Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

ĐẠO DIỄN BÓNG ĐÊM


Buổi quay hậu trường cho tour châu Âu của ENHYPEN diễn ra tại một khách sạn cũ ở Budapest — nơi nổi tiếng từng là rạp chiếu phim thập niên 1930. Đoàn phim chọn đây vì vẻ cổ điển, ánh sáng đẹp, và câu chuyện "có chút huyền bí" mà quản lý khách sạn kể lại:

"Nhiều đoàn từng quay ở đây, nhưng băng ghi hình thường biến mất, hoặc bị nhiễu nặng. Có người nói, nơi này vẫn có một đạo diễn chưa từng rời đi."

Ai cũng cười, nghĩ đó là truyền thuyết để PR.

Đoàn quay bắt đầu lúc 11 giờ đêm.
Máy quay, đèn, thiết bị đều đầy đủ. Một người đàn ông mặc áo khoác đen, đội mũ lưỡi trai, cầm camera tay, tự giới thiệu:

"Tôi là người phụ trách quay hậu trường. Cứ gọi tôi là đạo diễn bóng đêm."

Giọng nói của ông trầm, khàn, và lạ ở chỗ không ai nhớ rõ lúc ông bước vào đoàn từ khi nào.
Nhưng ông quay rất tốt — góc máy sống động, ánh sáng hoàn hảo mà không cần chỉnh. Các thành viên còn đùa:

"Ông ấy quay như thể biết trước chúng ta sẽ làm gì."

Đến ngày thứ ba, biên tập viên phát hiện điều kỳ lạ.
Ổ cứng chứa toàn bộ video hậu trường đều có một đoạn mở đầu giống nhau: tiếng rít như phim cũ, rồi hình ảnh lướt nhanh qua bảy bóng người đứng giữa hành lang khách sạn — mặt bị che bởi ánh đèn máy quay.
Không ai nhớ từng quay cảnh đó.

Heeseung gọi hỏi bên ekip:

"Ai cắt ghép mấy đoạn mở đầu này?"
Nhân viên hậu trường đáp:
"Không ai cả. Ổ cứng được niêm phong nguyên vẹn."

Họ lục lại danh sách nhân viên quay phim. Không có ai tên "Đạo diễn Bóng Đêm". Không có ai đăng ký thẻ ra vào với ngoại hình giống ông. Cảnh quay camera an ninh chỉ ghi lại các thành viên ENHYPEN đang nói chuyện một mình, nhưng trong khung hình, họ vẫn nhìn về phía ai đó — như thể đang đối thoại với người cầm máy.

Đêm cuối cùng tại Budapest, đoàn quyết định nghỉ sớm. Nhưng khoảng 2 giờ sáng, Sunghoon nghe tiếng máy quay chạy trong hành lang. Cậu mở cửa phòng, thấy ánh đèn đỏ đang nhấp nháy ở cuối hành lang, và bóng người đàn ông trong áo khoác đen đang quay về phía cậu.

"Ông làm gì ở đây?" — Sunghoon hỏi, giọng run.
Người đàn ông chỉ mỉm cười, không nói, rồi hạ máy quay xuống.
Trong chớp mắt, cả ông lẫn ánh sáng biến mất.

Sáng hôm sau, đoàn rời khách sạn. Họ giao ổ cứng cho hãng quản lý ở Seoul. Khi mở ra xem, toàn bộ cảnh quay hậu trường đã biến mất, chỉ còn lại một đoạn duy nhất dài 2 phút.
Góc máy tĩnh, quay lưng bảy chàng trai đang ngồi trong căn phòng tối, trước mặt là màn hình lớn đang chiếu chính hình ảnh họ...
Phía sau ống kính, giọng nam trầm cất lên:

"Cảnh kết thúc rồi. Cảm ơn vì đã diễn thật tốt cho tôi."

Màn hình tối dần.

Cuối đoạn video, xuất hiện dòng chữ mờ, viết bằng tiếng Hungary:

„A sötétség mindig forgat tovább."
(Bóng đêm vẫn đang quay.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com