tham lam
- cả ngày mới gặp mà sao mặt em lại xị xuống như thế?
anh cởi giày, đặt gọn gẽ lên kệ tủ rồi vào nhà và bắt đầu phàn nàn về khuôn mặt đang treo trên mặt em bé đang ngồi trên ghế.
- em nghĩ lại rồi, cuộc tình này kei nhận được nhiều sự yêu thương hơn em.
- gì cơ?
- kei chả bao giờ nói yêu em gì cả, cũng chẳng bao giờ chủ động làm gì chỉ có mỗi em là lúc nào cũng quấn lấy anh.
tsuki không phải người giỏi biểu đạt cảm xúc của mình nhất là về khoản tình yêu còn thi thoảng sẽ ngại ngùng nữa nhưng đúng là em luôn quẩn quanh bên cạnh anh, suốt ngày làm ba cái trò linh tinh để được anh quan tâm.
- vậy hả? anh xin lỗi.
- xin lỗi thì có ích gì chứ, số lần kei thể hiện ra đếm trên đầu ngón tay.
- em tham lam muốn nữa sao.
- người ta được còn em thì không hả? lời xin lỗi này em không chấp nhận đâu, em lên nhà đây.
anh đang chuẩn bị ôm em một cái thật chặt và định sẽ thủ thỉ vào tai rằng anh yêu em, yêu em hơn bất cứ thứ gì trên đời vậy mà em lại vội chạy đi mất.
bàn ăn được bày một cách đẹp đẽ, có những món anh thích và một tờ note.
" ٩(๑'^'๑)۶ em không thèm ăn với kei nữa!"
giận dỗi mà cũng đáng yêu.
thật ra cả hai đứa không có khoản nào đối lập nhau nên ít xảy ra tranh cãi, thậm chí là không có nhưng hay trêu nhau rồi dỗi vu vơ vậy thôi.
chắc lần này cũng thế thôi nhỉ?
[..]
em đóng cửa phòng rồi chạy lên giường trùm chăn kín đầu.
thật ra vì cái suy nghĩ hôm mẹ về làm em muốn mình tham lam một chút, muốn mình nhận được thật nhiều sự yêu thương của người kia hơn.
điều đó không có gì là sai đúng không?
vì chúng mình là người yêu cơ mà, đòi hỏi một chút cũng không sai đâu nhỉ..
một điều nữa, rằng em không buồn em chỉ muốn nói thế để kei quan tâm em thôi. không ngờ bản thân lại có chút giận khi nghĩ tới điều này, ai bảo trước giờ không thể hiện tình cảm với em, yêu nhau hơn ba tháng rồi mà còn ngại đến khi nào nữa chứ.
để lần này em dỗi thật cho xem.
[..]
- em, anh biết em chưa ngủ mà.
- ...
- nói gì đi.. anh không muốn ăn một mình đâu, đi ăn cơm thôi.
chỉ vài phút sau anh liền chạy theo em lên phòng, bây giờ công chúa nhỏ đang quấn chăn kín đầu rồi không thèm thò mặt ra nhìn anh đâu.
- em giận thật đấy hả.. em à..
- ...
- tha lỗi cho anh đi mà bỏ chăn ra nhìn anh cái nhé?
năm phút rồi mười phút trôi qua chẳng có lấy một tiếng động, đầu em đinh ninh là anh đã ra khỏi nên liền lật chăn ra. anh vẫn ngồi dưới sàn nhìn em, cái đôi mắt ấy vẫn nhìn em.
em toan đắp chăn lại thì bị anh chặn mất.
- anh xin lỗi thật đấy, tha thứ cho anh đi mà.
- em bảo em không chấp nhận lời xin lỗi rồi còn gì, anh xuống nhà ăn cơm đi em không ăn đâu.
- cơm nguội rồi không ăn nữa.
- thế anh nhịn đi cũng được.
em liền quay sang bên kia không đối diện với anh nữa, anh ta thật sự biết dùng ngoại hình của mình đó. ôi trời nhìn cái khuôn mặt đó thì ai muốn dỗi nữa cơ chứ!
đột nhiên má em được thơm một cái rõ kêu.
- anh yêu cái má phúng phính này.
chụt!
- anh yêu cái mũi đáng yêu này.
chụt!
- anh yêu cái tai này.
chụt!
- anh yêu cái cổ bé bé này.
chụt!
- ...và cả đôi môi xinh xắn này nữa, anh yêu em nhất, yêu tất cả mọi thứ thuộc về em.
cái tên này biết cách làm người khác xốn xang vì hắn rồi đấy.
em kéo cổ anh xuống, môi chạm môi một lần nữa. em không thể kiềm chế bản thân để thoát khỏi cái sự đê mê ấy, em muốn hôn anh thật nhiều.
tình yêu của em to lớn đến nhường nào kia mà tại sao cái tên này đến bây giờ mới chịu cho em thấy anh ta cũng yêu em nhiều như thế chứ, điên thật mà.
em luyến tiếc rời khỏi nụ hôn ấy, lần cuối tụi mình hôn sâu đến vậy là lúc em say không biết trời đất nhưng giờ thì khác, em đang hoàn toàn tỉnh táo nhưng sao cơ thể lại rạo rực thế này.
- em xuống nhà đây.
- vậy là tha thứ cho anh rồi đúng không?
- không có đâu.
[..]
- em không ngủ à.
- không ngủ với anh.
- nào.
anh kéo tay em lại giường, em ngã vào lòng tsuki. chết rồi thế thì sao mà muốn ra sofa ngủ nữa..
anh ôm em thật chặt đến nỗi em còn nghe được nhịp đập của trái tim anh, ấm áp quá em không muốn rời khỏi một chút nào.
- giờ thiếu em là không ngủ được đâu.. ở đây với anh đi, nhé?
em ngẩng đầu lên nhìn tsuki, trái tim em mềm nhũn, xoa đầu anh rồi cười thật tươi.
- em hết giận rồi.
- thật sao?
- sáng giờ em chỉ trêu kei xíu thôi nhưng mà hôm nay em vui lắm.
em ôm má tsuki rồi hôn chóc vài cái vào môi anh, không biết từ khi nào mà em trở lên dính người và thích tiếp xúc cơ thể nhiều đến thế nhưng tsuki lại không bao giờ từ chối những cái chạm của em.
em yêu cái cách tsuki thể hiện bằng hành động thay vì lời nói, thích cái cách mà tsuki ngại ngùng khi bày tỏ tình cảm với em.
[..]
em ngồi nghịch tóc tên đang nằm trên đùi em chơi điện thoại, nhìn đẹp trai mà nhỉ? bây giờ em chả muốn làm gì nữa chỉ muốn ngồi yên trên giường như bây giờ thôi, kể cả không có di động cạnh bên.
em chỉ muốn ngồi cùng anh như này thôi.
căn phòng không còn đèn điện mà chỉ có ánh trăng ngoài kia chiếu vào, thật bình yên làm sao khi người bên cạnh em là anh.
- tsuki.
- hửm?
- trăng hôm nay đẹp nhỉ?
________
chúc mng ngày phụ nữ vui vẻ 💞
iu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com