Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 6: Ngủ ngon

"Do em ấy mệt quá thôi, truyền nước một lúc nữa sẽ tỉnh lại"

"Em cảm ơn cô nhiều"

June cúi người chào cô y tế đang chuẩn bị xoay người bước ra khỏi phòng.

Cô quay lại ngồi cạnh giường nhóc con đang nằm. Lúc nhóc lịm đi làm cô hoảng mà tim suýt bay ra ngoài, may mà không bị thương ở đâu.

Sau đó June lục đục đi lấy khăn, ngâm vào chậu nước lạnh rồi vắt sạch. Sau đó thuần thục lau những vết bụi bẩn trên mặt và tay em.

Thuần thục thôi chưa đủ, phải gọi là thói quen mới đúng. Vì ngay từ nhỏ, June đã học tập mấy cô điều dưỡng ở bệnh viện để chăm sóc mẹ rồi mà.

Cái nhà kho đấy có được dọn dẹp bao giờ đâu, nên mỗi lần vào là bụi bay như lốc. Cô thầm nghĩ sau này phải phạt mấy đứa vi phạm nội quy đi dọn nhà kho mới được.

Lỡ lau hơi mạnh tay một chút, June nhìn qua View thì vẫn thấy em nhắm tịt mắt

"Nhóc ngủ ngoan quá ha" - June khen xong ngáp ngắn ngáp dài

Cô cũng buồn ngủ quá rồi, hôm qua có chợp mắt được tí nào đâu. Ôn bài, phải dậy sớm bắt xe qua chỗ View, rồi chạy hết từ trụ sở đến nhà kho mà sáng còn chưa ăn gì nữa, chưa xỉu ra đây là may rồi.

Chắc nằm nghỉ một chút vậy

Nghĩ đến đó rồi June cũng gục luôn xuống cạnh View, chưa đầy 10 giây sau đã vào giấc, dù ngủ ngồi rất mỏi lưng.

Ý là mình vẫn còn nhiều giường ấy, sao Pí lại ngủ ngồi làm gì cho mệt???

----------------

View chầm chậm mở mắt. Sau khi thích nghi được với ánh sáng, em mới nhìn xung quanh xem đây là đâu.

Cảnh vật bên ngoài cho thấy vẫn là ở trong trường, nhưng có nhiều giường bệnh thế này...

Chắc đây là phòng y tế rồi

Cảm giác như tay bị đè lên bởi một ai đó, quay sang thì thấy June đang ngủ ngon lành, đầu gác lên cánh tay em.

Hẳn là chị ấy đã đưa em đến đây, sau khi tìm thấy em ở nhà kho.

View ngồi dậy thật nhẹ nhàng, cố giữ cho cánh tay kia đừng di chuyển. Em không muốn đánh thức người đang say ngủ kia.

View ngồi đó, ngắm nhìn June một hồi lâu và nhớ về chuyện ban nãy.

Tại sao chị ấy lại xuất hiện ở đó?

Nhưng có lẽ em cũng chẳng cần biết câu trả lời đâu. Dù sao, cũng thật tốt, vì người đó là chị.

"Bao giờ cũng ngủ ngon được như này sao?" - View bật cười vì dáng ngủ ngồi mà không khác gì nằm trên giường của Pí

Định lấy tay chỉnh lại mấy lọn tóc loà xoà trên khuôn mặt Pí thì Pí bỗng cựa mình tỉnh giấc, thấy View đã ngồi dậy từ bao giờ.

"Em tỉnh rồi sao? Có thấy mệt hay đau ở đâu không?"

Cả giọng điệu lẫn ánh mắt đều thể hiện rằng Pí đang lo cho em.

"Mà tay em vươn ra làm gì vậy?" - June thắc mắc khi thấy tay View đang lơ lửng, cứ như muốn lấy gì đó ở phía cô.

View xịt keo ngang, né tránh ánh mắt tò mò của Pí, não đang tìm kiếm lí do biện minh

"A-áo, áo chị bị dính bẩn rồi kìa, để tôi mang đi giặt là rồi trả chị sau"

June nhìn lại áo sơ mi của mình. Nãy nhóc con dụi mặt vào vai cô khóc, xong giờ áo ướt một mảng thật.

"Nhưng mà P' không có đem theo áo dự phòng để thay, đưa em kiểu gì?"

Đúng hơn, cô không có chiếc áo đồng phục nào khác ngoài cái đang mặc. Học bổng toàn phần nhưng không gồm tiền đồng phục, nên cô đã phải đi bưng bê cả tháng trời mới đủ tiền mua một chiếc. Nhưng nhìn kiểu gì cũng chả giống chiếc áo đã mặc được 3 năm, vẫn còn sạch đẹp lắm, vì vào tay của người biết giữ của mà.

Câu hỏi kia làm View hoang mang x2, nhưng thôi đang được đà thì mình cũng làm đến cùng

"Tôi có mang theo, chưa mặc lần nào hết"

"Vậy phiền em rồi" - June cười hì hì, may quá có người giặt áo hộ

"Chuyện hôm nay, chị đừng nói cho ai biết" - Bỗng dưng View dùng giọng nghiêm túc, nhìn về phía June mà nói

"Tại sao chứ?"

"Làm ơn" - View nhìn June bằng ánh mắt thật sự khẩn cầu

Em không muốn ba mẹ vì mình mà lo lắng rồi bỏ bê hết công việc đi như trước, ảnh hưởng đến cả những người không liên quan - đang làm dưới quyền của họ. View biết vị trí mà ba mẹ đang đứng rất cao, nên từ trước đến giờ đều muốn tự lập, để họ có thể yên tâm ít nhiều.

Đây là lần đầu tiên cô thấy được những dáng vẻ này của em. Hoảng sợ, yếu đuối, buồn phiền và chân thành. Thế mà trước giờ cứ tưởng nhóc khinh bỉ cả thế giới với cái mặt lạnh như tiền đó.

"Chà, nay còn biết cầu xin P' cơ đấy" - June trêu trêu em để bầu không khí bớt u sầu

Lần này thật sự View không có đốp chát hay cãi lại chị được, vì cần người ta giúp thật mà.

"P' sẽ không kể với ai đâu, nhưng P' muốn biết, ai đã nhốt em vào trong đó?"

View ngập ngừng hồi lâu, rồi vẫn trả lời

"Là người đã nắm cổ áo tôi ở lớp, lí do tại sao thì tôi cũng không biết nữa"

View còn chả biết tên người kia, mà không biết tên ai trong lớp ấy chứ. Có đến làm quen nhưng em không thèm trả lời, nên cũng bỏ cuộc luôn.

"Là nhỏ Wen đó sao? Haizz nó đã nhắm trúng ai thì mệt phết đấy. Nhưng không sao, chị sẽ ở bên cạnh em" - June dõng dạc nói, tay không quên vuốt vuốt cái ruy băng đỏ đeo trên cánh tay.

Khổ nỗi, View có biết cái ruy băng đấy là của hội học sinh đâu, cũng chẳng biết hội học sinh là làm cái gì, nên chỉ nghĩ là phụ kiện chị ta đeo lên nhìn cho đẹp.

View thẫn thờ sau câu nói của người kia

Chị sẽ bảo vệ em

Có chị ở đây rồi

Chị sẽ ở bên cạnh em

Những câu nói ấy cứ lặp đi lặp lại trong đầu View, tim bắt đầu đập nhanh hơn bình thường.

Cảm giác yên tâm và an toàn thật đấy.

------------------

Sau hôm ấy, June không thể ngừng suy nghĩ về nhóc con kia.

Hẳn là nhóc bị hội chứng sợ không gian hẹp, ngày trước đã xảy ra chuyện gì đó làm nhóc ám ảnh đến tận bây giờ. Cô bắt đầu suy tính tới 7749 bức tranh về quá khứ của người kia.

Vẫn là không đoán được vì có quá nhiều khả năng, hỏi thẳng thì biết thừa nhóc cũng không mở miệng ra đâu, nên chỉ còn cách chầm chậm tìm hiểu thôi.

June thấy khá vui vì nhóc đã chịu mở lòng hơn với mình, hai người còn trao đổi thông tin liên lạc rồi cơ. Ờm nhưng em View lấy lí do là để gọi trả áo khi đã giặt xong.

June liền lấy điện thoại gửi một đống sticker hello hi xin chào để boxchat đơz trống trải, thấy cũng muộn rồi nên nhắn liền "Chúc nhóc ngủ ngon nha"

Nhưng nhóc xem không thèm rep, June vừa vui được một lúc lại buồn, nhưng quen rồi nên cũng mặc kệ rồi leo lên sofa nằm ngủ.

Có điều, June không hề biết rằng em View đang sung sướng thế nào ở đầu giây bên kia, cười rộng đến mang tai rồi suýt té ghế luôn kìa.

View cũng lên giường ngủ sớm, vì June hẹn mai cùng đi bộ đến trường tiếp, còn khoe đã có phương pháp để khiến con chó kia sợ rồi.

Pí thiên thần đã chúc mình ngủ ngon, vậy nay phải ngủ thật say mới được

Ngố quá, ngủ ngon với ngủ say khác nhau em ơi, mai dậy không nổi rồi trễ hẹn với crush bây giờ.

-----------------
Sếp giục đòi deadline nhưng tôi đã sủi và ngồi đây viết truyện hehe

Khác với [Reality] của MilkLove đã có sẵn bản thảo, cái kết và ngoại truyện rồi. Thì với [By your side] tôi mới nghĩ được mạch truyện thôi, nên SE hay HE tuỳ tâm trạng ấy =)))))

Btw, nay thứ 6 rồi bà con ơi, sắp được hít hà ke của hai đứa nhỏ ròi, Sáu sĩ spoil là tập này hai đứa skinship với công khai mạnh mẽ hơn ròi nhaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com