Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

21. Cuộc hành trình ăn thịt - Q6: 15-16, 20-21

[Crato x Diệp Huyên]

Nghĩ tới đây, Diệp Huyên không khỏi thở dài. Tiếng thở nhẹ này rất khó nghe thấy, vốn nghĩ sẽ không ai chú ý tới, bỗng cô cảm nhận được có hơi nóng áp lên mu bàn tay cô, một bàn tay thon dài đưa qua, nhẹ nhàng đặt lên trên. Diệp Huyên ngẩng đầu, người đàn ông ngồi bên cạnh vẫn như cũ nhìn không chớp mắt thẳng hướng đối phương, giọng nói lãnh đạm thỉnh thoảng trả lời những câu hỏi của quan tòa, mà tay hắn lại đặt dưới bàn, cứ như vậy nắm lấy tay Diệp Huyên, bình yên lại kiên định.

[...] Bàn tay của Crato vốn đặt trên tay cô, nhưng qua ước chừng vài phút, liền bắt đầu không ngoan ngoãn. Diệp Huyên cảm giác được một trận ngứa ngáy truyền đến, bàn tay lướt dọc theo đường cong chân của cô, lướt qua bắp đùi, lại tiến vào dưới váy của cô. Tên này rốt cuộc đang làm cái quái gì vậy?! Xung quanh vẫn còn những người khác, vậy mà hắn lại...Diệp Huyên liền vội vàng đem hai chân kẹp chặt hơn, cuối cùng lại đem bàn tay đang làm loạn giữa hai chân cô kẹp càng chặt, giống như cô mới là người đang câu dẫn Crato.

Cô tức giận quay đầu nhìn Crato, và Diệp Huyên xin thề, cô nhất định đã nhìn thấy ý cười chợt lóe lên trong ánh mắt đó của Crato!

Mà Crato giống như muốn chứng thực suy nghĩ của cô, bàn tay to một mạch tiến về phía trước, đầu ngón tay chạm vào hoa nhỏ đến giờ vẫn còn sưng đỏ không thôi. Hoa huyệt vừa trơn vừa dính, ngón tay của người đàn ông đầy những vết chai sần, ngón tay xoa lên hoa môi, mang theo từng cơn tê ngứa khiến cả người cô run rẩy. Khuôn mặt Diệp Huyên ngày càng đỏ, cô không dám có động tác nào khác, chỉ có thể kìm nén tiếng thở dốc, tùy ý để cho tên khốn chết dẫm bên cạnh ngay trước mặt mọi người mà đùa bỡn cô.

Cũng may Crato không quá mức quá đáng, xoa nắn hoa huyệt một hồi, đầu ngón tay đột ngột dừng lại trước hạt châu nhỏ đang run rẩy chỉ trong giây lát, cuối cùng cũng rút tay ra khỏi váy của Diệp Huyên. Diệp Huyên âm thầm thở dài nhẹ nhõm, hạt châu nhỏ của cô là nơi nhạy cảm, nếu Crato đùa bỡn nơi đó, cô thật sự sợ mình sẽ không nhịn được mà kêu ra.

Lúc này, hội nghị cũng đã kết thúc. Người đầu tiên đứng lên chính là vị giáo sư ngồi ở vị trí thẩm phán, trong phòng hội nghị một vài người cũng đã bắt đầu rời đi. Diệp Huyên chậm rãi thu dọn đồ đạc trước mặt, hai chân cô như nhũn ra, hoa huyệt không ngừng có dâm dịch chảy ra, nếu như bây giờ đứng lên, nói không chừng sẽ theo bắp đùi mà chảy xuống.

Chết tiệt! Ở trong lòng Diệp Huyên hung hăng chửi rủa Crato, nếu như ngay từ đầu để cho cô mặc quần lót, thì hiện tại cũng sẽ không lúng túng như thế này.

"Ta đoán, trong lòng cô bây giờ nhất định là đang chửi rủa ta thậm tệ."

Giọng nói trầm thấp của người đàn ông bất thình lình vang lên bên tai, Diệp Huyên ngẩn ra, quay đầu, cửa phòng đã bị khóa cứng. Bàn tay to của Crato lướt qua mông cô, lại một lần nữa tiến vào dưới váy đang không có gì để che chắn. Ngay khi Diệp Huyên ý thức được chuyện gì đang xảy ra, thì cô đã bị Crato ôm vào trong lòng, không nói tiếng nào đã áp cô lên tường.

Ngón tay tách ra hai cánh hoa, ở trong hoa huyệt đã sớm ẩm ướt của cô mà chơi đùa, lúc rút tay ra, trên đầu ngón tay đã lấp lánh đầy dâm thủy.

"Thật nhiều nước."

Crato cắn lấy vành tai của Diệp Huyên, đưa ngón tay đặt giữa hai bờ môi mà duyện liếm:

"Thật ngọt..."

Mặc dù đã sớm nghe qua những lời hạ lưu của Crato, lại nhìn thấy hắn chính là cố tình quyến rũ mình, Diệp Huyên cuối cùng cũng không tự chủ được mà ưm một tiếng, dâm thủy trong hoa huyệt chảy ra càng nhiều. Crato rõ ràng rất đắc ý khi hắn vẫn còn sức ảnh hưởng đến Diệp Huyên, hắn cười khẽ, động tác ưu nhã cởi quần lót xuống, gậy thịt cứng rắn chờ không được lập tức bật ra ngoài.

Thấy hắn đỡ lấy gậy thịt định đi vào, Diệp Huyên vội vàng đẩy hắn ra:

"Không được..."

Trong giọng nói của người phụ nữ vẫn còn xen lẫn tiếng thở dốc:

"Nếu như anh... Nếu anh không đặt khóa gien, tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý cho anh làm!"

Trước đó khi ở trên Nancy mơ mơ màng màng bị Crato đâm vào, còn bắn cả vào trong, Diệp Huyên đã thề, tuyệt đối sẽ không thể lại để cho Crato mê hoặc lần nữa. Mặc dù bên trong hoa huyệt vừa ngứa lại vừa khó chịu, hận không thể để cho cây gậy kia lập tức đi vào, nhưng Diệp Huyên cũng không muốn nhanh như vậy đã vứt bỏ tiền đồ của mình, mà lại để cho bản thân biến thành một bà mẹ đơn thân.

"Được rồi."

Crato cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô đặt lên trước ngực hắn, trong đôi mắt nâu đó, ý cười ngày càng lộ rõ.

"Xem ra ta quên nói cho cô biết, thật ra ta đã gạt cô."

Hắn cúi đầu, nâng bờ mông nhỏ của Diệp Huyên lên, đem hoa huyệt ẩm ướt của cô ấn vào hạ thân hắn:

"Cho nên, chúng có thể tiếp tục được chưa?"

"Cái, cái gì?"

Diệp Huyên có chút ngẩn ra:

"Là anh gạt tôi?"

Sau một hồi lâu, cô đột nhiên phản ứng lại, Crato nói hắn không hề đặt khóa gien, chỉ là lừa gạt cô?!

"Không sai."

Người đàn ông hôn lên mí mắt của cô một cái, quy đầu tách ra miệng huyệt, bắt đầu từng chút đi vào.

[...] "Anh đừng mơ tưởng tôi sẽ cùng anh lên giường!"

Diệp Huyên đẩy Crato ra, vẻ mặt của người đàn ông không ngờ tới còn chưa kịp phòng bị, cô cũng không biết trong đầu cô lúc này suy nghĩ cái gì, thì đã nhấc chân hướng tới hạ bộ của Crato mà đá tới.

"Ưm... Ưm a..."

Trong phòng tác chiến rộng rãi, trong không gian quanh quẩn âm thanh tích tích từ trung tâm AI phát ra hòa cùng với tiếng rên rỉ kiều mị của phụ nữ. [...] Trên mặt đất trải một lớp thảm dày mềm mại, màu xanh biếc, không biết vì sao lại có một mảng ướt. Những giọt nước liên tục rơi xuống, nhìn qua có phần sền sệch, dọc theo bắp đùi thon dài trắng nõn như ngọc chảy xuống, chỉ một lát sau trên thảm đã đọng lại trên thảm thành một vũng nước.

Bàn tay Crato đang cắm trong cái miệng nhỏ phấn nộn liên tục khép khép mở mở chậm rãi rút ra, theo ngón tay dần rút ra, đột nhiên phát ra một tiếng ba vang dội. Mị thịt non mềm trong hoa huyệt lưu luyến không rời muốn giữ lại vật cứng rắn đang sắp rời đi, chúng chen chúc nhau mút chặt lấy nó, thậm chí nơi ngón tay hoàn toàn rút ra xong, còn kéo theo một đoạn nhỏ mị thịt đỏ au.

"Nhìn cái miệng nhỏ dâm đãng này mà xem."

Bàn tay dính đầy dâm thủy đặt lên lưng người phụ nữ, dần dần trượt dọc theo đường cong lung linh của cơ thể, một đường từ cổ xuống dưới, giống như là đang vẽ tranh, trên tấm lưng trắng ngần lưu lại một vệt nước dài ẩm ướt. Crato cắn lên vành tai Diệp Huyên, đem cơ thể trần truồng, mềm mại trước ngực áp lên bức tường thủy tinh trong suốt. Đây là tư thế mà hắn thích nhất, từ phía sau ôm trọn lấy Diệp Huyên, một tay vuốt ve bầu ngực cao ngất của cô, một cắm vào giữa hai chân, mặc sức mà đùa bỡn cái miệng nhỏ nhắn khiến hắn yêu thích không muốn buông tay:

"Chảy ra nhiều nước như vậy, thảm dưới sàn đều bị em làm ướt."

Hai tay Diệp Huyên chống lên bức tường thủy tinh, mái tóc dài xõa tung trước ngực, hai bầu ngực bị người đàn ông phía sau ác ý chà đạp mà không ngừng run rẩy, núm vú sưng đỏ, cứng rắn đứng thẳng kề sát bức tường lạnh như băng, phía sau người đàn ông vẫn tiếp tục giày vò, nhào nặn, cảm giác vừa đau vừa ngứa gần như bức cô phát điên. Trong tầm mắt của cô, bên ngoài bức tường là vũ trụ sâu thẳm, vô số ngôi sao hoặc sáng lấp lánh hoặc ảm đạm đang chuyển động không ngừng, thỉnh thoảng lại có một đạo ánh sáng bay xẹt qua giống như những ngôi sao băng, đó là những chiếc tàu vũ trụ.

Cảm giác như thế này thật sự khiến cô rất thẹn thùng, biết rõ không có ai nhìn thấy một màn này, nhưng cả cơ thể đều trần truồng, bị một người đàn ông áp chặt lên mặt thủy tinh mà đùa bỡn, từ đầu đến chân đều bại lộ trước hàng tỉ ngôi sao, khiến Diệp Huyên vừa thẹn vừa gấp. Hơn nữa trên toàn bộ mặt thủy tinh đều là những điểm cảm ứng, mỗi khi Crato ở phía sau dùng gậy thịt chọc đến hoa tâm của cô, cô sẽ không khống chếc được mà nhào lên phía trước, bầu ngực áp chặt lên mặt thủy tinh, âm thanh nhắc nhở từ AI lại vang lên:

"Cảnh cáo, xin đừng tùy tiện chạm vào. Cảnh cáo, xin đừng tùy tiện chạm vào."

"Ưm..."

Crato nhịn không được mà cười khẽ một tiếng:

"Nó là đang nhắc nhở tôi, không được sờ vú của em, có phải không?"

"Đồ vô lại... Nó không hề có ý như vậy."

Diệp Huyên tức giận trừng mắt liếc Crato một cái, đáng tiếc khuôn mặt cô ửng đỏ, khóe miệng vẫn còn vương nước bọt sau nụ hôn dài, cái liếc mắt hờn dỗi này lại càng khiến Crato hưng phấn, lửa dục cháy hừng hực. Cảm giác được vật đang nằm giữa khe đùi lại trướng lớn thêm một vòng, Diệp Huyên duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu nấm:

"Nơi đó của anh... không sưng lên sao?"

[...] "Nếu anh vẫn thấy không cam lòng thì có thể đá em một cước?"

"Đá em một cước?"

Crato nhíu mày, bàn tay to đang đặt trên gáy Diệp Huyên chậm rãi trượt xuống, đầu ngón tay điểm điểm lên núm vú đang vểnh lên:

"Nơi này?"

Lại điểm điểm lên hoa phùng vẫn đang chảy ra dâm thủy:

"Hay là nơi này?"

Thấy Diệp Huyên bày ra vẻ đáng thương nhìn mình, đôi mắt màu nâu thoáng ý cười:

"Chỗ nào tôi cũng không nỡ."

Hả? Diệp Huyên ngẩn ra, còn không kịp phản ứng, đã bị Crato bế lên đặt trên bàn. Người đàn ông đứng thẳng trước mặt cô, vật đó cũng kiêu ngạo dựng thẳng lên, tay hắn kéo đầu cô xuống ấn vào hạ thân hắn:

"Nhưng em vẫn phải trả giá cho việc làm của mình."

"Được rồi..."

Diệp Huyên nhỏ giọng lầu bầu, cầm cây gậy lớn đó cẩn thận bỏ vào miệng:

"Chung quy lại..."

Cô vừa cố gắng nuốt thứ đó vào, vừa mơ hồ nói:

"Anh vĩnh viễn là người chiếm tiện nghi."

"Đương nhiên."

Crato hạ tầm mắt, nhìn cái đầu nhỏ của Diệp Huyên đang chôn dưới hạ thân mình, giống như đang ăn kẹo que, ngậm vào miệng rồi lên xuống cao thấp. âm thanh chậc chậc lúc phun ra nuốt vào liên tục vang lên, tiếng thở dốc của hắn ngày càng nặng nề. Lúc này hắn thờ ơ nghĩ, nhìn Diệp Huyên bây giờ xem ra bị đạp một cước có vẻ như không phải là quá thiệt thòi. Hơn nữa, có rất nhiều thứ vẫn luôn không tìm thấy cơ hội, hiện tại thực hiện cũng được nha! Hừm... Nhân cơ hội này, phải bày ra thêm mấy biện pháp mà đùa bỡn Diệp Huyên.

[...] Trước mặt người khác, người đàn ông cao ngạo kia vẫn giữ bộ mặt lãnh đạm vạn năm không đổi, nhưng vừa quay lưng lại không khác gì cầm thú. Lúc Diệp Huyên báo cáo công việc bị hắn bức ngồi trên đùi hắn bị hắn chọc đến nhũn người, lúc tắm rửa lại đem Diệp Huyên ôm đến trước gương mà làm tình, đến ngay cả lúc ăn cơm cũng chỉ ăn được một nửa sẽ biến thành Diệp Huyên ghé vào trên bàn cơm, còn Crato thì ôm lấy hông cô đi vào từ phía sau.

Diệp Huyên cảm thấy Crato như vậy rất khác thường, nghĩ đến hắn bày ra đủ loại biện pháp xấu xa, lúc làm tình lại kịch liệt như vậy, trong đầu cô bỗng lóe lên, bắt lấy cánh tay Crato nghi hoặc hỏi:

"Anh đang gạt em đúng không? Thật ra anh có đặt khóa gen đúng không?"

"Việc này hả?"

Hắn bắt lấy bàn tay nhỏ bé của cô đưa đến bên môi tinh tế liếm. Giọng nói của hắn trầm thấp, mang theo chút tao nhã từ trong cốt tủy, động tác đâm chọc phía dưới thì vẫn ngoạn độc như cũ:

"Em cứ coi như là tôi có đặt đi."

"Anh...."

Diệp Huyên đang chuẩn bị hỏi lại, thì bị nụ hôn của Crato che kín miệng, mạnh mẽ cuốn lấy môi lưỡi cô. Diệp Huyên bị hôn đến choáng váng đầu óc, cố gắng muốn huy động chút tỉnh táo còn sót lại trong đầu, tự hỏi câu nói của Crato đến cùng là có ý gì. 

[...] Lúc này, Crato đã đứng lên, hắn đi tới bên cạnh Diệp Huyên, Diệp Huyên nhìn người đàn ông cao lớn này cúi xuống, gương mặt tuấn tú cách mình càng ngày càng gần:

"Chuyện này chỉ sợ anh không làm được."

Crato đưa tay vén mái tóc rơi xõa trên cổ, hơi thở ấm áp phun bên tai khiến cô không nhịn được run rẩy:

"Anh có thể dùng phương thức đền bù khác thỏa mãn em."

Phương thức gì? Còn có thể có phương thức gì!

Cả người vô lực tựa trên ghế, đôi mắt mê man nhìn cái đầu không ngừng di chuyển giữa hai chân của mình, Diệp Huyên tuy không cam lòng nhưnglại không tự chủ được chìm đắm vào thế tấn công miệng lưỡi của Crato. Crato đúng là quỳ xuống đất, dùng một loại phương thức khác đền bù cho cô.

Đầu lưỡi linh hoạt liếm qua hoa huyệt, đem toàn bộ hoa huyệt liếm qua một lần. Đầu lưỡi cắm vào trong hoa huyệt, môi mỏng dính sát vào hoa huyệt sưng đỏ dùng sức hút. Bao nhiêu dâm thủy đều bị Crato nuốt vào, hắn lại còn cảm thấy không thõa mãn, vỗ vỗ lên mông Diệp Huyên:

"Hôm nay sao ít nước vây, hửm?"

"Ghét... Ưm..."

Diệp Huyên kìm lòng không đặng cong eo nhỏ, cắn đầu ngón tay rên rỉ:

"Đều bị anh uống cạn sạch..."

Crato không nhịn được cười lên, bàn tay lướt qua hoa huyệt ướt đẫm, đem ngón tay dính đầy dâm dịch nhét vào miệng Diệp Huyên:

"Dâm thủy cũng chảy tới mông, còn nói là bị anh uống cạn sạch."

Ngón tay khuấy động trong miệng nhỏ, đùa giỡn với cái lưỡi thơm tho:

"Em oan uổng anh, có đáng đánh hay không?"

"Ưm... Ưm..."

Diệp Huyên nói không nên lời, hoa huyệt ngứa ngáy khó nhịn, bị Crato dùng những từ ngữ hạ lưu trêu đùa khiến cả người mềm xuống, ngay cả ý nghĩ muốn bày sắc mặt cho Crato cũng quên mất, ngoan ngoãn xoay người đem mông nhỏ nhổng lên, đầu ngón tay tách ra hoa huyệt, nũng nịu năn nỉ nói:

"Đáng đánh... Anh phải đem gậy to quân dụng đánh em..."

Sau khi bọn họ kết hôn, 'tướng quân' trở thành biệt danh mà Diệp Huyên gọi Crato mỗi lần hai người lăn lên giường. Mỗi khi Diệp Huyên gọi như vậy, Crato liền biết dâm huyệt trước mắt muốn bị làm. hắn không nhanh không chậm cởi ra thắt lưng, trước ánh mắt của Diệp Huyên móc ra cây gậy thịt đã sớm cứng rắn. Diệp Huyên vội vàng đưa mông nhỏ lùi về sau, dùng hoa huyệt mềm mại ma sát quy đầu:

"Thật là nhột... Ư... Quy đầu thật là nóng... Mau đến làm em... Tướng quân, mau đến làm em đi...."

Crato lửa dục dâng cao, mặc dù còn có ý niệm nuốn dày vò vật nhỏ, nhưng lại không nhịn được, hắn nắm chặt cặp mông trắng nõn của vợ, tấn công mạnh về trước, trong lúc Diệp Huyên thét chói tai liền đem gậy thịt đưa vào. Thân thể bọn họ đã sớm quen thuộc, gậy thịt vừa cắm vào hoa huyệt liền như cá gặp nước, tìm được điểm nhạy cảm hung hăng đâm vào. Crato không nhanh không chậm, lúc nhẹ lúc nặng rút ra cắm trong, Diệp Huyên cảm giác như mình là chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trên sóng, một lần lại một lần đạt được khoái cảm, cô không ngừng thét lên, dâm thủy chảy càng nhiều, làm ướt hết nệm dưới người.

Crato cắn răng làm cô, hạ thân đập vào hoa huyệt phát ra tiếng tiếng 'ba ba'.

"Dâm đãng, chảy nhiều nước như vậy."

Hắn nhéo mạnh lên âm đế đã sưng đỏ của Diệp Huyên:

"Xem ra chỉ có làm em, cái miệng nhỏ này mới chảy nước."

Ngay khi Diệp Huyên sắp đạt tới cao trào, hắn đột nhiên rút gậy thịt ra, banh rộng hai bờ mông bắt đầu liếm hút..

"A....!"

Cả người Diệp Huyên hoàn toàn mềm nhũn, từng đợt dâm thủy từ trong phun ra, thần trí cô mờ mịt, chỉ nghe thanh âm chậc chậc từ Crato mút dâm thủy, người đàn ông này nuốt từng ngụm từng ngụm khiến Diệp Huyên có ảo giác hắn muốn hút khô mình.

Sau cao triều, âm thanh dâm mỹ trong phòng ăn vẫn không dừng lại. Món ăn ngon đầy bàn bị hai vợ chồng gạt hết sang một bên, không, có lẽ đối với bọn họ mà nói, làm tình mới là vật ngon nhất trên thế giới. Diệp Huyên như nguyện được chồng mình lấy phương thức khác đền bù, mà Crato cũng dùng cây gậy dưới hạ thân dạy dỗ người vợ không nghe lời. Người vợ bé nhỏ bị hắn 'đánh' đến nỗi hai ngày không thể xuống giường, đây là chuyện nói sau.

"Ngô..."

Diệp Huyên đang ngủ mơ mơ màng màng, cái mông nhỏ bị vỗ nhẹ, cô bất đắc dĩ mở mắt ra, Crato đứng ở trước giường nhíu mày nhìn vẻ buồn ngủ trên mặt cô:

"Dậy ăn điểm tâm."

"Hô... Mệt quá..."

Diệp Huyên chậm rãi ngồi dậy, theo động tác của cô, cái chăn tơ lụa trên người từ từ trượt xuống, lộ ra thân thể trần chuồng mềm mại. Chỉ thấy trên làn da trắng noãn chi chít dấu hôn, từ cổ đến bụng, trên hai bầu ngực in đậm dấu tay, đầu vú cứng rắn do bị nắn bóp trong thời gian dài vẫn còn trong tình trạng ứ máu sưng đỏ. Diệp Huyên duỗi người, cảm giác cả người đau nhức tiêu tán một chút, phát hiện người đàn ông này đang nhìn chằm chằm thân thể mình, cô tức giận liếc mắt:

"Nhìn cái gì? Tối hôm qua làm lâu như vậy, chẳng lẽ bây giờ anh còn muốn nữa?"

"Anh quả thật có ý nghĩ này."

Thấy vợ tức giận trợn to hai mắt, khóe miệng Crato không khỏi vểnh lên:

"Nhưng nhìn tình trạng em bây giờ, anh có thể khắc chế một chút."

"Hừ!"

Diệp Huyên lại trợn mắt nhìn Crato, hắn đâu chỉ cần khắc chế một chút, chính xác là phải khắc chế thật tốt. hắn chẳng phân biệt thời gian địa điểm đã động dục!

Tuy bọn họ là vợ chồng mới cưới, vẫn còn trong thời gian trăng mật, thường xuyên lên giường với nhau là bình thường, nhưng Crato cũng quá phóng túng. Diệp Huyên hoài nghi dục vọng của hắn không lúc nào được thõa mãn, ngay cả lúc tắm hay ăn cơm. Có lúc Diệp Huyên đang nói chuyện, tên vô sỉ khốn kiếp này liền sát tới. Đầu tiên là giở thủ đoạn, sau đó là hôn cuồng nhiệt, thừa lúc Diệp Huyên mơ hồ, từng cái từng cái cởi quần áo cô, đưa cây gậy thịt đáng giận của hắn cắm vào.

Đáng thương Diệp Huyên đã tới tiểu hành tinh này được nửa tháng, ngay cả cửa cũng chưa ra khỏi. Mỗi ngày đều bị Crato đè dưới người, từ phòng ngủ làm đến phòng khách, lại từ phòng khách làm đến vườn hoa. Diệp Huyên tự trách mình không chịu thua kém, bị Crato khều nhẹ một cái cả người liền mềm nhũn, chỉ có thể mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.

Mắt thấy tên ghê tởm này cười như không cười đứng ở một bên, tối hôm qua làm đến hơn nửa đêm, Diệp Huyên ngay cả chân cũng không khép lại được, hắn ngược lại áo mũ chỉnh tề, tinh thần sảng khoái, Diệp Huyên giận không có chỗ phát tiết. [...] Bàn dài điêu khắc tuyệt đẹp ngày hôm qua còn chảy đầy dâm thủy cùng tinh dịch, hiện tại đã được người máy quét dọn dọn dẹp sạch sẽ, bây giờ đang đặt bữa sáng mỹ vị. [...] Bây giờ nghĩ lại, Diệp Huyên có cảm giác mình lại mắc bẫy?

Bất kể như thế nào, hiếm thấy Crato đại phát từ bi, không kéo vợ ở trong phòng lăn lộn, mặc dù hai chân còn có chút ê ẩm, Diệp Huyên hưng phấn sai người chuẩn bị phi thuyền định ra cửa du ngoạn một phen.

Loại phi thuyền dân sự chỉ bay được với tốc độ chậm là phương tiện giao thông phổ biến nhất ở đây, trung tâm AI có thể khống chế nó thiết lập chế độ bay tự động, nhưng Diệp Huyên vì đã lâu không ra khỏi cửa, nhìn thấy loại phi thuyền đơn giản này còn vô cùng hứng thú dù bản thân là một quân nhân đã từng ra chiến trường. Crato thì nhàm chán ngồi bện cạnh Diệp Huyên, hai chân lười biếng duỗi thẳng, nhìn không chớp mắt gò má vợ mình.

Một phút, năm phút, mười phút... hai mươi phút sau, Diệp Huyên rốt cuộc không nhịn được, cô tức giận quay mặt sang, mày liễu khẽ nhếch:

"Em đẹp lắm à?"

"Đẹp mắt."

Người đàn ông nhếch mép. Diệp Huyên đỏ mặt. Tên ghê tởm này trước kia không phải lúc nào cũng lãnh đạm ngạo mạn sao, khi nào lại mờ ám như vậy. Ho khan một cái, cô hắng giọng giả bộ như không có gì.

"Đẹp mắt cũng không cho nhìn, em ra lệnh cho anh quay đầu qua chỗ khác!"

"Được rồi."

Ngoài miệng mặc dù nói như vậy nhưng Crato không chỉ không quay đầu qua chỗ khác, ngược lại còn nghiêng người, gương mặt tuấn tú sát lại gần Diệp Huyên:

"Anh thỏa mãn yêu cầu của em, em cũng phải thõa mãn anh."

"Anh làm gì... Ưm... Ưm...."

Diệp Huyên còn chưa nói xong liền bị Crato cưỡng hôn không cho phép cô từ chối. Tay trái hắn giữ đầu cô, tay phải siết chặt cần điều khiển.

"Yêu cầu của anh rất đơn giản."

Crato vừa hôn vừa khàn giọng nói.

"Anh... Anh dừng tay... Không được...."

Diệp Huyên cố hết sức tránh khỏi miệng lưỡi của người đàn ông này.

"Anh im miệng!"

Một giây sau, cô chưa kịp thở dốc lưỡi liền bị Crato nuốt vào, cô chỉ có thể ưm ưm a a, nói hàm hồ không rõ.

"Phi thuyền.... Em còn phải điều khiển phi thuyền..."

"Yên tâm."

Crato buông đầu Diệp Huyên ra, một tay giữ hai tay cô ra sau lưng. Động tác như vậy khiến Diệp Huyên phải ưỡn ngực lên, từ cái cổ thon dài hôn xuống Crato một đường, môi mỏng rơi vào trước ngực, cắn mở nút áo. Mà cái tay còn lại thì khởi động hệ thống lái tự động:

"Nó sẽ không rơi xuống."

Phát hiện mình trốn không thoát, Diệp Huyên chỉ có thể đẩy nhẹ đầu Crato:

"Anh... Ư... Anh nhẹ một chút..."

Thật ra thì trong lòng cô cũng rất muốn, thân thể cô rất nhạy cảm. Sáng sớm lúc Crato hôn cô, huyệt nhỏ cũng đã ướt, cảm giác ngứa ngáy khó chịu, hai chân bủn rủn, Diệp Huyên đưa tay ôm cổ Crato, đỉnh vú cao ngất tùy ý để Crato ôn nhu liếm mút:

"Chân em rất mỏi.... Ưm.... A... Không cho phép... Không cho phép dùng tư thế kỳ quái..."

Dù sao ân ái cũng rất tốn thể lực, nếu lại làm tư thế con kiến leo cây gì gì đó, Diệp Huyên cảm thấy chân mình chắc phải phế bỏ. cô bỗng nhiên nghĩ đến, nếukhông có trọng lực, thì chẳng phải cũng không cần phí sức?

Có lẽ là thần giao cách cảm, một giây kế tiếp, Diệp Huyên phát hiện mình bay lên.

Crato đóng cửa bên trong buồng lái, toàn bộ buồng biến thành trạng thái mất trọng lực. Quần áo Diệp Huyên sớm bị hắn cởi hết sạch, quần lót gợi cảm bay bên cạnh hai người, Crato ngồi trên ghế nhẹ nhàng đẩy một cái, mượn quán tính đem Diệp Huyên đè ở trên vách khoang.

Cây gậy thịt vừa thô vừa cứng rắn đặt giữa hai chân, ngón tay thon dài tách ra cánh hoa đã ướt đẫm, dương vật đã cứng rắn từ lâu liền thuận thế cắm vào bên trong. Diệp Huyên phát hiện ở trạng thái này mình càng phí sức, bởi vì cô bắt buộc phải kẹp chặt eo Crato mới không bị bay đi. Côn thịt vừa chậm chạp vừa cường thế đem cô lấp đầy, có lẽ là phát hiện cô đang căng thẳng, Crato đè cái mông nhỏ, nhíu mày nhìn cô:

"Thả lỏng một chút, Diệp trung úy thân ái."

"Em..."

Diệp Huyên đang chuẩn bị nói chuyện, cây gậy to đột nhiên đâm mạnh tới chỗ sâu, cô hô lên một tiếng, bên trong hoa huyệt lập tức phun ra một cổ dâm thủy.

"Em không dám..."

"Em phải tin tưởng anh"

Crato hôn lên đầu vú cứng rắn của cô, đem thân thể mềm mại của vợ ôm chặt trong ngực:

"Em chỉ cần làm một chuyện."

Ánh mắt Diệp Huyên mê mang nhìn hắn, hắn lộ ra nụ cười xấu xa:

"Đó là kẹp chặt dâm huyệt của mình."

Vừa dứt lời, một cảm giác mãnh liệt ập tới. trong nháy mắt Diệp Huyên liền cao trào, cây gậy thịt rút ra cắm vào vừa sâu vừa mạnh, mỗi một lần đều đụng vào điểm nhạy cảm trong hoa huyệt, cắm thẳng vào tử cung. Dâm thủy tràn ra lại bị cây gậy thịt cắm vào vẩy ra bay tung tóe.

Loại cảm giác này thật là kỳ diệu... Bởi vì không có trọng lượng, cả người Diệp Huyên nhẹ bỗng không làm được gì, nhưng trong người cô lại sắp bị cây gậy của hắn xuyên thủng, Diệp Huyên gần như chỉ có thể dựa vào cây gậy thịt kia chống đở thân thể, mà nó cũng đoạt đi toàn bộ suy nghĩ của cô. Ánh mắt cô mờ mịt, chỉ thấy những dâm dịch chảy ra ở trong không khí hình thành từng viên nước trong suốt, theo tần số Crato ra vào càng lúc càng nhanh, tinh hoàn đánh lên hoa môi, khiến dâm thủy hòa lẫn với tinh dịch đều biến thành bọt nước trắng xóa, sau đó chúng trôi lơ lửng ở trong không khí. Hình ảnh như vậy so với lúc trước càng dâm mỹ hơn, khiến cho dục vọng của hai vợ chồng càng dâng trào. Diệp Huyên ngay cả tiếng rên rỉ cũng không phát ra được. Hoa huyệt không ngừng co rút buộc chặt, lại có một dòng chất lỏng ấm áp chảy ra, cô cũng không biết mình cao trào bao nhiêu lần.

Lần sau, trước khi ngất đi, Diệp Huyên cắn răng nghiến lợi nghĩ tuyệt đối không để Crato toại nguyện!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com