9. Cuộc hành trình ăn thịt - Q2: 14-16, 18
[Cesare Gattuso x Diệp Huyên (Margaret)]
Nơi này là nhà của Cesare, sau đêm tân hôn đó, hắn ôm em gái đã mê man bất tỉnh rời khỏi hoàng cung, đem Diệp Huyên nhốt ở đây. Tất cả mọi người đều cho rằng nữ hoàng bị bệnh liệt giường, lại không biết rằng nàng đã bị anh trai độc chiếm. Trong lúc đang mê man, Diệp Huyên nghe thấy tiếng ổ khóa chuyển động, nàng mở to mắt, quả nhiên thân ảnh cao lớn quen thuộc kia liền xuất hiện trong tầm mắt.
"Anh trai."
Thiếu nữ nhu nhược gọi, lười biếng đứng dậy, dây xích trên chân nàng phát ra âm thanh đinh đinh leng keng giòn vang, theo bước chân nàng, dây xích chậm rãi kéo lên trên mặt đất.
"Ngươi đã về rồi."
Diệp Huyên ôm lấy thắt lưng Cesare, cả thân thể trần trụi đều dán lên người hắn. nàng giống như một chú mèo con đang làm nũng cọ cọ trước ngực Cesare, rất nhanh liền cảm giác được nơi khố hạ nam nhân căn nóng thiếc đã đứng thẳng.
Cesare giữ chặt thân thể không ngừng vặn vẹo của thiếu nữ, vươn tay tới giữa hai chân nàng lau một phen. Quả nhiên, hoa môi dù bị giả dương vật chặn lại nhưng vẫn có dâm thủy chảy ra:
"Lúc anh trai không ở đây, có phải hay không tự chơi đùa bản thân?"
Vừa nói, hắn vừa dùng tay nâng mông Diệp Huyên lên, đem nàng bế bổng lên. Diệp Huyên thuận thế mở hai chân, hai tay nhỏ bé ôm lấy cổ Cesare, đồng thời kẹp chặt thắt lưng nam nhân, hờn dỗi nói:
"Anh trai thối tha, rõ ràng không cho ta tự đùa bỡn bản thân."
Cách một lớp vải, Diệp Huyên vẫn cảm nhận được thứ nóng thiếc của hắn đang ẩn ẩn nảy lên, nàng theo bản năng dùng tiểu hoa châu cọ xát chỗ nóng bỏng kia, càng cọ xát lại càng thấy ngứa ngáy khó chịu:
"Anh trai, ta muốn... Tiểu huyệt rất ngứa..."
Cesare không nặng không nhẹ vỗ lên mông nàng một cái:
"Anh trai vừa trở về liền phát lãng, xem ra thật sự đói khát. Buổi sáng đi vội vàng, còn chưa dùng côn thịt đút no cái miệng nhỏ nhắn của ngươi, tiểu tao hóa có phải trông anh trai đến đỏ cả mắt?"
"Mới không có đâu."
Diệp Huyên chu cái miệng nhỏ nhắn, Cesare chậm rãi đem giả dương vật rút ra, nàng không khỏi ưm một tiếng, dâm thúy tí tách rơi xuống, nàng cứ như vậy ở trong ngực Cesare tiết một lần. Thấy Cesare không như bình thường đem ngón tay vói vào, Diệp Huyên vội vàng bắt lấy cổ tay nam nhân:
"Anh trai, sáp một chút... sáp một chút thôi."
"Kẻ lừa đảo."
Cesare đem căn giả dương vật đưa tới trước mặt Diệp Huyên, chỉ thấy toàn thân căn côn thịt điêu khắc từ ngọc thạch đều dính dâm thủy sáng lấp lánh, còn lẫn chút bạch trọc, Cesare cong khóe môi cười cười:
"Ngày hôm qua anh trai bắn nhiều như vậy, cái miệng nhỏ nhắn của ngươi kém chút ăn không hết, thế nào ngày hôm nay còn lại ít như vậy?"
Diệp Huyên có chút chột dạ cúi đầu:
"Đều, đều bị tiểu huyệt ăn luôn rồi."
'Ba' một tiếng, Cesare đánh lên mông nàng một cái:
"Thật sao?"
Cảm giác vừa đau đớn vừa ngứa ngáy khiến Diệp Huyên càng cảm thấy trống rỗng, nhưng nàng biết lúc này hàm hồ cho qua là không thể, đành thút thít đáp:
"Hôm nay lúc anh trai không có ở đây, ta, tiểu huyệt của ta rất ngứa, cho nên liền..."
Nàng ngập ngừng không chịu nói hết, bắt gặp ánh mắt cười như không cười của Cesare, âm thanh liền nhỏ xuống, cuối cùng lại cuống quít bổ sung thêm:
"Nhưng ta không có đem giả dương vật rút ra, chỉ là đem... ngón tay sáp vào một chút, chỉ đùa bỡn một chút chút!"
Nghe nàng cường điệu theo cách trẻ con như vậy, nụ cười Cesare càng thêm nhu hòa. Vẻ mặt thiếu nữ vừa ngây thơ vừa đáng yêu, nhưng cả người đều trần rụi tựa trong ngực Cesare, cái miệng nhỏ nói ra từ ngữ dâm đãng cùng nàng bất đồng, tựa như một con sơn dương thuần khiết ngã vào bùn, lộ ra vẻ đẹp mê hoặc lòng người.
"Ngươi thật đáng yêu, Lily..."
Cesare vỗ về gò má thiếu nữ khẽ khàng nỉ non, đáng yêu cũng đáng thương như vậy, khiến hắn hận mình không thể thời thời khắc khắc cắm trong tiểu huyệt của nàng vĩnh viễn không xa rời nhau.
"Ngươi có yêu ta không, Lily?"
Hắn cúi đầu, dùng chóp mũi cọ xát lên đôi môi thiếu nữ.
"Yêu."
Diệp Huyên không chút do dự trả lời, nàng cắn cái mũi của Cesare, khanh khách cười:
"Ta thích anh nhất, anh trai."
Trong nháy mắt ấy, ôn nhu trong đôi mắt Cesare dường như muốn hóa thành giọt nước rơi xuống, hắn thở dài đem nàng ôm chặt vào lòng, Diệp Huyên cho rằng hắn muốn hôn bản thân, đột nhiên hắn dùng lực niết lấy tiểu hoa châu:
"Tiểu trứng thối, ngươi cho rằng nói như vậy là anh trai sẽ không trừng phạt ngươi?"
Thanh âm của hắn bất chợt trở nên lãnh khốc, thiếu nữ duyên dáng kêu to một tiếng, hắn một lần lại một lần hung hăng đánh lên mông Diệp Huyên:
"Tiểu tao hóa, có phải thiếu thao hay không, ta một ngày không ở đây liền vụng trộm đùa bỡn bản thân, nếu ta không trở lại, ngươi có phải muốn tìm nam nhân khác đếm làm ngươi không? Hả?!"
"Không phải... A... Không cần... Anh trai đừng đánh... Van cầu ngươi... Đừng đánh..."
Diệp Huyên liều mạng vung vẩy hai chân, dưới sự ngược đãi thô bạo của Cesare một cỗ dâm thủy lại phun ra. Tuyết đồn vừa đau vừa ngứa, hoa tâm lại càng giống như có ngàn vạn con kiếm đang bò bên trong, khiến nàng khó có thể kiềm chế, hô hấp dồn dập lung tung dùng lưỡi liếm cổ Cesare.
"Anh trai... Rất ngứa... Đau quá... Thao ta... Ta muốn anh trai đại dương vật thao nát tiểu huyệt của ta..."
Cesare vẫn bất động, hắn đem Diệp Huyên từ trong lòng thả xuống, lạnh lùng nói:
"Muốn anh trai dương vật? Đem chân mở ra, ngoan ngoãn nằm trên mặt đất."
Diệp Huyên nức nở nằm trên thảm, hai tay nhỏ bé đem bắp đùi mở lớn, tận lực đem hai chân mình mở đến mức lớn nhất có thể. Tiểu huyệt của nàng hoàn toàn bại lộ dưới mắt Cesare, còn nam nhân thì ung dung ngồi trên ghế mềm đối diện với nàng, hạ thân đã sớm đứng thẳng đem đũng quần đỉnh lên một khối cao cao, nhưng trên mặt hắn vẫn lãnh khốc, đạm mạc như cũ.
"Ngươi biết nên làm thế nào mà Lily."
Cesare bưng lên ly trà, nhìn thiếu nữ vươn bàn tay nhỏ bé, đầu ngón tay run rẩy chạm lên hai cánh hoa:
"Ngươi gần đây rất không ngoan, bản thân tự đùa bỡn tiết ba lần, sau đó anh trai liền đem côn thịt cho ngươi."
Trong căn phòng yên tĩnh, tiếng rên rỉ mềm mại của thiếu nữ hòa cùng tiếng nước vang lên khi ngón tay sáp hoa huyệt càng dị thường rõ ràng. Dưới ánh mắt chăm chú, nóng bỏng của anh trai, Diệp Huyên đã tiết hai lần. Thân thể nàng bị Cesare dạy dỗ mẫn cảm vô cùng, tiểu lãng huyệt vốn dĩ ngứa ngáy khó nhịn, giờ phút này nàng tự an ủi dưới tầm mắt của anh trai càng khiến cho lửa dục khó nhịn. Cảm giác hổ thẹn cùng khoái cảm kích thích khiến da thịt trắng nõn của nàng nhiễm một tầng ửng hồng mê người, dâm thủy liên tục phun ra, dưới thân nàng đã ướt một mảng lớn. Giữa hai chân càng thêm ướt át không chịu nổi, hoa môi khẽ nhếch lên dính dâm thủy sáng lấp lánh, từ xương mu đến tuyết đồn, ngay cả cúc huyệt của nàng cũng bị dâm thủy thấm ướt. Tuy liên tục cao trào nhưng vẫn không thể khiến nàng thỏa mãn, mị thịt trong hoa huyệt dồn dập co rút lại, âm đạo trống rỗng khó nhịn, rất muốn có một căn côn thịt nóng bỏng hung hăng sáp vào, đem nàng thao đến khóc kêu.
Cái miệng nhỏ nhắn của nàng không ngừng rên rỉ:
"Ân... A... Anh trai... Muốn côn thịt... Rất ngứa... Rất muốn anh trai thao ta... Thao nát tiểu huyệt của ta... Giết chết ta... A... Aa..."
Nhưng Diệp Huyên biết nếu mình không tiết ra lần thứ ba, Cesare tuyệt đối sẽ không thao nàng. Cho dù nơi hạ thân nam nhân, côn thịt đã trướng lớn đến độ muốn nổ mạnh, hắn vẫn có thể dùng sự tự chủ kinh người của mình đè xuống dục vọng, tiếp tục tra tấn nàng.
Đây chính là sự trừng phạt của Cesare đối với nàng, từ sau khi đem em gái nhốt trong nhà mình, thời gian hai người giao hoan nhiều đến độ ngày đêm không ngừng. Cesare đối với mọi việc bên ngoài đều mắt điếc tai ngơ, chỉ một lòng dạy dỗ, độc chiếm nàng. Chỉ cần hắn ở nhà, cho dù là lúc côn thịt không có cắm trong thân thể em gái, hắn cũng không cho Diệp Huyên mặc quần áo, chỉ cần Cesare muốn, có thể tùy thời tùy chỗ đem côn thịt cắm vào. Dấu hôn trên người Diệp Huyên ngày hôm trước chưa kịp tan đi, hôm sau liền bị Cesare in lên dấu vết mới.
Có đôi khi trong lúc Cesare xử lý công vụ, Diệp Huyên khóa ngồi trên người hắn, cái miệng nhỏ nhắn phía trên hàm chứa Cesare đầu vú, cái miệng nhỏ phía dưới nuốt trọn dương vật hắn. Lúc hai người ăn cơm, Cesare đem đồ ăn ngậm trong miệng, một ngụm tiếp một ngụm đút cho em gái. Ăn ăn, liền biến thành hắn lần lượt ăn hết toàn thân Diệp Huyên, dâm thủy trong tiểu huyệt cũng nuốt hết một giọt cũng không thừa. Lúc tắm rửa, Diệp Huyên bị hắn ép buộc dùng hai bầu ngực cao vút hầu hạ hắn, Cesare đem xà phòng bôi lên ngực nàng, sau đó Diệp Huyên ghé vào trên người hắn, dùng ngực mình cọ xát toàn thân trên dưới cao thấp một lần. Mỗi một lần tắm rửa, Diệp Huyên cả người đổ mồ hôi đầm đìa, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, khẽ nhếch cái miệng thút tha thút thít nói:
"Anh trai... Ta... Ta đã tắm sạch rồi."
Cesare buồn cười xoa đầu nàng, trên mặt ý vị thâm thường:
"Không sao, anh trai lại giúp ngươi tắm thêm lần nữa."
Cesare nói tẩy thêm lần nữa đúng là dùng côn thịt đã sớm cứng rắn của hắn làm Diệp Huyên giống như Diệp Huyên đã hầu hạ hắn vậy. Gò má thiếu nữ, tuyết nhũ, miệng hoa huyệt... Ngay cả mắt rốn tinh xảo cũng bị cực đại quy đầu cọ qua một lần, lưu lại một chuỗi bong bóng thơm ngát cùng tinh dịch nóng ẩm. Tiếng rên rỉ trong phòng tắm vang lên không ngớt, Diệp Huyên liên tục cao trào, đợi đến khi Cesare ôm nàng lên giường, nàng đã cao trào liên tục đến nỗi không có chút khí lực mà nói.
Mỗi khi Cesare có công vụ cần ra ngoài xử lý, hắn sẽ dùng giả dương vật nhét vào hoa huyệt Diệp Huyên, không được hắn cho phép, Diệp Huyên không thể tự mình đùa giỡn bản thân. Lúc thân thể ngứa ngáy khó chịu, nàng chỉ có thể kẹp chặt hai chân, bắp đùi không ngừng cọ xát vào nhau, tưởng tượng nhục bổng của anh trai đang cắm trong tiểu huyệt mình trừu sáp, cứ vậy mà cao trào. Từ khi bị nhốt trong nhàn giam tinh xảo này, Diệp Huyên không biết thời gian trôi qua, cũng không biết thế cục đã biến đổi như thế nào. Trong cuộc sống của nàng chỉ có anh trai, nàng hết thảy thuận theo Cesare, mặc kệ là tra tấn hay khoái cảm, đều khiến Diệp Huyên si mê không dứt.
[...] "A!"
Nàng thét chói tai, cuối cùng cũng đạt tới cao trào lần thứ ba. Dưới ánh mắt mong mỏi của Diệp Huyên, Cesare chậm rãi đi tới, hắn cởi bỏ thắt lưng, lấy căn cự vật đỏ đậm đã bừng bừng nảy lên.
"Anh trai..."
Diệp Huyên vươn tay, bọn họ gắt gao ôm lấy nhau, mà côn thịt của Cesare cũng cắm vào trong tiểu huyệt của nàng, đỉnh thẳng vào tận hoa tâm:
"A... Đi vào... Tuyệt quá... Anh trai đang ở bên trong ta..."
"Lily đang ăn anh trai a."
Cesare ôn nhu hôn Diệp Huyên:
"Ăn luôn anh trai đi... Cả người của ta đều cho ngươi..."
[...] Hoa tâm bị nam nhân thô bạo trừu sáp suốt thời gian dài đã không còn cảm giác đau, một cỗ tinh dịch nồng đậm dũng mãnh phun vào, trên drap giường cũng tràn đầy dấu vết dâm thủy cùng tinh dịch. Hai chân thon dài của thiếu nữ vô lực vắt lên vai nam nhân, trong miệng vô thức bật ra âm thanh yêu kiều. Trên mặt nàng toàn là nước mắt, đôi môi bị nam nhân hôn đến sưng đỏ, trên tuyết nhũ trải rộng dấu tay. Hoa huyệt nhỏ hẹp gian nan phun ra nuốt vào cự vật dữ tợn, khe hở hẹp phấn nộn bị côn thịt nam nhân chống đỡ rộng ra bằng quả trứng gà, không ngừng có dâm thủy cùng tinh dịch tràn ra. Hai cánh hoa phấn nộn mềm mại theo động tác cắm vào tàn nhẫn của nam nhân cuốn vào trong hoa huyệt, lại bị côn thịt thô bạo kéo ra.
Cổ họng Diệp Huyên vì liên tục không ngừng kêu khóc giãy giụa mà trở nên khàn khàn, hai tay bị Cesare nắm chặt, trên da thịt non mịm tạo thành một vòng màu đỏ chói mắt. Cesare thở hổn hên cắn lên tiểu hoa châu, hạ thân vẫn thô bạo trừu sáp, nàng thét lên một tiếng chói tai lại cao trào thêm một lần nữa. hắn có lẽ muốn đem bản thân đùa chết, Diệp Huyên không nhớ rõ bản thân đã cao trào bao nhiêu lần, cũng không nhớ rõ Cesare bắn bao nhiêu lần. trong bụng nhỏ của nàng chứa đầy tinh dịch nam nhân, theo động tác của Cesare không ngừng có tinh dịch chảy ra dọc theo huyệt khẩu.
Khi đó nàng vừa khóc vừa muốn chạy ra ngoài, lại bị Cesare hung hăng giữ lại, đặt lên giường. Mặc cho Diệp Huyên không ngừng đá đạp giãy giụa lung tung, Cesare không chút do dự đem côn thịt sáp vào, vừa bắt đầu đã vội vàng đâm vào khiến Diệp Huyên đau đớn kêu khóc liên tục. hắn dường như hạ quyết tâm không cho nàng cơ hội thở dốc, không ngừng đùa bỡn thân thể Diệp Huyên, Diệp Huyên vừa mới cao trào xong liền bị hắn cuốn vào lốc xoáy tình dục. Bị hắn tàn nhẫn đối đãi, Diệp Huyên dần dần mất đi khí lực giãy giụa để mặc anh trai đem bản thân lăn qua lăn lại, một lần lại một lần đem tinh dịch bắn ra. Trên mặt nàng, trước ngực, trên bụng, thậm chí ngay cả trên bàn chân nàng cũng dính đầy tinh dịch. Ngoại trừ cúc huyệt mỗi nơi trên người nàng đều bị Cesare đùa bỡn qua, Diệp Huyên giống như không có ý thức phản kháng, mê mam chìm trong bể dục phập phồng cao thấp.
Lại một lần nữa, từ trong yết hầu Cesare bật ra tiếng gầm nhẹ, kịch liệt phun lên hoa tâm Diệp Huyên, đem nàng đốt nóng đến run rẩy. Đại khái là Cesare cảm thấy không thể tiếp tục nữa, hắn gắt gao ôm nàng vào ngực, hô hấp dồn dập, cũng không nói một câu.
[...] Diệp Huyên ngăn không được mệt mỏi liền nặng nề thiếp đi trong lòng Cesare. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn gầy yếu, lông mày thanh tú hơi nhăn lại, lại khiến lòng Cesare cảm thấy yên bình. Nếu có thể, làm cho khuôn mặt này vĩnh viễn vui vẻ tươi cười, cho dù phải buông tay. Hắn cúi đầu, ấn lên môi Diệp Huyên một nụ hôn khẽ khàng:
"Lily, ngươi yêu ta không?"
Không có ai trả lời, Cesare đứng lên, mặc xong quần áo, cuối cùng liếc mắt nhìn thân ảnh trên giường một lần. Hắn biết, bản thân hắn sẽ không bao giờ nghe được đáp án. Hồi lâu sau, Diệp Huyên từ trong giấc ngủ mơ hồ tỉnh lại. Trên giường chỉ có mình nàng, trên drap giường còn lưu lại dấu vết của Cesare, nhưng người đã đi mất. Diệp Huyên buồn bã vuốt khóe mắt, không biết vì sao, nàng cảm thấy
Nơi đó nóng rát đau đớn, dường như đã từng có một giọt nước mắt rơi xuống đây, đánh thẳng vào trong lòng nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com