Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3

9. ( 06 - 10 )

Hôm nay tôi lại phải đến thư viện một lần nữa để kiếm quyển sách nghiên cứu tiền tệ và chi phiếu, chủ nhiệm lớp chúng tôi rất biết cách đày đoạ sinh viên. Chỉ đưa mỗi người một file tài liệu rồi bảo tự phân loại.

Kiếm được tài liệu tôi liền đến một chiếc bàn gần cửa ra vào lấy laptop ra tra cứu, nhưng không ngờ là Hiên Hiên cũng ngồi đó nha, lần thứ 2 chúng tôi gặp nhau trong thư viện rồi, mỗi lần thấy em ấy đeo kính tim tôi lại loạn nhịp.

Cẩn thận ngồi xuống vì không muốn ảnh hưởng đến mọi người xung quanh, có lẽ vì cảm nhận được có người đến, em ấy ngay lập tức quay sang nhìn, tôi nở nụ cười làm em đỏ mặt quay đi. Dù đã gặp nhau rất nhiều lần nhưng em ấy vẫn luôn ngượng ngùng như vậy.

Bây giờ đang là mùa đông, thời tiết cũng đã bắt đầu trở lạnh, Hiên Hiên ngồi xoa xoa hai khuỷu tay, tôi cởi áo khoác mình đưa cho tiểu khả ái:
"Em mặc đi Hiên Hiên, trời lạnh không lại cảm"

Em ấy liền huơ huơ tay từ chối, chắc là ngại đây mà:
"Học trưởng mặc đi, em không lạnh lắm." - Nói xong liền hắt xì một cái, nghe như mèo ấy.

Giằng co một lúc cũng mặc được cho em ấy vì áo có hơi rộng nên nhìn Á Hiên như lọt thỏm vào bên trong, ngồi đó được một lúc, em e dè hỏi tôi:
"Học trưởng, cuối tháng anh có rảnh không?"

"Có việc gì không?" - Tôi giả vờ tỏ ra chút thờ ơ.

"À không có gì... chỉ là em muốn... mời học trưởng... dự Prom của trường..."

"Ờ!" - Nhìn em ấy thế này tôi có chút hứng thú, cứ trêu chọc thêm một chút xem sao.

Đột nhiên lại im lặng, tôi bắt đầu thấy có chút sốt sắng, sao không nói tiếp đi, sao lại im như vậy chứ, năn nỉ anh đi tiểu khả ái. Tôi quay mặt sang nhìn em ấy kết quả là...

"Ơ này... đừng khóc mà... anh... anh đùa... anh xin lỗi... nín đi mà... nín đi... anh đi mà... anh không chọc em nữa... nín đi mà."

Chơi ngu đấy cô bác ạ, Hiên Hiên ngồi thút thít ngon lành, còn tôi thì mất cả nửa tiếng để dỗ em ấy, đúng là đời không ai tránh được chữ ngờ.

……………………………………………………………………………………

10. ( 15 - 10 )

Gần đây thì tôi và Hiên Hiên đã thân thiết hơn rất nhiều rồi, dù không đến mức yêu nhau nhưng về mặt tình cảm thì phải nói là cực thân thiết.

Tôi hay chơi bóng rổ mỗi khi ra về, mặc dù phải đợi rất lâu nhưng mỗi ngày tiểu khả ái đều kiên trì ngồi đó chờ tôi và đưa nước cho tôi.

Riêng hôm nay, đã xảy ra một chuyện...

"Này, sao cậu bám theo học trưởng Diệu Văn mãi thế? Đừng có mà dai như đĩa vậy, biết điều thì nên tránh xa ra một chút."

"Cô lấy tư cách gì mà nói tôi?"

Em ấy bình thường thì rất hiền nhưng khi có ai chạm vào thì đừng bảo sao biển xanh lại mặn.

Đúng lúc đó tôi bước lại, liền thấy cô gái kia cầm chai nước hất vào người, mặt tỏ vẻ đáng thương trông rất nực cười:
"Học trưởng, anh xem đi, cái thằng nhóc này dám hất nước lên người em."

"Học trưởng... em không có..." - Á Hiên nhìn tôi mà hai mắt rưng rưng, em ấy đang cố diễn vai tội nghiệp hay là tội nghiệp thật vậy?

Tôi cười thầm, nếu lúc nào cũng làm nũng thế này thì tôi sẽ bắt giam em ấy để một mình tôi thấy thôi. Lấy chai nước trên tay tiểu khả ái, tôi mở nắm uống một ngụm rồi đưa cho em ấy:
"Anh chưa nhìn thấy, em tạt lại được không?"

*Ào*
Không chút suy nghĩ, Á Hiên lập tức hất sạch cả chai vào mặt cô ta làm cô nàng ướt như chuột lột, không chỉ vậy còn toe toét cười rất mãn nguyện nhưng bạn biết gì không? Chỉ cần em ấy vui là được rồi.

……………………………………………………………………………………

11. ( 21 - 10 )

Hôm nay tôi đã phải rất khó khăn khi lôi kéo thằng bạn trời đánh của mình đi lựa quần áo. Số là cách đây vài hôm nó đã mua sẵn một bộ đồ để dự Prom mà không thèm rủ tôi. Thành ra bây giờ phải đi theo tôi chứ làm sao?

"Hạo Tường, bộ này thế nào?" - Tôi vừa mặc thử một bộ đồ vest đen với áo sơ mi trắng bên trong, kèm thêm một chiếc cà vạt, quần tây đen nhìn khá sang trọng.

"Cậu đi kí hợp đồng hay đi thi hùng biện?" - Nghiêm Hạo Tường chính là vậy. Độc mồm độc miệng nhưng có gì thì nói thẳng không thích vòng vo.

Thế là tôi lủi thủi đi tìm bộ khác, được thằng bạn có gu thời trang tốt nhưng khó tính quá thì cũng đành chịu.

Lần thứ 2, lần thứ 3, lần thứ 4,...

Tôi đã thay liên tục mấy bộ liền nhưng vẫn chẳng cái nào vừa ý cậu ta, cái thì chê xấu quá, cái thì đen quá, cái thì loè loẹt quá, nói chung là nếu cậu ta không đẹp trai đến mức hút hồn của chủ tiệm thì chị ấy có lẽ đã băm cậu ta ra rồi.

"Được chưa? Thử hết cửa hàng rồi." - Tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, hay tay cũng sắp rụng rời.

"Được rồi, cái này hợp với cậu đấy."

Cái cậu ta chọn là một chiếc áo khoác ngoài có màu xanh nhạt, bên trong là một chiếc áo sơ mi trắng, quần cũng là màu xanh nhạt, màu xanh kiểu giống xanh da trời nhưng lại đậm hơn một chút, thật lòng mà nói thì màu này cũng khá tôn da tôi lên, kiểu áo cũng rất hợp với dáng.

Không chút chần chừ tôi liền quẹt thẻ... 3 tháng lương của mình... kiểu này lại ăn mì gói rồi...

……………………………………………………………………………………

12. ( 30 - 10 )

Sau bao nhiêu ngày chờ đợi thì Prom cũng đến. Mặc cho buổi tiệc diễn ra lúc 8 giờ tối, 5 giờ chiều tôi đã lôi Nghiêm Hạo Tường đi làm tóc, chăm sóc da... vâng vâng... mây mây... nói chung là phải chuẩn bị hoàn hảo nhất.

"Này! Có cần thiết phải vậy không? Cậu cũng tỉ mỉ quá rồi đó."

"Cẩu độc thân như cậu làm sao mà hiểu?"

"Thế chắc cậu có bồ?"

*Phập*

Bị nói trúng tim đen rồi. Đúng là tôi và cậu ta đều không có người yêu nhưng ít nhất tôi còn có người để theo đuổi, ai như cái tên vô cảm nhạt nhẽo kia.

~~~

Đến buổi Prom, tôi cứ nhìn xung quanh hi vọng sẽ tìm thấy em ấy. Bỗng dưng tôi nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, liền lôi Hạo Tường đến chỗ đấy.

"Học trưởng."

Có vẻ tiểu khả ái thấy tôi rồi, còn giơ tay lên gọi tôi. Mà giờ mới để ý nha, đồ của tiểu Hiên Hiên cũng có màu gần giống như mày của tôi, nhưng khi khoác lên người em ấy lại tạo một cảm giác thuần khiết và đáng yêu.

"Đợi anh có lâu không?"

"Không có đâu. Em rất vui vì anh đến. Đây là bạn em Hạ Tuấn Lâm." - Á Hiên giới thiệu cậu con trai đứng bên cạnh với tôi.

Tôi gật đầu chào, em ấy cũng chào lại tôi. Nhìn thoáng qua cũng biết đây là thiếu gia quyền quý nhưng xem ra lại không chảnh choẹ hay kiêu kì.

Đứng nói chuyện một lúc thì có người đi ngang đụng trúng Á Hiên làm em ấy ngã vào người tôi. Tiểu khả ái bỗng dưng đỏ mặt, đã vậy còn lắm bắp:
"Em xin lỗi học trưởng... em em... em không cố ý..."

"Không sao mà!" - Tôi xoa đầu em ấy nở một nụ cười thật tươi, Hiên Hiên thấy vậy cũng cười theo.

———

Góc ngoài lề

Nội tâm của Hạ Tuấn Lâm và Nghiêm Hạo Tường khi thấy hai người họ ân ấn ái ái:
'Cơm chó bổ ghê!'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com