Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1 : Tiếng khóc chào đời

Tôi chào đời trong một thế giới không trọn vẹn, nơi mà tiếng cười hiếm hoi và tình thương trở thành điều xa xỉ. Bố tôi lúc nắng lúc mưa , mẹ tôi thì tính cách khó , và từ những ngày đầu tiên, nỗi đau đã theo sát từng bước chân nhỏ bé của tôi. Không ai đón chào tôi bằng những ánh mắt trìu mến, không ai vỗ về khi tôi khóc, chỉ có những tiếng la mắng, những ánh mắt nghi ngại, và những bàn tay đôi khi nặng trĩu khiến tôi cảm nhận được sự trống rỗng ngay khi mở mắt chào đời.

Tuổi thơ của tôi bắt đầu bằng những giọt nước mắt. Những lần bị đánh, những lời mắng nhiếc, và những so sánh với người khác trở thành ký ức ám ảnh in hằn trong tâm trí. Tôi không biết mình đã chịu bao nhiêu lần tổn thương, nhưng tôi nhớ rõ từng cảm giác – lòng đau nhói, trái tim như bị bóp nghẹt, và sự sợ hãi luôn rình rập. Những nụ cười của tuổi thơ dần biến mất, để lại khoảng trống lớn trong tâm hồn, nơi mà chỉ có cô đơn và nỗi đau trú ngụ.

Những ngày đầu ấy, tôi học cách sống cùng sợ hãi. Mỗi tiếng la, mỗi cái nhìn, mỗi cú đánh đều trở thành bài học về sự tồn tại trong thế giới mà tình thương hiếm hoi. Tôi học cách nhẫn nhịn, học cách cúi đầu và chấp nhận nỗi đau như một phần tất yếu của cuộc sống. Nhưng sâu thẳm, một ánh sáng nhỏ le lói vẫn tồn tại – niềm khao khát được yêu thương, được che chở, dù tôi chưa bao giờ biết nó sẽ đến từ đâu.

Tôi lớn lên trong những khoảnh khắc lặng lẽ ấy ,nơi mà những giấc ngủ cũng là một thử thách. Mỗi đêm, khi màn đêm buông xuống, tôi nằm nghe tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ, nghe nhịp tim của chính mình và tự nhủ rằng phải sống, phải tồn tại, dù không ai quan tâm. Tôi tự dỗ dành bản thân, tự ôm lấy nỗi cô đơn và học cách chấp nhận rằng, trong thế giới này, chỉ có mình tôi mới có thể bảo vệ chính mình.

Tuổi thơ của tôi không có những người bạn thân thiết hay những ngày vui trọn vẹn. Tôi quan sát những đứa trẻ khác, những nụ cười hồn nhiên và những vòng tay ấm áp, và trong thầm lặng, tôi ao ước có được một phần nhỏ tình thương đó, biết bao. Nhưng thực tế, tôi chỉ có chính mình – một cô bé nhỏ bé giữa biển đen rộng lớn, phải học cách bơi, học cách tự đứng lên sau mỗi cú ngã, và học cách biến nỗi đau thành sức mạnh để sống tiếp.

Những ký ức đầu đời không chỉ là đau thương mà còn là những bài học về sự sống còn. Tôi học cách giữ bí mật nỗi đau của mình, học cách cười giả tạo để tồn tại, và học cách đứng vững khi mọi thứ xung quanh dường như sụp đổ. Tôi nhận ra rằng nỗi đau, dù khắc nghiệt, lại giúp tôi nhận thức được giá trị của sự kiên nhẫn, lòng dũng cảm và khả năng tự bảo vệ bản thân. Mỗi lần tôi vượt qua cú đánh, mỗi lần tôi chịu đựng lời mắng nhiếc, tôi lại trưởng thành hơn một chút, và con cá nhỏ trong biển đen này biết rằng chỉ có mình tôi mới có thể tìm đường cập bến bình yên.

Tuổi thơ ấy, dù trống trải và đau đớn, đã hình thành nền tảng cho tất cả những gì tôi sẽ trải qua sau này. Tôi học cách sống lặng lẽ, học cách giữ hy vọng trong trái tim, và học cách trân trọng những khoảnh khắc nhỏ bé mà hiếm khi ai để ý. Tiếng khóc chào đời không chỉ là sự khởi đầu, mà còn là lời nhắc nhở rằng, dù cuộc đời có tàn nhẫn, tôi vẫn phải bơi, vẫn phải tồn tại, và vẫn phải tìm kiếm ánh sáng giữa biển đen rộng lớn.

Và chính từ những tiếng khóc đầu đời ấy, tôi – con cá nhỏ giữa đại dương đen – bắt đầu hành trình dài đầy gian nan, học cách trưởng thành, học cách chữa lành, và học cách sống với niềm hy vọng le lói mà tôi sẽ giữ trong tim suốt những năm tháng tuổi thơ và cả tuổi trưởng thành phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #hally