Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Những mẩu đối thoại xx/08

1. 😂
Bạn Huy: mày ơi
Bạn Long: đây ạ
Bạn Huy: đang làm gì đấy
Bạn Long: dạ, đang thở ạ
Bạn Huy: ...
Bạn Long: dạ, em nói lại, em đang tập ở sân bóng ạ
Bạn Huy: về phòng đi, đột nhiên tao muốn xem phim ma quá
Bạn Long: nhưng mà em đang dở kèo với con rể bác Chiến, hay anh đợi em tí
Bạn Huy: ừ mày cứ chơi một tí đi, tao đi tìm chai nước lạnh đã...
Bạn Long: anh ơi em về luôn đây, anh cần em mua đồ ăn hay đồ uống gì không
Bạn Huy: cần mày thôi, thế là đụ rồi
Bạn Long: đụ á, thôi cũng được hí hí
Bạn Huy: đủ, là đủ
Bạn Long: thôi tao nhỡ mua durex hương dâu mày thích rồi, hết tiền mua đồ nhắm rồi, đụ tạm vậy. Để bữa khác xem phim ma nhé
Bạn Huy: cút

2. 💜
'Và này đây ánh sáng chớp hàng mi'
Thích một người là cảm giác như thế nào?
Đó là khi mỗi sáng thức dậy, thấy người ấy cười với mình, đôi mắt cong lên như vầng trăng sáng rực đêm hè. Được hỏi rằng:" Ngủ ngon không? Dậy thôi!" Chỉ vậy thôi cũng có thể vui suốt ngày hôm đó.
Được người ấy thích lại là cảm giác như thế nào?
Khi rơi nước mắt có người lau, khi buồn có người an ủi, khi dỗi có người dỗ, khi vui có người cười cùng, và hơn cả một tình bạn, đó là khi ghen sẽ được hôn. Nếu khó hiểu quá, thì hãy tưởng tượng như này: hồi còn là đứa trẻ, ngoài ăn, chơi, ngủ thì chẳng biết gì khác, nên chỉ muốn được mẹ nấu cho món khoái khẩu, được bố dẫn đi chơi, được bà vỗ về mỗi khi nhắm mắt, đắm chìm trong mật ngọt của tình yêu thương. Chỉ là sau này sẽ lại dễ bị tổn thương.
'Mỗi buổi sớm thần Vui hằng gõ cửa'
Cùng người yêu, nên đi đâu cho vui?
Đi xem phim thì chán lắm, ngồi một chỗ, nhìn một chỗ, âm thanh còn lớn nữa, rất hại cơ thể. Đi công viên cũng không vui, tự dưng đang yên đang lành lại phải đi chen chúc chốn đông người làm gì, thích thực hành vật lý thì về phòng, sẽ có người chỉ dẫn, mà công viên chỉ dành cho bọn con nít thôi. Đi đâu nữa nhỉ... Đi ăn. Cũng không hay cho lắm, béo lắm rồi. Ừm, kết luận là đi tập bóng đá. Rất lý tưởng nhỉ. Rèn luyện cơ thể, không gian rộng rãi, quan trọng là nơi đấy có bóng để đá, có người để yêu. Có khoảng thời gian bình yên để cảm nhận từng bước dịch chuyển của dòng thời gian cùng nhau.
'Tháng giêng ngon như một cặp môi gần'
Thế đi hẹn hò ở sân bóng thì có hôn nhau được không?
Được nhưng dễ bị đánh hội đồng. Mà sợ gì, lớn nhất bọn thì lo gì. Đùa đấy, không nên không nên, không bị đánh đâu mà toàn bị cướp đồ ăn thôi, đói lắm. Nhưng mà nếu như có mỗi hai người thì cứ triển đi, lãng mạn ra phết.
Ai là người chủ động hôn đối phương?
Ai lùn hơn thì nằm trên, giống Hải ý.
Nãy giờ có nói dối câu nào không?
Không... Hai câu.
'Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa'
Suy nghĩ thực tế và bi quan có liên quan đến nhau không?
Chắc là có. Vì thực tế thường phũ phàng và tàn nhẫn hơn tưởng tượng nhiều. Lúc đang yêu thì có hai suy nghĩ đối ngược nhau nằm cùng trong một mặt phẳng của não bộ. Một bên là lạc quan về thứ tình yêu mãi mãi như truyện cổ tích, bên kia lại là những suy nghĩ bi quan, lo âu về điều gì có thể hoặc sắp sửa xảy đến. Nó tồn tại đồng thời, song hành cùng nhau nên khi cười đùa vui vẻ thì chỉ cần thoáng qua chút ít lời nói: "Cảm ơn mày vì quãng thời gian qua đã luôn ở bên tao, tiếc rằng...", không phải nghĩ về nó, mà là nó tự nhảy ra, chỉ vậy thôi nụ cười tươi rói ngay lập tức đông cứng lại, khuôn mặt liền ỉu xìu như bóng bay bị thủng hai lỗ.
Theo như những gì được biết sau khi trải qua hơn hai mươi năm sống trong đời, thì trăm năm không phải vô hạn, mà là hữu hạn. Mấy lời thề non hẹn biển đều là dối trá, đều là đường mật, không đáng để tin. Vậy mà vẫn có bao con thiêu thân dù hiểu nhưng vẫn cứ lao vào. Dại khờ vờ lờ. Như bản thân ý. Mà sao phải nghĩ đến tương lai trong khi nếu nhắm mắt lại và hồi tưởng về quá khứ, thì cũng thật chán chường như nhau. Trái tim khi trải qua dày vò quá nhiều sẽ vĩnh viễn không thể trở lại hình thái ban đầu được. Mày từ chối tao như là chuyện ăn cơm uống nước, không ngày nào không làm. Cái gì cũng có giới hạn, đến một ngày sẽ vỡ vụn ra. Rồi có dùng băng keo dính lại thì vẫn tồn tại những rãnh nhỏ, trải dài toàn bộ vật thể, ở trường hợp này là tim tao. Không thể nào xoá hết đi những vết xấu xí đấy được. Thời gian cứ trôi đi, trên nơi tạo ra từng nhịp, từng nhịp đập chậm rãi, đã phủ một lớp bụi. Không còn tháng ngày sôi nổi của mùa hè rực rỡ, nó lặng yên như nước sông mùa thu, cứ bình lặng, chẳng làm tổn hại đến ai, chẳng còn có thể làm tổn hại ai. Gió mùa đông bay lạnh ngắt nhìn mày bên người ấy, tim tao lạnh quá. Mùa xuân, mày chia tay, gió cũng thổi từng cơn, thổi bay lớp bụi nơi ấy. Mày có hay biết rằng, dù sao đi nữa, tim tao đã bao lần vỡ rồi, sẽ không thể lành lại được nữa. Nên khi đang yêu nhau, tao thường nghĩ mông lung về ngày xưa cũ, về cái cười mỉm sau cuối. Đắm chìm trong hạnh phúc đâu có nghĩa có thể quên đi buồn đau. Mày sẽ lại làm tim tao vỡ lần nữa thôi, bằng cách này hay cách khác. Chẳng đủ mơ mộng hão huyền, chẳng đủ niềm tin, chẳng có gì là đủ cả. Chẳng có gì là chắc chắn.
'Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân'
Định như thế nào?
Cứ yêu đã. Chắc vậy.

3. 💜↔️💜
Hỏi đáp cùng P-dragon:
- Đang yêu ai? Không phải đang mà là đã, đang và sẽ yêu ai. Yêu Huy nhé :">
- Từng yêu mấy người rồi? Nhiều rồi, nhưng chuyện đấy là của quá khứ , không nên nói đến. Mà cho dù có, thì cũng chả biết nói gì, quên rồi.
- Vì sao lại từng gây tổn thương cho người ấy? Vì lúc ấy không được thông minh cho lắm. Bây giờ thì khôn rồi.
- Từng làm điều gì khiến bản thân thấy hối hận? Thôi khỏi, không phải hỏi nữa, tao tự nhận lỗi. Là tao sai, tất cả là tại tao ngu si, đần độn, não phẳng không nếp nhăn nên mới làm mày buồn. Vậy nên dù đã tự xin lỗi cộng tự vả bản thân hàng nghìn lần cũng không đủ bù đắp cho những gì mày từng trải qua. Tuy nhiên, tao nghĩ kĩ rồi, tao sẽ lấy tấm thân này cho mày, coi như quà làm lành. Sau này mày có thể chà đạp tao bất cứ lúc nào, dĩ nhiên vẫn có một vài trường hợp ngoại lệ. Còn gì nhỉ? À, sau này nếu mày buồn, thì quay về bên tao nè, tao sẽ an ủi mày, nếu mày bị thế giới hắt hủi thì cũng về đây, và núp sau tao nè. Nhớ rằng ngoài vòng tay tao là bão tố, chỉ có tao bên mày thì mày mới bình yên được. Rõ chưa. Nên cấm nói chia tay. Có chuyện gì thì cứ trực tiếp sủa ra, đừng im lìm để rồi bỏ tao mà đi, hiểu lầm thì phải giải quyết. Tao ngu chứ không đần. Mày đừng có lấy lí do vì tao hay cái quần què gì để nói chia tay. Tao không cho phép.
-Huy bảo mệt rồi... Không mà, Huy không mệt đâu. Không chia tay đâu mà. Tin gì thằng lắm lông đấy, nó lừa đấy. Không chia tay đâu. Dù mày yêu tao trước, mày cũng tỏ tình với tao trước nhưng khi yêu thì tao cũng yêu mày như cách mày yêu tao mà. Có hơn không kém. Nếu tao làm gì sai thì cho tao xin lỗi, mày chửi thẳng mặt tao này, tao chịu hết. Chứ mày bảo mày mệt thì tao biết phải làm gì. Ừ thì đây không phải ngôn tình, cũng chả là đam mỹ quái gì. Mấy cái tình tiết máu chó quái gì chắc cũng không có đâu. Đây chỉ là tình cảm chân thành nhất từ tận đáy lòng mà tao dành cho mày, và chỉ mày thôi. Nên là bỏ ngay cái kiểu hở tí là nói chia tay. Mày bảo tao cút tao còn nhây chứ nói thế á, tao đụ đấy. À, mà mày bảo cái gì mà tim mày phủi lớp bụi dày sau những vết chằng chịt. Ôi bạn tôi, văn thơ lai láng quá. Thế đứa nào hôm qua dỗi đòi cõng để ném bóng vào rổ, ăn thua gì tại mày cao hơn tao nên mới thắng. Ôi vì lí gì mà tao nhường mày thắng xong lại phải bao đi ăn ốc luộc. Ôi vì sao tao cho mày lấy thịt đè, tao chả kêu đau miếng nào mà mỗi lần tao đè mày trên giường là mày lại kêu đau. Hả, hả, hả cái thằng lắm lông này. Mày bảo mày mệt thế mày có biết bản thân tao giờ là cái dạng gì không? Hở tí là mặt cứ xịu xuống, u ám chết đi được, mày dọa ai? Làm tao lại phải lăn đi tìm cái gì hay hay về làm trò con bò cho mày cười, đến mệt. Là mệt thật ý, chạy muốn đứt hơi ngã sấp mặt vẫn phải lồm cồm bò dậy dạy tiếp. Ôi cái số tôi.
- "Thế chia tay mịa đê!" Đã bảo đờ éo rồi, dai thế! Tao mệt chứ mày mệt à. Mà tao nói xong đâu cứ xen mồm vào, ghét vờ lờ. Ừ thì mày đách tin tao, mày đách tin vào cái sự thật là tao yêu mày. Bởi mày là cái đồ não tàn, tàn hơn cả tao. Đồ đần! Sao mày cứ giữ cái suy nghĩ rằng tao sẽ bỏ mày như cách tao bỏ người yêu cũ của tao vậy? Mày đách phải họ và sẽ không bao giờ là như vậy. Tức là mày sẽ không bao giờ trở thành người yêu cũ của tao. Ngắn gọn hơn là từ bây giờ đến khi quả bóng ngừng lăn trên sân, khi thế giới này không còn cái gọi là khung thành, thì tao vẫn yêu mày. Đách phải yêu mày mãi mãi, bởi mãi mãi là thứ hữu hạn và nó cũng không đủ để tả hết được nỗi niềm của tao. Rồi nói xong rồi, sủa đi.
- Huy bảo: " Mày sủa hay tao sủa?". Bạn đáp lại là gì? Dạ em sủa ạ. Bạn Huy ăn gì mình bao, trà đá hông.
- Huy bảo: " Vì mày thành tâm như vậy nên tao cũng cần tự kiểm điểm lại. Được rồi, nếu mày không làm gì quá đáng với tao thì tao sẽ không nói chia tay. Ok?" Bạn đáp lại là gì? Dạ dạ, đội vợ lên đầu trường sinh bất lão. Bạn Huy đi trà đá với mình xong quẹo qua sân bóng rổ luôn nhá. Chơm chơm.

4. 🚵🚴
- Nếu không chê anh nghèo thì lên xe anh đèo.
Vừa nói bạn Long vừa vỗ vỗ yên xe đạp phía sau đã được gắn thêm đệm cho người ngồi êm mông. Bạn Huy chẳng nói gì cả, chỉ lườm lườm người ngồi đằng trước một tí, chỉ tí tẹo thôi rồi ngồi lên xe, tay nắm chặt yên phía trước, nhất quyết không động một cọng lông vào người bạn Long. Thấy thế bạn Long tức lắm vì không được đóng drama, xong cũng đành nhịn, tuy không thấp cổ nhưng họng lại vô cùng bé nên đành nhịn nhục, chờ thời cơ báo thù. Bạn Long với kinh nghiệm đọc manga từ trong trứng liều mình tin tưởng vào mấy tình huống cẩu huyết như sau: bạn nam ngồi phía trước dùng hết sức lực đạp xe khiến chiếc xe chuyển động với tốc độ mà người qua đường cũng phải chóng mặt, bụi bay tứ tung, bạn nữ phía sau hoảng quá, sợ hãi nép về phía trước, vòng tay qua ôm eo bạn nam, đù lãng mạn quá. Hihi. Bạn Long sau khi ảo tưởng thành công liền trực tiếp thực hành. Nhưng đời không là mơ. Đã có ai bảo bạn Long không giỏi lý chưa, không, chả cần đến vật lý, đã có ai bảo bạn Long bị chửi nhiều quá hoá đần chưa? Thứ nhất, đây là xe đạp đã qua mười tám đời, nó còn sài được là may chứ chưa đem để cạnh đống sắt vụn thì thôi. Thứ hai, bạn Long ơi, bạn Huy ứ phải là nữ, nên bạn ý không sợ đến mức co rúm lại đâu. Thứ ba, ừm, hơi tế nhị tí nhưng mà bạn chở gấu mỡ chứ ứ phải người đâu, thức tỉnh đê. Thứ cuối và cũng vô cùng quan trọng, xe xịt lốp thủng xăm, đem sửa trước khi nó nghẻo. Ôi thôi, quá muộn rồi. Em đi xa quá, em đi xa anh quá. Đáng nhẽ là để một phút mặc niệm nhưng vì bạn Huy trông có vẻ hơi hơi cực kì rất rất thực sự tức giận nên rút ngắn thời gian còn hai giây. Bắt đầu tưởng nhớ người anh hùng đã anh dũng hy sinh mình khi mang trên lưng hai con quái vật... thôi.
Vứt xe đạp lại, bạn Long lại lon ton chạy đi tìm xe máy. Nhanh kẻo bạn Huy lại cho chai nước lạnh vào mặt thì chít. A Trường kìa, lại ra đây chơi à. Không, không quan trọng, không được ra bắt chuyện, phải đi tìm xe máy. A thằng Mạnh lại đi đâu cùng bồ Lớn kìa. Không, nào tỉnh táo lại kẻo về muộn ăn giã giờ. A, bé Hậu. Ôi tục tưng: "Anh mượn xe tí nhé Hậu, vội lắm rồi". Chẳng để em kịp đáp lời, chìa khoá xe mới nãy còn nằm ngoan trên tay em giờ đã biến mất, cùng con xe mới đem đi rửa về. Hậu buồn, nhưng Hậu không nói, một nỗi buồn này đâu phải ai cũng thấu. Bạn Long sau khi mượn được con xe sạch đẹp, kiểm tra lại xăng đầy bình, ngay lập tức phóng về bên người chinh phụ đợi chồng. Ừm hình như có mấy quả bóng sau lưng bạn Huy bị đá đến mức biến dạng à? Ừm ừm, coi như chưa thấy gì. Bạn Long chưa kịp chèo lên xe đã bị đẩy ra, con hai bánh của Hậu nay đã trong tay bạn Huy. Đành ngậm ngùi đi ra phía sau rồi trèo lên xe yên vị. Chiếc xe con con chở hai người to to bắt đầu lăn bánh trong ánh nắng cuối cùng của ngày. Gió thổi thoang thoảng, và lòng Long bắt đầu nhộn nhạo. Tay chân ngứa ngáy liền tiến về phía trước quấn chặt người bạn Huy. "Chặt tay." Bạn Lonh tuy sợ thực sự nhưng vì chẳng mấy khi được như này nên đành giả điếc không sợ súng. Tay vẫn không buông mà thậm chí còn như ôm siết hơn, bạn Huy như ngừng thở vì cái siết chặt cứng này, cảm nhận hơi thở của người kia phả vào gáy nhồn nhột, hơi ấm quanh quanh mảng rộng sau lưng. Ánh nắng đỏ, tai bạn Huy còn đỏ hơn. Xe màu đỏ, má Huy còn đỏ hơn. Mặt bạn Long hơi đen nhưng không đỏ, đồ mặt dày, mặt bạn Huy hơi đen, chửi người không ngại, đồ mặt dày, nhưng mặt lại đỏ. Đành thở dài, đi chậm lại rồi dừng hẳn. Không đành lòng bị sờ loạn, dù sao quý tộc cũng cần thể diện. "Đổi chỗ. Tao xuống dưới, mày lên trên đi." Lời ít ý nhiều. Bạn Long bỗng thông minh lạ thường, lập tức làm theo mà không hỏi lý do. Chiếc xe sau khi có sự thay đổi người lái liền tiếp tục bon bon chạy. Bạn Long thực sự rất thông thạo đường ở đây thì phải. Trên con đường đông nghịt lúc nãy mà giờ đã ra đến con đường lạ rộng mà vắng, còn mới nữa. Lợi dụng thời cơ, bạn Long chưa một lần bỏ lỡ cơ hội đóng drama, tức thì vặn ga. Phóng như điên. "Mạ mày, đồ mờ lờ! Á..." Tiếng hét mang hình thái của một nhà có dòng dõi hoàng tộc vanh lên. Tay không tự chủ mò lên nắm chặt chiếc áo. Bạn Long sau khi thực hiện được ước nguyện liền cười ha hả, tâm trạng vô cùng thoải mái, tốc độ cũng giảm xuống. Cười người giây trước giây sau người cười. "Dừng!" Có những điều không đáng để kể, mà cũng không nên kể ra. Đoạn bạo lực trên đã được cắt xén vì nhiều lí do. Còn đường đi từ sân bóng đến quán ốc luộc tưởng ngắn mà sao lại dài đến thế.
" Cô chủ quán cho cháu hai suất như mọi khi nhé. Nhanh nhanh cô nhé, hôm nay cháu đói quá."
" Ừ, cháu đợi một tí."
Đau quá. Bạn Huy đánh bạn Long thực sự đau quá. Bạn Lonh rất không vui, song nghe bạn Huy dọa xịu mặt nữa là ăn đánh, ngay tức thì khuôn mặt như bánh đa nhúng nước liền trở nên tươi tỉnh, cười toe toét, mắt cong lên còn có sợi chỉ. Nhìn rất gợi đòn, bạn Huy nghĩ. Mọi chuyện sau đó diễn ra bình thường, hoặc có lẽ vậy. Phố lên đèn rồi, hạnh phúc nhé!

5. Học P-dragon cách tán P-bear hay cách mà trái tim lạnh lẽo của P-bear được sưởi ấm
1⃣
P-dragon: hái sao trên trời xuống, tặng ai đây?
P-bear: mày nhắn cho tao để nhắc tao bảo mày uống thuốc?
P-dragon: hông, để gạ mày đó
P-bear: hôm này tao hơi mệt, thuốc ở ngăn kéo thứ hai ý, tự lấy đi
P-dragon: không! Thứ thuốc tầm phàm ấy không thể chữa khỏi bệnh này được. Mày hỏi bệnh gì đi
P-bear: đờ éo
P-dragon: là bệnh tương tư đó. Iu mày!
2⃣
P-dragon: mày ơi
P-bear: sủa
P-dragon: go go
P-bear: sủa lại
P-dragon: meow... Thôi đùa đấy, tẹo đi trà sữa không?
P-bear: mày bao?
P-dragon: hỏi thừa, mày mà vì tao móc túi trả tiền á
P-bear: mày thích tao kể chuyện ngày xưa không
P-dragon: xuống lẹ đi, trà sữa xong mua bông lan trứng muối ít ruốc nhiều sốt nữa
3⃣
P-bear: làm gì ở đâu
Hai phút mười giây trôi qua, có tiếng gõ cửa.
4⃣
P-bear: êu ku
P-dragon: dạ
P-bear: rảnh không xuống sân bóng với tao
P-dragon: sao dợ? Sợ ma à, trời cũng tối rồi mà
P-bear: khỏi, tao chơi với cột dọc, đờ éo chơi với mày
P-dragon: đang thay giày, xuống đây
5⃣
P-dragon: bạn ơi cho mình xin lỗi tí
P-bear: ...
P-dragon: sau này tớ chỉ để cậu sau lưng thôi, không cõng ai nữa đâu
P-bear: ...
P-dragon: tớ để mỗi câu trong tim thôi, đừng ghen nữa
P-bear: bánh gấu...
P-dragon: dạ, ba gói ship tận giường
P-bear: nước đá...
P-dragon: ơ, lại bị đổ lên đầu nữa à
6⃣
P-dragon: tao dỗi mày rồi, hứ
P-bear: ờ
P-dragon: dỗi thật đấy
P-bear: ờ
P-dragon: dỗi như phượng núi ý
P-bear: .
P-dragon: tức là không bánh gấu, không trà thữa, không kẹo bông, không ốc luộc vân vân và mây mây
P-bear: mai đi ăn bún đậu mắm tôm không? Tao cho phép mày bao tao
7⃣
P-bear: mày ơi hôm nay tao bị thằng hải với mạnh gắt chửi
P-dragon: sao dợ?
P-bear: tại tao lỡ nhắn cho bồ của hai chúng nó ảnh chụp màn hình chat chit của chúng ta
P-dragon: ừ có sao đâu, ai chả biết tao đang cưa mày
P-bear: cơ mà tao có chỉnh sửa ảnh, cụ tỉ là tên
P-dragon: tên bọn nó với người yêu cũ chứ gì. Bị chửi cũng đáng lắm
P-bear: thế mày bên nào
P-dragon: dạ, anh đốt nhà nữa đi, hihi vui quá. Mà bọn kia quá đáng thế, đùa có tí mà căng
8⃣
P-dragon: đi karaoke không
P-bear: thôi, tao còn muốn ngủ
P-dragon: mày hát mà, tao không hát đâu
P-bear: đi
P-dragon: ừ đi một mình nhé, chúc vui
P-bear: mày ra đây với tao tí, cầm theo chày với cối nhé
P-dragon: hihi, mày chuẩn bị xong thì xuống đợi tao tí, tao đi lấy xe nhé
9⃣
P-bear: dạo này béo quá
P-dragon: ăn nhiều chả béo
P-bear: béo thế chắc chả ai thương đâu
P-dragon: ờ chả ai đâu
P-bear: ...
P-dragon: trừ tao
🔟
P-bear: yêu tao không?
P-dragon: có. Có yêu mày
P-dragon: yêu tao không?
P-bear: ừ!

6. ✉️💛
Cuộc đối thoại không trực tiếp.
Hà Nội con thương, ngày gia đình,
Từ ba của con,
Gửi con trai, dạo này con có khoẻ không, sống vẫn tốt chứ? Đã lâu rồi, ba chưa viết thư tay, những lời ba viết trong đây đều đến từ tận cùng trái tim ba, có chút ngại ngùng nhỉ. Sao ta không một lần gặp mặt trực tiếp, sao không thẳng thắn nói chuyện với nhau. Chứ viết thư thì... Có lẽ chỉ một cách này ba mới nói ra được hết, những điều ba không thể nói.
Ngày con trở về thăm nhà, hoa trong vườn chưa bao giờ thơm ngát đến thế, lá rơi đầy vườn, từng bước con dẫm lên nghe tiếng xào xạc, đến nắng còn như muốn nhảy nhót cơ mà, hoá ra lâu không gặp, ba lại nhớ con đến vậy. Những tưởng lại như bao lần khác, con kể về những khó khăn xen lẫn tiếng cười đùa, con hỏi thăm về họ hàng ở dưới quê thế nào, con chạy lại giúp ba sửa cái đèn hay giúp mẹ phơi quần áo, con kể về người con gái nào đó, mỗi lần một khác. Con ở lại với chúng ta một thời gian dài rồi mới rời đi, hay ít nhất là đủ để ba mẹ vẫn nhận ra con như bóng hình quen thuộc. Lần này con về, rồi đi, tựa một cơn say nắng. Có một thứ mang tên đồng tính luyến ái, có một thứ xã hội dị nghị, có một thứ là Phạm Đức Huy. Có một người mà con sẵn lòng bỏ cả thế giới để đi theo. Ba mắng con khi giọt nước mắt mẹ con lăn dài, ba chửi con rồi đánh đập khi tâm mẹ con đã quặn đau. Tình thương là một cái bánh ngọt ngào, còn tình yêu lại là thuốc độc, nói đúng hơn, là con đã chọn loại kịch độc mà uống phải. Đã bao lần ba tự hỏi, vì lẽ gì con lại trở nên như vậy, đã bao lần ba chối bỏ về con như người con trai ba từng yêu quý, có cách nào giúp được con không. Thời gian cứ chầm chậm rơi trên lưng con, đè nặng con xuống. Ba và mẹ thương con nhiều hơn những gì con tưởng, những gì chúng ta tưởng. Đồng giới thì sao chứ, vẫn là con người, vẫn là đứa con hiếu thảo, thôi thì không mang được về con dâu, đành mang về con rể cũng không sao cả.
Thời điểm khó khăn nhất, chẳng thể chia sẻ với gia đình, những tưởng ít nhất còn có người con yêu. Lại chẳng phải. Trách hủ tục đã quá in sâu vào thâm tâm người già này chăng. Ba ước có thể cảm thông sớm hơn, bởi con đã sống một mình giữa hố sâu nào đó. Ai đó đã kéo con lên, không ai cả. Ai đó đã đẩy con xuống, không ai cả trừ bản thân con. Con cứ lầm lũi giữa cái hố, để rồi tự mình trèo lên, chẳng ai thương con cả, ba hối hận rồi, con từ bỏ rồi, sao con vẫn buồn. Một chữ chấp niệm của con, ba chẳng làm gì được.
Ha, thằng đấy thế mà cũng khôn ra, nếu nó cứ tiếp tục làm con đau lòng chắc ba sẽ có bữa lẩu rồng mất. Cả gia đình đều chấp nhận con cùng thằng đấy rồi, không sao đâu. Dù sao, ba cũng đã nói hết rồi, con rể tạm ổn, hơi dị nhưng con thích là được. Và nhìn cách nó nửa đêm chạy ra ngoài tìm chỗ mua trà đá cho con thì chắc nó cũng thương lắm rồi đấy. Gửi lời hỏi thăm đến người con thương và đồng đội của con hộ ba nhé.
Gia đình đều nhớ và thương con nhiều.
Ba của con.

Phí Minh Long đặt bức thư xuống. Tuy đọc trộm thư là không tốt nhưng mà nó cứ để mở ở trên bàn kiểu mời gọi ý. Thôi thì đã đành thuận theo tự nhiên vậy. Vậy ra đây là gia đình của người yêu, thật hạnh phúc nhỉ, làm rể cũng không tồi. Cũng may gia đình tao dễ chấp nhận, nếu không sợ lại làm liên luỵ đến mày mất. Đọc xong tao phát hiện, bố mày thương mày quá chừng, nhưng cũng chưa bằng tao đâu. Tao thấy bản thân giờ tội lỗi quá vì để mày một mình lúc mày cần ai đó giúp đỡ nhất. Tao không thể bên mày lúc đấy, nên để chuộc tội, tao sẽ ở... tao ở bên mày sau này nhé. Xin lỗi vì chẳng thể biết quan tâm mày sớm hơn, đúng thời điểm. Cảm ơn mày vì đã từ bỏ tao. Cảm ơn mày vì nguyện ý đánh đổi cả cuộc đời vì một thằng như tao một lần nữa, cũng là lần sau cuối. Huy này, có chuyện tao muôn nói với mày. Tao chỉ là vô tình đọc thư của mày thôi, mày cho tao xin lỗi nhé, tẹo tao bao đi ăn. Phí Minh Lonh nhẩm trước lời thoại phòng trường hợp bất trắc xảy ra, đôi tay nhan thoăn thoắt gập lại bức thư...
"Phí Minh Long."
"Dạ, em chin nhỗi ạ. Anh tha em. Huhu. Anh..."
"Đọc rồi à, thôi kệ. Ba tao viết đấy, mà đọc sến vờ lờ."
"Ừ. Này, mày từng..."
"Qua lâu rồi, tao cũng quên rồi. Đừng bận tâm đến."
"Mày quên cũng tốt. Còn tao sẽ không quên đâu, nhớ những điều tao từng làm với mày, sau này định làm gì sai trái còn thức tỉnh. Hoá ra có người yêu tao đến vậy. Haha, giá tao cao thật."
"Nhảm nhỉ. Thế mày đọc trộm thư của tao, tự biết làm gì chưa?"
"Đây ạ, bông lan trứng muối nhiều sốt kèm cốc trà đào của bạn. Dạ, tớ gửi. Hihi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #u23vn