Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

24 - Cách để cứu một con rồng (3)

Khi Cade và Cale ra khỏi căn phòng giam đáng sợ, Cade quay sang Cale.

"Hyung, tìm kiếm cơ chế ẩn trên bức tường đó đi."

Hiểu được ý định của em trai, Cale ngay lập tức dò tìm.

Khi Cale đang mò mẫm xung quanh bức tường, Choi Han cuối cùng cũng hoàn thành phần còn lại của trận chiến và bước vào trong.

"Tôi đã làm theo đúng chỉ dẫn của Cade-nim."

Cade gật đầu. Cậu ôm chặt con rồng con vào ngực.

Con rồng đen nhỏ vẫn đang nhìn chằm chằm vào cậu một cách mãnh liệt. Giống như là nó đang tính toán tỷ lệ đánh bại cậu ngay cả khi không có mana.

Cade chỉ thấy biết ơn vì con rồng đen đã không cố gắng cắn cậu. Nhưng cậu đoán con rồng sẽ không làm điều đó. Rốt cuộc thì nó sẽ không muốn bị so sánh với một con thú bình thường.

Choi Han hít sâu sau khi nhìn thấy con rồng. Đôi tay vẫn cầm kiếm của anh khẽ run lên. Nếu không che mặt bằng khẩu trang, Cade chắc chắn rằng Choi Han sẽ tái mặt.

"Có chuyện gì sao?" Cade nói với Choi Han, người đang bàng hoàng.

Choi Han thoát khỏi sự hồi tưởng và lắc đầu.

"K-không có gì." Giọng nói của anh rất nhỏ và anh không thể nhìn vào cậu hoặc con rồng.

Rõ ràng là anh đang nói dối nhưng Cade chỉ làm lơ nó đi. Cậu không muốn phải đối phó với bất cứ điều gì rắc rối. Không cần cám ơn nhiều.

Cale, người cuối cùng đã tìm thấy phần nhẵn của bức tường thô, đã quay sang Cade.

"Anh phải làm gì với cái này?"

"Cứ đấm nó đi."

"Ờm, nó có rỗng không? Anh nên đục qua nó hay anh cần tạo một cái lỗ?"

Cade nhìn anh trai mình một cách hoài nghi. Cậu biết Cale rất mạnh. Có thể không mạnh mẽ như Choi Han nhưng vẫn rất mạnh mẽ.

Khi nghĩ rằng anh ấy thực sự có thể đục một lỗ trên vách hang....

Cade lắc đầu. Bây giờ không phải lúc để kinh ngạc bởi những người quái dị xung quanh cậu.

"Chỉ cần nghĩ đến việc tạo ra một vết lõm mười cm trên tường thôi."

"Chắc chắn rồi."

Cale nắm chặt tay trước khi đấm vào tường. Âm thanh ầm ầm vang vọng trong hang rồi một lối đi bí mật hiện ra trước mặt họ.

"Đi nào."

Cade thúc giục cả hai vào lối đi. Họ chạy trên một đường thẳng với Cale ở phía trước và Choi Han ở phía sau. Cade vẫn ở giữa với con rồng con bất động vẫn nằm trong tay cậu.

Cade không thích việc huấn luyện nhưng cậu miễn cưỡng cảm ơn "bài tập" gây chấn thương mà người hầu cũ của họ đã cung cấp cho cậu. Nếu không có điều đó, cậu chắc chắn sẽ hụt hơi vì chạy quá nhiều và cậu sẽ không thể mang theo con rồng đen, con rồng nặng đáng kể mặc dù nó vẫn còn rất nhỏ, trong tay cậu trong một khoảng thời gian dài.

Khi họ đi đến cuối đường hầm, ngay sau khi Cale đấm vào tường một lần nữa, họ cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng của mặt trăng.

Dù là đêm nhưng xung quanh không hề tối. Mặt trăng tỏa sáng tuyệt đẹp trên khu rằng quanh họ. Giống như nó đang chào đón sự hiện diện của một hiện diễn hùng mạnh.

Vì lý do nào đó, Cade nghĩ rằng mặt trăng sáng hơn tất cả những lần cậu đã nhìn thấy. Như thể mặt trăng đang vui mừng vì sự an toàn của đứa trẻ nhỏ bé nhưng vĩ đại được nâng niu trong vòng tay của mình.

Con rồng đen bây giờ đang nhìn lên bầu trời. Đêm đen giống màu sắc của nó. Vẻ mặt của con rồng đắm trong cảm xúc kinh ngạc.

Đây là lần đầu tiên con rồng đen vốn chỉ nhìn thấy bóng tối, tường hang và ánh sáng đèn đuốc, có thể nhìn thấy thế giới rộng lớn và tươi sáng.


Cale quan sát con rồng và em trai của anh.

Một nụ cười nho nhỏ nở trên môi anh khi anh nhìn sự mê hoặc rõ ràng được vẽ trên khuôn mặt của hai đứa trẻ nhỏ bé.

Sau khi ở trong hang tối và đường hầm chỉ một thời gian ngắn, Cale cũng đã khao khát có một không gian rộng và ánh sáng. Anh không thể tưởng tượng được cảm giác của con rồng con sau khi bị nhốt suốt đời.

Họ vội vã di chuyển ra khỏi phạm vi hoạt động của các thiết bị ghi hình trước khi tác dụng của công cụ xáo trộn năng lượng biến mất.

Ba người và con rồng dừng lại ở một khoảng đất trống. Cade nhẹ nhàng đặt con rồng nhỏ xuống một bãi cỏ mềm.

Khi Cade làm vậy, con rồng đen tiếp tục nhìn chằm chằm vào cậu. Nó cũng liếc nhìn hai người kia, cảm nhận được rằng hai người lớn hơn rất mạnh. Nhưng cuối cùng, nó chọn tập trung vào con người nhỏ bé trước mặt.

"Đừng nhìn ta chằm chằm như vậy."

Cade càu nhàu. Cái nhìn chằm chằm của con rồng đang làm cho cậu khó chịu.

Cậu lấy chiếc túi ma thuật của mình ra, rút ra một đôi ​​găng tay và một cây kéo. Cậu đưa chúng cho anh trai vì chúng quá lớn nên cậu không thể đeo vừa.

Cale nhận lấy nó và tiến đến cúi mình trước con rồng.

Anh gỡ bỏ mặt nạ của mình và mỉm cười dịu dàng với con rồng đen. Anh muốn nhóc rồng nhìn thấy khuôn mặt của mình để tránh làm nó sợ hãi thêm nữa. Dù sao thì, ai lại tin tưởng một người che mặt và hứa sẽ không làm tổn thương họ khi họ đang cầm một vật sắc nhọn?

"Ta sẽ chạm vào nhóc hiểu chứ? Ta sẽ chỉ gỡ cái vòng trên cổ nhóc thôi."

Cale nhẹ nhàng giải thích cho đứa trẻ. Anh có ba người em nên việc chăm sóc một đứa trẻ đối với anh ấy là điều đương nhiên. Anh nổi lên bản năng bảo vệ bất cứ khi nào anh nhìn thấy một đứa trẻ vì chúng luôn nhắc anh nhớ về những đứa em của mình. Tương tự với rồng đen.

Con rồng không đáp lại. Nó chỉ cuộn tròn và nhìn chằm chằm vào Cale.

Cale coi đó là sự cho phép, sau đó nhẹ nhàng ôm cổ con rồng trước khi cắt sợi xích hạn chế mana.

Mặc dù con rồng đã biết rằng con người trước mặt nó sẽ chỉ cắt đứt sợi dây xích kìm giữ sức mạnh của nó xuống, nó vẫn không thể không nhắm mắt lại. Nó không tin con người. Con người là những kẻ dối trá.

Khi xiềng xích bị đứt, con rồng mở mắt ra và nhìn thấy con người tóc đỏ lớn hơn đang mỉm cười với mình.

"Thấy chưa? Nó không đau đúng không?"

Con rồng không thể không nghĩ rằng con người này cũng ấm áp.

Con người lớn hơn đứng dậy và người nhỏ nhất lại gần. Con người này khác với con người kia. Mặc dù họ trông giống nhau và có sự khuôn mặt giống nhau nhưng họ vẫn rất khác nhau trong mắt rồng đen.

Cade rút trong túi ra một lọ thuốc cao cấp. Loại thuốc này rất đắt nhưng cậu cần nhiều thứ này để con rồng dễ chữa lành hơn.

Khi năng lượng lan tỏa xung quanh cơ thể của con rồng, các vết thương được chữa lành. Những vết sẹo còn lại sẽ mờ dần theo thời gian. Nhưng Cade không chắc về những vết sẹo trong tim đứa trẻ.

Cale huýt sáo khi nhìn thấy. Nó là một đứa bé nhưng nó thực sự là một con rồng. Cale thậm chí không chắc liệu mình có thể đánh bại con rồng con này hay không. Anh nghĩ rằng gan của Hầu tước chắc phải lớn lắm mới cố gắng gây rối với một con rồng.

Hoặc họ thật sự ngu ngốc.

Choi Han đã im lặng theo dõi tất cả những điều này. Anh không thể đến gần con rồng. Anh muốn xin lỗi nhưng anh không biết làm thế nào để con rồng đón nhận nó. Anh sẽ không thể giải thích về bản thân mình ngay từ đầu làm sao biết nó.

"Nhóc định làm gì bây giờ?"

Giọng nói của Cade một lần nữa thu hút sự chú ý của con rồng. Con rồng nhìn chằm chằm vào Cade, im lặng.

"Nhóc không định trả lời à?"

"Ta..."

"Ta sẽ sống."

Con rồng có một vẻ quyết tâm trên khuôn mặt của mình. Cade rất thích điều đó. Nó có nghĩa là con rồng không phải là đứa trẻ sắp chết mà vậu đã đọc trong tiểu thuyết.

Cade cười khẩy với con rồng.

"Đúng vậy. Nhóc nên sống."

Con rồng đen dừng lại một lúc.

"Ta sẽ không tin con người. Con người là những kẻ dối trá."

"Đúng. Nhóc không nên tin bất cứ ai. Nhóc chỉ có thể dựa vào chính mình."

Cade và con rồng đang nhìn nhau.

"Đó là lý do tại sao ta sẽ không chăm sóc cho nhóc."

Con rồng dừng lại một lúc trước khi nói lại.

"Nói dối. Con người toàn nói dối."

"Đúng vậy! Thật là dối trá!"

Cả hai quay đầu lại trước giọng nói đột ngột.

Chính Cale là người đã nói.

Cade và con rồng đều đang nhìn anh một cách kỳ lạ.

"Nhà chúng ta giàu mà. Chúng ta hoàn toàn có thể chăm sóc một đứa trẻ khác."

Cale tự mãn trả lời những cái nhìn mà họ đang ném vào anh. Chống tay vào hông.

"Hở?"

Lần đầu tiên Cade chết lặng trong ngày hôm nay.

"Cái gì? Em thực sự định bỏ đứa bé này một mình ở giữa hư không à?"

Cale trông thật sốc khi nghĩ đến việc để một đứa nhỏ một mình.

Vẻ mặt của Cade trở nên kỳ lạ hơn.

"Anh đang nói cái quái gì về hyung?"

Đứa trẻ mà anh ta đang nói đến là một con rồng? Chúng tiến bộ hơn con người rất nhiều. Một con rồng sẽ muốn có một hang ổ của riêng mình vào năm hai tuổi trong khi con người hai tuổi hầu như không biết nói và chỉ biết chơi.

Sự sống sót chắc chắn không phải là vấn đề đối với một chú rồng con. Nó mạnh hơn mọi thứ xung quanh nó. Và ngay cả khi nó gặp phải một con rồng khác, Cade vẫn nghi ngờ rằng con rồng con sẽ gặp nguy hiểm vì con rồng lớn hơn chắc chắn sẽ coi nó là một thứ nhỏ bé hơn và để nó yên.

Cade không thấy có vấn đề gì khi để rồng con một mình.

"Ý anh là, anh biết nhóc ấy là một con rồng nhưng nó vẫn còn là một đứa trẻ mà? Nhóc ấy sẽ không cần một người giám hộ sao?"

Rõ ràng, Cale có một vấn đề với điều đó.

Cale cau có.

"Nhìn nó đi." Cale chỉ vào con rồng đen đột nhiên im bặt. "Nhóc ấy còn nhỏ và vẫn chưa biết gì về thế giới. Điều gì sẽ xảy ra nếu một số kẻ mất trí khác nhìn thấy nhóc ấy và nhóc ấy lại bị lừa thì sao?"

Cale thực sự trông rất đau khổ khi nghĩ đến việc con rồng hai tuổi lại bị những người điên bắt đi một lần nữa. Khuôn mặt của Cade trở nên trống rỗng. Ngay cả Choi Han bây giờ cũng đang nhìn Cale một cách kỳ lạ nhưng chỉ một lúc sau, Choi Han gật đầu như thể anh ấy đang đồng ý với Cale.

Cade không thể tin được.

Cậu quay lại con rồng đang quay lại nhìn cậu chằm chằm.

Cade thở dài và xoa bóp sống mũi.

"Nhóc đồng ý với anh trai ngốc nghếch của ta sao?"

Cậu hỏi con rồng một cách thô bạo, phớt lờ câu 'này!' ở phía sau.

Con rồng khởi động trước khi quay đầu đi một cách hợm hĩnh.

"Ta- ta không tin con người!"

Con rồng đen khẳng định nhưng đôi cánh khẽ rung lên là điều khá đáng ngờ đối với Cale. Tuy nhiên, Cade không để ý và nhìn anh trai mình.

"Anh thấy không? Nó không thích con người nên sẽ không đi với chúng ta."

Cale nhướng mày và đến gần con rồng.

"Thật không? Tuy nhiên, nhóc có thể đi theo bọn này. Bọn ta cũng có thể cho nhóc rất nhiều thức ăn ngon. Nhóc có chắc là mình sẽ không theo không?"

Cade nghĩ rằng anh trai mình thật lố bịch và chỉ lắc đầu. Choi Han đến gần hơn một chút.

"Bọn ta cũng có những chiếc giường ấm áp và những chiếc bánh quy ngọt ngào với sữa thơm ngon. Nhóc cũng có thể ngủ trưa cả ngày! Em trai lười biếng đó của ta cũng vậy."

Cale không bao giờ bỏ qua việc đáp trả lại em trai mình vì đã gọi anh là đồ ngu ngốc. Thật không may cho anh, Cade không hề bị ảnh hưởng bởi mấy lời đó.

"Nhóc nghĩ thế nào hửm rồng con? Nhóc sẽ có thể tìm hiểu rất nhiều về con người và điều tuyệt vời hơn nữa là nhóc được tự do. Nhóc luôn có thể rời đi nếu cảm thấy nhàm chán với việc ở lại với bọn ta."

Bạn thực sự có thể trải nghiệm lần đầu tiên cho mọi thứ. Đây là lần đầu tiên Cade nhìn thấy một con người cố gắng mua chuộc một con rồng bằng thức ăn, giường và giấc ngủ ngắn trong suốt cuộc đời của mình. Cậu không biết mình nên ngạc nhiên hay lo lắng.

Choi Han ở bên cạnh có vẻ như anh ấy cũng đang âm thầm cổ vũ cho Cale. Thật là một lũ kỳ quặc.

Cuối cùng, con rồng lại quay mặt về phía Cale.

"Hmph.... Đ-được thôi. Vì ngươi cứ khăng khăng như vậy nên ta sẽ theo. Ta sẽ nghiên cứu về con người của các ngươi. Ta rât mạnh mẽ nên các ngươi không thể làm gì ta. Ta có thể cho nổ tung tất cả."

Nghe có vẻ đe dọa vì nó đến từ một con rồng nhưng với việc con rồng này nhỏ bé thì thành ra nó lại rất dễ thương, mọi người khó có thể nhìn nhận nó một cách nghiêm túc.

Cale đối mặt với Cade với một nụ cười toe toét. Biểu cảm của anh ấy rõ ràng là nói 'thấy không? Anh thật tuyệt phải không? '

Cade nhìn chằm chằm với sự hoài nghi. Nếu không kiềm chế được bản thân, chắc chắn quai hàm của cậu đã rơi xuống đất. Cậu không thể tin rằng anh trai của mình đã thực sự thuyết phục được con rồng con ghét con người này đến với họ để được chăm sóc.

Loài rồng có rất nhiều niềm tự hào cho riêng mình. Chúng sẽ không đơn giản đồng ý đến với bất kỳ ai, đặc biệt là với con người. Những con rồng coi thường mọi loài khác, ngay cả với những con rồng đồng loại của chúng, vì vậy Cade không thể tin vào ý tưởng chăm sóc một con rồng.

Và chỉ có một vài con rồng ở cả lục địa phía đông và phía tây và họ quyết định sẽ nuôi một con sao? Điều đó giống như nói 'Này mọi người, tôi muốn trở thành trung tâm của tất cả mọi thứ'. Thật phi lý!

Trong khi Cade đang gặp rối loạn nội bộ, Cale đã dễ dàng bế chú rồng con trên tay.

"Ồ, nhóc nhẹ quá. Bọn ta nên cho nhóc ăn món bít tết khi chúng ta trở về! Ta chắc rằng nhóc sẽ thích những món đó."

Cale tiếp cận Cade sau đó đưa cho cậu con rồng. Cade lơ đễnh nhận lấy con rồng.

"Đây, quay lại trước đi. Anh sẽ lấy công cụ xáo trộn mana và Choi Han sẽ xử lí dấu vết để lại của chúng ta."

"Vâng, hãy để mọi thứ khác cho chúng tôi lo Cade-nim." Lần đầu tiên Choi Han lên tiếng. Anh ấy dịu dàng nhìn chú rồng con.

Cade không thể làm gì khác hơn là gật đầu và quay lại. Cậu không nói gì và chỉ lầm lũi lê bước về phòng trọ của họ như lúc họ đi chơi.

.

.

.

Vào buổi sáng, có một sự náo động dưới cầu thang.

Các hiệp sĩ tự giới thiệu là hiệp sĩ của Tử tước Tolz đã đến quán trọ của họ.

Chúng đang nói về một tên trộm ăn cắp một thứ gì đó trong nhà của tử tước. Tất nhiên, chúng không thể thực sự buộc tội họ là thủ phạm vì họ đến từ gia tộc Henituse và việc buộc tội ai đó có nhiều tài sản hơn bạn về việc ăn cắp thứ gì đó chỉ đơn giản là vô lý.

Thêm một thực tế rằng cả đội dường như đã tổ chức một bữa tiệc từ trưa đến nửa đêm và hầu như tất cả mọi người đều say trong thời gian xảy ra vụ việc.

Thiếu bằng chứng và thấy rằng những người có khả năng duy nhất lại là mấy đứa nhóc, các hiệp sĩ chỉ có thể về trắng tay.

Ai có thể đoán được rằng chính những đứa trẻ đó lại chính là thủ phạm mà chúng đang tìm kiếm chứ?

Hang động và tất cả mọi thứxung quanh nó đều đã bị phá hủy vào đêm qua. Giống như một cơn bão đã tàn phá khu vực đó.

Họ không thể tìm thấy bất kỳ bằng chứng nào và thậm chí không một dấu vết của mana. Ai đã làm điều đó chắc hẳn là những chuyên gia. Ngay cả khi họ cố gắng đến đó kịp thời, họ sẽ chết vì đối đầu với bất cứ ai là những người đó.

Chúng sẽ phải báo cáo với Hầu tước về những phát hiện của mình.

Sau khi mọi thứ đã ổn định, nhóm của Cale đã chuẩn bị cho chuyến đi tiếp theo của họ.

Có thêm một người bạn đồng hành mới nhỏ nhắn và dễ thương, hai anh em lại tiếp tục hành trình.

Điểm đến của họ là Thành phố Puzzle.

===

Hakik: Raon đã gia nhập đội hình, yayyyy ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com