Chap 14
Khóc cả một đêm nên mắt cô sưng lênPark Jiyeon quyết tâm không đi làm tiếp tục chui vào chăn. Park Hyomin cũng chẳng khá hơn chút nào đôi mắt mơ màng như lạc vào sương mù cũng quyết định chui vào chăn ngủ tiếp.
Park Jiyeon nghỉ đã bỏ lỡ cơ hội nghe mấy bà tám bàn luận chuyện của mình còn bàn đến kết hôn sinh con còn quá hơn là không biết giống cô hay Xinbo. Sunny rất cáu thật rất tức giận nhưng không cách nào ngăn lại miệng là của người ta họ muốn nói mình không cấm được.
Xinbo thì đắc ý với những lời khen hắn đẹp trai xứng đôi với Park tổng hắn cười đến nổi miệng không khép lại được cứ cái đà này hắn sẻ chiếm được mỹ nhân.
Nhìn khuôn mặt trơ trẽn không biết nhục của hắn Sunny thật muốn nôn không ngờ hắn đê tiện chay mặt đến mức này có lẻ đã tu luyện thành đại dâm tặc không chừng.
Không khí sôi nổi chỉ có hai mỹ nhân nhà ta ôm chăn ngủ say.
Kế hoạch của Hyomin đề ra rất thành công thu về lợi nhuận lớn cho công ty nên Park Jiyeon muốn tổ chức tiệc ăn mừng sau giờ làm việc cả đám nhốn nháo vui vẻ la hét.
Tan sở mọi người đến nhà hàng của Park tổng nhà ta kinh doanh nhà họ Park cũng là một trong ba gia tộc mạnh nhất nước nên có nhiều kinh doanh trong các lĩnh vực. Nhà hàng được kinh doanh theo phong cách cổ xưa Park Jiyeon dẫn mọi người đến bên trái đại sảnh. Cảnh vật trang nhã không khí trong lành chính giữa là một khoảng rất rộng lớn dưới đất có khoảng mười mấy cái điệm làm bằng tre màu vàng nhạt xếp thành vòng tròn. Chính giữa vòng tròn đã được dọn sẵn thức ăn ai náy đều tìm chỗ ngồi.
Bàn trung tâm là của Park tổng ngồi bên phải cô là Ngụy Thư Diệp còn bên trái là Dương Uẩn Nùng. Dương Uẩn Nùng cũng giống Ngụy Thư Diệp là thư ký chuyên đi theo nàng đàm phán với khách hàng. Park Hyomin ngồi giữa Sunny cùng tiểu Văn Xinbo, Tạ Khang Đỗ Hoàng ngồi đối diện các nàng.
"Nào mọi người cạn ly" MC bất đắc dĩ Đặng Cương nói.
"Cạn ly "
"Xin mời Park tổng hát một bài tặng mọi người"
"Tôi không biết hát". Park Jiyeon lên tiếng phản đối.
Thấy áp lực Park tổng đang nhìn mình Đặng Cương bỏ cuộc mời người khác.
"Hyomin hát hay lắm này". Sunny la lên lôi kéo Park Hyomin lên khán đài.
"Mình không hát đâu". HYomin muốn đi xuống nhưng Sunny nắm lại một phát đẩy lên sân khấu nhìn mọi người ánh mắt mong chờ nàng bất đắc dĩ lên tiếng.
"Tôi hát không được hay mọi người đừng chê".
Cuối cùng thì đã có được quyết định thế này.
Những người khác sẽ không thể nói rằng em vô tâm nữa,
Chỉ cần anh quyết định giốnh như vậy.
Em nguyện sẽ theo bước anh đến tận chân trời góc bể,
Em biết rằng sẽ không dễ dàng chút nào,
Nhưng lòng em vẫn luôn cố tập thuyết phục bản thân mình.
Chỉ sợ rằng ... anh đột nhiên nói anh muốn bỏ cuộc.
Yêu , thật sự cần có dũng khí,
Để đối diện với những thị phi xầm xì và những điều tai tiếng,
Chỉ cần anh có được một ánh mắt kiên định,
Tình yêu của chúng ta sẽ có ý nghĩa mà thôi.
Chúng ta đều cần phải có dũng khí,
Để mà tin tưởng rằng sẽ được bên nhau.
Biển người bao la, nhưng em có cảm giác thấy được anh,
... Đã đặt tình cảm chân thật của em vào lòng bàn tay anh.
Nếu như sự kiên cường , không khuất phục của em,
Đã không cẫn thận làm tổn thương anh,
Vậy anh có thể nào nhẹ nhàng nhắc nhở em không?.
Đột nhiên lòng em thấy âu lo... vì sợ rằng sẽ đánh mất anh thôi....
Giọng hát ngọt nào ấm áp trầm bỏng khiến mọi người như chìm sâu kể cả khi kết thúc thì mọi người vẫn đắm chìm.
Ánh mắt nàng giờ chỉ nhìn một người bài hát này nói thay lời trong lòng cho cô biết nàng thực sự yêu cô. Park Jiyeon nhìn được yêu thương trong mắt nàng thật sự rất vui.
Tiếng vỗ tay vang lên phá vỡ bầu không khí đang chìm đấm.
"Hay quá ,thư ký Park hát rất hay"
"Hay quá"
Tiếng vỗ tay không ngừng vang lên Park Hyomin ngượng ngùng vội rời khán đài bước xuống chỗ ngồi. Tiệc bắt đầu ai náy lo tranh phần của mình.
"Chúng ta chơi trò khẩu lệnh đi". Đổ Hoàng đề nghị.
"Đồng ý"
Mọi người ồ lên ai náy đều háo hức trò khầu lệnh là thế này sẽ có những lá bài có những con số có một lá số 0 nếu ai bắt được có thể ra lệnh hai con số làm một đều gì đó.
Mọi người hồi hộp chờ đợi.
"Tôi bắt được số 0". Một nhân viên reo lên. "Tôi muốn số 9 hôn số 12"
Ai náy nhìn vào số thẻ của mình người bắt được là hai khuôn mặt đang méo mó đằng kia hai tên nam nhân chuẩn bị hôn môi hôn xong cả hai lau miệng phát ói.
Tiếp tục những con số ai náy đều căng thẳng nhiều cặp hôn nhau đều bịt miệng lau mạnh mẽ.
"Số 4 hôn số 15"
"Của mình số 4" Sunny la lên
"Mình số 15" giọng nói Hyomin vang lên.
"A mình hôn bồ được haha" Sunny đắc ý quay qua hôn một phát vào má Hyomin.
"Là hôn môi mà" bà tám phản bác.
"Mình lở hôn rồi thôi chơi tiếp đi"
"Được nhưng không được chơi ăn gian nữa"
Bỏ qua mọi người tiếp tục.
"Số 6 hôn số 10"
Hyomin chau mày nàng là số 6 không biết ai số 10.
"Tôi số 10". Âm thanh lành lạnh phát ra khiến mọi người lạnh cả sống lưng là Park tổng nhà ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com