P12: VCS056 đến VCS-060 Người Còn Chưa Kịp Gọi Tên
VCS-056: Bóng Tối Đứng Sau Khung Cửa
Cấp độ nguy hiểm: Cấp 4 – Dị thể ẩn hình trong kiến trúc
Phân loại: Thực thể chiếm trú không gian
Xuất hiện: Khu tập thể B6 Giảng Võ – Hà Nội, từ năm 1997
Cơ quan tham gia: V.I.E.T – Đơn vị Không gian dị thường, Bộ Công an
Tóm tắt sự kiện:
Nhiều cư dân báo cáo hiện tượng thấy “người đứng sau cánh cửa phòng mình” dù không ai ở nhà. Bản ghi từ camera an ninh thường xuyên bị nhiễu tại khung cửa phòng bếp hoặc nhà tắm, nơi ánh sáng yếu.
Một số người mất tích khi cửa mở ra trong bóng tối. Không tìm thấy dấu vết.
> “Tôi nghe tiếng thở sát sau gáy, mà không ai trong nhà cả. Tôi quay lại, chỉ thấy cánh cửa... mở hé.”
Ghi chép của A7:
“Không phải bóng tối. Nó dùng bóng tối như cơ thể. Tôi thử đặt tay vào khe cửa giữa đêm – cảm giác như tay mình bị giữ lại trong hư vô đặc quánh.”
Mức độ hung dữ: Cao – tấn công bất ngờ khi nạn nhân đơn độc trong môi trường tối
Cách quản lý:
Đóng băng căn hộ 403, nơi 3 vụ mất tích xảy ra
Cài cảm biến chuyển động trong toàn bộ khu
Cấm chiếu sáng ngược chiều ở hành lang — tránh tạo vùng bóng
VCS-057: Con Dốc Không Có Đường Xuống
Cấp độ nguy hiểm: Cấp 3 – Dị thể không gian lặp
Phân loại: Không gian gấp khúc – dạng cổng kín
Xuất hiện: Quốc lộ 6 – đoạn Mai Châu, Hòa Bình – từ năm 2003
Cơ quan tham gia: V.I.E.T – Chi nhánh Giao thông dị thường, Tổng cục Đường bộ
Tóm tắt sự kiện:
Tài xế container liên tục báo cáo “rẽ phải vào dốc, nhưng không bao giờ tới nơi”. GPS cho thấy họ lặp lại một tọa độ suốt 30 phút.
Một nhân chứng thoát khỏi đoạn dốc kể:
> “Xe tôi cứ lao dốc. Gương sau xe tôi là chính tôi — nhưng người trong gương không còn mở mắt.”
Ghi chép A7:
“Đó không phải là đường. Là ký ức bị nhân lên thành hình ảnh vật lý. Tôi đặt camera ở lề, và 3 lần sau quay lại vẫn thấy nó — máy quay y nguyên, nhưng băng ghi hình thì chỉ là tiếng còi lặp đi lặp lại.”
Mức độ hung dữ: Thấp, nhưng gây ảo giác và mất phương hướng nghiêm trọng
Cách quản lý:
Dẫn chuyển xe tải bằng tuyến phụ
Cắm biển “Không Rẽ” bằng mã ánh sáng nhận diện riêng
Thiết lập chốt quan sát ban đêm có camera nhiệt
VCS-058: Người Được Gọi Trong Tro Cốt
Cấp độ nguy hiểm: Cấp 4 – Dị thể kích hoạt qua tưởng nhớ
Phân loại: Dạng ký sinh cảm xúc – phản hồi linh hồn
Xuất hiện: Nghĩa trang Mộ Gió, Bình Định – tái hiện năm 1968, 1982, 2009
Cơ quan tham gia: V.I.E.T – Tâm linh xã hội, Viện Lịch sử Quân sự
Tóm tắt sự kiện:
Một nghi lễ thắp hương đại trà tại mộ gió vào dịp 27/7 tạo ra hiện tượng đồng loạt 7 người bị lạc giọng – nói bằng giọng người thân đã mất.
Các nạn nhân kể lại:
> “Tôi tưởng mình đang tưởng nhớ ba, nhưng sau đó... tôi thấy tay mình xoa vào ngực, như ba từng làm. Không thể ngừng.”
Ghi chép A7:
“Tro cốt không phải thứ còn sót. Là điểm cuối của tín hiệu tâm linh. Nếu kéo dài tưởng nhớ... sẽ trở thành lời gọi, và ai đó sẽ trả lời.”
Mức độ hung dữ: Trung bình, chỉ kích hoạt nếu hành lễ đồng thời và gọi đúng tên
Cách quản lý:
Giới hạn số người đến lễ trong cùng thời điểm
Không đọc tên người đã khuất lớn tiếng trong khu vực
Dẫn truyền nhân sự kiểm tra âm gốc họng sau tiếp xúc
VCS-059: Lồng Kính Không Có Hồi Kết
Cấp độ nguy hiểm: Cấp 2 – Dị thể vô tận ảo
Phân loại: Dạng vật thể cảm tri – giam cầm khái niệm
Xuất hiện: Khu công nghiệp Tân Tạo – TP.HCM – 1999
Cơ quan tham gia: V.I.E.T – Bộ phận Thí nghiệm Vật thể dị biệt
Tóm tắt sự kiện:
Một lồng kính mẫu trưng bày đột ngột khiến nhân sự kiểm định biến mất khi bước vào. Camera cho thấy người đó vẫn đứng trong lồng, không phản ứng, và không già đi.
Tới nay, nhân sự tên H.V.K vẫn đứng nguyên tại vị trí, không ăn, không ngủ.
Ghi chép A7:
“Tôi không thể nói K còn sống. Nhưng cậu ấy không chết. Không động đậy. Không phản ứng ánh sáng hay nhiệt độ. Như một con người bị mô phỏng quá hoàn hảo.”
“Khi tôi đứng trước lồng kính, tôi thấy mình – không phải mặt, mà là ánh nhìn: nhìn chính tôi từ bên trong.”
Mức độ hung dữ: Không rõ – không tấn công, nhưng không cho phép rút lui
Cách quản lý:
Dựng vỏ ngăn dị thể dạng kim loại mềm
Không nhìn trực diện vào VCS khi đứng gần dưới 2m
Ghi nhận trạng thái sinh học mỗi tháng
VCS-060: Người Còn Chưa Kịp Gọi Tên
Cấp độ nguy hiểm: Cấp 5 – Dị thể gây xóa triệt để ký ức về nhân dạng
Phân loại: Dị thể cảm giác ngôn ngữ – triệt tiêu tồn tại xã hội
Xuất hiện: Đồng bằng sông Cửu Long – rải rác từ 1912 đến 2022
Cơ quan tham gia: V.I.E.T – Đơn vị Ngôn ngữ dị thường, Viện Nhân học
Tóm tắt sự kiện:
Tại một số làng, người ta kể về người thân đã sống cả đời, nhưng đột ngột không ai nhớ tên người đó. Không giấy tờ, không hình ảnh, không có mộ.
Một học sinh kể lại:
> “Mỗi sáng, tôi gọi mẹ dậy. Nhưng một hôm, tôi nhìn bà, và không biết phải gọi là gì. Bà cũng không trả lời.”
Kết quả điều tra cho thấy hồ sơ về những người này biến mất đồng thời trên mọi hệ thống – từ y tế, hộ khẩu, trường học.
Ghi chép A7:
“Tôi không chỉ quên tên cô ấy. Tôi quên luôn cả việc mình từng biết tên. Có người chết mà chưa được gọi tên, không phải vì không ai biết, mà vì không ai nhớ ra rằng cần gọi.”
Mức độ hung dữ: Cao – triệt tiêu khái niệm cá nhân trong cộng đồng
Cách quản lý:
Lưu trữ dữ liệu nhân khẩu ẩn danh nhị phân
Mỗi năm mở chiến dịch “Gọi lại tên người cũ”
Tổ chức “Lễ Chuyển Danh” – nơi gợi lại danh tính cũ bằng âm nhạc và ảnh
Ghi chú cuối P12 – Báo cáo Hội đồng cấp Omega:
> Một số thực thể bắt đầu bộc lộ tính năng xoá khái niệm – điều từng bị nghi ngờ không thể xảy ra.
A7 có dấu hiệu đồng cảm mạnh với VCS-060, yêu cầu tạm ngưng ghi chép trong 12 giờ nhưng sau đó quay lại với một câu hỏi:
“Nếu tôi không còn tên trong ghi chép, liệu tôi còn là chính mình không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com