Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

#11. Mừng sinh nhật Lục Huy

Quá đáng ! Thiệt sự quá đáng ! Tôi chỉ là lỡ miệng bảo : "Tôi cũng không trông mong gì mấy người nhớ đến ngày sinh của tôi đâu nhớ !" khi mà không ai biết ngày 21/6 là ngày gì, vậy mà mấy người ấy quên thật luôn sao ?!!?? 

Từ sáng đến chiều tôi cố tình đi ra đi vào, nhìn hết mặt người này đến mặt người kia, tỏ vẻ rằng "Ê mấy ông kia, hôm nay sinh nhật tôi đấy" nhưng cũng chẳng ai quan tâm. Mở điện thoại ra, lên facebook thì ôi thôi, fan vào chúc mừng muốn sập cả hộp tin nhắn, nhưng lướt hoài lướt hoài vẫn không tìm thấy tên các thành viên đâu. Đến cả Phong Hào nhà Monstar bên hàng xóm đấy còn chúc, trong khi anh em cùng nhóm với nhau mà cả một lời hỏi thăm cũng không thấy. Buồn ~


- Tối nay mọi người nhớ đi đâu thì đi nhưng phải trở về công ty trước 6h để đi diễn nữa nhé !- Chị quản lí thông báo lịch trình cho chúng tôi rồi rời đi.

Trước khi đi, chị còn ráng quay đầu lại nói một câu với tôi.

- Chúc mừng sinh nhật nha Huy !

- Vâng, em cảm ơn ạ

Không ai ngoài tôi để ý đến chị. Chắc họ nghĩ không phải việc của mình nên đâu cần phải lo. 

Tôi buồn quá nên gọi điện cho anh Hào đi chơi cho khuây khỏa, còn nhấn mạnh rằng đừng dắt lão Trung theo. Tôi không muốn ngày sinh mà còn phải xem phim tình cảm đâu.


- Chú mày làm sao đấy ?

Hào huých vai tôi một cái. Tôi chợt nhận ra mình đã ngẩn ngơ một lúc khá lâu rồi. Lạ thay, đầu óc tôi không có vẻ như là đang suy nghĩ gì cả, chỉ đơn giản là trống rỗng. Khu mua sắm náo nhiệt, đông người qua lại nhưng tôi cứ như lạc vào trong thế giới riêng của mình, không bận tâm đến mọi việc xung quanh.

- Không, em có làm sao đâu

- Mặt mũi thẩn thờ ra thế kia..

- Hào, tôi với ông quen nhiêu lâu rồi ấy nhỉ ?

- Cũng lâu, tầm 2-3 năm. Từ hồi ST319 tới giờ !

Tôi, Hào với Trung quen nhau từ lúc cả ba còn trong ST319. Có thể gọi là thân thiết. Hào là người tình cảm. Anh nhớ những thứ nhỏ nhặt về người khác : ngày sinh, kỉ niệm, thích cái gì, ghét cái gì,...Tôi cảm thấy rất ngưỡng mộ anh. Điều đó phần nào cũng khiến anh được lòng mọi người. Lúc mới vào nhóm, anh cũng là người giúp tôi hòa nhập với mọi người. 

- Sao anh nhớ được sinh nhật em thế ?

- Sao lại không nhớ ? Quen lâu rồi thì nhớ chứ sao ! Anh trải qua bao mùa quít với chú, ăn bao nhiêu mùa sinh nhật rồi mà còn không nhớ nữa thì thôi !

 Thấy tôi buồn buồn, anh vỗ vai tôi.

- Không ai chúc sinh nhật à ? 

Tôi khẽ gật đầu. 

- Không nhớ thì thôi, em cũng nên hiểu cho người ta chút. Buồn thì cũng buồn thật đấy ! Nhưng cuộc sống nó bộn bề thì thế thôi. Không có người này nhớ, thì người khác nhớ. Sao phải bận tâm ? 


5h30 tôi trở về KTX sau khi chào tạm biệt Hào. Mọi người đang bận rộn chuẩn bị trang phục, làm tóc, makeup các thứ để đi diễn. Anh Hào nói đúng. Có lẽ tôi nên quên chuyện này đi đễ đỡ mệt đầu. Dù gì người ta đã không nhớ thì cho dù mình cứ suy nghĩ thì mọi chuyện vẫn thế thôi. 

- Huy, vào thay đồ diễn đi em !

- Vâng


"Đừng để anh thổn thức đêm ngày 

Chờ em mãi lại gần bên anh

Sưởi ấm khi giá lạnh

Vì em đã đánh cắp trái tim kể từ khi mình chạm môi nhau

Để mãi anh ghi khắc phút giây này"


- Ôi, mệt quá ! Già rồi, nhảy có tí mà đã mệt ! - Thành than thở khi vừa mới bước vào phòng chờ.

Tôi ngồi cách khá xa mọi người, lấy khăn giấy dặm dặm mồ hôi trên trán. 

Đột nhiên "Phụt !" một cái làm tôi giật mình đôi chút.

- Thôi chết dở, cúp điện rồi ! Thành ơi, ông có sao không ?

Tôi biết Thành là một tên nhát gan nên hắn chắc chắn là đang rất sợ đây. 

"Happy birthday to you ~ Happy birthday to you ~ ..."

Tôi có nghe lầm không hay thực sự là bài Happy Birthday đang được hát lên ?  Một đốm sáng nổi lên giữa màn đêm, hắt lên gương mặt của Phúc - người đang cầm chiếc bánh kem. Các anh em còn lại thì vỗ tay đều đều theo giọng hát của anh và dần tiếng lại gần bên tôi. 

- Thổi nến đi nào !

Phù ! 

- Nói thổi là thổi liền hả ông kia ? Còn chưa ước gì cả ! - Tùng cằn nhằn.

- Anh ước rồi đấy chứ !

- Bất ngờ chưa ? - Sơn đứng bên cạnh, cười cười hỏi.

- Tôi còn tưởng mấy người quên ngày sinh nhật của tôi cơ. Đợi hoài không thấy ai chúc !

- Phải làm cho bất ngờ chứ ! - Nam xoa rối mái tóc của tôi.

- Bánh ở đâu ra đây ? Ai mua ? - Tôi hỏi.

- Anh làm đấy ! Hồi chiều lúc chú đi ra ngoài, anh với mấy đứa tranh thủ làm. Cực lắm chứ chẳng đùa ~

Tôi bật cười. Phúc là người đã từng mãnh liệt quên sinh nhật tôi nhất ấy vậy mà giờ lại cất công làm bánh sinh nhật cho tôi. Mém tí nữa tôi cảm động quá mà lăn ra khóc mất ! Nhưng tôi phải giữ lại sự lank lunk này nếu không sẽ bị các anh em chê cười mất.

- Phúc, cảm ơn anh !

- Có gì mà cảm ơn. Lại đây anh cắt bánh cho ăn !

- Ối dồi ôi, tụi này chắc chết rồi ! Làm bán sống bán chết được mẻ bánh cho nó ăn mà nó cảm ơn có mình ông Phúc ! - Thành lườm tôi.

- Vâng vâng, em cảm ơn các anh em đã không quản công sức tổ chức sinh nhật này cho em ~

- Thế nghe còn được ! 

Tối đó, chúng tôi vừa ăn bánh sinh nhật vừa trò chuyện vui vẻ. Đúng là diễn xong ăn bánh kem Phúc làm thật là tuyệt vời ! 





/Happy Birthday Luk Hwi :3333 Hôm qua đợi có vlive mừng sinh nhật ổng không để lấy ý tưởng mà không có nên đành tưởng tượng ra :33 Con ảnh xinh đẹp đầu bài là của chị Bão chụp - master fansite Typhoon Boy của ToofP. Yêu chị <3 Yêu Luk Hwi nhiều <3 Huhu bias của tôi trong Uni5 đấy các chị em ạ T^T/


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com