Chương 63: Mười Bốn Ngày
(1)
Tôi phải nhắc cô luôn là chuyện này sẽ tiến triển xấu rất nhanh và tôi cũng không mong nó sẽ xảy ra.
Orochimaru đã tập hợp một đội quân và dự định sẽ tấn công trong kỳ thi Chuunin năm nay. Tôi đã canh chừng Suna để đảm bảo hắn không đụng đến Yondaime Kazekage lần này và cho đến nay, tôi nghĩ mình vẫn đang làm khá tốt. Yondaime vẫn an toàn và mọi chuyện vẫn đang ổn, Gaara thực sự đang gần gũi với anh chị hơn, và tôi suýt nữa đã bị Komushi phát hiện trong một vài lần tuần tra.
Không có gì nghiêm trọng cả.
Tôi không biết cô có muốn nói chuyện này với những người khác không, dù tôi rất khuyên là đừng và tôi biết cô có lẽ cũng sẽ nghĩ vậy. Có kỹ năng và kiến thức là một chuyện, nhưng nếu cô bắt đầu hót lung tung về một bạt nhẫn cực kỳ nguy hiểm đang lên kế hoạch tấn công khủng bố nhằm bắt cóc một tộc nhân của một trong những gia tộc nổi tiếng nhất thế giới, tôi không nghĩ điều đó sẽ có kết quả tốt đẹp gì cho cô đâu.
Thấy sao?
~Rối
--
Con mẹ nó, anh đang trêu tôi đúng không?
~H.S.
--
Được rồi. Tôi thừa nhận không nên viết quá cụt lủn trong lá thư trước. Để tôi vào đề tốt hơn nhé.
Vậy, tuần vừa rồi cô thế nào?
~Rối
--
Ý của anh là ngay cả khi dòng thời gian này sắp bị điên rồi, chúng ta vẫn phải chịu đựng con rắn chết tiệt này đang cố làm tình hình tệ hơn, phải không? Không. Con mẹ nó, không.
Hắn có đang nhắm Sasuke không?
~H.S.
--
Từ từ đã, hình như tao vừa đọc lộn. Có phải thằng mê rối vừa thông báo cho tao rằng Orochimaru đang nhét cái mặt lol của hắn vào những nơi không phải chỗ của mình không? Mọa nó, thằng chó đó. Nếu phải lấy mấy thằng ngu là vật hi sinh thì thằng chó đó cũng không xứng.
Đm, nghĩa là tao sẽ phải nghĩ ra cái cớ để nói với Juugo tại sao bọn tao phải đi vòng, và rằng thì là mà thật tình cờ chuyến đi lại trùng với thời điểm bắt đầu kỳ thi Chuunin. Đáng lẽ bọn tao sẽ đủng đỉnh đến đó vào mùa đông, chứ không phải giữa năm như thế này. Mẹ nó.
Nói rõ nếu mày có thêm sự hỗ trợ, ngoài thằng búp bê kia và tao.
~⎊
--
Hắn chỉ muốn một Uchiha. Nếu hắn phát hiện Sasuke đã có mangekyou, thì, chuyện gì xảy ra ai cũng biết...
~Rối
--
Sasuke sẽ không bị bắt đi trong kiếp này. Tôi không muốn trải qua thêm mười năm nữa để cố gắng đưa cậu ấy về sau quyết định ngu ngốc của cậu ta nữa.
Konoha sẽ không biết về cuộc tấn công, nhưng đây là những gì sẽ xảy ra đằng sau nó, mọi người hiểu chứ?
Tôi sẽ chỉ ghi lại một lần, và sao chép nó, và cả hai người nên nhận được cùng lúc.
Hidan, nếu anh có thể đến đây ít nhất một tuần trước khi kỳ thi chính thức bắt đầu, thời gian đó sẽ đủ để sắp xếp mọi thứ. Tôi dự định để anh trinh sát những gián điệp trong làng dưới danh nghĩa một tu sĩ. Tôi không biết chúng ta sẽ làm gì với Juugo, nhưng chúng ta sẽ để cậu ấy ở chỗ an toàn và tránh xa mọi cuộc tấn công.
Sasori, anh cũng vậy. Hãy đến đây ít nhất một tuần trước kỳ thi. Tôi vẫn chưa biết vai trò của mình trong kỳ thi là gì, nhưng cả ba sensei của tôi đều là giám khảo ở kiếp trước và tôi không mong chờ lần này sẽ khác. Tôi đoán mình sẽ phụ trách khu vực an ninh trong cả ba phần thi, nhưng tôi không thể đi quá xa vì đồng đội của tôi sẽ thi đấu. Anh cần có mặt ở Khu Huấn Luyện 44 khi đến lúc đó. Tôi sẽ nói thêm khi anh đến đây.
Deidara sẽ đến với tư cách jounin sensei. Anh ta sẽ ngồi ở khán đài trong kỳ thi thứ ba và tôi sẽ ra hiệu cho anh ta khi tôi cần anh ta hành động. Momochi Zabuza sẽ đưa Haku đến để thi đấu và cũng sẽ ngồi ở khán đài trong kỳ thi thứ ba. Và anh ta cũng vậy. Tôi sẽ chỉ đạo cả hai và bắt họ thề giữ bí mật.
Gaara sẽ là phòng thủ của tôi. Tôi sẽ giải thích sau.
Và tôi đoán tôi sẽ thông báo cho cả Yagura. Tôi sẽ xem việc đó dẫn tôi đến đâu.
~H.S.
--
Tôi sẽ có chuyện để nói với cô khi tôi đến nơi.
~Rối
--
Yagura? Yondaime Mizukage Yagura?! Cái mọe gì vừa xảy ra thế?!
~⎊
--
Chỉ cần im miệng và lết cái mông đến đây mau, mấy cái tên này. Chúng ta có việc phải làm.
~H.S.
--
14 ngày còn lại trước kỳ thi
Sakura cố gắng giữ vẻ mặt không đáng nghi và cùng với các đồng nghiệp T&I khác tiến về phía Tòa tháp Hokage. Còn hai tuần nữa các kỳ thi sẽ chính thức bắt đầu và cô cùng tất cả những shinobi cấp cao khác sẽ được tóm tắt nhanh về những gì sẽ xảy ra khi các đội nhóm từ những làng khác bắt đầu đến.
Bên cạnh những thông báo cần truyện đạt là màn ra mắt của cô khi tất cả jounin khác đều được thấy thành viên mới nhất trong hàng ngũ của họ - trẻ tuổi nhất – kể từ Uchiha Itachi. Và họ sẽ được nhìn thấy bộ đồng phục của cô, và rằng cô được xếp vào bộ phận ít được mong muốn nhất trong nghề nghiệp họ.
"Tôi nghe nói rằng T&I đóng vai trò lớn trong các kỳ thi" Anko cười toe toét khi xoa bàn tay vào nhau. "Anh có thể tin được không? Nếu tôi được làm giám khảo, thì tôi không thể chờ đợi để cho mấy cái đứa vắt mũi chưa sạch kia thấy rằng Konoha không phải là nơi dễ dãi như chúng nghĩ."
"Hành hung là bất hợp pháp, Anko," Genma khô khan nhắc nhở. "Dù cô đang nghĩ gì thì tôi biết cô sẽ lại bị bắt vì nó đấy."
"Psh, làm như tôi sẽ bị bắt ấy."
"Em sẽ không bị bắt," Sakura nói. "Còn chị, thì sẽ bị phạt vì gây ra thiệt hại tài sản."
"Đó là chuyện của một tháng trước rồi, nhóc con!"
"Thế còn hôm qua?"
"Hôm qua là có lý do!"
"Hôm qua cô say rượu và Sakura và Shiranui phải kéo lê cái mông của cô về nhà, cái đồ ngốc này, và hai người đó đã phải cẩn thận để không kích hoạt bẫy từ nhà của cô. Biết sao tôi lại biết không? Là vì tiếng nổ giữa đêm đấy," Ibiki gầm gừ. Genma lăn cây senbon sang góc miệng bên kia và mỉm cười.
"Quyết định đã được đưa ra. Ba đấu một, cô bị điên và không nên được phép đến gần trẻ em."
Người phụ nữ bất ngờ ôm Sakura vào lòng trước khi cô có thể phản đối và âu yếm ôm cô, với một nụ cười điên cuồng trên mặt.
"Aw, nhưng mà bé này là bé cưng của tui!"
Sakura thở hắt ra.
"Đây là những gì đang diễn ra trong cuộc sống bất hạnh của em - bị bế trong vòng tay của một người đáng lẽ phải bị nhốt trong bệnh viện tâm thần. Hỡi ôi nhân loại! Genma, hãy gửi lời trăn trối cuối cùng của em với ông chú là em ghét cay ghét đắng món ngũ cốc của chú đấy, làm ơn hãy đổi đi!"
Giữa tiếng cười của Genma và Anko, Ibiki tự hỏi mình đã làm gì sai trong đời để bị bao vây bởi sự phiền toái liên tục đến từ một nhóm ba đứa ngốc thế này.
Ít nhất họ cũng đã nghiêm túc trở lại khi bước vào phòng họp. Một số shinobi khác đã chờ sẵn để bắt đầu phiên họp, nhằm thảo luận về việc những đội nào được đề cử đi thi, những quy trình nào sẽ được áp dụng, những biện pháp an ninh nào sẽ được thực hiện, và những vấn đề tương tự khác. Tuy nhiên, tất cả những ai không phải là sensei của đội genin sẽ phải ở lại lâu hơn, vì bố cục thực tế của các kỳ thi không thể được tiết lộ cho họ theo quy định.
Sakura quét nhìn căn phòng, bỏ qua những cái nhìn tò mò và ngạc nhiên đang chiếu lên mình, và cô cũng thấy Kakashi đang đứng ở một khu vực kín đáo hơn với Gai đang nói chuyện không ngừng với anh ấy. Cô bắt gặp ánh mắt anh và đôi mắt cô liền tỏa sáng.
Còn anh thì trừng lên nhìn cô. Chớp mắt. Nheo mắt. Rồi véo sống mũi. Với tất cả thời gian họ đã dành bên nhau, ai cũng tưởng cô đã thông báo trước cho anh về chức vụ mới của mình rồi.
Anh không có cơ hội thể hiện sự khó chịu vì cuộc họp bắt đầu chỉ vài giây sau đó và mọi người đều ngồi vào chỗ tương ứng trong phòng: Bộ phận Tình báo ở bên phải và phía sau là nơi bộ phận T&I âu yếm ngồi với nhau. Các Đơn vị Y tế ở bên trái và phía sau, Lực lượng Cảnh sát Quân sự ở bên phải và phía trước (Obito vẫy tay với Sakura. Và cô cũng vẫy lại.), và Lực lượng Thường trực ở bên trái và phía trước. Các Tộc trưởng, tất nhiên rồi, cũng có mặt và ngồi ở các vị trí đã được xếp từ trước.
Các genin sensei ngồi ở hàng trước, tất cả có thể nhìn thấy và nhận ra. Godaime Hokage, trên một sân khấu cao cùng với các thành viên hội đồng, ra hiệu cho tất cả đứng lên và yêu cầu cắc sensei thông báo đề xuất cho các gennin tham gia thi đấu.
"Maito Gai."
"Tôi dẫn dắt đội gồm Hyuuga Neji, Tenten, và Rock Lee. Tôi đề cử cả ba cho kỳ thi."
"Yuuhi Kurenai."
"Tôi dẫn dắt đội gồm Hyuuga Hinata, Inuzuka Kiba, và Aburame Shino. Tôi đề cử cả ba cho kỳ thi."
"Sarutobi Asuma."
"Tôi dẫn dắt đội gồm Yamanaka Ino, Nara Shikamaru, và Akimichi Chouji. Tôi đề cử cả ba cho kỳ thi."
"Hatake Kakashi."
Khi sự chú ý chuyển sang anh, không khí trở nên đóng băng. Anh là một người nổi tiếng với kỹ năng nổi bật, nhưng lại thiếu đi những cảm xúc bình thường, và khi anh ta được giao một đội gennin tốt nghiệp sớm, những lời xì xào bắt đầu lan truyền. Anh đã đưa đội của mình vào kỳ thi hai năm trước ở Iwa, và chỉ có một học sinh đậu với điểm số cao nhất được ghi nhận trong một thời gian dài. Một năm trước, anh ta đã từ chối đề cử hai học sinh còn lại chỉ vì: "Chúng nói với tôi rằng chúng từ chối."
Và đây là cơ hội thứ ba của đội để tham gia, và không ai có thể đoán được những gì anh ta sẽ nói.
"Tôi dẫn dắt đội gồm Uzumaki Naruto và Uchiha Sasuke," anh ta nói. Tiếng xì xào lan truyền khi anh ta không nêu tên học sinh thứ ba, ngay cả khi học sinh đó đã thăng cấp. "Tôi đề cử cả hai, và muốn biết liệu có thể cho một genin từ làng khác để đáp ứng yêu cầu tổ đội ba người không."
Một giọng nói ngẫu nhiên từ phía sau anh ta cất lên.
"Ai là thành viên thứ ba ban đầu của anh?"
Kakashi không quay lại để trả lời câu hỏi.
"Haruno Sakura. Cô ấy không được nhắc đến vì cô ấy đã đạt được địa vị jounin," anh ta trả lời. Sự chú ý trong phòng nhanh chóng chuyển từ anh ta sang chiếc ghế giữa Genma và Ibiki. Sakura cười toe toét.
"Xin chào!" cô cười nói vui vẻ. "Tên em là Haruno Sakura, rất vui được gặp mọi người!"
Một vài người đã biết cô ho hoặc che miệng để cố kìm không cười. Ánh mắt Dan lấp lánh khi ông ra hiệu cho Kakashi tiếp tục với ý tưởng thú vị đó.
"Genin từ làng khác này là ai?" ông ta hỏi.
Kakashi vẫn giữ thái độ bình tĩnh, không nao núng.
"Một shinobi đến từ Kirigakure," anh đáp.
Tiếng xì xào chuyển thành tiếng thì thầm khi biệt danh không được yêu thích từ Kiri xuất hiện, Chigiri. Nhiều shinobi của Konoha có một mối thù đối với cách Chigiri đã từng làm với chính đội của họ, và Kakashi được biết đến là một trong số nhiều người trong số họ. Từ khi nào anh ta đã thay đổi lý tưởng đến mức dám đưa ra một đề xuất như vậy?
Nhưng anh tiếp tục. "Không có quy tắc nào phản đối lại việc đó, theo như những gì tôi đã đọc, và cũng có thể là vì chưa ai từng làm điều đó trước đây."
Và rằng anh đã không nói ra, và ngài có thể từ đó xây dựng những mối quan hệ, nhưng những câu chữ thành lời thì đủ sức nặng để Dan có thể hiểu những ẩn ý đó.
"Ta không có vấn đề gì với việc đó, miễn là anh phải nộp một bộ hồ sơ cơ bản của thành viên tạm thời trước khi kỳ thi bắt đầu," Godaime đáp. Kakashi gật đầu hiểu ý – và đương nhiên anh sẽ không biết làm thế quái nào để có được bộ hồ sơ đó - và chấp nhận các điều kiện sự chứng kiến của tất cả những người khác trong phòng.
Sau khi đề cử một vài biện pháp an ninh khác đã xong, một khoảng nghỉ tầm mười phút giữa giờ. Sakura đã trôi ra khỏi khu vực của mình để tạm biệt Kakashi và các genin sensei đồng nghiệp.
"Em thực sự ở trong đội của anh ấy à? Và làm việc trong T&I?" Kurenai hỏi tò mò. Điều đó khiến cô ấy khá ngạc nhiên rằng một người còn trẻ như Sakura lại có thể thăng tiến nhanh đến vậy trong thời đại không có chiến tranh, đặc biệt là lại còn ở trong một bộ phận dưới quyền Morino Ibiki khét tiếng nữa.
"Câu trước đúng và câu sau cũng đúng luôn ạ. Em đã là cộng tác viên T&I được mười tháng, và cũng đã học việc trong hai năm, cũng đã thực tập dưới sự hướng dẫn của ông chú - er - Ibiki và Genma từ khi em sáu tuổi. Anko tiếp nhận em muộn hơn một chút," Sakura trả lời. Gai, giờ đây hoàn toàn thích thú ngay cả sau khi gặp cô được một thời gian trước đó, tiếp tục các câu hỏi.
"Và em đã tốt nghiệp khi mới chỉ mười tuổi?"
"Em đã có thể tốt nghiệp sớm hơn, nhưng em không muốn bỏ lại một vài người bạn. Bên cạnh đó, em cảm thấy mình rất may mắn vì cuối cùng có Kakashi làm giáo viên."
Asuma nhướn mày.
"Anh ấy để em gọi anh ấy là 'Kakashi'?"
"Không có đâu " cô khịt mũi. "Nhưng em không thể chịu đựng được nếu phải nghe lời anh ấy."
Có điều gì đó... khá dễ mến qua cách cô bé vẫn giữ được sự tươi sáng và hoạt bát đến vậy. Lối sống shinobi vẫn chưa làm cô kiệt sức về thể xác, và sự vui vẻ của cô như một làn gió tươi mát trong bản chất nghiêm túc, chai lì của nghề này. Kurenai và Asuma đã khá thích cô bé trong lần gặp mặt đầu tiên này và mỉm cười với sự táo bạo của cô. Gai cũng vui vẻ với sức trẻ đang tràn đầy của cô, nhưng Kakashi thì...
Anh ta lườm cô gái nhỏ.
"Em làm như không khiến người khác đau đầu ấy?"
"Không chọc ngoáy em thì anh không chịu được à. Chúng em đã nấu bữa tối cho anh vài ngày trước. Và anh không cần cảm ơn đâu."
"Còn em thì lục tung cả nhà tôi lên."
"Thì ai bảo anh để cửa mở! Làm sao em có thể cưỡng lại món khoai tây chiên BBQ đó chứ? Đó là món tủ của em mà!"
"Tự đi mà mua lấy."
"Hãy học cách chia sẽ đi. Anh mấy tuổi rồi hả, năm tuổi à?"
Nếu anh ta có một điếu thuốc trong miệng, Asuma chắc chắn sẽ bị nghẹn bởi khói khi mắt cứ phải di chuyển giữa Kakashi và Sakura. Dễ mến hả, quên đi - cô bé náo động đến mức kích động Kakashi, nhìn anh ta hận không thể giết Sakura bằng một cái nhìn cay độc. Và còn chuyện gì đáng ngạc nhiên hơn hả, Kakashi đang để cô bé jounin mười hai tuổi chọc ghẹo anh ta kìa.
"... Điều này có xảy ra thường xuyên không?" Kurenai thì thầm với hai người bên cạnh. Biểu cảm của Gai vẫn chưa hết ngạc nhiên.
"Chúng tôi đã có một buổi luyện tập chung một lần và họ cũng như thế này. Có phải tuyệt vời không? Tình bạn đầy sức trẻ họ thực sự tỏa sáng!"
Cả hai đều ngừng cãi nhau cùng lúc, quay lại, và nhìn ba vị khán giả đang kinh ngạc của họ.
"Gì?" cả hai đồng thanh. Một giây trước khi họ đều tái mặt khi thấy mắt Gai dâng trào nước mắt và thứ gì đó trông giống như hoàng hôn bắt đầu nở ra ở phía sau. Sakura giật ngón tay cái ra phía sau.
"E-em cần quay lại cuộc họp. Chuyện kỳ thi sắp tới. Mọi người biết mà."
Kakashi nheo mắt nhìn cô.
"Em sẽ không-"
"Em sẽ bù đắp lại cho anh sau – rất vui được gặp mọi người, Sarutobi-san, Yuuhi-san - tạm biệt!"
Và cô để Kakashi một mình chống lại Quái Thú Xanh Tuyệt Vời của Konoha khi lẻn trở lại phòng hội nghị.
Cuộc họp diễn ra như mong đợi; hai tiếng đồng hồ với đầy đủ quy trình và phân công công việc không bao giờ thú vị. Anko đã đúng trong những lời nhận xét trước đó khi hy vọng rằng T&I sẽ có vai trò lớn hơn trong các kỳ thi, so với những năm trước. Vai trò lớn hơn là một cách nói giảm - kỳ thi thực tế sẽ bao gồm những người làm việc trong Tra tấn và Thẩm vấn.
Ibiki sẽ làm giám khảo kỳ thi đầu tiên, đó là phần viết gồm hai mươi câu hỏi quá cao cấp đối với genin để xử lý (có thể trừ những cậu nhóc của cô, vì cô đã có ý định mở rộng kiến thức của chúng lên tiêu chuẩn cao hơn từ hai năm trước). Những người dự thi giả sẽ được đặt khắp nơi trong số những người thi để đóng vai những người mà nên được sao chép bài.
Nhưng không chỉ có Ibiki trong căn phòng đó. Các bức tường sẽ được bao quanh bởi những thẩm vấn viên thường xuyên với những vết sẹo trên mặt và nụ cười ghê rợn, gây cho người khác cảm giác khó chịu.
Anko sẽ là giám khảo thứ hai, điều hành phần sinh tồn của kỳ thi ở Khu Huấn Luyện 44. Mỗi đội sẽ được cho một cuộn Địa hoặc một cuộn Thiên, và các đội sẽ không thể biết được cuốn trục của nhau. Cả hai cuộn đều cần thiết để vượt qua bài kiểm tra, nhưng vị trí họ cần mang các cuộn đến chỉ có thể được khám phá sau khi hoàn thành những gì được yêu cầu của ba câu đố khác nhau:
Cái gì luôn chạy nhưng không bao giờ đi bộ, thường thì thầm nhưng không bao giờ nói chuyện, có giường nhưng không bao giờ ngủ, có miệng nhưng không bao giờ ăn?
Câu đố tiếp theo sẽ được tìm thấy gần con sông.
Tôi có nhiều nhẫn nhất nhưng không có ngón tay và khi những hơi thở mây mù phồng lên, lớp phủ lên tôi sẽ không tồn tại lâu. Ôi, tôi ước mình có thể bay nhưng hình như tôi chỉ có thể chạm vào bầu trời.
Ở đỉnh cây cao nhất trên khu đất sẽ chứa câu đố cuối cùng.
Đây là bạn đã ở đây rất lâu vì bạn chưa tìm thấy những gì bạn cần để vượt qua. Nhưng tôi là gì, chính xác, thứ mà bạn tìm kiếm là gì? Có thể tôi ở lại trong lòng suối. Hoặc có lẽ ở cổng nơi hàng rào cao trải dài, là nơi bạn sẽ thấy những gì bạn cần để tiếp tục. Hoặc chiến thắng của bạn sẽ đến với bạn. Hãy đi đến khu trung tâm và giành chiến thắng lúc 5 giờ.
Tòa tháp sẽ là mục tiêu cuối cùng, nhưng họ chỉ có thể bước vào đó vào đúng 5 giờ để chuyển sang vòng tiếp theo. Một đội chỉ có thể thành công khi có cả hai cuộn và họ đến vị trí được chỉ định trong thời hạn là mười một ngày mà không mở một trong hai cuộn trước khi đến đích.
Sakura nhăn mặt khi nghĩ đến tất cả những genin đó sẽ phải trải qua trong địa ngục đó. Kiểm tra kỹ năng là một chuyện, nhưng có một điểm mà bất cứ ai sẽ phải nói rằng điều này là hoàn toàn độc ác.
Nếu quá nhiều đội vượt qua, một vòng sơ loại sẽ được tổ chức để cắt giảm một nửa số người tham gia. Những ai thành công sẽ tiếp tục tham gia vòng cuối cùng: chiến đấu một đối một giữa sân vận động, có sự chứng kiến của đám đông, và ba trong số năm Kage.
Sakura may mắn là cô không trực tiếp tham gia vào bất kỳ âm mưu lớn nào của các bài kiểm tra. Cô, cùng với một số Cảnh sát Quân sự và Lực lượng Thường trực, đã được phân công làm an ninh báo cáo cho Hokage vào cuối mỗi vòng thi. Cho vòng thi đầu tiên, cô sẽ canh gác tòa nhà Học viện. Vòng thi thứ hai, cô sẽ ở trong Rừng Chết để đảm bảo không ai thực sự chết. Vòng thi thứ ba, cô sẽ ở sân vận động, đảm bảo con rắn khốn kiếp đó không có bất kỳ động thái bất ngờ nào.
Không có gì quá khó khăn và cô có đủ thời gian để làm việc theo ý tưởng riêng của mình.
Sau khi buổi họp kết thúc, cô được nghỉ cả ngày, và Ibiki báo rằng cô phải có mặt tại nơi làm việc lúc bảy giờ sáng trước khi đuổi cô đi. Sakura cười toe toét và sắp biến mất theo cách đặc trưng, thì cô thấy một bóng dáng quen thuộc đang chờ bên ngoài Tòa tháp.
"Kakashi?" cô không tin nổi vào mắt mình "Anh đợi em à?!"
Cô có thể thấy anh cau mày ở phía sau tấm vải của mặt nạ khi anh đang khoanh tay trước ngực, cùng dáng đứng của người lính thẳng thắn, nghiêm túc.
"Chúng ta cần nói chuyện về việc phân công đội."
"Aw, đừng đổi chủ đề mà," cô nũng nịu. "Anh đợi em vì anh là một người trong mềm ngoài cứng, và cuối cùng anh thừa nhận rằng giờ chúng ta là bạn đúng khum nà."
"Sakura—"
"Anh đã trưởng thành và phát triển đầy đủ năng lực cảm xúc rồi! Đây có phải là giấc mơ không?!"
Một tốp jounin khác cười khúc khích khi đi ngang qua họ, tất cả đều nghĩ rằng nhân viên mới này chắc chắn sẽ thú vị, bất chấp những gì Kakashi đang nghĩ. Anh bực bội nắm lấy mặt sau áo khoác của cô và kéo cô xuống phố, tránh xa những shinobi khác, cho đến khi họ đã ở một khoảng cách phù hợp.
"Em có biết tôi đang phải thêm ai vào đội cùng với Sasuke và Naruto không?" anh ta hỏi đột ngột. Họ dừng chân ở đâu đó trong một công viên ở khu dân sự, nơi người dân thưa thớt và cây cối xanh tươi. Sakura chỉnh cổ áo và kéo phẳng lại đồng phục, một cái nhăn nhỏ trên mặt.
"Dựa trên những gì anh nói? Có lẽ là Haku. Momochi là người duy nhất anh nói chuyện ở đó và người duy nhất bên ngoài cả cái làng này sẽ chịu đựng cái tính khó ở của anh," cô nói. Khi cô sửa đồng phục, cô đánh vào cánh tay anh ta. "Anh mà xách em như thế lần nữa thì em sẽ không tha cho anh đâu."
Kakashi cố không đảo mắt và cố lờ đi sự thật rằng cú đánh của cô hơi đau. Cô mười hai tuổi và khó chịu và anh sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó.
"Đó có phải là một mối đe dọa?"
"Đó là một lời hứa, đồ đáng ghét. Dù sao, vậy anh có vấn đề, phải không. Hokage-sama nói anh cần hồ sơ của cậu ấy, hay gì đó, và anh đã đồng ý. Nhưng em đoán anh không biết sẽ lấy thứ gì như vậy ở đâu."
Sự im lặng của anh ta đã là câu trả lời đủ rồi.
"Vậy là đúng, huh? Anh đang cầu sự giúp đỡ của em."
"Nghe này, tôi không cần phải cầu xin gì ở em cả."
"Nhưng điều quan trọng là anh đã làm rồi và em sẽ không quên đâu," cô cười toe toét. Cô cười với sự thừa nhận khó chịu của anh. "Em chỉ trêu anh thôi, cái đồ bướng này. Nhưng đừng lo, em sẽ xử lý."
Đầu Kakashi hơi dừng lại khi anh tiêu hóa lời nói của cô. Xử lý? Anh muốn nói chuyện với cô, cố gắng nhịn cái tự tôn của mình, và xin cô giúp đỡ trong việc xây dựng một kế hoạch có thể liên quan đến công cuộc ngoại giao cao cấp và một chuyến đi nhanh đến Kirigakure, chứ không phải trao cho cô nhiệm vụ phải tự hoàn thành tất cả một mình.
"Em có ý gì?"
"Em sẽ có hồ sơ của Haku cho anh vào cuối tuần."
Không đời nào. Nhưng không phải anh có nhiều lựa chọn, anh có thể hỏi Zabuza về hồ sơ đó, và cuộc nói chuyện sẽ là một sự căng thẳng, xem xét đến cả việc tên đó sẽ yêu cầu xem cả hồ sơ của Naruto hoặc Sasuke như một yêu cầu đáp lại. Anh thở dài.
"Được rồi."
"Tuyệt! Giờ đi thôi, cùng tìm những cậu nhóc và ăn trưa muộn nào."
Vào đêm đó, cô viết thư cho Yagura.
--
Gửi Sương mù,
Tôi chắc shinobi của ngài đã thông báo cho ngài rằng genin sensei của tôi có ý định để một trong những genin của ngài tham gia cùng với một đội để thi đấu trong Kỳ thi Chuunin, đội đó bao gồm các đồng đội trước của tôi.
Hồ sơ của genin của ngài sẽ cần thiết để đội được chấp thuận và thông qua.
~H.S.
--
Gửi Lá,
Cô nên biết đó là thông tin mật. Cô có gì có thể trao đổi cho điều đó?
~III
(Còn tiếp)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com