Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

P8: VCS-036 đến VCS-040 Ký Ức Không Phải Của Mình

VCS-036 – “Kẻ Nằm Ngoài Cửa Miếu”
Cấp độ nguy hiểm: Cấp 4 – Bán thể dạng hiện hữu
Vị trí: Miếu cổ làng Tân Phổ, Quảng Bình
Thời điểm xuất hiện ghi nhận: 1996 – hiện tại

Bản ghi âm trích đoạn từ cuộc điều tra lần thứ 2 của A7:

> “Cửa miếu đóng từ năm 1975 sau một vụ ‘người thầy cúng chết trong khi gọi hồn’. Dân làng không ai dám mở. Nhưng họ biết: đêm nào cũng có người nằm chắn ngoài cửa. Như thể muốn vào nhưng không được phép.”

Thực thể không có hình dạng cố định. Dưới máy quay hồng ngoại, nó hiện hình dạng một cơ thể người phủ chi chít sợi chỉ đỏ, dài hơn 2m, nằm quay đầu vào cửa miếu. Nhưng khi quan sát bằng mắt thường, chỉ thấy… trống không.

Mỗi khi có người nhìn thẳng vào cửa miếu lúc nửa đêm, người đó sẽ nghe tiếng gọi từ bên trong bằng giọng thân nhân đã mất. Nếu đáp lại, trong vòng 72 giờ, người ấy sẽ mất ngủ vĩnh viễn và “cảm giác như một nửa tâm trí mình đang ở bên kia cửa”.

V.I.E.T đã xây một mái che tạm thời, lắp camera cảm biến và giao cho đội LPCĐ-3 canh giữ. Tuy nhiên, sau đợt sấm sét lớn đầu năm 2022, camera ghi được hình ảnh một người giống hệt A7… mở cửa bước vào, nhưng không có bản ghi rời miếu. A7 khẳng định bản thân chưa từng quay lại hiện trường.

VCS-037 – “Người Gõ Nhịp Sau Bức Vách”
Cấp độ nguy hiểm: Cấp 2 – Truyền nhiễm theo dạng âm thanh
Địa điểm: Ký túc xá K, Đại học Khoa học Tự nhiên Hà Nội
Ghi nhận ban đầu: 2010

Dạng truyền nhiễm âm thanh: tiếng gõ ba nhịp liên tục vào tường, phát ra từ phía sau bức vách mà phía sau hoàn toàn không có phòng nào. Người đầu tiên nghe tiếng gõ sẽ “quen” dần với nó, và nếu nghe quá 14 ngày, họ sẽ trở thành “người tiếp nhịp” – tức sẽ tự gõ lại y hệt tiếng đó mỗi đêm, vào tường phòng mình.

Một sinh viên đã để lại nhật ký:

> “Tôi không còn nhớ lần cuối mình ngủ là khi nào. Mỗi đêm, nếu tôi không gõ lại, nó sẽ gõ mạnh hơn, gần hơn. Có lần tôi tỉnh dậy vì âm thanh gõ từ… trong gối. Hôm qua tôi bị bạn cùng phòng quay clip – tôi đang gõ vào trán mình.”

Khi số lượng người “gõ lại” tăng đến ngưỡng 9 người trong một khu nhà, thực thể sẽ bắt đầu di chuyển – thay đổi vị trí gõ – và cuối cùng là “gõ từ bên trong lồng ngực”.

V.I.E.T đã niêm phong tầng 7 khu K, di tản toàn bộ sinh viên và cấy thiết bị triệt âm. Tuy nhiên, trong lần A7 đến khảo sát năm 2021, tiếng gõ ba nhịp vang lên… từ tấm thẻ tác nghiệp treo trước ngực anh.

VCS-038 – “Ký Sinh Thức Ăn”
Cấp độ nguy hiểm: Cấp 5 – Sinh học phản thực tại
Vị trí: Nhà hàng bỏ hoang tại huyện Đức Hòa, Long An
Thời điểm xuất hiện: Giai đoạn từ 1994 – hiện tại

Phát hiện từ một vụ ngộ độc hàng loạt năm 1994 – tất cả nạn nhân đều nói rằng “món ăn có vị… ký ức”. Không ai nhớ mình đã ăn gì, chỉ nhớ lại một kỷ niệm sâu sắc khi đang nhai. Tuy nhiên, sau 3 ngày, toàn bộ 17 nạn nhân đều biến mất. Căn bếp nhà hàng xuất hiện một tấm thực đơn khác thường:

Món 1: Nụ hôn đầu.

Món 2: Sự giận dữ của cha.

Món 3: Nỗi ân hận khi mẹ mất.

VCS-038 là một thực thể ký sinh phi vật chất, bám vào dụng cụ nấu ăn hoặc món ăn chế biến tại không gian chứa nó. Ai ăn sẽ bị xóa dần ký ức sâu nhất, đồng thời sinh ra ảo giác đang sống trong đoạn ký ức đó, lặp đi lặp lại cho đến khi… cơ thể tan biến.

Thí nghiệm kiểm soát (LPCĐ-4) dùng máy nấu ăn tự động để tái tạo món theo công thức VCS-038 truyền lại. Kết quả: máy in hóa đơn của bếp không ngừng đẩy ra giấy ghi lời xin lỗi từ những người không còn tồn tại.

Hiện nhà hàng đã bị rào kín bằng vật liệu cách nhận thức. VCS-038 tạm bị vô hiệu, nhưng vết dầu ăn rỉ ra từ cửa vẫn có dạng… chữ viết.

VCS-039 – “Chiếc Chuông Không Đổi Âm”
Cấp độ nguy hiểm: Cấp 3 – Dị thể thời gian cố định
Địa điểm: Chùa cổ Cửu Phách, Gia Lai
Thời gian: Không xác định, nhưng được ghi trong tư liệu từ thời Tây Sơn

Chiếc chuông đồng cao 1m6, treo tại chùa nhưng không ai nghe tiếng nó bao giờ. Tuy nhiên, những người từng “nghe thấy tiếng chuông” đều có chung một biểu hiện: họ bắt đầu nói bằng tiếng mà… không ai hiểu, kể cả máy phiên dịch của V.I.E.T.

Một hòa thượng già sống sót sau khi nghe tiếng chuông cho biết:

> “Không phải tiếng chuông đâu. Đó là tiếng vang từ một khoảnh khắc chưa từng tồn tại.”

Thử nghiệm gõ chuông bằng robot cho kết quả dị thường: sóng não người vận hành máy bị thay đổi. Một nhà nghiên cứu nghe lại bản ghi âm tiếng chuông lập tức lên cơn co giật, đồng thời khóc… bằng giọng một đứa trẻ sơ sinh.

A7 đến và không gõ chuông. Thay vào đó, anh đặt tay lên mặt đồng. Trong nhật ký cá nhân, A7 viết:

> “Tôi không nghe thấy gì, nhưng có một ý nghĩ rất rõ: ‘Từng có một thời gian… không có thời gian.’”

V.I.E.T đã chuyển chuông về khu lưu trữ Tầng Alpha, lắp khoang cách ly thời gian, không ai được phép chạm trực tiếp.

VCS-040 – “Giấc Mơ Người Đã Chết”
Cấp độ nguy hiểm: Cấp 4 – Bán phản vật chất
Địa điểm: Rừng Cấm – Tây Ninh
Ghi nhận đầu tiên: 2007

Trong rừng có một khu vực gọi là “hẻm Mơ” – nơi người ngủ sẽ gặp cùng một giấc mơ. Giấc mơ không đáng sợ, nhưng đồng nhất kỳ lạ: một ngôi nhà nhỏ giữa đồng bằng, có người gõ cửa. Ai mở cửa trong mơ… sẽ không tỉnh lại nữa.

VCS-040 là một thực thể dạng sóng – có khả năng tiếp cận tiềm thức thông qua giấc mơ chia sẻ. Theo nghiên cứu của đội LPCĐ-6, người từng mất thân nhân gần đây dễ bị cuốn vào “kênh giấc mơ này”.

Một cán bộ quân đội tham gia tìm kiếm bị mất tích, và đến 3 ngày sau, gọi lại… từ số của chính mình, nói:

> “Tôi vẫn sống… ở phía bên kia căn nhà. Có một thằng trông giống tôi ở đây lắm, nhưng nó không mở cửa.”

A7 đã thử ngủ lại vùng rừng Cấm. Sau đó, anh để lại một bản ghi tay viết nguệch ngoạc:

> “Tôi không còn mơ thấy mình nữa. Tôi thấy… người đang mơ về tôi.”

Khu vực hiện được phong tỏa toàn diện, truyền thông báo là “vùng rừng phóng xạ nhẹ”. VCS-040 chưa có biện pháp loại trừ – đang được nghiên cứu khả năng tiếp cận qua đường sóng não nhân tạo.

GHI CHÚ CUỐI P8 — GỬI HỘI ĐỒNG V.I.E.T CẤP OMEGA
Từ VCS-036 đến VCS-040, các thực thể không còn chỉ là nguy cơ rò rỉ không gian, mà bắt đầu tác động trực tiếp lên vùng ký ức – cảm xúc – bản thể của con người.

Một số thực thể như VCS-040 có khả năng “phản chiếu giấc mơ” và khiến thực tại lung lay từ tầng tiềm thức. VCS-038 cho thấy ý chí của thực thể có thể ký sinh vào quá khứ.

A7 đang dần bị những dị thể nhận diện không phải như một người quan sát… mà như một mảnh gương ngược, nơi chúng soi lại chính mình.

Giao thức nâng cấp tầng Giám Sát Ký Ức đang được triển khai. V.I.E.T sẽ phải xác định: liệu có thực thể nào đang dùng A7 như một con đường quay lại?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com