Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

P14: VCS-066 đến VCS-070 Thực Tại Của Những Kẻ Không Được Nhớ Đến

Cảnh báo: Tất cả nội dung dưới đây là hư cấu, không cổ xúy mê tín dị đoan, xuyên tạc lịch sử hay kích động hành vi nguy hiểm. Các thực thể là sản phẩm tưởng tượng nhằm phục vụ mục đích sáng tạo.

VCS-066 – Người Không Bao Giờ Được Gọi Tên

Cấp độ nguy hiểm: Cấp 4 – Dị thể không thể ghi nhớ, tồn tại trong nhận thức âm tính

Phân loại: Phi vật lý / Dị thể tâm thức ký ức

Lần đầu ghi nhận: Làng cổ Ngòi Sen, Yên Bái – năm 1952

Cơ quan tham gia: V.I.E.T – Phân nhánh Tâm Lý Dị Thể; Cục Lưu Trữ Dân Gian; Viện Ngôn Ngữ Học

Tóm tắt:
Một loạt vụ mất trí nhớ xảy ra ở vùng núi, khi người dân mô tả “có một ai đó từng sống cùng họ nhưng không ai nhớ tên.” Người bị nhắc đến không tồn tại trên giấy tờ, ảnh chụp hay kể cả lời kể khi rời khỏi làng.

Ghi chép của A7:

> "Tôi ở lại làng Ngòi Sen 9 ngày. Mỗi ngày, có một bữa cơm được dọn thêm một bát không ai dùng. Khi hỏi, mọi người chỉ đáp 'cho người kia'. Nhưng không ai biết 'người kia' là ai. Vào đêm thứ 7, tôi cảm thấy có ai đó ngồi sau lưng khi viết báo cáo. Không bóng, không gió. Nhưng lạnh đến tận xương sống."

Mức độ hung dữ: Không chủ động tấn công, nhưng gây mất nhận thức cá nhân và tập thể khi tiếp xúc lâu. Một số người tự tử sau khi “cảm thấy mình cũng đang bị quên mất.”

Cách quản lý:

Vùng ảnh hưởng được đặt thiết bị ghi chép liên tục và AI giám sát bất thường ký ức

Không cho phép cư trú lâu hơn 48 giờ

Tên thực thể không được viết xuống giấy, chỉ gán mã số

VCS-067 – Tiếng Kinh Ở Ngoài Cõi

Cấp độ nguy hiểm: Cấp 5 – Dị thể ảnh hưởng tâm linh và ngôn ngữ

Phân loại: Âm thanh phi thực / Dị tượng tôn giáo

Lần đầu ghi nhận: Biên giới Việt–Lào, hang Khau Pạ – năm 2004

Cơ quan tham gia: V.I.E.T – Bộ môn Âm Học Dị Biến; Bộ Nội vụ Lào; Cục Quản lý Tôn giáo

Tóm tắt:
Một nhà sư Lào báo cáo nghe thấy một bản kinh lạ phát ra từ hang núi sâu, không thuộc bất kỳ dòng Phật giáo, Bà-la-môn hay đạo giáo nào. 7 người sau đó tự thiêu sau khi “đã hiểu hết chân lý.”

Lời kể nhân chứng:

> “Không phải là âm thanh. Đó là... điều gì đó bên ngoài tai, chảy vào tâm tôi. Tôi nhìn thấy kiếp trước của tôi đang khóc trong tro tàn.”

Ghi chép của A7:

> “Khi đến gần hang, tôi cảm giác miệng mình đang tụng một bài kinh tôi chưa từng học. Mỗi từ phát ra làm da thịt tôi rớm máu. Tôi cắn lưỡi, ngừng đọc. Trong im lặng, tôi nghe tiếng cười.”

Mức độ hung dữ: Cao – khi nghe quá 5 phút sẽ gây lệch sóng não, buộc người nghe tự lý giải mọi khổ đau bằng cách ‘trở về tro bụi’.

Cách quản lý:

Phong ấn hang bằng hợp kim chì + phủ kín giấy chú dịch ngôn ngữ cổ Việt – Lào

Cấm truyền thanh, truyền hình, sóng điện thoại tại vùng lân cận

Chỉ A7 được quyền tiếp cận cấp Omega

VCS-068 – Người Thay Thế

Cấp độ nguy hiểm: Cấp 5 – Dị thể xâm nhập thời gian / thực tại cá nhân

Phân loại: Dị nhân dạng ngụy trang / Thực thể phản chiếu

Lần đầu ghi nhận: Cần Thơ, năm 1989 – tái xuất: Hải Dương, năm 2021

Cơ quan tham gia: V.I.E.T – Đơn vị Thực Tại Dị Biến; Cục Điều Tra An Ninh

Tóm tắt:
Nạn nhân bị thay thế bởi một bản sao từ “quá khứ sai lệch.” Người thân bắt đầu nhớ sai các sự kiện, ảnh cũ biến đổi theo thời gian. Nạn nhân thật dần bị xóa khỏi ký ức xã hội.

Thí nghiệm:

Một người bị tình nghi là bản thay thế được tách ly, hỏi về những sự kiện thời thơ ấu

Kết quả: miêu tả chính xác một kỷ nguyên không tồn tại ở Việt Nam: “nơi năm chỉ có 8 tháng”

A7 ghi nhận:

> “Tôi nhìn vào mắt nó – đôi mắt giống tôi hồi 9 tuổi. Nó cười, nói: ‘Anh chính là kẻ thay thế em đầu tiên.’ Tôi chưa từng có em trai.”

Mức độ hung dữ: Cực cao – thực thể có thể thuyết phục tập thể rằng mình là bản gốc. Gây rối loạn thực tại địa phương, xung đột nội bộ tổ chức.

Cách quản lý:

Tách ly tất cả cá nhân có dấu hiệu 'không khớp ký ức cộng đồng'

Dùng máy quét dao động não đặc biệt do V.I.E.T phát triển

Không cho phép đối thoại quá 2 phút

VCS-069 – Hình Bóng Trốn Trong Ảnh

Cấp độ nguy hiểm: Cấp 4 – Dị thể ảnh ký sinh

Phân loại: Vật lý dạng bóng / Dị thể hình ảnh

Lần đầu ghi nhận: Kyoto – Nhật Bản, năm 1897; xuất hiện tại Đà Lạt – Việt Nam, 2019

Cơ quan tham gia: V.I.E.T – Liên kết với JDSA (Cơ quan Dị tượng Nhật); Bộ Văn hóa VN

Tóm tắt:
Một hình bóng không xác định xuất hiện trong ảnh chụp – có cấu trúc quang học nghịch đảo. Khi phóng lớn, hình bóng có chuyển động riêng. Người xem lâu sẽ mộng du vào các bức ảnh và biến mất.

Lời kể nhân chứng:

> “Tôi thấy mẹ tôi trong ảnh, nhưng mẹ tôi đã mất năm 1994. Khi nhìn kỹ, tay bà ấy ra hiệu ‘im lặng’. Tôi ngủ. Khi tỉnh dậy, tôi đang đứng giữa một đầm lầy, không có ảnh nào bên mình.”

Ghi chép của A7:

> “Tôi đốt bức ảnh. Bóng không cháy. Nó bò ra khỏi mép tấm phim, để lại vệt đen như tro... nhưng tôi chưa từng rửa ảnh đó.”

Mức độ hung dữ: Trung bình – chỉ ảnh hưởng khi người xem lâu. Không thể phá hủy hình ảnh bằng vật lý.

Cách quản lý:

Lưu trữ ảnh trong buồng chân không ánh sáng

Không chụp ảnh trong khu vực lây nhiễm

Quản lý bởi Phòng Giám Sát Thị Quang, V.I.E.T

VCS-070 – Ký Ức Rã Nát

Cấp độ nguy hiểm: Cấp 5 – Dị thể lan truyền tâm lý hàng loạt

Phân loại: Ký ức độc biến / Dị thể truyền nhiễm ý niệm

Lần đầu ghi nhận: Bắc Giang, năm 2011 – hiện đang lây lan ngầm

Cơ quan tham gia: V.I.E.T – Trung tâm Ký Ức Dị Hóa; Bộ Y Tế, Bộ GD&ĐT

Tóm tắt:
Cộng đồng người dân bắt đầu tin vào một thảm họa đã từng xảy ra – dù không có bằng chứng lịch sử nào ghi nhận. Càng nhiều người tin, “ký ức giả” càng trở nên thật: xuất hiện địa danh mới, tường thuật đồng nhất, cả sách giáo khoa tự biến đổi.

A7 ghi nhận:

> “Họ kể tôi về một cơn đại hồng thủy năm 1997. Tôi cười. Nhưng khi mở sách Địa 8 – có đúng một dòng: ‘Thảm họa nước đen 1997 đã làm biến mất thị trấn Cổ Nhuế.’ Tôi sống ở đó cả đời. Cổ Nhuế chưa từng biến mất… phải không?”

Mức độ hung dữ: Cực cao – có thể viết lại lịch sử thông qua ký ức tập thể. Khi quá 15% dân số khu vực bị nhiễm, sẽ tái cấu trúc thực tại.

Cách quản lý:

Kiểm duyệt nội dung sách vở – báo chí

Sử dụng “Ký Ức Mốc Neo” (trí nhớ gốc chưa biến dị) để tái thiết thực tại

Chỉ A7 được phép tiếp xúc với nhân chứng nhiễm cấp nặng

Ghi chú cuối P14 — Gửi Hội đồng cấp Omega:

> Từ VCS-066 đến VCS-070, đặc tính chung: Thực tại bắt đầu tan rã ở tầng ký ức – tâm linh – phản chiếu vật lý.
A7 cho thấy khả năng miễn nhiễm vượt quá tiêu chuẩn con người. Cần xét tái phân loại VCS-007 từ “người được chọn” sang “thực thể đồng cấp VCS-000 (tạm thời)”.
Đề nghị thành lập Giao thức Đa Thực Tại – chuẩn bị cho Khóa Trục Thời Gian Lần Hai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com