Chương 6
- Chifuyu, Chifuyu vừa nói chuyện với mình. Omg vui vãi kít.
Hắn cười thầm trong lòng, chẳng hay từ khi nào lại rơi phải lưới tình này. Cả một quãng đường dài để tới được nhà của Baji nhưng với hắn sao lần này thật ngắn.
Hắn chảy nhạy nhẹ tênh trên mặt đường nhám, cười đùa như đứa trẻ lên ba, chưa từng phút giây nào trong cuộc đời hắn cảm nhận được cảm xúc như vậy. Trái tim đập mạnh, cảm xúc loạn xạ hắn không rõ nó như thế nào, sự bối rối, vui sướng, ngượng ngùng tất cả đều có.
Một kẻ bị ruồng bỏ như hắn giờ đây lại dường như được cứu vớt bởi em. Em như tia nắng nhỏ vừa ló dạng sau tầng mây mờ, hắn chưa từng gặp tia nắng nào như em trong cuộc đời đen kịt của mình. Mãi đến khi hắn lần đầu gặp em.
Kể từ đó hắn đã gặp được người mang lại ánh sáng cho mình. Không phải là một ai nổi tiếng, không phải một người giỏi giang, tất cả đều không phải. Em đơn giản chỉ là cậu nhóc tuổi 13, dáng người em lúc ấy nom nhỏ bé vô cùng. Mái tóc vàng mượt của em theo chiều gió mà bay phất phơ theo nắng, vài sợi còn ánh lên sắc vàng rực, có cảm giác em đang tỏa sáng.
Em trông nhỏ bé thật đấy nhưng sự tin tưởng của em lại lớn hơn bất kỳ ai hắn từng gặp. Một khi em đã tin tưởng ai, điều đó sẽ không bao giờ thay đổi.
Hắn làm sao có thể quên được cái lần em bị Baji giáng từng cú thấu trời xuống mặt chứ. Chưa bao giờ hắn gặp được ai lại dễ lừa như vậy.
Là phó đội trưởng của nhất phiên đội, đáng lẽ ra em phải cảnh giác cao hơn nhất là với hắn. Một thằng oắt mang trong mình sự hận thù pha chút vào đó sự mù quáng đến mất cả lý trí, một người không mang lại cảm giác an toàn và cười cợt trước những thứ tàn bạo.
Vậy tại sao em theo hắn?
/ Cốp /
Tiếng va đập mạnh vào cây cột điện trước mặt làm hắn tỉnh cả người.
Sau vài giây lag nhẹ hắn mới ôm lấy đầu, miệng thầm chửi vài câu.
- Đ* m* đứa nào để cây cột điện đây vậy!? Đệt, đau vãi c**.
Não hắn có vấn đề rồi, đi đường thì không để tâm trong đầu hiện giờ chỉ hình ảnh của em thôi. Ơ, vì sao vậy nhỉ?
Sau vài bước chân thì cũng đã đến nhà của gã, hắn đứa tay bấm chuông cửa trước mắt.
Hồi chuông dài vang lên khiến em có chút gấp gáp, nên đã vội vớ lấy đại cái áo nào đó để mặc, em dường như đã quên mất cơn đau từ vết thương ở đầu, cứ thế chạy xuống nhà mở cửa cho hắn.
- Ah, vâng tới ngay đây.
Giọng nói trong nhà vọng ra, nó không to lắm nhưng cũng đủ để hắn nhận ra đó là em.
- Không vội, không vội.
Hắn đáp lại em một cách vui vẻ, chờ đợi một tí thì có sao chứ miễn gặp được em là hắn vui rồi.
Tiếng mở cửa cạch lên một cái, sau cánh cửa gỗ ấy là thân người mảnh khảnh của em.
Vẫn không khác gì thuở 13 bốc đồng cả, mặc dù đã 25 nhưng em vẫn còn trông nhỏ nhắn trong mắt hắn.
- Xin lỗi, anh đợi lâu không?
Em mở lời trước.
- À, không sao, tôi không vội mà cậu không cần chạy gấp như vậy .
Qua hơi thở gấp của em gã cũng đủ biết được em đã phải chạy gấp đến để mở cửa cho hắn.
Hắn cười nhẹ, nhìn em một cách trìu mến.
Cái nhìn ấy ấm áp thật, nhưng nó sẽ còn ấm áp gấp bội lần nếu gã là người nhìn em như vậy.
Chifuyu à, tại sao em vẫn còn nghĩ đến gã. Con người tàn bạo đã giam giữ em tại đây chứ?
- À thì, tôi có thể vào nhà một chút không...ờm tôi hơi khát nước.
Thấy không khí hơn ngượng ngạo, hắn vô ý bảo như vậy.
Thật ra hắn muốn nói chuyện với em nên câu giờ ấy mà, nhưng lại cảm thấy mình thật ngu khi lấy lý do củ chuối như vậy.
- Vậy... Anh vào nhà đi, tôi đi lấy nước cho.
Em cũng không thắc mắc gì nhiều, chỉ thấy hắn có chút hơi ngốc.
Là đang tạo ấn tượng với em à, dáng vẻ hắn ngại ngùng làm em muốn bật cười ngay lúc này quá.
" U là trời, cậu ấy có nghĩ mình kì quá không vậy, sao tự nhiên ngu ngơ đột xuất. "
Hắn lúc này như muốn kiếm cái lỗ chui xuống, như rất tiết đíu có cái lỗ nào ở đây cả.
Sau khi uống được ngụm nước ấm xuống bụng hắn mới cảm thấy bớt ngu hơn.
- Chifuyu này, cậu thật sự không còn giận tôi nữa chứ?
- Hả, giận gì cơ. Anh đã làm gì à?
Em ngây ngô nhìn hắn.
- Ơ...( ╹▽╹ )
Kazutora be like.
Hắn cũng ngây theo em luôn rồi.
Chợt hắn phát hiện thấy vết màu đỏ trên cổ em, hình như nó còn nhỏ xuống nhiều hơn nữa.
- Chifuyu, cậu bị sao-
Hắn vội đi đến chỗ em thì bỗng vấp cái bàn thế là cả người hắn ngã nhào về phía em.
Vết thương trên đầu vì va chạm mạnh mà nứt to ra, máu chảy càng nhiều hơn loang rộng ra sàn nhà.
Hắn hốt hoảng kêu người giúp việc trong nhà tới giúp.
Vì phần đầu lại bị va chạm mạnh nên em lại ngất đi, dù vết thương đã được xử lý ổn thỏa cả như hắn vẫn còn xót lắm.
Tâm trạng của hắn có chút bất ổn khi thấy em nằm bất động trên giường. Đồ của em đã bị vấy bẩn màu máu hắn muốn giúp em thay đồ, nhưng nghĩ một hồi lại thôi.
Dù đã bỏ ý định đó nhưng nghe mùi máu tanh nồng ở khắp phòng hắn lại càng muốn giúp em cởi bỏ bộ đồ đầy máu ấy.
Nghĩ là làm, hắn tiến lại gần em, vén từ từ phần áo lên tới ngực.
Mặt hắn bàng hoàng khi nhìn cảnh tượng này, hắn có chút không tin vào chính mắt mình.
- Chifuyu à... cậu bị sao vậy?
Trước mắt hắn là thân hình gầy gò được che phủ bởi lớp áo rộng. Khắp thân không chỗ nào lành lặn cả, những vết bầm tím vẫn còn phồng rộp lên, vết trầy mới chồng chất lên vết thương cũ. Nhiều đốm đỏ rời rạc xen lẫn vào là những miệng băng cá nhân dán lộn xộn như muốn che lấp nó.
Là ai lại khiến em ra nông nỗi vậy, là ai_
- Baji....có phải mày...
Hắn không muốn tin, thằng bạn thân của hắn sẽ không bao giờ làm ra loại chuyện này, nhất là với em, nhưng mà...
Ngoài gã ra thì còn ai được nữa, ra là lúc đó em sợ gã chứ không phải hắn. Rõ ràng ánh mắt sợ hãi của em là đang nhìn gã, là nhìn Baji.
Nhớ lại ánh mắt của em lúc gã, hắn thực sự mất niềm tin vào thằng bạn mình rồi, nó lại làm ra loại chuyện tày trời như vậy.
Không những thế còn là với em, rốt cuộc trong những ngày tháng hắn ngồi tù đã có chuyện gì xảy ra vậy chứ ?
" Kazutora, mày đang có cảm giác với một người con trai khác à? "
Hắn tự hỏi lòng mình câu này rất lâu rồi, giờ đây khi câu trả lời được giải đáp lại thêm một câu hỏi oán ăm khác xuất hiện.
- Chifuyu à, có chuyện gì đã xảy ra với em vậy, tỉnh dậy và nói cho anh biết nào...
Cả thế giới hắn bỗng dưng tối sầm trong phút chốc, chỉ mới đó thôi hắn đã rất vui khi gặp lại em nhưng biết em chịu nhiều thiệt thòi như thế này, làm sao lòng hắn có thể vui nổi chứ.
Ở bên phía của Baji, gã dửng dưng ôm con ả từ 2 năm trước. Con ả đã gửi cho gã những tấm hình của em vào ngày hôm đó.
Tại sao lại làm như vậy ư?
Tất nhiên là vì tiền rồi, ít nhiều gì gã hiện giờ cũng khá nổi trong giới nhà giàu. Có được gã khác nào một bước lên tiên đâu.
- Kei à~ Thằng nhóc đã vụng trộm sau lưng anh ấy, nó bây giờ ra sao rồi?
Ả giở giọng ngọt ngào, hỏi han gã.
- Tệ lắm.
Gã vừa dứt lời thì nốc một hơi hết ly rượu trong tay.
Ngửa cổ ngước nhìn lên trần nhà, gã cũng tự hỏi trong lòng.
" Điều này, thật sự đúng đắn chứ? Mình có nên suy xét lại gì không? "
Con ả tiến tới hôn lên môi gã. Baji vẫn để im, vì gã lầm tưởng đó là Chifuyu, mắt gã mờ đi, làn khói trắng dần đưa gã vào hư mê. Đã nhiều lần bị trúng thuốc của ả kia nhưng lại hề hay biết gì. Dần đà gã càng nghiện ngập trong cơn phê thuốc.
Để rồi khi tỉnh giấc sẽ tìm em để đánh đập.
____
So sorry vì ra chap chậm:-((
Bí ý quá rồi, có anh bụt cô tiên nào cho t chút ý để viết được ko=))
Thật lòng đấy, bởi mình ngu văn vcl.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com