Part 2 End
Cảm ơn tất cả mọi người , dù fic ko được nhiều người đọc hoặc có lẽ là chán nhưng mình sẽ cố gắng lần sau ! Cảm tạ * cúi đầu *
Trời mưa như trút nước , Sica nhắn tin bảo Yul : "Lát em đi sinh nhật chị kế toán trưởng, Yul không phải đón em đâu, đón con rồi ăn luôn đi nhé ! " .
Đọc tin nhắn, nhét điện thoại vào túi quần rồi xuống thẳng nhà xe , định gửi xe qua đêm rồi đi taxi về cho đỡ ngại .
Đột nhiên , một bàn tay nhỏ nhắn đặt lên vai Yul , nhẹ nhàng :
- Yuri định về à?
Yul giật mình quay lại, là Tiffany - trưởng phòng kinh doanh , người sắp kết hôn với giám đốc Tae Yeon vào cuối tháng 12 này .
Yul cười :
- À vâng ạ . Sica đi ăn với bạn nên không phải đón, tôi đang định đi taxi về , trời mưa to quá !
Fany nói :
- À...Vậy Yuri cho tôi về nhờ được không? Hôm nay Tae Tae không đi làm nên không ai đưa tôi về cả
- Vậy thì ... để tôi lấy xe chở cô về luôn nhé ! Đi 2 người chắc sẽ vui hơn . - Yul lễ phép .
- Cảm ơn Yuri !
- Có gì đâu ạ ! - Yul gãi đầu cười cười . Fany tủm tỉm :
- Đừng xưng hô như thế nghe khách sáo lắm .
Nhà của Fany gần nhà Giám Đốc Tae Yeon , không cùng đường với nhà cô . Kể cũng hơi bất tiện , nhưng Yul vẫn tỏ ra niềm nở ... Mưa to quá , ngồi trong xe ô tô , Fany không biết làm gì nên cứ quay qua Yul và kể chuyện cười , cả hai cứ cười nói vui vẻ với nhau cho đến lúc về ...
Sica cùng mấy chị đồng nghiệp đang ngồi taxi đến nhà hàng , chuyện trò rôm rả . Chợt Sunny lên tiếng :
- Giờ biển đẹp nhiều nhan nhản nhỉ ? Con Hyundai Veloster màu cam biển tứ quý chín kìa . Mình cũng đang nhờ ông cậu làm bên giao thông tìm cho một "em" biển tứ quý một . Sica điếng người :
- Ơ...xe biển đó là của nhà mình mà... . Các chị nhao nhao :
- Thế Yul đen đen nhà em đang ngồi cạnh ai kìa??? .
Sica như bị hất nguyên gáo nước lạnh vào mặt , lắp bắp :
- Em...mình...không biết...
- Lại còn ngồi mà không biết? Đuổi theo xem đó là ai đi !
Sica vội vã xuống xe , bắt một chiếc taxi khác trên đường nhanh chóng đuổi theo…
Đến cổng nhà , Fany bảo Yul :
- Yuri vào nhà chơi đã , đợt tạnh mưa rồi hẵng về .
- Dạ thôi, tôi...
Fany ngắt lời:
- Thôi cái gì , mấy khi đến nhà tôi .
Yul đành miễn cưỡng đánh xe vào sân. Fany bảo Yul ngồi phòng khách đợi , lát sau cô đem ra một cái khăn bông và một cái áo rồi nói :
- Yuri lau khô tóc rồi thay áo đi kẻo lạnh.
- Không cần đâu , tôi...
Fany gắt nhẹ :
- Yuri vì tôi mà ốm , Tae Tae mà biết được chắc nổi điên với tôi vì làm ốm mất nhân viên xuất sắc của cô ấy mất .
Yul nghe theo răm rắp . Fany ngồi xuống tìm hộp trà Gừng ...
Bỗng ...
cánh cửa bật mở . Sica bước vào , ướt nhèm , trên mắt còn nguyên sự kinh ngạc . Yul như chết lặng , cứng miệng , linh cảm sẽ có chuyện không hay
sắp xảy ra... . Fany còn muôn phần hoang mang hơn :
- Cô là ai?
Sica không trả lời , xé màn mưa , lao về phía cái taxi đang đợi ngoài cổng . Ngồi trong xe , khóc to hơn cả mưa, khóc nấc lên từng hồi . Bác
tài xế ái ngại :
- Đi đâu vậy cô ơi?
Yul đội cả trời mưa , phóng như bay về nhà , mặc kệ những tia chớp rạch ngang bầu trời và tiếng sấm đùng đùng giận dữ . Cố gắng nhanh hết sức có thể , cố gắng nhích lên từng tí trong dòng người giờ tan tầm. Yul biết Sica đã hiểu lầm , nhưng không biết phải giải thích sao cho Sica tin .
Khổ sở lắm mới lết về đến nhà , Yul để nguyên bộ dạng ướt sũng bước vào phòng khách . Sica lạnh lùng đến rợn người , đẩy tờ giấy A4 về phía Yul :
- Đơn đấy, ký đi.
- Đơn gì? - Yul ngơ ngác.
- Ly hôn.
- Em điên à? - Yul quát lên.
- Không điên. - Sica vẫn giữ thái độ đó. - Em phải nghe Yul giải thích đã chứ ! - Yul quỳ xuống , nắm chặt tay
- Yul biến đi cho khuất mắt tôi !
Suýt thì Yul buột miệng nói : " Nhà này đứng tên Yul đấy nhé ! ". Nhưng chợt nhận ra , bây giờ không phải lúc có thể đùa... . Yul yếu ớt thanh minh :
- Yul thề . Chuyện không phải như vậy mà...
Sica im lặng , bước vào phòng , đóng sầm cửa lại .
Những ngày sau đó , tổ ấm của Yulsic lạnh như nhà ma . Sica không nói một lời nào , lặng lẽ đi , lặng lẽ về như một cái bóng . Sica ăn riêng , Yul ăn riêng . Đêm đến , Yul vừa bước vào thì Sica ôm gối ra phòng khách ngủ .
2h sáng , Yul dò dẫm sang phòng khách , đắp chăn cho Sica rồi ra ban công khóc một mình , cảm thấy bất lực trong cuộc hôn nhân gần như sắp tan vỡ này . Sica giả vờ ngủ nhưng nước mắt ứa ra , ướt đẫm gối .
Ngày hôm sau , vẫn thế . Nhưng đến sáng tỉnh dậy , thì Sica đã thấy mình nằm trên giường , bên cạnh Yoong , Yul co ro trên ghế sopha và TV thì mỡ volume cỡ bé nhất , chắc là lại từ đêm qua chưa thèm tắt...
Kể từ đêm hôm sau , Yul tự giác "dọn" sang phòng khách , Yul thức khuya hơn và khóc nhiều hơn . Nửa đêm, nghe tiếng Yoong khóc và đèn phòng ngủ vẫn sáng , Yul cắn chặt môi nhưng không biết làm gì ... Chắc giờ này Sica đang vất vả vì phải vừa cho Yoong uống sữa, vừa tự thay đồ cho Yoong . Thương Sica lắm chứ ! . Đến khi đèn phòng tắt và Yoong đã ngừng khóc hẳn , Yul mới dám cầm điện thoại nhắn tin vào máy Sica : " Yul rất nhớ em ! Rất nhiều ... " . Sica đọc tin nhắn , tim như thắt lại , rồi lạnh lùng tắt máy .
... Hai con người, một ngôi nhà, hai trái tim, một bức tường ngăn cách...
Hôm nay , Sica đưa Yoong sang ngoại chơi . Bà Jung nhìn cô lo lắng :
- Sao dạo này mặt con hốc hác thế ?
Sica không trả lời , cúi gằm mặt xuống . Nghiêm nghị hỏi :
- Có chuyện gì rồi phải không?
Sica bật khóc , ôm lấy mẹ , nức nở kể hết mọi chuyện . Bà dịu dàng :
- Con đã nghe Yul giải thích chưa?
- Con...chưa...ạ...
Mẹ nói :
- Đã quyết tâm kết hôn thì phải tin tưởng lẫn nhau Sica à . Dù Yul sai hay con sai , con cũng nên bình tĩnh lắng nghe . 2 đứa còn trẻ , Yoong thì bé . Không nghĩ cho mình thì cũng phải biết vì con vì cái... Biết đâu con hiểu lầm Yul thật?
Sica thẫn thờ trở về nhà , vẫn cái không khí ảm đạm đó , đẩy cửa bước vào , chợt phát hiện Yul đang gọi điện thoại cho ai đó . Bế Yoong đứng nép sau cánh cửa nghe trộm...
Giọng Yul tha thiết :
- Fany ơi...Cô giúp tôi với...Giờ tôi không biết phải làm thế nào để Sica tin cả . Đã mấy ngày hôm nay chúng tôi sống kiểu "người vô hình" rồi ... Cô Fany à...
- Chỉ vì tôi nhờ Yuri đưa về mà cô Sica giận đến tận hôm nay sao?
- Vâng . Cô ấy còn đòi chia tay , tôi thực sự không chịu nổi được nữa rồi .
- Vậy Yuri muốn tôi giúp gì?
- Cô Fany có thể gặp Sica giải thích đó chỉ là hiểu lầm , được không cô Fany ? - Tôi...- Fany ngắc ngứ .
- Tôi xin cô , cô Fany à . Sica và Yoong là tất cả đối với tôi , nhưng lúc này quả thật tôi bất lực rồi ... . Cô bắt tôi thôi việc cũng được , nhưng xin cô đấy , cô Fany à... - Yul nói trong nước mắt .
- Thôi được rồi . Tôi đồng ý , nhưng không chắc cô ấy sẽ tha thứ đâu nhé - Fany nói .
- Vâng - Yul mừng rỡ lau nước mắt - Chỉ cần còn một tia hy vọng tôi cũng cố gắng đến cùng .
- Ừ. Thế nhé . Sáng mai tôi sẽ đến nhà cô sớm . Chào Yuri - Fany nói rồi tắt máy , Yul đứng dựa vào tường , thở phào như vừa trút được gánh nặng ngàn cân . Đột nhiên , Sica bước vào , nước mắt giàn giụa :
- Yul à...!
Yul giật bắn mình quay lại . Thấy Sica khóc , Yoong cũng khóc theo . Rồi bất ngờ , cả hai mẹ con oà lên . Yul hết ôm Sica , rồi lại ôm Yoong , mặt đỏ bừng , lúng túng mãi:
- Ơ...này...này...
- Em xin lỗi... - Sica nằm gọn trong tay Yul , nghẹn ngào .
- Tại Yul mà , Yul không giải thích, cũng không chứng minh được là Yul đúng .
- Tại em mà , em đã không chịu nghe Yul .
- Không , tại Yul . Đáng lẽ phải đi đến nơi về đến chốn , không được đi chơi linh tinh .
- Tại em đấy , đáng lẽ phải về ăn cơm với Yul và Yoong nhưng em lại ham chơi .
- Đã bảo tại Yul mà !
- Tại em , sao Yul lì thế nhỉ ! …
Chí chóe nhau 1 hồi rồi cùng phá lên cười .
Tối đó , sau khi ăn cơm , cả hai ra ban công ngồi đếm sao như lúc trước khi kết hôn , chợt Yul lên tiếng :
- Sica à ?!
- Ừ ?
- Bốn mươi năm nữa chúng mình cứ sống như thế này em nhé !!!
[END]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com