Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

3. Osin hay....vợ!!

Hai tuổi

- "Việt Anh, từ nay Thanh Bình sẽ là osin riêng của con!"

- "Hí hí, em vô đây chơi với anh nè!"

- "Ưm, hong được đâu, Bình chỉ là osin thôi mà."

- "Thì em là osin của anh thì em phải đi theo anh chứ?"

- "Dạ, anh đợi Bình tí."

---

Ba tuổi

- "Nào hai đứa, không giỡn nữa! Lên xe đi học thôi!"

- "Bình... Bình được học chung với cậu chủ luôn hả?"

- "Ừ, Bình học chung với anh luôn, có gì còn chăm sóc anh chứ!"

- "Ra là vậy..."

---

Trường mẫu giáo

- "Oa, ôm Thanh Bình đã quá đi!"

Việt Anh ghì chặt Thanh Bình vào lòng ôm cứng ngắc:

- "Aaa cậu chủ, ngộp thở!"

- "Anh xin lỗi, nhưng mà em dễ thương quá, so ciu."

- "Thanh Bình ơi, ra đây chơi với Hậu đi!"

Giọng nói của một thằng nhóc vang lên. Theo phản xạ, cả hai quay đầu lại. Là Văn Hậu!

- "Ờ, Hậu đợi tớ một chút!"

- "Không được, Bình phải ở đây với anh!"

- "Cậu chủ a~ Cho Bình đi chơi một chút đi mà!"

- "Bình hư thì anh sẽ khẽ vào mông đấy!"

- "Bình ơi xong chưa, lâu quá!"

Hậu lại réo tên cậu...

- "Hậu chơi với bạn Toản đi, cậu chủ không cho Bình đi!"

---

Mười tuổi

- "Bình nắm tay anh chắc vào, lạc bây giờ!"

- "Huhu tối quá, cậu ơi Bình sợ!"

- "Ráng một chút đi, sắp đến nơi rồi!"

Cả hai đang đi cắm trại cùng trường thì bị lạc vào rừng...

- "Aaa, đau quá huhu."

Té rồi!

- "Ớ, Bình có sao không?"

- "Đau, Bình đau!"

- "Lên đây anh cõng cho nè!"

- "Thôi, chân cậu chắc đang mỏi lắm, để Bình tự đi được rồi!"

- "Không được! Lên đây!"

- "Dạ..."

Trên lưng Việt Anh, Bình lim dim ngủ, nghe thoáng qua giọng nói của cậu thì thào:

- "Vì em là vợ cậu mà, cậu không nỡ nhìn em đau đâu!"

Nó mỉm cười rồi cũng chìm vào giấc ngủ trên lưng của cậu.

---

Mười sáu tuổi

- "Cậu đừng dỗi em nữa!"

- "Mày hư lắm rồi! Dạo này còn đu bám theo thằng Hậu đi phá làng phá xóm, tao  không chơi với mày nữa!"

- "Cậu đừng xưng mày tao với em mà..."

Cậu tội nó lắm nhưng phải dạy cho nó một bài học!

Cậu vẫn ung dung đi mặc cho nó năn nỉ phía sau.

Áy, khóc rồi!

- "Ơ ơ, sao lại khóc?"

- "Hức...cậu không...hức...quan tâm em..."

- "Nín nào, anh xin lỗi!"

- "Hic, Bình hứa không lì nữa đâu!"

- "Ừm, bây giờ thì về thôi!"

---

Hai mươi lăm tuổi

- "Cậu ơi, bà chủ bảo cậu đi lấy vợ kìa!"

- "Không!"

- "Dù sao cậu cũng hai mươi lăm tuổi rồi đó!"

- "Anh có vợ rồi, không cần phải cưới nữa!"

- "Ồ, vậy vợ cậu là ai vậy?"

- "Nguyễn Thanh Bình!"

---



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com