1. Toska
" Ồ xin lỗi nhưng tôi phải nhắc đi nhắc lại bao nhiêu lần nữa đây, đang là kì nghỉ phép được chứ nó, à không về cái tổ chức kia tôi chắn chắn sẽ cùng cô hợp tác một bài báo và giờ thì tôi muốn yên tĩnh"
Nói đoạn Eddie khó chịu dập máy tiện tay vứt chiếc đt đáng thương màn hình chằng chịt những vết nứt ra xa, anh bực dọc từ từ ngồi dậy từng trận đau đớn trào đến như cơn lũ lớn nó làm Eddie cong ghập cả người, chưa đến vài giây sau nó đã lui hẳn như chưa từng đến, cơn đau dạ dày chết tiệt mà cánh nhà báo nào cũng phải chịu qua. Venom có còn vẻ bực dọc hơn cả anh.
" Cô ta thật ồn ào Eddie nếu ngươi muốn ta sẽ nhắm nháp cô ta thật chậm rãi rồi ả ta sẽ câm mồm ngay thôi, cảm giác đau đớn này rất khó tả nhưng ta thích nó ngươi có nghĩ vậy không điều đó nghe mới ngọt ngào làm sao".
Anh chả hiểu sao Venom lại nghĩ ra những điều thật điên rồ à có lẽ Eddie còn điên rồ hơn cả, có một con ký sinh trùng trú ngụ trong người đôi lúc lảm nhảm một mình, nhai đầu người rào rạo, wao nghe như phim viễn tưởng hay chiếu trên đài vào mỗi tối chủ nhật cuối tuần .
" Không phải ký sinh trùng."
" Vâng, vâng ngươi không phải, nghe thật quái gở và chúng ta đã thỏa thuận được chứ không ăn người tốt, ok được rồi nhìn tôi chẳng khác gì người trông trẻ cho một bé bự to xác có hàm răng lỉa chỉa bén nhọn và thích ăn não người"
Ai mà có ngờ sau quyết định chả ra làm sao kia, đã đưa Venom tới và rồi mọi thứ đảo lộn nghe thật ngu ngốc nhưng cuộc sống sau khi ông ta tới có vẻ ổn hơn........ hoặc không, có lại công việc, cuộc sống thì hmm....... khá khẩm hơn chăng? Rồi phải mất bạn gái, nhắc đến lại làm trái tim Eddie đau đớn liên hồi đó cũng là thứ khiến anh mất cân bằng nhất hiện tại, đây đã là tuần thứ hai của kỳ nghĩ phép trước sau gì cũng phải đưa mọi thứ về quỹ đạo, tiếp tục công việc Annne sẽ chẳng muốn thấy anh thế này đâu cô đã bao lần lôi anh ra khỏi vũng bùn của quá khứ kia vực anh dậy sau bao hỗn độn và rồi lại không ở đây như một tình yêu của đời anh, ai mà chịu cho thấu khi người ta yêu giờ đây chỉ đứng trên danh nghĩa là tri kỉ.
" Eddie ngươi lại nhớ đến Anne, nhưng thứ cảm xúc này rất khác nó làm ta cảm thấy ngươi như thể nghẹt thở, người trái đất thật khó hiểu trong đầu toàn thứ rối nhằn, được rồi ta sẽ giúp ngươi giành lại cô ấy Dan là thằng khốn chết tiệt chắc hẳn hắn chẳng ngon lành gì mấy và Anne là của chúng ta."
" Wao nghe ông nói kìa trông mới dễ làm sao, cô ấy không còn yêu tôi được chứ, ở bên một người cần nhiều hơn cái được gọi là tình yêu cần sự an toàn; thấu hiểu, điên thật ông còn chẳng biết thế nào là yêu"
" An toàn? Giống ta với Eddie ư như vậy là yêu sao, eo ơi nó quá dễ, ngươi cho ta thức ăn, cơ thể hmmm... mặc dù nó quá yếu ớt, còn ta là người hùng của chúng ta, tình yêu? Nó là thực thể không nhìn thấy và quan trọng nhất nó không thể ăn được nên ta cóc thèm quan tâm."
Eddie quá mệt mõi để phải tranh cãi với một tên Symbiote ngu ngốc ngoài ăn ra thì mọi thứ đều là vô hình, đến tình yêu còn không biết là gì, có đôi khi bạn thấy mình có tất cả nhưng lại thiếu mất thứ quan trọng nhất cảm giác như đang lơ lửng trên không trung cả ngàn dặm không biết lúc nào sẽ rơi xuống, vâng nghe có vẻ không tốt lắm nhưng còn đỡ hơn bạn có quá nhiều thứ quan trọng để gánh vác. Anh cố gắng đỡ trán xốc bản thân vực dậy bởi kì nghỉ đã quá nữa trôi đi có Eddie mới biết Venom điên cuồng đến mức nào khi đói.
................
Sau kì nghỉ dài anh bắt đầu lại công việc mọi thứ có vẻ ổn hơn trước nhưng cái ví tiền của Eddie thì cứ tréo liên hồi vì nó luôn trong tình trạng kiệt quệ.
" Ông phải tập ăn rau, tôi quá ngán cái thực phẩm như rác này rồi."
" Cái thứ ngươi gọi là rác còn tốt hơn tâm trạng quái gỡ của ngươi Eddie, cứ vùi đầu vào công việc hết ăn rồi ngủ, Anne điện thì chỉ qua loa trả lời nó làm ta điên tiết Eddie."
Venom cứ càu nhàu từ đường ở tòa soạn đến nhà và ai mới là người cả ngày cứ réo lên vì đói chứ, tên Symbiote bỗng dưng im bặt rồi reo lên làm Eddie giật cả mình
" Chào anh Eddie, dạo này anh bận lắm sao lúc nảy em còn không liên lạc được."
" Chào...Chào em Anne."
Anh còn hơi hoảng đôi tay chà xát vào nhau ngượng nghùng ai mà biết sau thời gian dài anh cố trấn tỉnh lại bản thân lại gặp Anne trong lúc này quần áo sộc xệch, mắt thâm đen vì thức khuya nhìn bản thân sa sút cô ấy yên tâm làm sao. Đến tận lúc bước vào trong nhà ngồi xuống sopha Eddie vẫn chưa hoàn hồn, Venom có vẽ phấn khích chui cái đầu làm bằng chất nhầy đen sì ra cứ liên tục nói chuyện với Anne. Đôi khi ông ta còn thì thầm vào đầu anh
" Hehe đồ đàn bà ngươi đang ngại ngùng sao."
Anh lười đáp lại chỉ chừa cho Venom ánh mắt ghét bỏ, Eddie có chút đau đầu cứ day day trán
" Eddie anh không sao chứ, nhìn anh mệt mõi lắm Venom tôi đã dặn ông phải trông chừng anh ấy mà hai người hư quá."
" Hắn là một tên ngốc, ta có thể chữa lành mọi thứ trừ cái điều chết tiệt gọi là vết thương lòng của người trái đất là điều không thể chữa lành"
Anh ngồi bên cạnh cả buổi nghe hai người luyên thuyên đôi khi là rót cóc nước lúc thì dọn bếp, Anne ngồi được hơn 1 giờ thì bảo phải về có lẽ cô quên mất cuộc hẹn với Dan vào tối nay, vừa ra khỏi chưa đầy vài phút anh thấy cô trở lại.
" Em quên gì sao có cần anh tìm giúp không."
" Ồ không không, em quên mất cuối tuần này anh có thể đi ăn cùng với bọn em không, em có chuyện quan trọng muốn nói với anh khoảng 7h ở chỗ cũ vào thứ bảy này nhớ đến đấy em trễ rồi gặp lại anh sau Eddie."
.................
Eddie dành ra nhiều ngày suy nghĩ về cuộc hẹn, ừ thì anh không muốn đến chút nào cô đã mời anh suốt cuối cùng đến cận giờ Eddie lại không đủ dũng cảm đi đến đó, ok được rồi hôm nay sẽ khác. Còn khoảng nữa giờ anh quyết định viết cho xong nốt bài báo kỳ tới mà Venom thì nào yên hết phá rối lại thầm thì khiến điên cả óc
" Chúng ta mau đi thôi bỏ cái thứ kia đi, nhanh cái chân lên ."
Nhà hàng không quá xa nên Eddie quyết định thong thả đi bộ có trời mới biết anh đang run cầm cặm lên đây, lúc bước vào trong Dan nhìn thấy anh trước ra hiệu cho anh chỗ của họ, thật lạ vì còn có cô gái ngồi bên cạnh Anne và cô ta trông còn rất quen mắt, Eddie tươi cười bước đến không quên ôm chào 2 cả ba.
" Eddie, hôm nay trông anh rất đẹp"
Anne và Dan đều hướng về anh và dành rất nhiều lời khen, hmm nó làm anh ngại phết cũng tại Venom ông ta cứ nằng nặc bắt anh phải diện thế này, Anne hỏi anh về cô gái bên cạnh ai mà có ngờ là người quen đâu chứ, cái cô nàng khiến anh phải đau đầu trong kỳ nghỉ.
" Anh còn nhớ tôi chứ Eddie"
" À vâng cô là Choni ở tòa soạn WorkTime đúng chứ"
Choni cười rất tươi gật nhẹ đầu mái tóc vàng kim nhẹ sóng sánh kết hợp cùng chiếc áo màu bạc cùng chiếc váy màu trắng ngà càng tôn lên làn da của cô nàng, trời ạ anh thề là anh đã có chút rung động đấý, hên là Venom thấy có ngưới lạ nên không nháu nhào đòi nói chuyện với Anne nên mọi chuyện có vẻ suôn sẻ, nhưng ông ta lại không an phận trong đầu anh.
"Eddie ta ghét cô ta, nếu ngươi để cô ta lại gần thêm 1cm nữa ta sẽ nhai đầu ả"
"Lại là logic chả hiểu nổi gì của ông nữa đây cô ấy là bạn được chứ"
" Không nếu ngươi còn cãi lời ta sẽ không nhân nhượng"
"Đôi khi ông thật vô lý, giờ thì hãy yên lặng đi."
Venom cứ mãi nói còn điều khiển anh ngồi ra xa hơn, ok việc thỏa hiệp này cứ nhường vậy. Tuy là cuối tuần nhưng Dan có vẻ rất bận cứ ôm di động mãi Anne có vẻ đã quá quen với điều này trông cô rất thoải mái, lúc xem xét tình hình của anh Anne thấy có lẽ tên Symbiote kia còn lấn cấn việc làm quen "bạn mới" của cô cho Eddie lo lắng Venom sẽ quậy phá vội hỏi
" Đây là bất ngờ dành cho anh đấy, ờm có vẻ anh nên có thêm nhiều người bạn mới, Eddie anh nên nói với bạn cũ của anh đừng quá bận tâm mọi thứ đều ổn"
" Bạn cũ của anh rất thân đến nổi phải báo cáo thế này sao"
" À một người bạn thuở bé của anh ấy họ như anh em ruột, wao nhưng mà Choni hôm nay cô rất xinh nha có vẻ như cô cũng thích buổi hẹn hôm nay, hai người còn quen biết trước thật có duyên"
" Trước đó đã gợi ý anh ấy mời tôi đi ăn, nhưng có vẻ anh ấy không thích tôi lắm thì phải"
Về vấn đề tình cảm Eddie rất trì độn nên việc từ chối cứ phải nói là thẳng thừng anh hơi hoảng chỉ cười cười. Anne nói chuyện cùng Choni mà cứ nhìn anh, ừm thì có vẻ... À không chắc chắc là muốn anh và cô nàng kia có sự gắn kết thân thiết hơn cái gọi là đồng nghiệp đây mà đúng nên vậy đến lúc anh có thể để cô yên tâm về anh, bắt đầu một mối quan hệ mới cuộc sống rồi sẽ lại tốt lên.
Dan gãi gãi đầu thầm thì gì đó vào tai cô, hai người họ cùng đứng lên và anh biết cô sẽ nói gì rồi.
" Xin lỗi....."
" Không không, hai người có việc bận cứ rời đi đi"
" Gặp lại hai người sau vậy, chúc buổi tối vui vẻ Eddie, tôi chắc chắc sẽ không để anh thất vọng"
Nghe như Dan sợ anh không tin tưởng và thật tâm cảm thông vậy anh, anh đã không có quyền gì nữa trong chuyện của cô, Dan xách túi giúp Anne trước lúc rời khỏi còn dặn Eddie phải chăm sóc Choni và biết đâu bắt đầu mối quan hệ này giúp một phần nào đó đuổi cái bóng cũ nơi tim anh lui đi hy vọng là thế, cô nàng rất vui liên tục dựa vào vai anh, nói cười hai người uống kha khá rượu mặt đỏ hồng lên cả.
" Tôi thích anh ngay lần đầu tiên gặp mặt, nói sao nhỉ đổ anh ngay từ cái nhìn đầu tiên đấy"
" Umm.....lúc đó tôi không chú ý lắm"
Vâng anh chính là cao thủ phá vỡ bầu không khí đấy trước đây lúc còn ở bên Anne cô toàn là người chủ động và nói lời ngọt ngào không quá đáng khi nói anh là thằng đàn ông cứng ngắc, nhưng cô nàng nào có vì lẽ đó mà không hành động tiếp Choni lơ đãng tiến sát đến bên anh lộ ra nơi ánh mắt ánh vẻ dụ dỗ khi môi cả hai sắp chạm vào nhau Venom đều khiển đầu anh quay sang trái, Choni quay sang trái lại điều khiển đầu anh quay sang phải cô nàng khó hiểu dùng tay ghìm mặt Eddie ngay ngắn vừa chạm được vào môi anh Venom tiếp tục điều khiển tay anh hất thẳng ly rượu vang trên tay vào chiếc đầm trắng ngà của cô. Cả hai đều hoảng hốt nhìn nhau, Choni đứng bật dậy la toáng lên anh vội lấy khăn ăn chùi vội cho cô Venom vẫn cứng đầu thầm thì vào đầu anh về việc đừng chạm vào cô nàng trước mặt không quên rụt tay anh lại
" Tôi không cố ý, tôi sẽ đưa cô về"
" Tốt hơn hết là anh nên tự ngẫm nghĩ lại hành động với tôi vừa nảy đi, thật điên mà"
Có rất đông khách trong nhà hàng ngoái đầy nhìn hai người, Cô nàng rất tức giận từ chối ra mặt, hất tay anh và bắt ngay chiếc taxi đậu trước cửa nhà hàng chiếc xe vụt mất tăm Eddie mới bắt đầu điên tiết thầm rủa tên điên Symbiote kia anh nhanh chóng trả tiền rượu rồi bước nhanh về nhà.
" Ông có biết mình vừa làm gì không"
" Ngươi không được chạm vào người cô ta và cô ta cũng vậy, ngươi là của ta Eddie đừng quên điều đó."
" Chẳng ai là của ai cả, ông là gì của tôi cả đến là bạn bè còn chẳng được, ông chỉ là một tên ký sinh trùng không hơn không kém"
" Ngươi nói cái gì, rồi ngươi sẽ phải hối hận vì những gì đã nói lúc này, đừng cầu xin ta khi ta trở nên điên tiết vì điều đó là vô tác đụng."
Lúc anh còn chưa hiểu Venom muốn gì chất nhầy màu đen dần bao phủ toàn thân anh bằng tốc độ nhanh nhất qua những tòa nhà cao chọc trời, Venom đưa cả hai về đến nhà bằng cách đập vỡ cửa kính có lẽ việc đỗ vỡ nơi căn hộ Eddie phát ra đã quá quen thuộc nên chẳng ai để tâm đến, ông ta thô bạo vứt anh lên giường, những đợt gió lạnh ban nảy làm anh tỉnh rượu không ít vừa thấy bóng hình Venom là chửi rất to, cú đấm chưa kịp xẹt qua mặt tên symbiote tay anh đã bị ghì lại, từ hông Eddie chất nhầy đen trên người anh tạo thành hình dáng cơ thể con người gần như hoàn chỉnh hai tay nắm chặt tay anh tiến gần gương mặt đầy răng sắt nhọn vói lưỡi trong khoang miệng liếm lám vòm họng trên làm cả người Eddie như có dòng điện chạy qua, anh giãy dụa kịch liệt
" Umm.....mm...thả ra...mau thả ra....ôn...g...điên rồi"
" Ngươi là của ta... của ta, Eddie con đàn bà kia thật dơ bẩn nó dám chạm vào ngươi."
Tên symbiote vẫn tiếp tục làm cho xong công việc của mình mặc anh giẫy dụa điên cuồng và chửi rủa mau dừng lại. Venom nhanh chóng xé toạt chiếc áo vest mỏng manh còn lại vài nút cài trên người anh, Eddie có làn da lúa mạch thật xinh đẹp, không hẳn là quá nhiều cơ bắp nhưng nó làm tên symbiote mê mẩn ngẩn ngơ một lúc lâu đến khi anh vung chân đá loạn Venom lại gì chặt một lần nữa, cúi gầm đầu xuống liếm lộng đầu ngực Eddie một cách khoái trá, phía bên dưới chất nhầy tạo hình thành dương vật khá to chọt chọt vào giữa hai chân Eddie, anh bất lực đến nổi nước mắt ứa ra chưa bao giờ anh cảm thấy nhục nhã như vậy trong đời, một thằng đàn ông thân cao m7 lúc trước có báo nhiêu cô gái mê đắm giờ lại bị tên sinh vật ngoài hành tinh cưỡng gian. Venom khựng lại chăm chú nhìn anh, bởi nó có thể cảm nhận được cảm xúc nơi vật chủ hoảng loạn chật vật và run sợ, tên Symbiote không nỡ làm điều đó, ông ta nhẹ nhàng liếm mặt anh sau đó buông nhẹ anh ra từ từ, chỉ chờ có vậy Eddie đấm đá mạnh bạo hơn để thoát ra, Venom càng nhẹ nhàng giữ anh hơn bao phủ cả người bên dưới Eddie bằng chất nhầy có vẻ ông ta đang cố trấn an anh càng làm anh sợ hãi
" Ta sẽ không ép buộc ngươi, nhưng ta sẽ cho ngươi thời gian để thích ứng và ta mong không phải chờ quá lâu"
" Ông điên rồi đừng làm ra vẻ như coq thể ra lệnh cho tôi, cút xa tôi ra đó là điều điên rồ không thể chấp nhận được "
" Ta có thể là điều điên rồ hơn, như ngươi đã từng nói tình yêu là việc tự nguyện và tình dục còn hơn cả như thế nữa và việc có thể làm ngươi sinh con chẳng hạn nó không quá khó Eddie đừng để ta phải điên tiết lên, ta có thể học cách để yêu nếu ngươi muốn hãy ngoan ngoãn đi"
Anh trố mắt ra nhìn Venom , sinh con? Thật đáng sợ việc một sinh linh sẽ sinh sôi nảy nở trong cơ thể sao? Đúng như lời Venom nói tối đó ông ta không làm gì anh cả, nhưng chuyện này không thể tiếp diễn thêm một lần nào nữa, có lẽ hai người phải ngồi xuống nói chuyện lại về vấn đề này, nhưng đó là một ngày khác một ngày mà khi anh đã đủ bình tỉnh và Venom cũng vậy.
................................................................
" Một tháng là quá ít, tôi không thể"
" Ta rất phấn khích nhìn đứa con của chúng ta chào đời Eddie"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com