Chương 137. Nói lời khách sáo khi xoa nắn thịt hạch giữa hai chân nàng
Nam nhân áo tím này vừa liếm vừa chạm, kỹ xảo mười phần, Triệu Xu Ngọc giật mình một cái, ngứa ngáy dâm đãng dũng xuống phía bụng dưới.
Thế nhưng trong lòng nàng tức khắc bất an tột độ.
“Ta, ta không biết ngươi đang nói gì.”
Nàng lắp bắp trả lời, định lừa dối cho qua chuyện.
Nhưng nam nhân lại khẽ cười, ngón tay nắm lấy đầu vú nàng dùng sức véo một cái, sau đó tay chậm rãi trượt xuống bụng dưới.
“Vẫn còn định lừa ta, vật nhỏ ngươi làm thế nào trà trộn vào đây? Đến Lầu Mời Nguyệt của ta muốn làm gì?”
Nam nhân vừa nói, đôi bàn tay cực kỳ biết khiêu khích trên người nàng qua lại vuốt ve.
Triệu Xu Ngọc bị nam nhân khóa chặt trong lòng, run rẩy liên tục, dục vọng dâm đãng thỏa mãn trong bụng dưới rất nhanh lại bị khiêu khích lên.
Thế nhưng nàng lại biết rõ, nếu thân phận thật sự của mình bị bại lộ, hậu quả căn bản không dám tưởng tượng.
Nàng thở hổn hển vẫn như cũ thề thốt phủ nhận, giả vờ không hiểu đối phương hỏi chuyện.
Nhưng mà khi nam nhân áo tím đặt một cái túi tiền trước mặt nàng, Triệu Xu Ngọc tức khắc choáng váng.
Chỉ cảm thấy đại họa lâm đầu ——
Chiếc túi tiền nhỏ nhắn tinh tế đó chính là vật tùy thân của nàng, khi mới bước vào Lầu Mời Nguyệt đã thay ra cùng quần áo.
Chiếc túi tiền này là do nàng tự tay làm, thêu thùa không coi là giỏi, thế nhưng một góc túi tiền lại thêu một chữ Triệu.
“Triệu gia… Trong thành Cẩm Châu này, cũng không có mấy hộ gia đình họ Triệu.”
Nam nhân lười biếng mở miệng, một tay vòng lấy eo nàng, một tay sờ vào giữa hai chân nàng.
Cũng không vội vã cắm vào huyệt, chỉ khẽ tách hai cánh hoa môi, chạm đến viên thịt hạch đang sưng phồng kia, nhẹ nhàng xoa nắn.
“Ngươi là người Triệu gia nào? Là phủ Triệu đại nhân Triệu Nguyên ở hẻm Đông Xa, hay là phủ Triệu đại công tử Triệu Hành Viễn ở hẻm Nam Sương?”
Nam nhân từng câu từng chữ thong thả ung dung mà nói, khi nói đến nửa câu sau, hắn nhạy bén nhận thấy nữ tử trong lòng có một khoảnh khắc cứng đờ.
Nam nhân nhếch khóe miệng, ngón tay cũng từ xoa biến thành kẹp, ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy tiểu thịt hạch, bắt đầu nhanh chóng xoa động lên xuống.
Cùng lúc đó, môi hắn cũng kề sát tai Triệu Xu Ngọc, “Hôm nay yến tiệc cầm hoa này, có Triệu Tam công tử Triệu Tây Phàm của Triệu gia hẻm Nam Sương tới.”
Khi ba chữ Triệu Tây Phàm nói ra, hắn đã cảm giác được Triệu Xu Ngọc run rẩy rõ ràng, hắn khẽ cười, thuận thế cắm ngón tay vào tiểu huyệt đang trào ra không ít nước dâm, hai ngón tay siết chặt chỗ lõm ngọt mềm kia mà run rẩy mạnh mẽ, hắn khẽ giọng lại nói: “Triệu Tây Phàm là ai của ngươi?”
“Ô, ô… Không cần… Ta không phải… Cầu ngươi…”
Triệu Xu Ngọc cuối cùng không chịu nổi khoái cảm hạ thể cùng nỗi sợ hãi trong lòng, không chỉ run rẩy mà tiết ra đầy tay nam nhân chất lỏng, lại còn mắt rưng rưng mà bắt đầu thấp giọng xin tha.
Nam nhân bị đôi mắt mị hoặc linh động của nàng hút hồn, nhớ tới vừa rồi ở sân khấu kịch của yến tiệc chính, tiểu vật này cũng dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn.
Cái kiểu không tình nguyện, nhưng lại không thể không thừa nhận bộ dáng.
Rõ ràng là đang cự tuyệt, nhưng lại câu người vô cùng.
Dù đã chạm qua rất nhiều nữ nhân, nam nhân vẫn cảm thấy Triệu Xu Ngọc là một người kiều mị ngon miệng hiếm gặp.
Chỉ là còn chưa nhìn qua khuôn mặt dưới khăn che mặt của nàng. Nghĩ vậy nam nhân rút tay ra, phủ lên mặt Triệu Xu Ngọc, dưới ánh mắt hoảng loạn bất an của nàng, một tay kéo xuống khăn che mặt.
Ánh mắt nam nhân trong khoảnh khắc ngẩn ngơ.
Ngón tay khẽ vuốt lên khuôn mặt Triệu Xu Ngọc, mặc dù khuôn mặt nhỏ nhắn này giờ phút này tràn đầy sợ hãi, nhưng lại một chút không làm tổn hại vẻ đẹp của nàng.
“Cái dáng vẻ này, Triệu Tây Phàm sao lại nỡ để ngươi tới yến tiệc cầm hoa này?”
“Nhìn khuôn mặt này, bầu ngực này, huyệt đạo này, thật thật đáng tiếc, ngươi lại là đuổi theo hắn đến nơi này.”
Nam nhân một bên lắc đầu, một bên trên người Triệu Xu Ngọc vuốt ve đùa bỡn, giữa những lời nói hiển nhiên đã hiểu lầm mối quan hệ giữa nàng và Triệu Tây Phàm.
Triệu Xu Ngọc trong cơn hoảng sợ cũng nghe ra một tia manh mối, nhưng quan trọng hơn, nàng phát hiện nam nhân này lại chính là Tư Nghi trên đài ở yến tiệc chính tầng năm!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com