27. Cuộc hành trình ăn thịt - Q9: 5-6
[Theodore x Margaret]
Nóng quá, nóng quá... Trong thân thể tựa như có ngọn lửa đang thiêu đốt, từ sợi tóc đến mũi chân, từ máu cho đến hơi thở, đều mang theo nhiệt độ nóng bỏng muốn đốt cháy tất cả. Thiếu nữ vô thức cọ xát hai chân... Ngứa, nơi đó thật ngứa. Loại cảm giác này nàng chưa từng trải nghiệm qua, giống như trong thân thể đang thiếu một thứ gì đó, cần được lấp đầy.
"Ngươi..."
Vừa mở miệng, nàng đã bị ý mị hoặc trong giọng nói của mình dọa sợ:
"Ngươi cho ta ăn cái gì?"
"Mê tình."
Theodore vô cảm nói:
"Loại người đi ra từ xóm nghèo như ngươi, chẳng lẽ không biết đây là thứ gì?"
Hắn nói không sai, vào lúc bị ép uống thuốc, Margaret đã đoán được đó có thể là mê tình. Dựa theo lời của vị ma pháp sư Garro kia mà nói, bởi vì máu trong thể nàng đặc biệt, nếu Theodore muốn lợi dụng nàng để giải trừ nguyền rủa, chỉ có thể uống dâm dịch của nàng. Mà muốn khiến một nữ nhân động tình, cách nhanh nhất cũng như bớt phiền phức nhất chính là cho đối phương uống mê tình.
Có lẽ là do nàng không muốn tin, nam nhân thánh khiết trong lòng nàng là loại người như vậy. Nhưng những gì xảy ra trước mắt Margaret chẳng khác nào đang cho nàng một cái tát. Theodore chẳng những đã ép buộc nàng, mà hắn còn đang trơ mắt nhìn dáng vẻ nàng bởi vì thuốc phát tác mà rên rỉ, ngay cả sắc mặt một chút cũng không hề thay đổi.
Không lâu sau, trong không khí liền xuất hiện một cỗ hương thơm ngọt ngào.
"Có được ma lực mị hoặc cường đại sao?"
Theodore thì thào, nữ nhân nữa người nửa ma này đã động tình. Hương thơm từ trên người thiếu nữ phát ra là loại Theodore chưa từng ngửi qua, hắn có thể khẳng định, loại hương này có thể thúc tình.
[...] "Nếu ngươi đã biết ta là tên cầm thú."
Nam hài đứng lên, thong thả ung dung mà đi đến trước mặt Margaret:
"Ta khuyên ngươi nên thành thật một chút, như vậy đối với ngươi hay ta đều tốt."
[...] Nàng không có đáp lời mà cười lạnh:
"Ta đúng là đồ ngu mà..."
Còn ôm ảo tưởng không thực tế với loại nam nhân như vậy, mong chờ rằng vẻ ác độc mà hắn thể hiệnlà giả dối. Nàng sớm đã hiểu rõ rồi, không phải sao? Vào thởi điểm Theodore lộ ra nụ cười độc ác trước mặt nàng, nàng nên hiểu, người nam nhân này có bao nhiêu lãnh khốc.
[...] "Như thế nào, muốn đánh ta sao?"
Margaret khiêu khích ngẩng mặt:
"Tới đi, hôm nay ngươi dám đánh ta một cái tát, sau này ta nhất định sẽ dâng trả ngươi gấp mười lần!"
Theodore bỗng nhiên nở nụ cười, nụ cười chế nhạo:
"Ngươi cho rằng, đã biết bí mật này, ta sẽ để ngươi bình yên rời khỏi đây?"
[...] Vẻ mặt Theodore trong nháy mắt trầm xuống:
"Cho nàng ta thêm một loại mê tình nữa."
Jess không nói hai lời, lập tức bắt Margaret uống một lọ mê tình đầy. Dược hiệu của mê tình vốn dĩ rất mãnh liệt, vừa rồi một phen giãy giụa làm Margaret quên mất cơ thể khác thường, lúc này mới phát hiện, cả người nàng đã nóng rực đến toát mồ hôi.
Càng không ổn chính là, cơ thể bắt đầu mất sức, nàng cơ hồ là ngồi phịch lên bàn làm việc, đôi tay nắm chặt lấy cạnh bàn mới có thể cố nén không xoa nắn bộ ngực.
[...] Hơi thở Margaret dần nàng nề, cơ thể sớm đã ngứa đến không chịu nổi, khi đầu ngón tay vừa chạm vào hoa tâm ướt đẫm, nàng thoải mái thở ra một tiếng, chờ không kịp mà đưa bình thủy tinh vào. Thân bình lạnh lẽo đụng tới mỵ thịt, cơ thể thiếu nữ kìm không được mà run rẩy.
Cảm giác bị dị vật xâm lấn có chút khó chịu, có chút kỳ quái, nhưng lại rất thỏa mãn. Cơ thể hư khôngđang được lấp đầy, vốn dĩ nàng chỉ cần đặt miệng bình vào cửa huyệt, để dâm dịch chảy vào, nhưng nàng lại không vừa lòng. Nàng mở rộng hai chân, một bàn tay đẩy hai bối thịt ra, tận lực mở rộng cửa huyệt ra thêm chút nữa, một cái tay khác cầm lấy thân bình chậm rãi đưa vào.
Cơ thể nàng rất mẫn cảm, có lẽ là do chịu sự ảnh hưởng của huyết thống dâm ma, từ khi mười bốn tuổi, Margaret đã có khát vọng rất mãnh liệt đối với tình dục. Tự an ủi đối nàng mà nói là chuyện thường, tuy rằng nàng chưa tùng đưa dị vật nào ngoài ngón tay vào, nhưng lúc làm chuyện này, trừ bỏ một chút lung túng, nàng cũng không có chút sợ hay khó chịu nào.
Trong không khí mùi thơm lạ lùng càng ngày càng nồng, hoa dịch không ngừng chảy vào chiếc bình trống rống. Tiếng dâm dịch tí tách tí tách cùng tiếng rên rỉ thoải mái của thiếu nữ hòa quyện vào nhau vang vọng trong phòng. Miệng bình cứng rắn không ngừng ra ra vào vào ma sát với tầng tầng mỵ thịt, cái loại cảm giác hơi đau đớn tê dại này làm Margaret thoải mái híp mắt hưởng thụ. Lại đi vào... đi vào thêm một chút... Nàng đã hoàn toàn bị mê tình khống chế, nuốt lấy dị vật...
"Ngươi... Ngu ngốc!"
Theodore không thể nhịn được nữa cất tiếng:
"Muốn dùng cái bình đó để đâm thủng tấm màng kia sao!"
Xem ra hắn đã đánh giá cao trí lực của nữ nhân ngu ngốc này. Nàng không chỉ không hề giở trò trong dâm dịch mà ngược lại còn tự mình sa vào. Theodore một chút cũng không muốn để ý tới nàng, chỉ muốn vờ như không nghe được tiếng rên rỉ càng lớn của nữ nhân này, hắn oán hận nghĩ, nhưng nếu vạn nhất tên ngốc này khiến bản thân bị thương, vậy nguyền rủa của hắn khi nào mới có thể giải.
Margaret cứng đờ, lúc này nàng mới phát hiện, miệng bình đang đặt trước tấm màng mỏng manh, nếu Theodore không quát bảo nàng dừng lại, chỉ sợ nàng thật sự sẽ nhét cái bình vào. Cái bình kia chính là... bình pha lê nha. Sự thật này làm nàng nghĩ mà sợ không thôi, giọng nói Theodore lại vang lên:
"Đã đầy chưa?"
Tuy rằng giọng nói hắn không kiên nhẫn, nhưng giọng nam trong trẻo này lại làm Margaret ngứa ngáy. Đáng chết! Nàng không khỏi hung hăng mắng chính mình, nhưng mà chỉ cần nghĩ đến tiểu nam hài đang đưa lưng về phía nàng là một nam nhân trưởng thành, hơn nữa... Lại là người nàng từng yêu thầm... So sánh với bình thủy tinh, kỳ thật tiểu huyệt nàng càng muốn ăn là loại vật cứng rắn có độ ấm...
"Tóm lại là đầy hay chưa?"
[...] "Chưa đầy..."
Margaret chần chừ nói, mới hơn mười phút, cho dù nữ nhân có nhiều nước đến mấy, cũng không thể nào làm đầy cái bình lớn như vậy.
"Được rồi, đưa đây."
Theodore vươn tay, không chút khách khí nói. Lúc này hắn vẫn đưa lưng về phía Margaret, ngay cả một cái liếc mắt cũng không muốn cho nàng. Nhìn động tác cứng đờ của hắn, Margaret hơi nghi ngờ híp mắt lại, tên hỗn đản này... không phải là đang thẹn thùng chứ?
Nhận lấy bình thủy tinh, Theodore lập tức cảm thấy bàn tay mình hơi dính dính, dính cái gì hắn rất rõ ràng, nhưng bởi vì như vậy, hắn mới càng thêm cảm thấy đứng ngồi không yên. Không được, hắn phải lập tức rời đi. Mở nắp bình, hắn cũng không biết chính mình nghĩ như thế nào, thế nhưng ngưỡng cổ liền uống sạch chất lỏng trong bình.
Nữ nhân kia còn nhìn hắn, đồ vật trong bình này là từ nơi đó của nàng chảy ra, từ trước tới giờ hắn chưa từng cảm thấy vũ nhục như vậy, đáng chết, lúc này còn cảm thấy thứ này rất ngọt?
[...] Cuối cùng, cơ thể Theodore quay lại bộ dáng hai mươi lăm tuổi. Sau đó, 'phịch' một tiếng, hắn té xỉu.
Margaret không thể không thừa nhận, Theodore đúng là một nam nhân rất đẹp. Lúc này, hắn bất tỉnh trên đất, hai mắt nhắm nghiền, mày nhíu lại. Khi nhìn gần, Margaret phát hiện ở phía đuôi mắt của hắn còn có một nốt ruồi lệ. Ma xui quỷ khiến, Margaret duỗi tay sờ sờ lên đó.
[...] "Ân..."
Theodore có lẽ cảm tháy không thoải mái, mày nhíu chặt, thân thể cũng bắt đầu không tự giác mà giãy giụa. Margaret khóa ngồi trên người hắn, bỗng nhiên cảm giác được phía sau mông bị cái gì đó cọ cọ. Nàng tiện tay sờ thử, liền nắm lấy côn thị không biết khi nào thì thức tỉnh của Theodore.
"Nga... Thật lớn..."
Margaret cầm lòng không đậu mà cảm khái, không biết vì cái gì, nàng cũng không cảm thấy bị mạo phạm, ngược lại tò mò nắm lấy côn thịt nhéo nhéo, cảm giác được cây trường côn trong tay hơi giật giật, nàng tựa như một đứa trẻ vừa phát hiện ra địa lục mới, kinh hô lên:
"Quá, quá thần kỳ..."
[...] Đây là lần đầu tiên nàng thấy vật kia của nam nhân. Ý niệm mà nàng vừa mới ép xuống lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch. Nàng vốn là người không an phận, lại nhìn Theodore đang nhắm chặt hai mắt, không tự chủ được duỗi thẳng bàn tay nhỏ bé về phía thắt lưng của thần quan đại nhân.
Đai lưng bị thảo bỏ, thiếu nữ dễ như trở bàn tay mà cởi quần của Theodore, liền thấy được đại gia hỏa kiêu ngạo.
"Thật xấu."
Nàng ghét bỏ mà liếc mắt một cái, chuẩn bị mặc quần vô lại cho Theodore, lại nhịn không được nhìn nhìn.
"Sao trên đỉnh lại rỉ nước?"
Tiểu thư dâm ma không có kinh nghiệm đương nhiên không biết đó là gì, nàng nhìn lỗ nhỏ trên đỉnh quy đầu không ngừng rỉ ra chất lỏng trong suốt, giống như đang dụ dỗ nàng, làm nàng cầm lòng không đậu mà vươn tay, nhẹ nhàng chạm chạm vào đỉnh đầu có hình dạng kì quái.
Cứng rắn lại thêm co dãn làm Margaret mở to hai mắt nhìn. Nàng căn bản là xem côn thịt của Theodore như một món đồ chơi, dùng ngón tay chọt chọt, cào cào. Bị nàng lăn lộn như vậy, trừ phi Theodore đã chết, nếu không hắn nhất định sẽ có phản ứng. Cho nên, thần quan đại nhân đang nằm trên mặt đất đột nhiên mở mắt, đây cũng là chuyện đương nhiên.
Margaret lập tức ngây dại, trong mắt nam nhân còn mang theo vẻ mờ mịt ngồi dậy, ngay sau đó, hắn liền phát hiện Margaret đang ngồi trên đùi mình, trong tay còn nắm lấy bảo bối của hắn.
"Ngươi..."
Hắn muốn tức giận! Mắt thấy Theodore nhếch mắt, tiếng hét phẫn nộ sắp bùng nổ, Margaret cũng không biết bản thân nghĩ thế nào mà đột nhiên cúi đầu, ngâm lấy căn côn thị cứng rắn đang cầm trong tay.
"Ngô!..."
'Phịch' một tiếng, Theodore lại nặng nề ngã xuống mặt đất. [...] Giữa hai chân truyền đến khoái cảm kỳ diệu làm cả người hắn nhũn ra, hắn muốn đẩy nàng ra nhưng hai tay một chút sức lực cũng không có. Cố tình cái dâm ma ngu ngốc kia còn ngồi đó liếm liếm, không những thế nàng còn phát ra tiếng. Theodore cảm giác được có một cái đầu lưỡi ướt mềm đang càn quét khắp thân gậy. Lúc nàng liếm qua những nếp uốn, đầu lưỡi còn nặng nề đè xuống, khiến cái nghiệt căn không có chí khí kia càng thêm hưng phấn.
[...] "Ngươi muốn làm gì?!"
Theodore kinh ngạc nhìn thiếu nữ hơi hơi nâng nửa người dưới lên, cởi quần ra, lộ ra tiểu huyệt còn ẩm ướt. Hai ngón tay tinh tế đẩy hai bối thị đầy đặn ra, bên trong là nhụy hoa phấn nộn ướt dầm dề, tựa như nụ hoa ngày xuân. Sau đó, nụ hoa kia dần dần hạ xuống dưới, tường ngọc mềm mại đến không thể tưởng tượng bao bọc quy đầu cực đại của nam nhân, từng chút từng chút một nuốt vào.
"Ngươi tên ngốc này!"
Bị thít chặt đến mức gần như hỏng mất, thần quan đại nhân chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, chẳng lẽ hắn cho nàng uống mê tình nhiều quá, cho nên nữ nhân này còn chưa tỉnh táo? Nhưng mà tác dụng của mê tình chẳng phải chỉ có mười phút thôi sao? Mặc kệ Margaret xuất phát từ nguyên nhân gì lại làm loại chuyện này, Theodore nghiến răng nghiến lợi nghĩ, chuyện hắn cả người vô lục, trăm phần trăm là do hắn bị ảnh hưởng bởi mùi thơm động tình trên người nàng!
[...]Tiểu thư dâm ma càng thêm ra sức mà nuốt côn thịt của Theodore, nhưng mà cáikia lại quá thô, Margaret lại là lần đầu, không có kinh nghiệm, chờnàng vụng vụng về về nuốt hơn phân nửa côn thịt, quy đầu đứng trước lớp tườngmỏng, trên đầu hai người đã đổ đầy mồ hôi.
Theodore càng khó chịu hơn, tiểu huyệt của thiếu nữ quá chặt, nànglại không thả lỏng người, vách hoa càng thêm co rút.
Theodore đổ mồ hôi lạnh, hắn rất muốn bảo Margaret động, nhưng lạicảm thấy mất mặt, chỉ có thể cố nén không nói. Cảm giá đau đớn xenlẫn thoải mái lại có thể khiến người ta mê muội tâm trí, Theodore cảm thấy bảobối của mình tựa như một vật thể sống, mỗi một lỗ chân lôngđều thoải mái mở rộng, khó nhịn xúc động muốn phóng túng. hắn rấtmuốn hưởng thụ thời khắc vui sướng trong truyền thuyết, lại vì lòng tự tôn namnhân khó hiểu mà nhịn xuống cảm giác muốn bắn.
Cho đến khi cơ thể thiếu nữ bắt đầu di chuyển, đại nhục bổng phá tan lớp chắn,bắt đầu tiến quân xông thẳng vào trại địch, chất lỏng trào ra bao phủ lấy quyđầu, khiến cả vùng phía dưới của hắn đều ướt đẫm. Khoái cảm đau đớnsảng khoái ập đến làm Theodore nhịn không được nhếch eo, phun ratrong thân thể Margaret.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com