Chương 1: Mảnh Ghép Tháng Mười
Không khí Băng Cốc tháng Mười dịu mát, thoang thoảng hương hoa sữa, khác hẳn cái nóng bức, oi ả của mùa hè. Gió nhẹ nhàng thổi qua những tán cây xanh mướt ven đường, mang theo chút hương vị của đất trời, của sự chuyển mình sang mùa mới. Nhưng trong căn hộ nhỏ bốn mươi mét vuông của View ở Thonglor, sự tĩnh lặng vẫn bao trùm. Căn phòng, nằm khuất trong con hẻm yên tĩnh, tách biệt hẳn với sự ồn ào náo nhiệt của phố thị. cửa gỗ nâu trầm, hoa văn tinh tế, mở ra không gian ấm cúng, riêng tư, mang đậm dấu ấn cá nhân của chủ nhân. Ánh sáng vàng nhạt len lỏi qua cửa sổ, tô điểm vẻ ấm áp cho căn phòng ngăn nắp, được sắp xếp một cách tỉ mỉ, khoa học.
Trên bàn làm việc gỗ sồi, máy tính, máy in, tài liệu và sách được xếp gọn gàng: kinh tế học cổ điển, những cuốn sách dày cộp với những con số, biểu đồ phức tạp; thơ trữ tình, những vần thơ da diết, đầy tâm trạng; tiểu thuyết, những câu chuyện tình yêu đầy bi thương, những cuộc đời đầy thăng trầm; và cả sách tranh thiếu nhi, những hình ảnh ngộ nghĩnh, đáng yêu... Tất cả phản ánh tâm hồn đa chiều, phức tạp của View. Những con số khô khan là điểm tựa trong thế giới cảm xúc hỗn độn; những vần thơ da diết là tiếng lòng thầm kín; tiểu thuyết là nơi cô tìm thấy sự đồng cảm, sự chia sẻ; còn sách tranh thiếu nhi là mảnh ghép tuổi thơ trong sáng, hồn nhiên.
View, 26 tuổi, nhà văn tự do, đang vật lộn với tiểu thuyết khoa học viễn tưởng. Deadline cận kề, áp lực đè nặng lên cô như một tảng đá khổng lồ. Những trang giấy trắng trải dài trước mặt, như một sa mạc mênh mông, không lối thoát. Tuần trời miệt mài viết lách, nhưng dòng chữ vẫn rời rạc, thiếu hồn. Sự thất vọng dâng trào, nhấn chìm cô trong biển tuyệt vọng. Cô thở dài, đưa tay xoa nhẹ lên thái dương, cảm nhận sự mệt mỏi lan tỏa khắp cơ thể. Cô cần nghỉ ngơi, cần tìm lại nguồn cảm hứng đã mất. Nhưng deadline đang cận kề, cô không thể dừng lại. Cô nhớ về tháng Mười năm ấy, tháng Mười của mối tình đầu với Yunyu.
Hình ảnh Yunyu hiện lên trong tâm trí View, một nữ doanh nhân thành đạt, hơn View 10 tuổi, mạnh mẽ, quyết đoán, luôn hướng đến thành công. Họ gặp nhau cuối tháng Mười, tại buổi thuyết trình chuyên đề Logistics ở Đại học Chulalongkorn.
Yunyu, cựu sinh viên xuất sắc, được mời về trường chia sẻ kinh nghiệm, truyền cảm hứng cho sinh viên trẻ. View, sinh viên năm hai, lúc đó còn ngây thơ, trong sáng, bị cuốn hút bởi sự tự tin, thông minh, và cả vẻ ngoài mạnh mẽ của Yunyu. Tình yêu nảy nở giữa hai người, một tình yêu chênh lệch tuổi tác, chênh lệch cả suy nghĩ và lối sống.
Yunyu thực tế, lý trí, luôn đặt lý trí lên trên cảm xúc; View nhạy cảm, mơ mộng, luôn bị cuốn vào những hoài niệm, những giấc mơ. Khoảng cách tưởng nhỏ bé, lại thành vực thẳm. View nhớ lại những buổi chiều bên sông Chao Phraya, những đêm trò chuyện dưới bầu trời đầy sao, những nụ hôn nồng nàn. Mùi hương nước hoa Yunyu, quyến rũ, mạnh mẽ, nhưng cũng lạnh lùng, xa cách. Những cuộc cãi vã, những bất đồng không thể hàn gắn. Yunyu cho rằng View yếu đuối, mơ mộng; View cảm thấy bị bỏ rơi, bị xem nhẹ. Sự khác biệt về quan điểm sống, về cách nhìn nhận tình yêu, đã dần tạo nên khoảng cách không thể san lấp.
Cuối cùng, tình yêu kết thúc không êm đẹp, để lại trong lòng View vết thương lòng sâu đậm, nỗi sợ hãi về tình yêu, về sự ràng buộc. Nỗi sợ ấy vẫn còn ám ảnh cô đến tận bây giờ. Cô sợ hãi sự phụ thuộc, sợ hãi việc mở lòng với người khác.
Những cuộc cãi vã giữa View và Yunyu thường bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt, những khác biệt trong quan điểm sống tưởng chừng như không đáng kể. Yunyu, với tính cách thực tế, lý trí, luôn đặt mục tiêu sự nghiệp lên hàng đầu. Cô ấy dành phần lớn thời gian cho công việc, những cuộc họp, những chuyến công tác xa. View, trái lại, sống tình cảm, lãng mạn. Cô ấy thích những buổi chiều dạo chơi bên sông Chao Phraya, ngắm hoàng hôn buông xuống, thích những đêm trò chuyện dưới bầu trời đầy sao, thích những khoảnh khắc bình yên bên nhau. Sự khác biệt này dần tạo nên khoảng cách giữa hai người.
Một lần, View chuẩn bị một bữa tối lãng mạn, với nến, hoa và những món ăn ngon, để tạo bất ngờ cho Yunyu. Cô gái trẻ tuổi hơn đã dành cả ngày để chuẩn bị, mong muốn có một buổi tối ấm áp, hạnh phúc bên người yêu. Nhưng Yunyu lại gọi điện thoại thông báo rằng cô ấy phải đi công tác đột xuất, không thể về nhà ăn tối. View cố gắng kìm nén sự thất vọng, nhưng giọng nói của Yunyu vẫn lạnh lùng, xa cách. "Chị xin lỗi, View. Công việc rất gấp, chị không thể làm gì khác được." View im lặng, nước mắt chực trào. Cô cảm thấy mình bị bỏ rơi, bị xem nhẹ.
Một lần khác, View muốn Yunyu cùng cô ấy đi xem triển lãm tranh. View rất thích hội họa, và cô ấy muốn chia sẻ niềm đam mê của mình với Yunyu. Nhưng Yunyu lại từ chối, cho rằng đó là việc lãng phí thời gian. "Chị không có thời gian cho những việc đó, View. Chị phải tập trung vào công việc." View cảm thấy tổn thương. Cô ấy không hiểu tại sao Yunyu lại không thể dành thời gian cho người yêu của mình.
Những cuộc cãi vã thường kết thúc bằng những giọt nước mắt của View. Yunyu, với tính cách mạnh mẽ, quyết đoán, hiếm khi thể hiện sự yếu đuối. Cô ấy thường im lặng, hoặc nói những lời làm View càng thêm tổn thương. "Chị không hiểu em đang làm gì sai, View. Chị chỉ đang cố gắng để đạt được mục tiêu của mình." Yunyu nói, giọng lạnh lùng. View cảm thấy mình bị cô lập, bị hiểu lầm.
Bên cạnh những cuộc cãi vã, vẫn có những khoảnh khắc hạnh phúc. Những buổi chiều dạo chơi bên sông Chao Phraya, những đêm trò chuyện dưới bầu trời đầy sao, những nụ hôn nồng nàn... Những khoảnh khắc ấy, như những tia nắng ấm áp, sưởi ấm trái tim lạnh lẽo của View. Cô nhớ mùi hương nước hoa của Yunyu, quyến rũ, mạnh mẽ, nhưng cũng lạnh lùng, xa cách. Những khoảnh khắc ấy, như những mảnh ghép nhỏ bé, tạo nên bức tranh tình yêu đầy màu sắc, nhưng cũng đầy những mâu thuẫn, những giằng xé.
Cuối cùng, tình yêu của họ kết thúc không êm đẹp. Không có những lời nói chia tay, không có những lời giải thích. Chỉ là sự im lặng, sự xa cách ngày càng lớn dần. View nhớ lại những giọt nước mắt của mình, những đêm không ngủ, những ngày tháng cô đơn. Cô ấy đã cố gắng níu kéo, nhưng tất cả đều vô ích. Tình yêu của họ kết thúc, để lại trong lòng View một vết thương sâu đậm, nỗi sợ hãi về tình yêu, về sự ràng buộc. Nỗi sợ ấy vẫn còn ám ảnh cô đến tận bây giờ.
Điện thoại reo lên, tiếng chuông trong trẻo cắt ngang dòng suy nghĩ miên man của View. Cô nhìn xuống màn hình, thấy tên Love hiện lên.
Love, người bạn thân thiết từ thời đại học. Giọng nói ấm áp, quen thuộc của Love vang lên, như một tia nắng xuyên qua màn đêm đen tối bao trùm tâm trí cô.
"View, dạo này sao rồi? Cậu cứ im lặng suốt mấy ngày nay," Love hỏi, giọng đầy lo lắng. "Mình thấy cậu khác lắm, có chuyện gì không ổn sao? Cậu ít khi im lặng đến thế này." Giọng Love pha chút trách móc, nhưng vẫn đầy sự quan tâm, trìu mến. View biết Love đang lo lắng cho cô.
View thở dài, cố gắng giữ giọng bình tĩnh. "Mình không sao, Love à. Chỉ là đang bận với bản thảo thôi. Đang trong giai đoạn khó khăn nhất." Cô cố gắng che giấu sự mệt mỏi, sự tuyệt vọng đang ngự trị trong lòng.
"Đừng nói dối mình, View. Mình biết cậu đang gặp khó khăn. Mình thấy cậu gầy đi nhiều rồi. Mắt cậu cũng thâm quầng nữa. Cậu cần nghỉ ngơi, đừng để bản thảo làm cậu kiệt sức." Love nói tiếp, giọng dịu dàng, nhưng vẫn đầy sự quyết đoán. Cô ấy hiểu View hơn ai hết, hiểu sự cầu toàn, sự nghiêm khắc của View đối với bản thân.
"Mình biết mà," View đáp, giọng nhỏ nhẹ. "Nhưng mình phải hoàn thành nó, mình đã hứa với biên tập viên rồi. Hơn nữa, mình đã dành quá nhiều thời gian cho nó rồi." Cô cảm thấy áp lực đè nặng lên vai, như một tảng đá khổng lồ.
"Nhưng sức khỏe của cậu quan trọng hơn, View. Cậu không thể cứ mãi làm việc như thế được. Nhớ lại hồi đại học, cậu lúc nào cũng tràn đầy năng lượng, luôn có những ý tưởng mới mẻ, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người. Giờ cậu khác quá rồi. Mắt cậu lúc nào cũng thâm quầng, người thì gầy đi trông thấy. Cậu cần phải chăm sóc bản thân mình hơn. Đừng để quá khứ cứ đeo bám cậu như thế." Love nói tiếp, giọng đầy sự quan tâm, pha chút trách móc.
"Quá khứ ư..." View thầm thì, giọng nghẹn ngào.
Cô nhớ lại những kỷ niệm đẹp với Yunyu, những buổi chiều dạo chơi bên sông Chao Phraya, những đêm trò chuyện dưới bầu trời đầy sao, những nụ hôn nồng nàn. Nhưng cô cũng nhớ lại những cuộc cãi vã, những bất đồng quan điểm, những giọt nước mắt chia ly. Những kỷ niệm ấy, như những mảnh ghép nhỏ bé, tạo nên bức tranh tình yêu đầy màu sắc, nhưng cũng đầy những mâu thuẫn, những giằng xé.
"Mình biết cậu vẫn còn đau khổ vì chuyện đó," Love nói, giọng nhẹ nhàng. "Nhưng cậu phải mạnh mẽ lên, View. Cậu còn cả một cuộc đời phía trước. Đừng để quá khứ cứ mãi ràng buộc cậu."
Love là người luôn ở bên cạnh View, chia sẻ những buồn vui, những khó khăn trong cuộc sống. Họ đã cùng nhau trải qua nhiều thăng trầm, từ những ngày tháng tươi đẹp của thời sinh viên cho đến những khó khăn, thử thách của cuộc sống hiện tại. Họ đã cùng nhau chia sẻ những niềm vui, những nỗi buồn, những ước mơ, những hoài bão. Mối quan hệ giữa họ không chỉ là tình bạn, mà còn là tình thân, là sự gắn bó sâu sắc.
"Mình biết... mình sẽ cố gắng," View đáp, giọng vẫn còn nghẹn ngào. Cô cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn khi được chia sẻ với Love. Sự quan tâm, sự động viên của Love như một liều thuốc an thần, giúp cô vượt qua những khó khăn, những thử thách trong cuộc sống. Cô biết rằng cô không cô đơn, cô vẫn còn có Love, người bạn thân thiết, luôn ở bên cạnh cô, chia sẻ những buồn vui, những khó khăn trong cuộc sống.
Đúng lúc View đang chìm đắm trong dòng hồi tưởng về quá khứ và lời động viên của Love thì một tin nhắn hiện lên trên màn hình điện thoại. Một số điện thoại vừa lạ vừa quen. Tim View đập mạnh, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô run rẩy mở tin nhắn.
Chỉ một câu ngắn gọn: "Tôi là Yunyu. Em có khoẻ không?"
Thế giới xung quanh View như ngừng lại. Không khí ngưng đọng, im lặng đến đáng sợ. Cô sững sờ, đôi mắt mở to, nhìn chằm chằm vào dòng chữ trên màn hình. Yunyu... Sau bao năm xa cách, sau bao nhiêu tháng ngày cô cố gắng quên đi, Yunyu lại xuất hiện. Cảm giác khó tả tràn ngập trong lòng cô: hồi hộp, lo lắng, mong chờ, và cả một chút sợ hãi.
Hồi hộp vì sau bao năm, người phụ nữ từng là mối tình đầu, người đã để lại trong lòng cô một vết thương sâu đậm, lại bất ngờ liên lạc. Lo lắng vì không biết Yunyu liên lạc với cô vì mục đích gì. Liệu có phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, hay là Yunyu có điều gì đó muốn nói với cô? Mong chờ vì một phần nào đó trong lòng cô vẫn còn lưu luyến hình bóng Yunyu, vẫn còn hy vọng về một kết thúc khác cho câu chuyện tình yêu dang dở năm xưa. Và sợ hãi, sợ hãi phải đối mặt với quá khứ, với những ký ức đau buồn, với những vết thương lòng chưa lành.
Tháng Mười năm ấy, tháng Mười của mối tình đầu, tháng Mười của những kỷ niệm đẹp, nhưng cũng là tháng Mười của những giọt nước mắt, của sự chia ly.
Liệu tháng Mười năm nay, tháng Mười của sự trở lại bất ngờ này, sẽ mang đến cho cô điều gì? Liệu đây có phải là cơ hội để cô chữa lành vết thương lòng, để đón nhận một tình yêu mới, một tình yêu trọn vẹn hơn, không còn những mâu thuẫn, những giằng xé như trước đây? Hay đây chỉ là một bóng ma từ quá khứ trở lại, để giày vò cô thêm một lần nữa, để khơi dậy những nỗi đau tưởng chừng như đã ngủ yên?
View đưa tay lên, xoa nhẹ lên ngực, cố gắng trấn tĩnh lại bản thân. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh suy nghĩ. Cô không biết nên làm gì, nên phản hồi như thế nào. Cô phân vân, do dự. Một phần nào đó trong lòng cô muốn trả lời Yunyu, muốn biết lý do tại sao Yunyu lại liên lạc với cô sau bao năm xa cách. Nhưng một phần khác lại muốn im lặng, muốn tránh xa Yunyu, tránh xa những ký ức đau buồn. Cô sợ hãi, sợ hãi phải đối mặt với quá khứ, với những vết thương lòng chưa lành. Cô sợ hãi sự phụ thuộc, sợ hãi việc mở lòng với người khác. Cô sợ hãi rằng nếu cô trả lời Yunyu, cô sẽ lại bị tổn thương, lại bị bỏ rơi.
View nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm nhìn dòng người tấp nập trên đường phố Băng Cốc. Thành phố vẫn nhộn nhịp, vẫn tràn đầy sức sống. Nhưng trong lòng cô, lại là một biển cả hỗn độn, đầy những giằng xé, những mâu thuẫn. Cô không biết nên làm gì, nên quyết định như thế nào. Chỉ biết rằng, tin nhắn của Yunyu đã khơi dậy trong lòng cô một cơn sóng dữ, một cơn sóng dữ đầy những hồi ức, những ký ức đẹp đẽ, nhưng cũng đầy những đau thương, những mất mát. Cô phải làm sao đây? Cô phải đối mặt với quá khứ, với chính mình, để tìm ra câu trả lời cho chính mình.
Chiếc điện thoại thông minh trên bàn rung lên, báo hiệu một email mới. View, đang thả hồn vào những dòng chữ cuối cùng của bản thảo, cau mày khó chịu. Cô không thích bị gián đoạn khi đang tập trung. Nhưng khi nhìn thấy tên người gửi - "ZT Publishing", nhà xuất bản cô đang hợp tác - View lập tức ngồi thẳng dậy, tò mò mở email ra.
Đó là một lời nhắc nhở về cuộc họp sắp tới với Mim, nhân viên phụ trách mảng truyền thông cho dự án sách của cô. View, một nhà văn tự do, đang thực hiện dự án hợp tác với ZT Publishing, một nhà xuất bản lớn, có tiếng trong giới. Dự án này, một tiểu thuyết khoa học viễn tưởng mang tên "Hạt Giống Sao Băng", là tâm huyết của View, là đứa con tinh thần mà cô đã ấp ủ suốt hai năm qua. Thành công của dự án này không chỉ quyết định sự nghiệp của View, mà còn ảnh hưởng đến uy tín của ZT Publishing.
Mim, chỉ mới 22 tuổi, nhưng lại là một nhân viên đầy triển vọng của công ty truyền thông Chandra - đối tác chiến lược quan trọng của ZT Publishing, đồng thời cả hai công ty đều là những công ty con của Tập đoàn ZT. Cô gái trẻ này, với vẻ ngoài năng động, mái tóc nhuộm màu ánh đồng thời thượng và đôi mắt sáng lấp lánh, đã gây ấn tượng mạnh với View ngay từ lần gặp đầu tiên. Hai năm làm việc tại Chandra, xuất phát từ vị trí thực tập sinh năm cuối đại học, Mim đã nhanh chóng thăng tiến, chứng tỏ năng lực và sự cống hiến không ngừng. Sự tự tin toát ra từ Mim khiến View tin tưởng rằng cô gái này sẽ là một cộng sự tuyệt vời, người có thể giúp "Hạt Giống Sao Băng" tiếp cận được nhiều độc giả hơn.
Tuy nhiên, cuộc họp này không chỉ có Mim. Email cũng nhắc đến Milk, cấp trên trực tiếp của Mim, người đứng đầu bộ phận truyền thông của Chandra.
Milk, 30 tuổi, là một huyền thoại trong ngành truyền thông, một "ngôi sao đang lên" với những chiến dịch quảng bá thành công vang dội. View đã từng đọc nhiều bài phỏng vấn về Milk, về những ý tưởng sáng tạo táo bạo, về phong cách làm việc quyết liệt nhưng cũng rất hiệu quả của cô. Hình ảnh Milk, với vẻ ngoài sắc sảo, ánh mắt sắc bén và phong thái tự tin, luôn hiện lên trong tâm trí View mỗi khi cô nghĩ về cuộc họp sắp tới. Sự ngưỡng mộ xen lẫn lo lắng khiến View cảm thấy khó chịu.
Liệu ý tưởng của cô, một ý tưởng táo bạo, đầy tham vọng, có được Milk chấp nhận? Liệu Milk, với kinh nghiệm dày dặn và cái nhìn sắc bén, có nhìn thấy tiềm năng của "Hạt Giống Sao Băng"?
Chandra không chỉ là một công ty truyền thông đơn thuần. Với đội ngũ nhân sự trẻ trung, năng động và sáng tạo, Chandra đã tạo nên một làn gió mới trong ngành, luôn tiên phong trong việc áp dụng những công nghệ hiện đại vào các chiến dịch quảng bá. Họ có những phương pháp tiếp cận độc đáo, những ý tưởng marketing đột phá, và quan trọng hơn, họ hiểu rõ thị trường, hiểu rõ tâm lý người đọc. Sự hợp tác giữa ZT Publishing và Chandra là một minh chứng cho sự thành công của mô hình này.
View đã dành nhiều tháng trời để xây dựng ý tưởng truyền thông cho "Hạt Giống Sao Băng". Cô muốn tạo ra một chiến dịch quảng bá khác biệt, một chiến dịch không chỉ đơn thuần là quảng cáo, mà còn là một trải nghiệm, một câu chuyện hấp dẫn, thu hút sự chú ý của độc giả. Cô đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, từ việc thiết kế bìa sách, đến việc xây dựng nội dung truyền thông trên các nền tảng mạng xã hội. Cô tin tưởng vào ý tưởng của mình, nhưng vẫn không khỏi lo lắng.
Những mảnh ghép ký ức về mối tình dang dở với Yunyu, những đêm thức trắng để hoàn thành bản thảo, những dòng thơ da diết trong những cuốn sách cô yêu thích, và cả tin nhắn bí ẩn từ Yunyu - tất cả đều như những mảnh ghép nhỏ bé, tạo nên một bức tranh phức tạp về cuộc đời và tâm hồn của View.
Cuộc họp sắp tới với Mim, với những thách thức và hy vọng, sẽ là một bước ngoặt quan trọng, quyết định đến thành công hay thất bại của dự án "Hạt Giống Sao Băng", và cả tương lai của View. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng xua tan những lo lắng, chuẩn bị tinh thần cho cuộc đối đầu với những thử thách phía trước. Đây không chỉ là một cuộc họp, mà còn là một trận chiến, một trận chiến mà View phải chiến đấu để bảo vệ đứa con tinh thần của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com