Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 41 - Mảnh Khuyết của Thực Tại

Ánh sáng trong thạch thất nơi Aeron Lux tọa thiền không còn yên tĩnh như trước. Từ sau trận chiến với Zhaeryn - Đứa Con Thứ Ba của Bóng Tối, dấu vết của thuật Thao Túng Thực Tại vẫn còn ám lên từng đường khắc trong không gian. Những sóng vặn vẹo vô hình, những bóng phản chiếu không đúng với chuyển động thật - tất cả như một lời nhắc rằng có điều gì đó đã vượt khỏi giới hạn lý trí và ánh sáng.

Aeron ngồi bất động giữa trung tâm không gian dệt ánh, hai mắt nhắm nghiền, nhưng linh hồn lại bồng bềnh trong tầng ánh sáng đứt gãy. Anh đang tái hiện từng đòn đánh, từng vệt ánh sáng xoắn cong thực tại mà Zhaeryn đã dùng. Một ý niệm ám ảnh không dứt: Nếu hắn làm được, thì mình cũng có thể.

Anh dệt lại cấu trúc năng lượng. Mỗi đường xoáy là một đoạn "ngữ pháp ánh sáng". Nhưng lần nào cũng vậy - khi đến ngưỡng tái lập thực tại, không gian lại sụp đổ. Tầng ánh sáng bị nứt vỡ, phản thực tại tràn vào, và Aeron buộc phải ngắt kết nối trước khi toàn bộ thạch thất bị nuốt chửng.

"Nó luôn thiếu một thứ gì đó... như thể một bản nhạc bị cắt mất phân nửa."

---

Giải mã từ những người giữ bí mật

Serethya bước vào, đôi mắt mờ sương như nhìn xuyên qua các tầng không gian. Elyndra, Veyron và Ilyana theo sau, cùng Elyra và Orlan đứng im lặng cạnh cửa ra vào. Sáu Trưởng Lão - những người cuối cùng còn lại của VARA'EL - ánh mắt họ dõi theo Aeron không phải bằng kỳ vọng, mà là sự thấu hiểu.

Elyra nhẹ nhàng nói, giọng như trầm tích cổ xưa:

> "Thứ mà Zhaeryn dùng không phải toàn bộ Thao Túng Thực Tại. Hắn chỉ sở hữu một nửa của bản thể thuật ấy - nửa được sinh ra từ hủy diệt, từ phản vọng của cội ánh sáng khi bị vặn xoắn."

Aeron ngẩng lên: "Vậy nửa còn lại đâu?"

Lần này, Serethya đưa tay ra, vẽ một ký hiệu ánh sáng không hoàn chỉnh lên không trung:

> "Bị chôn vùi cùng một người đã từng cố gắng sửa chữa luật lệ của thế giới này - Lythera, Dệt Thuật Sư cuối cùng của Thánh Chi Tối Cao."

Tên ấy khiến thạch thất rung nhẹ. Cái tên được niệm như một bí ẩn cấm kỵ.

---

Huyền mạc và mặc khải

Veyron lên tiếng, lần đầu tiên sau khi được giải cứu:

> "Lythera từng nhìn thấy giới hạn của mọi thực tại. Bà không tạo ra ánh sáng, mà dệt nên khoảng trống để ánh sáng có thể hiện diện. Nửa còn lại của Thao Túng Thực Tại nằm trong đó - trong 'hư không linh quang', nơi ánh sáng không bị chi phối bởi luật lệ."

Ilyana nhắm mắt, bắt đầu dệt ánh bằng tâm niệm:

> "Muốn học trọn vẹn kỹ năng đó, ngươi phải không chỉ dệt ánh, mà còn phải học cách trở thành vùng không ánh sáng. Đó là cánh cổng đến với phần còn lại - phần mà Zhaeryn không bao giờ chạm tới."

Một luồng gió mơ hồ lướt qua thạch thất. Aeron cảm thấy có gì đó chuyển động bên dưới lớp vật chất, như linh hồn anh vừa bị cuốn vào một mê cung ánh sáng và bóng tối.

---

Sự thật được tiết lộ

Orlan đưa ra một mảnh pha lê mờ - không phản sáng, nhưng lại đập theo nhịp tim của Aeron.

> "Đây là mảnh ký ức còn sót lại từ Lythera. Chúng ta đã giữ kín nó suốt bao thế hệ - vì không ai trong chúng ta đủ cân bằng để đối diện với toàn bộ thực tại."

Pha lê nứt ra khi Aeron chạm vào. Một cảnh tượng hiện lên: Một người phụ nữ khoác áo ánh xám, đứng giữa vùng không gian nứt vỡ, tay cầm một khối dệt mờ ảo đang tan biến thành ánh và bóng. Bà nói:

> "Thực tại không phải là vật thể cố định. Nó là bài ca được lặp đi lặp lại bởi các thực thể biết mơ. Muốn thao túng nó - phải biết cách hát lên âm cuối của sự thật."

Aeron choàng tỉnh. Một dòng ký ức, cảm xúc, và luồng ngôn ngữ cổ xưa trào vào tâm trí anh. Dường như một phần giọng nói của Lythera đang hồi sinh trong anh.

---

Khúc dạo đầu của điều chưa trọn

Tối hôm ấy, giữa đêm tàn của VARA'EL, Aeron ngồi thiền giữa Vọng Thạch Cổ - nơi trước kia từng là nơi khởi điểm của những Dệt Thuật Sư vĩ đại.

Anh thi triển lại một lần nữa - Thao Túng Thực Tại, nhưng lần này không cố ép buộc cấu trúc ánh sáng. Thay vào đó, anh để Dệt Ánh Âm dẫn đường, rồi phối hợp cùng Dệt Ý Niệm, và sau đó... buông bỏ.

Trong khoảnh khắc không nỗ lực đó, thực tại khẽ chao nghiêng.

Một đốm ánh sáng hình xoắn ốc xuất hiện giữa lòng bàn tay anh. Nó không bẻ cong thế giới - nhưng khiến thế giới tự điều chỉnh về phía nó.

Serethya đứng quan sát, thì thầm:

> "Cậu ấy... vừa hát một nốt đầu tiên."


---

Kết chương

Bầu trời VARA'EL không còn là bầu trời cũ. Một vệt sáng khẽ lướt ngang, như linh hồn Lythera mỉm cười giữa những tầng thực tại.

Aeron Lux, với mảnh ký ức tái sinh từ một Dệt Thuật Sư vĩ đại, đã bước một chân vào huyền mạc. Phần còn lại của Thao Túng Thực Tại vẫn chưa hoàn chỉnh - nhưng một giai điệu mới đã bắt đầu ngân lên giữa bóng tối và ánh sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #abb