Q1: Chương 27: Người yêu 30 ngày
Không quan tâm Sở Liệt giãy dụa, Lý Hàn Phong ôm Sở Liệt vào trong ngực, đến khi hắn nhéo vòng eo mẫn cảm của Sở Liệt, Sở Liệt mới lập tức ổn định lại không giãy dụa nữa.
"Cầu xin tôi!" Lệ Hàn Phong cười áp sát mặt Sở Liệt: "Nếu không tôi sẽ giao em cho Hoàng Nguỵ!"
"Tôi không phải đồ chơi của anh, anh không có quyền quyết định." Sở Liệt nghiến răng nghiến lợi nhìn Lệ Hàn Phong.
"Nhưng trong tình huống này, em đi nơi nào không phải do tôi quyết định sao?" Lệ Hàn Phong không nhanh không chậm nói, như thể chắc chắn Sở Liệt sẽ cúi đầu với mình.
"..." Sở Liệt do dự, tình huống hiện tại anh rất rõ ràng. Nếu Lệ Hàn Phong không giúp anh, cho dù anh sức lực dư thừa, cũng chưa chắc đánh lại một nhóm côn đồ có vũ khí trong tay.
Nhưng Sở Liệt thực sự không muốn cúi đầu trước một người như Lệ Hàn Phong.
"Tôi nghe nói Hoàng Ngụy có sở thích biến thái. Sở Liệt, em thật sự tình nguyện cùng gã ta còn hơn là cầu xin tôi?"
"... Cầu xin... cầu xin anh!" Sở Liệt gần như cắn chặt môi trước khi nói ra những lời này.
"Cầu xin tôi cái gì?" Lệ Hàn Phong cong môi lên, trên mặt nở nụ cười đắc thắng.
"Lệ Hàn Phong, đừng đi quá xa. Đừng quên chính anh là người yêu cầu tôi lên xe. Bây giờ tôi gặp rắc rối, anh phải chịu một nửa trách nhiệm."
"Thật sao?" Lệ Hàn Phong cười nhẹ, "Đương nhiên là tôi sẽ chịu trách nhiệm."
"Hừ! Cái này cũng không khác cho lắm!"
"Làm người yêu của tôi trong 30 ngày, tôi sẽ giúp em thoát khỏi tình cảnh này." Lệ Hàn Phong mặt vô biểu tình nói.
"Anh đừng mơ!" Sở Liệt vừa dứt lời, liền cảm thấy có gì đó không đúng, bởi vì Lệ Hàn Phong đang ôm mình đi về phía Hoàng Ngụy, giống như là muốn giao người cho Hoàng Ngụy.
"Trước khi tôi giao em cho Hoàng Ngụy, em có mười giây để suy nghĩ về điều đó." Lệ Hàn Phong tức giận nói khi bước về phía Hoàng Ngụy.
Sở Liệt nhìn Lệ Hàn Phong không còn mang ý cười, trong lòng hiểu được Lệ Hàn Phong lần này rất nghiêm túc!
Làm người yêu của Lệ Hàn Phong? Không! Đây quả là điều rất nhục nhã. Sở Liệt hoàn toàn không thích đàn ông. Nhưng ... Nếu anh rơi vào tay của Hoàng Ngụy, chắc chắn sẽ tồi tệ hơn.
Có lẽ ... tình yêu và tình dục có thể được chia thành hai khái niệm. Miễn là anh không gộp thành một, cảm xúc và lý trí vẫn là của riêng mình.
"Lệ Hàn Phong, tôi đồng ý!" Sở Liệt đột ngột nói khi Lệ Hàn Phong đến trước mặt Hoàng Ngụy.
Lệ Hàn Phong không nói, nhưng khóe miệng lại nhếch lên một tia đắc ý.
Hoàng Ngụy nghĩ rằng Lệ Hàn Phong muốn đem Sở Liệt giao cho mình, vui vẻ muốn đưa tay ra đỡ lấy Sở Liệt.
Đột nhiên, Lệ Hàn Phong giơ chân lên đá mạnh vào mặt Hoàng Ngụy.
Hoàng Ngụy lảo đảo trượt vài bước, sau đó mới dừng lại, ngay khi dừng lại, một khẩu súng lục đen đặt vào thái dương của gã ta.
Vì vậy lửa giận liền biến thành nỗi sợ hãi vô hạn.
Jason cầm súng bằng một tay, tay kia kéo cổ Hoàng Ngụy.
"Lệ tổng! Ngài lên xe trước đi." Jason nhìn Lệ Hàn Phong bình tĩnh nói.
Lệ Hàn Phong ôm Sở Liệt đi về phía xe, khi vào trong xe đột nhiên quay đầu, lạnh lùng nhìn nhóm côn đồ.
"Nếu còn có một lần nữa, Thương Nguyệt Bang sẽ khiến tất cả các người đầu rơi máu chảy".
Những lời nói khó nghe của Lệ Hàn Phong khiến những thuộc hạ của Hoàng Ngụy sợ hãi nhìn nhau.
Đối với những người ở trên thế giới này, ai mà không biết đến sự tồn tại của tổ chức mafia khủng bố Thương Nguyệt Bang!
Hoàng Ngụy bị Jason hạ gục và ném ra khỏi xe, sau khi xe của Lệ Hàn Phong lái đi, người của Hoàng Ngụy đỡ ông chủ của mình lên và đưa gã ta đi.
——————
Trong xe, Lệ Hàn Phong ấn Sở Liệt trên ghế sô pha, vẻ mặt dịu dàng.
"Không ai có thể làm phiền chúng ta bây giờ, người yêu của tôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com