đỏ tím bị chèn ép giữa hai vú trắng nõn nà, lên lên xuống xuống gợi cảm, nhất là quy đầu còn được cái lưỡi nhỏ xinh quấn lấy, chỉ nhìn cũng muốn bắn thẳng, đem tinh dịch phun đầy cái miệng gợi dục ấy. Nhưng không muốn khuất phục nhanh như vậy, Phó Hi nhẫn nại không cho cô làm mình xuất ra.

Mắt thấy bánh xe đã qua điểm cao nhất, bắt đầu hạ xuống, cảm nhận anh nửa điểm cũng không có ý muốn bắn. Lâm Tiêu Tiêu gấp gáp hẳn. Cô đút dương vật dần dần vào miệng, quá thô, quá to, không còn khe hở để lưỡi hoạt động nữa, tưởng như muốn vọt tới tận cổ họng.

Từ trước đến nay, Lâm Tiêu Tiêu không quá thích dùng miệng, bọn họ cũng không thảo luận về vấn đề này bao giờ, nhưng Phó Hi dựa theo quá trình hai người ở chung mà hiểu được. Vì thế anh không mấy khi yêu cầu cô làm vậy, chỉ vài lần ở nơi tối tăm tìm kích thích mà thôi.

Ánh sáng của mặt trời buổi chiều chiếu rọi vào, mọi thứ vàng lên rực rỡ.

Phó Hi thấy cô gian nan ngậm lấy dương vật lớn, nỗ lực phun ra nuốt vào, có vệt nước theo khoé miệng cô chảy ra rớt xuống hai vú, hai đầu vú hồng hào nảy lên nảy xuống theo động tác của cô. Tiếng mút mát chùn chụt vang vọng trong không gian chật hẹp. Cảnh tượng tuyệt đẹp trước mắt, làm huyết dịch toàn thân sôi trào, trong đầu anh như hội tụ thành một cái pháo hoa cực to, 'oanh' mà một tiếng vỡ toạc ra.

Sướng đến không nhẫn nổi nữa, da đầu tê dại, anh thở dốc, dương vật nhảy lên, phun trào một cỗ nùng tinh, hai túi trứng lắc lư mạnh, đem tất cả thứ đang chứa phóng xuất. Lâm Tiêu Tiêu không hề phòng bị, tinh dịch tuôn ra khắp mặt, màu trắng ngà mang theo hương vị đàn ông bao phủ, còn một chút sót lại trong khoang miệng cô, vị kỳ lạ. Cô bị sặc, ho khan vài tiếng, trợn mắt:

"Anh cũng không rên một tiếng, thiếu chút nữa sặc chết em, khụ khụ".

Phó Hi lấy khăn giấy ra lau mặt cho cô, không nói tiếng nào.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com