Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

C2

"Khiêm."

"Cứu mẹ..."

"Cứu mẹ với..."

Ngụy Khiêm choàng tỉnh sau cơn ác mộng, mồ hôi thấm đầy lưng áo. Nhiều năm như vậy, những đoạn ký ức vào ngày hôm đó cứ ám mãi trong tâm trí anh.

Vớ lấy mắt kính trên kệ tủ đeo vào, loạng choạng mở cửa xuống phòng bếp. Ngụy Chi Viễn đang cần mẫn làm đồ ăn sáng, mùi thơm lan khắp căn phòng nhỏ. Ngụy Khiêm rót nước vào cốc uống một hơi, tay chỉnh kính.

"Thơm đó, nấu gì thế?"

"Một ít cháo tôm, em thấy anh còn mệt, nên ăn gì đó thanh đạm một chút." Ngụy Chi Viễn múc cháo ra bát, nóng hôi hổi, đặt ra bàn.

"Tiểu Bảo đâu? Hôm nay lại không về nhà à?" Ngụy Khiêm kéo ghế ra ngồi xuống, vừa hỏi vừa thổi cháo.

"Vừa về lúc nãy đã đi rồi, nói đi chụp tạp chí." Ngụy Chi Viễn chống tay lên cằm, nhìn anh ăn với dáng vẻ say sưa. Cậu luôn dành cho Ngụy Khiêm ánh mắt trìu mến, mỗi lần thấy anh, đồng tử đều mở to, sáng lấp lánh.

"Thế nó có ăn gì không? Dù gì cũng là Omega, nên chú ý sức khỏe một chút". Ngụy Khiêm thoải mãn nếm bát cháo thơm lừng, thằng nhóc này nấu ăn không tồi, cháo chín vừa, thịt rất mềm, đoán là đã hầm khá lâu.

"Khi nãy em ấy có ăn một ít rồi, cũng hứa với em không làm quá sức. Anh cứ ăn đi, còn nhiều lắm, đừng lo cho con bé." Sau đó tiện tay lau đi phần cháo dính trên khóe miệng Ngụy Khiêm.

Hành động chớp nhoáng, Ngụy Khiêm còn chẳng kịp phát giác. Ngụy Chi Viễn càng ngày càng vô thức đụng chạm vào người anh . Nếu như là Ngụy Chi Viễn lúc nhỏ, anh sẽ không suy nghĩ nhiều. Nhưng hiện tại, thằng nhóc này đã qua tuổi thành niên, cũng sẽ có những chuyện tâm sinh lý phức tạp hơn. Cứ cho là cậu quá xem trọng Ngụy Khiêm,  nhưng cái này không phải là mờ ám quá mức rồi sao?

Ngụy Chi Viễn thấy Ngụy Khiêm cứ ngồi im không nói gì, lo lắng hỏi:"Ca, anh sao thế?"

"À..à không có gì, ừm anh phải lên công ty giải quyết mấy dự án, em bận rộn mấy ngày nay rồi, ở nhà nghỉ ngơi đi." Ngụy Khiêm đứng dậy, đi lên lầu thay quần áo.

Ngụy Chi Viễn vẫn ngồi đó, nhìn bóng lưng Ngụy Khiêm xa dần. Tâm trạng cũng được coi là vui vẻ hơn một chút, ít nhất, đã có thể tùy ý chạm vào Ngụy Khiêm.

Ngụy Khiêm ngồi soạn thảo công văn , tay thì vẫn làm nhưng trong đầu chỉ toàn xuất hiện khoảnh khắc lúc Ngụy Chi Viễn lau khóe môi cho anh.

Tam Béo ngồi ở bàn bên cạnh, thấy anh mất tập trung liền lân la đến hỏi:

"Này, cậu sao thế? Chậc, thất thần thế này, không phải là có tình yêu rồi đó chứ?"

Ngụy Khiêm giật mình, ném tập tài liệu trên tay vào người Tam Béo: "Cậu bớt suy diễn linh tinh đi."

Trầm tư một hồi lâu, Ngụy Khiêm ho khan vài tiếng, ngoắc tay bảo Tam Béo lại gần.

"Mà cậu có thấy... Tiểu Viễn dạo này có hành động kì quái không?"

Tam Béo chép miệng, xoa cằm : "Tôi thấy, chuyện kì quái nhất chính là hai người không ai chịu tìm Omega."

"Cậu cút đi." Ngụy Khiêm đẩy người Tam Béo ra chỗ khác, một câu nói ra liền làm tâm trạng anh rơi xuống đáy.

"Ây, kể cho các cô cậu nghe chuyện này, chấn động cả khu phố của tôi mấy hôm nay." chị Trương vừa vào tới công ty đã nhanh chóng tụ tập mọi người lại, xôn xao buôn dưa lê.

"Ở gần nhà tôi có một cặp đôi, cả hai người vậy mà đều là Alpha. Chính vì vậy, chàng trai kia theo đuổi nửa kia của mình rất khó khăn. Rồi bốn hôm trước đột nhiên cậu ấy từ một Alpha lại phân hóa lần hai, trở thành Enigma, ây da tôi nói, thuộc tính này rất hiếm, rất ít người sở hữu. Tôi nghe nói những người này còn cường đại hơn Alpha rất nhiều, còn có thể đánh giấu Alpha, làm người ta mang thai." Mọi người đều trầm trồ, nguồn thông tin này quả thật rất sốc.

"Woa, thật sự là có chuyện đó luôn sao, tôi cứ nghĩ đó giờ Alpha là mạnh nhất rồi." Thông tin nhanh chóng truyền khắp công ty, lọt đến phòng làm việc của Ngụy Khiêm.

"Này, chuyện cô nói có thật không thế? Alpha thật sự có thể phân hóa nữa sao?" Tam Béo đi ra giải tán đám đông, tiện thể hỏi luôn chuyện vừa nãy.

"Thật, tôi nghe chính người nhà cậu ta kể lại. Ban đầu tôi cũng hơi hoài nghi, nhưng sau đó cậu ta cũng đánh dấu luôn chàng trai kia. Ôi trời, tôi sốc lắm đó, giờ trên người cậu chàng toàn mùi của cậu ấy thôi." Chị Trương phấn khích mô tả lại, đây là chuyện thần kì đó.

"À, cảm ơn cô, cô làm việc tiếp đi." Tam Béo đảo ánh nhìn về phía Ngụy Khiêm, trong đầu lóe lên một chân lý, "Lẽ nào, cậu hứng thú với Alpha?"

"Hứng thú cái đầu cậu, cả nhà cậu mới hứng thú với Alpha." Ngụy Khiêm trừng mắt với Tam Béo , bộ não khởi động chậm rãi tiếp nhận luồng thông tin còn kì quái hơn cả chuyện Ngụy Chi Viễn thân mật với anh.

Vừa bước ra khỏi cổng công ty, một cô gái từ đâu chạy đến, va vào người Ngụy Khiêm. Cú va chạm làm cả cô và tài liệu trên tay đều rơi xuống đất.

"Xin lỗi, cô có làm sao không?" Ngụy Khiêm vừa hỏi vừa cúi người đỡ cô dậy. Cả hai nhanh chóng nhặt tài liệu vương vãi dưới đất lên. Giây phút tay Ngụy Khiêm chạm vào tay cô, máu bơm đầy vào tim, đập loạn xạ. Cô dán mắt lên người anh, hai má có chút ửng đỏ.

"A, xin lỗi anh Ngụy, là tôi hơi gấp nên không để ý, thật ngại quá." Cô gái vén tóc ra sau tai, cười ngại. Đây là lần đầu cô nhìn thấy Ngụy Khiêm, quả thật, đẹp trai hơn cả tưởng tượng.

"Cô biết tôi?" Ngụy Khiêm hơi bất ngờ, thoạt nhìn cô ấy có vẻ là nhân viên mới.

"Làm sao mà không biết được chứ, anh nổi tiếng như vậy, vừa đẹp vừa giỏi. Có rất nhiều Omega bên phòng làm việc của tôi mến mộ anh. Nếu họ biết tôi vừa nắm tay anh, chắc họ ganh tị chết mất." Càng nói mặt cô càng đỏ. Sau một hồi suy nghĩ liền mời anh một bữa để xin lỗi chuyện vừa nãy.

"Anh Ngụy, cuối tuần anh rảnh không, tôi mời anh một bữa, tiện thể kết bạn một chút..." Cô gái ậm ừ, mong chờ kết quả từ phía Ngụy Khiêm.

Ngụy Chi Viễn đứng sau mép tường, nhìn cô gái cười nói với Ngụy Khiêm, tay bấu chặt vào quai đeo của balo, kéo gọng mũ lưỡi trai thấp xuống che đi ánh mắt đầy sát khí. Một lúc sau liền xoay người rời đi.

"À, xin lỗi cô, lịch trình công ty dạo này khá nhiều, thật sự là tôi cũng không có nhiều thời gian." Ngụy Khiêm tạm biệt cô gái, sau đó ra về.

Vừa mới mở cửa bước vào nhà đã thấy Ngụy Chi Viễn ngồi sừng sững trên ghế. Pheromone đầy tính đe dọa tản ra xung quanh, hàn khí chạy dọc sống lưng Ngụy Khiêm, cảm nhận được bầu không khí hơi kì quái.

"Sao em không lên phòng mà lại ngồi đây?" Ngụy Khiêm bước tới đặt chìa khóa lên kệ tủ, tháo giày để sang một bên. Chân tiến đến cầu thang còn vài bước thì bị Ngụy Chi Viễn chặn lại.

Ngụy Chi Viễn áp sát vào người anh, mùi pheromone gây mũi xộc thẳng lên não. Cậu siết chặt tay, móng đâm sâu vào thịt, gân xanh với khớp xương nổi kín mu bàn tay. Cậu biết, đây là mùi của Omega.

"Trên người anh có mùi pheromone của Omega khác." Giọng trầm đi mấy bậc.

Ngụy Khiêm bị câu nói đó làm cho cứng người, hoàn hồn lại mới nhớ ra là mùi của cô gái khi nãy.

"À, lúc nãy đụng phải đồng nghiệp, có thể cô ấy là Omega, anh còn hơi cảm một chút nên chắc không ngửi thấy." Ngụy Khiêm nghĩ rằng Ngụy Chi Viễn nhạy cảm với pheromone của Omega, dù sao cũng lâu như vậy vẫn chưa có mối tình với Omega nào.

Ngụy Chi Viễn dùng ánh mắt như muốn xuyên thủng anh. Ánh nhìn lướt qua lớp da mỏng, ngứa ran, cảm nhận được hơi nóng khác thường. Chỉ là pheromone còn đọng lại một ít, mùi cũng không nồng lắm, làm gì phải phản ứng mạnh như vậy?

"Anh đừng tìm Omega nữa, có được không?" Đột nhiên dịu hẳn xuống, giống như cún con bị tạt nước lạnh, phòng tuyến mạnh mẽ khi nãy nhanh chóng bị phá vỡ.

"Hả???"

Ngụy Khiêm ngây người, tìm Omega gì chứ? Từ nãy đến giờ vẫn chưa hề  nhắc đến chuyện anh muốn tìm bạn đời mới.

"Ha, lớn rồi nhỉ? Đủ lông đủ cánh rồi còn muốn kiểm soát anh à? Em đó, suy nghĩ linh tinh, cứ thế này không Omega nào chịu lấy em." Ngụy Khiêm bật cười, lấy tay vò tóc Ngụy Chi Viễn,  tóc bị đánh bông lên, nhìn không có một chút uy hiếp nào.

"Em không lấy." Ngụy Chi Viễn cầm lấy cổ tay Ngụy Khiêm, áp lòng bàn tay anh lên má mình, dụi vào hơi ấm chớp nhoáng.

"À...được rồi, không lấy thì không lấy. Cả người toàn mồ hôi thế này, lên phòng tắm rửa đi, anh nấu chút đồ ăn tối." Ngụy Khiêm rút tay ra, đẩy lưng Ngụy Chi Viễn lên lầu.

.
.
.
Lúc nãy đang viết dở dang thoát ra vào lại bị bay mất bản thảo, phải ngồi soạn lại😭😭😭, khổ quá đi mất:(

Vừa viết mà vừa mắc cười anh trai quá , nhỏ Viễn nó ghen đó ông ơi:)))

Mà sau này Tiểu Viễn sẽ phân hóa thành E nha, hehe

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com