P11: VCS-051 đến VCS-055 Miệng Núi Thứ Bảy
VCS-051: Kẻ Nhìn Qua Miệng Núi
Cấp độ nguy hiểm: Cấp 4 — Dị thể quan sát phản hồi thực tại
Phân loại: Thực thể quan sát phi hình — liên kết địa chất cổ
Xuất hiện: Khu vực núi lửa Chư Đăng Ya, Gia Lai – ghi nhận lần đầu: 1985, tái hiện: 2009, 2019
Cơ quan tham gia: V.I.E.T – Đơn vị Địa dị học, Bộ Quốc phòng – Cục Địa chiến
Tóm tắt sự kiện:
Một nhóm khảo sát địa chất mất tích trong lòng miệng núi đã ngưng hoạt động hàng ngàn năm. Máy bay không người lái ghi lại đoạn phim cuối cùng:
> “Một mắt lớn nằm giữa đá, như đang... nhìn ngược lại kẻ quay.”
Sau khi tiếp cận lần thứ ba, các nhân sự đều mất khả năng nhận diện bản thân, bắt đầu nói về “cái tôi thứ hai đang sống trong lòng núi”.
Ghi chép A7:
“Dưới lòng đất, không có gì... ngoài tiếng thở. Nhưng mỗi lần tôi nhìn vào bóng đá, nó như đang nháy mắt lại.”
“Một con mắt không khép, không nhắm, chỉ đợi ai đó tin rằng nó đã ngủ.”
Mức độ hung dữ: Không chủ động tấn công, nhưng gây rối loạn ý thức liên tục
Cách quản lý:
Không đưa người xuống hố miệng núi
Thiết lập vành đai cảm ứng rung động
Cách ly mọi thiết bị thu hình trong phạm vi 400m
VCS-052: Người Mang Họng Đen
Cấp độ nguy hiểm: Cấp 5 — Dị thể cưỡng hóa vật chủ
Phân loại: Ký sinh nhân thể – dạng tiến hóa bất định
Xuất hiện: Bệnh viện bỏ hoang tại Bắc Ninh – ghi nhận năm 2002
Cơ quan tham gia: V.I.E.T – Phân nhánh Sinh vật dị thể, Viện Pháp y Quân đội
Tóm tắt sự kiện:
Một nhóm người lang thang trong bệnh viện bỏ hoang được tìm thấy chết vì hoại tử cuống họng. Các nhân chứng kể lại giọng nói khàn đặc, như phát ra từ nhiều cổ họng cùng lúc.
Mẫu giọng nhân chứng:
> “Mày sẽ không nghe thấy giọng mình nữa. Chỉ có tao... mãi mãi.”
Xác một nhân viên ghi âm được tìm thấy với thiết bị ghi liên tục một âm thanh nặng mùi lệnh truyền.
Ghi chép A7:
“Họng đen không chỉ nuốt giọng, nó nuốt cả danh tính. Khi tôi mở miệng, tôi không còn là tôi. Tôi là một trong số chúng.”
“Có những tiếng nói không phải từ miệng người, mà từ lỗ trống nơi lương tri từng tồn tại.”
Mức độ hung dữ: Cực kỳ cao khi giọng được phản xạ (nghe lại chính mình)
Cách quản lý:
Không cho phép ghi âm – cách ly bằng tường âm
Tiêm chặn dẫn truyền thần kinh thanh quản cho mọi nhân sự tiếp xúc
Đóng băng toàn bộ khu vực bệnh viện
VCS-053: Lưỡi Dài Qua Bảy Đời
Cấp độ nguy hiểm: Cấp 3 — Dị thể truyền khẩu gây thay đổi hành vi
Phân loại: Vật thể ám linh – truyền thuyết hóa thực thể
Xuất hiện: Làng Thổ Hà, Bắc Giang – lần đầu: 1944, gần nhất: 2020
Cơ quan tham gia: V.I.E.T – Văn hóa tâm linh, Đội nghiên cứu dân gian
Tóm tắt sự kiện:
Một gia tộc trong làng truyền đời cấm nhắc tên bà tổ. Hễ ai đọc tên “Lụa” ba lần, người đó sẽ bắt đầu liếm không ngừng mọi thứ quanh mình, rồi tự xé lưỡi ra.
Một người dân kể lại:
> “Tôi không biết vì sao mình nói tên ấy. Nhưng sau đó, tay tôi cạy hàm mình ra, như ai điều khiển.”
Ghi chép A7:
“Có những lời không được truyền. Nhưng truyền rồi thì thành móc nối, kéo linh hồn người nghe về quá khứ chưa được chuộc lỗi.”
“Lưỡi không chỉ để nói, mà còn để trói buộc.”
Mức độ hung dữ: Trung bình, chỉ kích hoạt khi gọi đúng nghi thức
Cách quản lý:
Cách ly toàn bộ gia phả làng Thổ Hà
Không phát thanh tên cấm
Dẫn truyền chặn âm phản xạ với học sinh địa phương
VCS-054: Bào Thai Dưới Tro Tàn
Cấp độ nguy hiểm: Cấp 4 — Dị thể tái sinh luân hồi
Phân loại: Sinh thể luân hồi – dạng tái cấu trúc liên tục
Xuất hiện: Nghĩa trang liệt sĩ không tên – Quảng Trị – 1972 đến nay
Cơ quan tham gia: V.I.E.T – Chi nhánh Luân sinh học, Quân khu 4
Tóm tắt sự kiện:
Mỗi 28 năm, vào tháng 7, có một phần tro trong nghĩa trang hình thành bào thai lạ. Mọi nỗ lực hủy diệt đều thất bại — nó tự tái sinh và biến thành một hình dạng người từng hy sinh.
Một nhân chứng:
> “Tôi thấy thằng con tôi — chết từ hồi 75 — đang đứng đó, chân lấm tro.”
Ghi chép A7:
“Không phải là hồi sinh. Là tái diễn. Những nỗi đau cũ, lặp đi lặp lại bằng da thịt.”
“Tôi chạm vào nó, và bàn tay tôi... già đi mười năm.”
Mức độ hung dữ: Không chủ động tấn công, nhưng gây rối trí và đau đớn sinh học khi tiếp xúc
Cách quản lý:
Hóa lỏng tro mỗi năm một lần
Không cho phép nghi lễ thờ cúng tại điểm sinh
Theo dõi sóng sinh học luân hồi
VCS-055: Miệng Núi Thứ Bảy
Cấp độ nguy hiểm: Cấp 5 — Dị thể địa thực tại
Phân loại: Không gian dị thường – tồn tại song song
Xuất hiện: Chưa xác định – chỉ ghi nhận qua giấc mơ, thôi miên và ám ảnh lặp
Cơ quan tham gia: V.I.E.T – Viện Dị thể Ý niệm
Tóm tắt sự kiện:
Tất cả nạn nhân đều mơ thấy mình rơi xuống một trong bảy miệng núi, nhưng miệng thứ bảy luôn bị xóa khỏi trí nhớ khi tỉnh. Một số vẽ lại được hình dạng nhưng ký ức lập tức phân mảnh.
Một nhà nghiên cứu:
> “Tôi biết mình đã đến nơi đó. Nhưng tôi không biết mình còn là ai khi quay về.”
Ghi chép A7:
“Tôi mơ thấy mình tự bước xuống miệng thứ bảy. Và ở dưới đáy, không có đá. Chỉ có tôi. Rất nhiều tôi — đang nhìn lên.”
Mức độ hung dữ: Không trực tiếp tấn công, nhưng gây phân rã bản thể trong ý niệm
Cách quản lý:
Không cho phép tiếp cận qua thôi miên
Cách ly các tác phẩm nghệ thuật gợi hình miệng núi
Áp dụng thuốc ức chế tầng nhận thức sau giấc mơ
Ghi chú cuối P11 – Báo cáo gửi Hội đồng V.I.E.T cấp Omega:
> VCS-055 có khả năng liên hệ đến nguồn gốc của một “bản thể sao chép” – được đề cập trong truyền thuyết vùng Tây Nguyên.
A7 đã bắt đầu thể hiện phản ứng kỳ lạ sau lần thứ hai ghi chép Miệng Núi Thứ Bảy. Cần kiểm tra tương tác tâm trí trong thời gian sớm nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com