Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 6 - Suy Nghĩ



Trong phòng khách, Tân Chỉ Lôi từ trong túi áo khoác nhẹ nhàng lấy thuốc lá và bật lửa ra, châm một điếu thuốc một cách thuần thục rồi bắt đầu rít thuốc.

Cô thực sự không thể ngủ được. Hôm nay là một ngày thăng trầm, trái tim cô gần như tan vỡ, nhưng cô không thể làm gì được.

Tân Chỉ Lôi ngơ ngác tựa vào cửa sổ, từ đêm đến ngày, bánh xe thời gian lăn về phía trước, những chương của cuộc đời không ngừng được đổi mới, Tần Lam cũng vậy. không biết họ có thể đi bao xa

Nhìn thấy mặt trời mọc, Tân Chỉ Lôi nhận ra đã là ngày hôm sau, cô lặng lẽ thu dọn chiếc gạt tàn chứa đầy tàn thuốc, vứt hộp thuốc lá rỗng, đứng dậy rời khỏi cửa sổ đi vào phòng ngủ thứ hai tắm rửa. Cũng may phòng ngủ thứ hai hẳn là Tần Lam dọn cho khách nên nàng chuẩn bị đồ vệ sinh cá nhân để Tân Chỉ Lôi không phải tắm rửa nửa vời.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Tân Chỉ Lôi ngồi trên ghế sofa sạc điện thoại và trả lời tin nhắn, lúc giải quyết xong công việc, Tân Chỉ Lôi đoán Tần Lam sẽ tỉnh dậy, nên cô đặt điện thoại xuống bước vào bếp rửa tay và nấu ăn.

Khi cô mở tủ lạnh của Tần Lam, sự im lặng của Tân Chỉ Lôi đến chói tai. Phải chăng chiếc tủ lạnh này vừa bị nạn cướp phá? Ngoài ba bắp cải non ra chỉ có mấy chai nước

Không sao cả, vẫn còn hai ngăn, cô không tin mình không tìm được nguyên liệu để nấu.

Mười phút sau, Tân Chỉ Lôi lại im lặng, ngồi xổm trên mặt đất, ngơ ngác nhìn chiếc tủ lạnh trước mặt còn lớn hơn cả nhà mình.

Người này không thường ăn sao? Mặc dù ở nhà rất ít khi nấu ăn, nhưng ít nhất nàng cũng để một ít đồ ăn đông lạnh vào tủ lạnh. Nếu tủ lạnh của Tần Lam không có nước và rau củ, cô sẽ thực sự có cảm giác như vừa chạy từ trung tâm thương mại đến nhà Tần Lam

Sau khi do dự, Tân Chỉ Lôi mở khóa điện thoại và bấm số của trợ lý. Người trợ lý đang đi nghỉ nhanh chóng mua tất cả đồ đạc và giao đến tận cửa theo địa chỉ mà Tân Chỉ Lôi đưa. Sau khi lấy đồ và tiễn trợ lý đi. Tân Chỉ Lôi chuyển một nghìn tệ cho trợ lý. Ghi chú "Tự nguyện đưa cho bạn" sau đó tắt điện thoại và bắt đầu nấu ăn.

Bận rộn hơn một tiếng đồng hồ, ba món ăn đã được bày lên bàn, chỉ có sườn cừu trong nồi vẫn chưa chín. Nhìn đồng hồ trên điện thoại, Tân Chỉ Lôi mở nắp nồi, lật sườn cừu lên cho cà rốt vào, đậy nắp lại và chuẩn bị quay lại phòng khách ngồi một lúc.

- "TÔI*!"

Không ngờ Tân Chỉ Lôi quay người lại, liền nhìn thấy Tần Lam đang tựa ở cửa bếp, bình tĩnh nhìn cô, sợ đến mức buột miệng nói

- "Chị ơi, chị có biết một người có thể dọa chết người khác không?"

   Tân Chỉ Lôi ấn vào ngực, tức giận hỏi Tần Lam, khiến cô suýt chết. Tại sao người này lại im lặng bước đi? Cô không biết nàng đã đứng đây bao lâu.

Một giờ trước, Tần Lam còn ngơ ngác, theo bản năng đưa tay chạm vào, cảm giác trống rỗng hai bên khiến Tần Lam tỉnh lại, phát hiện xung quanh mình không có bóng dáng của Tân Chỉ Lôi. Đêm qua nàng ngủ quên, ga trải giường nơi Tân Chỉ Lôi không hề che đậy chút nào.

Lại chạy trốn rồi!

Nhận ra điều này, lồng ngực Tần Lam kịch liệt phập phồng. Phải mất một thời gian dài nàng mới bình tĩnh lại, đồng thời lý trí cũng sẽ không đùa giỡn với chính mình như thế này.

Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Tần Lam đứng dậy đi vào phòng tắm tắm rửa. Nếu Tân Chỉ Lôi đã rời đi, nàng có vội đi tìm người cũng vô ích, sẽ để lại trong tâm trí Tân Chỉ Lôi hình ảnh nàng tỉnh dậy và vội vã đi tìm bạn tình.

Thu dọn đồ đạc xong, Tần Lam trước tiên cầm điện thoại ở đầu giường lên xem, không có tin tức gì từ Tân Chỉ Lôi, nàng đặt điện thoại xuống, vẻ mặt lạnh lùng đi vào phòng khách. Đồ ăn trên bàn ăn cách đó không xa, Tần Lam thở phào nhẹ nhõm, hai cái bát và hai đôi đũa, Tân Chỉ Lôi không rời đi, chỉ ở trong bếp nấu ăn.

Đi tới cửa phòng bếp, Tần Lam phát hiện Tân Chỉ Lôi đang chuyên tâm nấu nướng, không để ý tới mình, liền dựa vào ngưỡng cửa nhìn Tân Chỉ Lôi, trong lòng đang chuyển hướng suy nghĩ.

Khi tỉnh dậy và phát hiện ra Tân Chỉ Lôi không có ở đó, nàng ấy thực sự suy sụp như thế nào. Nếu Tân Chỉ Lôi bỏ chạy, nàng sẽ chiến đấu đến chết và khiến Tân Chỉ Lôi biết thế nào là quan hệ. Bữa ăn trên đời không có gì miễn phí.

Cũng may Tân Chỉ Lôi không có, chỉ là nàng đã suy nghĩ quá nhiều.

Nghĩ đến Tân Chỉ Lôi, nàng nghĩ đến bạn trai của mình, thành thật mà nói, không nghi ngờ gì Tần Lam muốn ở bên Tân Chỉ Lôi hơn, nhưng nàng không muốn từ bỏ sự bình yên do bạn trai mang lại, nếu chia tay lúc này, nàng không chỉ phải đối mặt với tin đồn trên mạng mà còn phải đối mặt với áp lực từ ba mẹ.

Bây giờ nàng muốn Tân Chỉ Lôi, nhưng nàng không muốn từ bỏ bạn trai của mình?

Tần Lam đang suy nghĩ điều gì đó nên không nói gì, không ngờ lại dọa Tân Chỉ Lôi trừng mắt không vui, Tần Lam quyết định tạm thời không nghĩ tới. Cẩn thận đừng để Tân Chỉ Lôi và Nguỵ Đại Huân chạm trán nhau

- "Chị không cố ý, đây không phải là vì chồng chị quá mê hoặc sao?"

Trên bàn ăn, Tần Lam vừa ăn tôm mà Tân Chỉ Lôi đã bóc vỏ cho nàng, vừa trêu chọc Tân Chỉ Lôi, người đã lâu không để ý đến nàng, cô tức giận thật đáng yêu.

- "Đừng vô ích nữa, nhanh ăn đi, đồ ăn cũng không ngăn được miệng của chị."

Đây không phải là lần đầu tiên Tân Chỉ Lôi nghe được danh hiệu "chồng", khi người hâm mộ gọi cô, cô cười nhẹ và đùa giỡn với họ. Tại sao hôm nay Tần Lam gọi cô, nhịp tim của cô lại tăng tốc?

- "Lôi Lôi, chị cũng muốn ăn sườn cừu."

Những gai cá nóc mềm mại chuyển sang màu đỏ đều bị Tần Lam nhìn thấy, nhưng cũng không lộ ra ngoài, làm điệu bộ với Tân Chỉ Lôi, muốn ăn sườn cừu. Nàng không biết tại sao, nhưng nàng cảm thấy tài nấu nướng của Tân Chỉ Lôi ngon hơn những món khác và nàng đặc biệt thích nó.

Trong bữa ăn Tần Lam ăn rất nhiều đồ ăn, bao gồm bắp cải non xào, sườn cừu om, tôm luộc, cô rất bận rộn, phục vụ Tần Lam món bắp cải non và lại dọn món sườn cừu, bóc vỏ tôm.

Tần Lam no nê, Tân Chỉ Lôi bận rộn cũng no nê

Ăn xong, Tần Lam bảo Tân Chỉ Lôi đi tắm trước, nàng dọn dẹp bàn ăn và nhà bếp.

Lúc Tân Chỉ Lôi vừa tắm xong đi ra, cháu trai của Tần Lam là Tần Lãng tình cờ tới đưa đồ. Cô bình tĩnh chào hỏi Tần Lãng, sau đó cầm điện thoại di động trên bàn phòng khách đi vào phòng thay đồ lấy quần áo cho Tần Lam

Tại sao cô ấy không mặc quần áo của mình? Áo sơ mi tối qua bị Tần Lam xé toạc, toàn bộ cúc áo đều bung ra, không thể mặc được nữa, nhưng Tần Lam đã giặt chung với đồ của mình.

Nếu hôm nay cô không mặc quần áo của Tần Lam, cô sẽ phải để lộ mông trần, xoay vòng để gây chú ý. Dòng tiêu đề được nhiều người chú ý nhất có lẽ là: "Ngạc nhiên chưa! Nữ minh tinh Tân Chỉ Lôi chạy loanh quanh trong một khu phố ở trung tâm thành phố Bắc Kinh!"

- "Cô, sao chị Chỉ Lôi lại ở nhà chúng ta? Hai người là?"

   Tần Lãng, với tư cách là cháu trai và trợ lý của Tần Lam, đương nhiên bị ấn vào đầu Tân Cam và Tần Nguyện, nhưng anh ấy lo lắng cho Tân Chỉ Lôi.

- "Cái gì? Cô của con không thể đưa bạn bè về nhà sao? Con chưa đủ tuổi đấy? Con có rất nhiều thứ phải kiểm soát."

   Trong lòng Tần Lam thắt lại, nàng không sợ Tần Lãng biết chuyện, nhưng nàng không muốn Tần Lãng biết chuyện này, nếu chuyện này truyền đến ba mẹ nàng sẽ phiền toái.

- "Không không, chú ý đến Chỉ Lôi tỷ tỷ, con không lo cô cong hay thẳng, con chỉ lo chị ấy không ngừng quấy rầy cô."

   Tần Lãng ngây thơ xoa đầu, thành thật nói ra suy nghĩ của mình. Anh nhận ra sự quyến rũ của cô mình trong những năm qua, số người theo đuổi cô của anh trải dài từ Bắc Kinh đến Pháp.

- "bé con, đừng lo chuyện của người lớn."

Tần Lam vô thức nhìn về phía phòng thay đồ, cửa đã đóng, Tân Chỉ Lôi không nghe thấy, sau đó nàng thở phào nhẹ nhõm, không để ý tới cháu trai mình.

- "Con không gây rắc rối, chỉ cần cô không phiền, bằng không..."

Tần Lãng không nói nên lời, anh đã trưởng thành nhiều năm rồi, tại sao khi đến gặp cô anh lại chỉ coi anh như một đứa trẻ?

- "Bằng không thì sao?"

       Tần Lam nhìn Tần Lãng, nheo mắt lại. Nếu Tần Lãng dám nói cho ông bà biết thì Hôm nay nàng dám cho Tần Lãng biết thế nào là tình yêu.

- "Cô không biết à? Con nghe nói hình như có người đang theo đuổi chị Chỉ Lôi, người đó là một phụ nữ, hình như là một đại phu nhân giàu có."

Tần Lãng không biết mình đã thoát khỏi một đòn, trên mặt lộ ra vẻ nói bậy, vô tình chọc vào tim cô mình

- "Ừm!?"

Tần Lam cười khẩy dựa vào ghế sofa, khoanh tay trước ngực, lạnh lùng liếc nhìn cửa phòng thay đồ, Tần Lãng thực sự rất giỏi, xem ra gần đây nàng đã bỏ lỡ rất nhiều điều thú vị.

- "Cô, sao cười dữ vậy? Có chuyện gì sao?"

Tần Lãng bối rối trước lời chế nhạo của cô mình. Chuyện gì vậy? Tức giận? Anh cũng không làm gì cả

- "Không sao đâu, về trước đi, cô muốn ngủ một lát."

Tần Lam tức giận, không thích Tần Lãng nữa nên trực tiếp ra lệnh trục xuất.

- "Không phải cô nói vừa mới dậy sao? Tại sao còn ngủ nữa?"

Tần Lãng bối rối bước ra cửa, khi đến nơi, anh hỏi cô của anh rằng vừa mới tỉnh dậy và có thể ngủ lại được không?

Sau khi đuổi Tần Lãng đi, Tần Lam ngồi trên ghế sofa, bị lời nói của Tần Lãng làm khó chịu. Trước đây có người đã hỏi nàng tài khoản WeChat của Tân Chỉ Lôi, nhưng rõ ràng là họ muốn theo đuổi Tân Chỉ Lôi

- "Tân Chỉ Lôi, em còn chưa thay quần áo xong sao? Đang rảnh rỗi phải không, có muốn ở trong đó luôn không?"

Tần Lam càng nghĩ càng tức giận, nàng mở cửa phòng thay đồ và gọi tên đầy đủ của Tân Chỉ Lôi, mặc dù nàng biết tình huống này là chuyện tốt và chứng tỏ Tân Chỉ Lôi đã thực sự vượt qua được, lọt vào mắt công chúng, nàng vẫn có chút không vui. Người khác có quan tâm đến cũng không được, huống chi là can thiệp vào.

- "Không sao, chị cứ nói chuyện đi. Chị lo lắng thế làm gì? Chúng ta không đi chơi mà."

  Tân Chỉ Lôi cầm áo sơ mi, ngây thơ nhìn Tần Lam, cô không biết tại sao Tần Lam lại vội vàng

- "Chị muốn em ở lại với chị, nhưng chị sẽ không vui nếu em biến mất khỏi tầm mắt của chị"

Tần Lam lợi dụng tính khí tốt của Tân Chỉ Lôi và trút giận bằng cách nói ra sự thật. Tân Chỉ Lôi chỉ nói suông về lời nói của nàng, nhưng thực ra trong mọi việc đều dựa vào nàng

- "Được rồi, mỹ nhân nói thế nào cũng được."

Quả nhiên, Tân Chỉ Lôi nhanh chóng mặc lại áo sơ mi của Tần Lam, ôm Tần Lam vào phòng khách, vừa chơi điện thoại di động vừa ôm Tần Lam vào lòng.

Trong phòng khách, Tần Lam tựa vào trong ngực Tân Chỉ Lôi, hướng dẫn Tân Chỉ Lôi chỉnh video, đồng thời nhờ Tân Chỉ Lôi đút hoa quả cho nàng ăn. Hai người trò chuyện khắp nơi, vui vẻ ấm áp như đang sống trong hòa bình và yên tĩnh.

Bữa tối do trợ lý Tân Chỉ Lôi mang đến, hai người chỉ ăn thịt, một món rau và một món canh. Sau bữa ăn, họ gọi hoa quả ăn

Ăn xong, hai người tắm rửa, cuối cùng cũng nghĩ đến việc bôi thuốc, nhưng thuốc vừa bôi đã bắt đầu chảy ra.

(Còn tiếp...)
===============================
+ Tác giả: 出雾见竹
+ Dịch: Rosy's🫶

~ Truyện đăng trên Siêu Thoại "TÂN CAM TẦN NGUYỆN" - 23/03/2024  - 08:25 - weibo

**TÁC PHẨM ĐƯỢC PHÉP DỊCH ĐỘC QUYỀN TẠI DUY NHẤT WATTPAD @hnRosys. Vui lòng không reup khi chưa được sự cho phép. Xin cảm ơn! Yêu thương...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com