Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Đoản văn: Em sẽ không phớt lờ anh nữa.

Tác giả: 老潘der.

Edit: Mea.

Cảnh báo: OOC, Nghị Bằng.

***

Lý Hoành Nghị bị thương.

Trong lúc quay phim, cáp treo an toàn hơi chật, khiến đùi cậu đau nhức nên cậu đã nới lỏng ra nó một chút.

Kết quả là do kỹ thuật không chuyên nghiệp, chiếc khóa bất ngờ tuột ra giữa không trung làm Lý Hoành Nghị rơi tự do từ độ cao 6 mét xuống.

May mắn thay, bên dưới có một tấm đệm dày đã cứu sống cậu, nhưng cú va chạm rất lớn và cơn đau ở chân phải làm cho cậu toát ra mồ hôi lạnh dày đặc, trước khi bất tỉnh, cậu nắm lấy tay của Nhật Thường trịnh trọng dặn dò: " Đừng báo cho Ngao Thụy Bằng biết chuyện này. "

Vì vậy, sau khi tỉnh lại, Lý Hoành Nghị vắt óc suy nghĩ cả buổi cũng không hiểu tại sao Ngao Thụy Bằng lại đang ngồi bên giường bệnh của mình, mặt không biểu tình gọt táo.

Đột nhiên, bàn tay nọ dùng một lực mạnh mẽ, cứ thế đâm xuyên qua quả táo, khiến Lý Hoành Nghị hơi run lên vì sợ hãi.

Ngao Thụy Bằng làm như không có chuyện gì xảy ra, anh lấy một quả táo khác từ đĩa hoa quả rồi tiếp tục lặng lẽ gọt vỏ, tuy nhiên, nhìn vẻ hung hãn như muốn băm vằm quả táo, Lý Hoành Nghị cảm thấy anh có thể sẽ giơ dao lên lột da cậu trong một giây kế tiếp, mũi dao dưới ánh mặt trời chiếu xuống lạnh lẽo, Lý Hoành Nghị lại rùng mình.

Cửa sổ trong phòng bệnh lâu ngày mở để thông gió, lẽ ra không khí trong lành sảng khoái, nhưng Lý Hoành Nghị lại cảm thấy ngột ngạt khó thở vô cùng.

Cũng không phải ngày thường Ngao Thụy Bằng không bao giờ tức giận, mỗi lần tức giận anh đều sẽ nhìn cậu bằng đôi mắt đỏ hoe ủy khuất, lúc này lòng Lý Hoành Nghị sẽ hóa thành một vũng nước, nửa dỗ nửa lừa người nọ lên giường, chờ đến ngày hôm sau khi tỉnh lại, người bên cạnh đã hoàn toàn quên mất giận dỗi.

Lần này... Lý Hoành Nghị lén lút liếc nhìn Ngao Thụy Bằng, nhưng lại bị ánh mắt của anh làm cho sợ hãi nên nhanh chóng quay mặt đi.

Cậu cảm thấy nếu lần này lặp lại chiêu trò cũ, Ngao Thụy Bằng nhất định sẽ thiến cậu luôn.

" Ừm... sao anh lại tới đây? " Lý Hoành Nghị hắng giọng, muốn tìm cái gì đó để nói.

Ngao Thụy Bằng lạnh lùng liếc nhìn cậu, đặt quả táo không thể nhận ra hình dạng trong tay xuống, đầu ngón tay lướt qua lưỡi dao, lau sạch nước trái cây: " Ý em là, tôi không nên đến? "

" Không, không, không, không, không..." Lý Hoành Nghị ý thức được mình đã nói sai, lắc đầu như trống bỏi, sau đó lặng lẽ lết đến bên trong mép giường, ai ngờ vừa mới di chuyển liền cảm thấy chân đau đến không chịu nổi, không khỏi rít lên một tiếng " Aaa... "

Lý Hoành Nghị mới rên rỉ được nửa đường thì bị tiếng dao gọt hoa quả va vào đĩa trái cây làm giật mình lập tức im bặt.

" Lý Hoành Nghị, ý của em là gì? " Ngao Thụy Băng tức giận đến toàn thân run rẩy, nửa đêm nhận được điện thoại từ bệnh viện, biết được Lý Hoành Nghị từ trên cao rơi xuống, anh sợ hãi đến mức thậm chí còn không có thời gian chuẩn bị hành lý, chỉ kịp khoác áo rồi chạy vội ra ngoài, lúc ngồi trên máy bay, anh gần như sụp đổ không ngừng cầu nguyện Lý Hoành Nghị phải bình an vô sự.

Lần đầu tiên anh oán trách loại phương tiện giao thông được nhân loại công nhận là nhanh nhất thế giới, cảm thấy vẫn còn quá chậm.

Tim anh gần như ngừng đập khi nhìn thấy người nằm bất động trên giường bệnh, Lý Hoành Nghị sôi nổi hoạt bát ngày thường dường như đã trở thành dĩ vãng.

Cũng may cậu chỉ bị chấn động nhẹ và gãy chân phải, Ngao Thụy Bằng giả vờ bình tĩnh sau khi cả đêm không ngủ được, chăm sóc chu đáo cho người trước mặt.

Đổi lại, Nhật Thường lén lút tiết lộ: " Tôi không được phép nói cho anh biết..."

Bây giờ anh cười cười nói với Lý Hoành Nghị:  " Em có ý gì vậy? "

Ngao Thụy Bằng nổi tiếng là người tính tình tốt và khả năng tự chữa lành tuyệt vời, mỗi khi có mâu thuẫn với ai đó, anh ấy đều có thể tìm lý do để an ủi và tha thứ cho người đó.

Chỉ là lần này anh không muốn bỏ qua cho Lý Hoành Nghị.

' Mặc kệ em ấy suốt đời ', anh tức giận nghĩ.

***

Lý Hoành Nghị cảm thấy tương lai của mình thật tối tăm.

Ngao Thụy Bằng của cậu đã phớt lờ cậu suốt ba ngày, dù cậu có tìm cách bắt chuyện thế nào, Ngao Thụy Bằng cũng không nói, ngoại trừ lạnh lùng " Há miệng " và " Em no chưa? " khi cho ăn, anh dành thời gian còn lại, gọt táo, sau khi gọt vỏ, sẽ dùng khuôn mặt vô cảm nhét vào trong miệng Lý Hoành Nghị, Lý Hoành Nghị đau khổ nhưng không dám phản kháng, sợ chọc anh càng tức giận, sẽ khiến cậu đối với táo có loại ám ảnh cả đời.

" Bây giờ tôi có thể tham gia thử thách kỷ lục Guinness thế giới, ăn hơn 20 quả táo trong ba ngày. "

Ngao Thụy Bằng đi ra ngoài để thanh toán tiền viện phí, Li Hoành Nghị cuối cùng cũng nhân cơ hội thì thầm với Lưu Học Nghĩa trong điện thoại: " Tôi nghĩ những quả táo chứa axit oxalic có thể thay thế axit trong dạ dày của tôi. "

Lưu Học Nghĩa hình như đang tham dự một bữa tiệc mừng, âm thanh ồn ào xung quanh cũng không ngăn được tiếng cười hả hê của anh.

Cười, cười, Lý Hoành Nghị bất đắc dĩ nói: " Chỉ cần cậu có biện pháp, cậu có thể cười nhạo tôi cả đời. "

Nghe vậy, Lưu Học Nghĩa rốt cuộc cũng ngừng cười: " Nhìn thấy cậu như thế này, cậu ấy thực sự rất khó chịu. "

" Không đúng! " Lý Hoành Nghị có chút kích động, tông giọng nâng lên mấy decibel, ý thức được mình còn đang ở bệnh viện, cậu lại hạ giọng: " Cậu không biết, sắc mặt của anh ấy vô cùng tối tăm, tôi nhìn thấy rất rõ, thậm chí ban đêm anh ấy cũng không thèm ôm tôi ngủ nữa. "

Lưu Học Nghĩa thở dài, nghiêm túc đưa ra lời khuyên vô dụng cho Lý Hoành Nghị: " Nếu cậu nói thêm vài câu nữa, cậu ấy có thể sẽ rung động, nếu cậu ấy không rung động, vậy tôi cũng hết cách. "

Lý Hoành Nghị cúp điện thoại, cảm thấy mình điên rồi mới đi nhờ một người ế kinh niên như Lưu Học Nghĩa làm cố vấn cho mình.

Tìm kiếm sự giúp đỡ từ người khác không bằng tự mình tìm cách, vì vậy Lý Hoành Nghị kiên quyết mở Baidu ra, gõ dòng chữ tìm kiếm " Nên làm gì nếu bạn trai tức giận? "

<< Chia tay bạn trai khi anh ấy đang tức giận: 3 bãi mìn bạn nên tránh để hồi phục. >>

<< 20 cách để giành lại sự chú ý của bạn trai. Những hành vi này của anh ấy cho thấy anh ấy vẫn còn yêu bạn. >>

<< Đừng vội an ủi bạn trai khi anh ấy tức giận mà hãy tránh xa anh ấy một cách thích hợp. >>

Mấy thứ kỳ quái này là sao? Lý Hoành Nghị có chút bực bội, tăng tốc lướt xuống, sau đó hai mắt sáng lên.

<< Bạn trai tức giận thì phải làm sao? Chỉ cần làm thế này là có thể dễ dàng khiến anh ấy quay lại. >>

Cái này đáng tin cậy, khi bạn nhấp vào trang này, một câu sẽ hiện ra trước mặt bạn.

<< Cho dù có vấn đề gì nảy sinh trong mối quan hệ của bạn, đừng bao giờ rơi vào chiến tranh lạnh. >>

Nhìn thấy câu này Lý Hoành Nghị liều mạng gật đầu đồng ý, câu nói này quả thực như đang nói thẳng vào lòng cậu, áp lực tràn đầy chờ mong, chậm rãi trượt xuống.

1. Sử dụng sự quyến rũ thay vì giận dỗi phàn nàn.

Cậu không dám, cậu không xứng đáng phàn nàn.

2. Gửi lời khen để bày tỏ sự không hài lòng.

Lý Hoành Nghị tưởng tượng một chút, cậu nghĩ rằng mình có thể bị Ngao Thụy Bằng đánh gãy răng rồi mới nói xong.

Tiếp tục trượt xuống, mắt cậu bỏ qua hàng nghìn câu dài dòng, cuối cùng dừng lại ở kết luận: Trước hết, bạn phải hiểu tại sao bạn lại làm anh ấy tức giận.

Cậu đương nhiên biết tại sao Ngao Thụy Bằng lại tức giận, Lý Hoành Nghị cười khổ rồi tắt điện thoại.

Khi Ngao Thụy Bằng quay lại, anh nhìn thấy cảnh tượng này: Rèm cửa bị kéo chặt, và một người dở sống dở chết nằm trên giường thở dài.

Anh đau đầu không biết người này đang làm cái quái gì, nhưng vẫn tức giận nhịn xuống không hỏi, chỉ có thể im lặng đóng cửa lại, không để ý đến Lý Hoành Nghị.

Nhận ra Ngao Thụy Bằng đã trở lại, Lý Hoành Nghị cẩn thận bắt chuyện với anh như ngày thường, " Anh thực sự định không nói chuyện với em đến hết đời hả? "

Ngao Thụy Bằng liếc nhìn cậu rồi lại bắt đầu gọt vỏ táo.

Lý Hoành Nghị lúc này nhìn thấy táo liền cảm thấy buồn nôn, vội vàng nói: " Em không phải cố ý không nói cho anh biết! "

" Ừm, em chính là có ý đó."

Ngao Thụy Bằng cuối cùng cũng chịu trả lời cậu, tuy là mỉa mai nhưng Lý Hoành Nghị vẫn cảm động muốn khóc, vì vậy cậu quan sát biểu cảm của người bên cạnh rồi thận trọng nói tiếp: " Em đang nghĩ nửa đêm nửa hôm sợ ảnh hưởng đến anh đang nghỉ ngơi thì phải làm sao? Vốn dĩ em định đợi đến sáng ngày mai... "

" Ảnh hưởng đến tôi? Em cho rằng mình chưa ảnh hưởng đến tôi sao? " Lời nói của Lý Hoành Nghị giống như mở một cửa xả lũ cho anh, sự tức giận, sợ hãi và đau khổ tích tụ trong những ngày qua.. Tất cả đều ập đến, Ngao Thụy Bằng nghĩ nghĩ, lau đi nước mắt trên trên má, lại phát hiện không thể lau sạch, đành buông tay, để nước mắt thấm ướt cổ áo: " Lý Hoành Nghị, tôi chỉ hy vọng em có thể ảnh hưởng đến tôi nhiều hơn."

Lý Hoành Nghị không đành lòng nhìn anh khóc nên vô thức đưa tay ra, nhưng Ngao Thụy Bằng quay đầu đi để né tránh.

Bàn tay trên không khựng lại vài giây, chuyển sang xoa đầu anh.

Kể từ khi họ quen nhau, Lý Hoành Nghị mỗi ngày đều nghĩ về cách làm cho anh vui vẻ thoải mái hơn, nghĩ làm thế nào để gánh vác mọi gánh nặng, để thế giới đầy rẫy hiện thực và áp lực này không thể làm phiền anh nữa.

Nhưng cậu quên mất liệu Ngao Thụy Bằng có muốn như vậy hay không.

Điều Ngao Thụy Bằng mong muốn không phải là tị nạn ở chỗ cậu, mà là cùng cậu chia sẻ áp lực cuộc sống.

Sự quan tâm, chân thành, tình yêu của anh, và cả khi anh kiên quyết chạy về phía cậu không phải vì bất cứ thứ gì khác, mà chỉ là do sự tự nguyện của Ngao Thụy Bằng.

" Thật xin lỗi." Mái tóc dưới tay cậu mềm mại, Lý Hoành Nghị không nhịn được xoa thêm mấy lần: " Em sẽ không làm vậy nữa. "

Chỉ bằng hai câu nói, sương mù bao phủ trái tim Ngao Thụy Bằng mấy ngày qua đã bị quét sạch.

Ngao Thụy Bằng, mày thật sự không có tiền đồ, thật dễ dụ.

Anh không khỏi thầm chửi rủa mình, vẫn đem cơ thể vùi vào trong ngực Lý Hoành Nghị, không quên tránh khỏi cái chân bị gãy của cậu.

"Lý Hoành Nghị, đồ xấu xa."

Ngao Thụy Bằng vùi đầu lau nước mắt nước mũi lên người Lý Hoành Nghị.

Lý Hoành Nghị không để ý đến, chỉ cười đáp lại: " Ừ, em là đồ xấu xa. "

" Đồ xấu xa, đừng bao giờ trở thành người xấu xa như vậy nữa. "

- " Em thề đi. "

- " Em thề. "

- " Không tin. "

" Này? " Lý Hoành Nghị buồn cười nhéo nhéo khuôn mặt của Ngao Thụy Bằng khiêu khích, nhưng nhìn đôi mắt anh ướt át và tràn đầy ủy khuất, cậu lập tức mềm lòng không còn muốn đối đầu với anh nữa, chỉ có thể cười bất lực hỏi: " Vậy làm sao để anh tin được? "

Ngao Thụy Bằng vốn là người giỏi cậy sủng sinh kiêu, bây giờ càng tự hào hơn về sở trường của mình: " Tùy biểu hiện của em, sẽ có thời gian quan sát ba ngày. "

***

Thêm: Thầy Lý cần bị đánh hàng ngày.

Lý Hoành Nghị ngẩng đầu nhìn thấy Ngao Thụy Bằng đang bận rộn ở một bên, đầu như tỏa ra ánh hào quang, liền nói: " Bằng, anh nên gội đầu đi, dầu trên tóc anh đang phản chiếu ánh sáng kìa. "

" Cút. "

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com