Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

"Tôi đang có mặt tại hiện trường để cập nhật tin tức mới nhất đến quý vị khán giả.”
​“... Chiều hôm qua, trên mặt đường phía trước cổng một trường trung học thành phố, đã xảy ra xô xát giữa hai nhóm thanh thiếu niên. May mắn, lực lượng cảnh sát đã kịp thời can thiệp và ngăn chặn cuộc ẩu đả. Trong không khí oi bức, tại hiện trường, bất ngờ hai học sinh, một họ Choi và một họ Park, đồng thời bước vào giai đoạn phân hóa giới tính thứ hai. Cảnh sát đã nhanh chóng gọi xe cứu thương, đưa cả hai đến bệnh viện…”
​“... Cả hai học sinh đã phân hóa thành công tại bệnh viện trung tâm thành phố. Giới tính thứ cấp của họ lần lượt là Alpha và Omega. Tuy nhiên, điều đặc biệt đáng chú ý là độ tương hợp Pheromone giữa hai thiếu niên này chỉ đạt 0%. Thông thường, do sự hấp dẫn tự nhiên, các cặp Alpha-Omega (AO) luôn có độ tương hợp tối thiểu là 20%. Mức 0% này là một trường hợp cực kỳ hiếm thấy trên cả nước…”
​“... Phụ huynh của hai học sinh cho biết, cậu Choi và cậu Park vốn dĩ quan hệ không tốt từ nhỏ, thường xuyên xảy ra xích mích vì những chuyện nhỏ nhặt. Tuy nhiên, họ không thể ngờ rằng hai em lại phân hóa ngay trong lúc đánh nhau. Người được xác định là chịu trách nhiệm chính trong vụ việc này là học sinh họ Choi…”
​“... Các chuyên gia cảnh báo, mùa hè là thời điểm thanh thiếu niên dễ bước vào giai đoạn phân hóa giới tính. Khuyến cáo các em hạn chế ra ngoài quá nhiều trong thời gian này, và tuyệt đối không tham gia tụ tập, ẩu đả. Các học sinh có liên quan đến vụ việc đã từ chối phỏng vấn. Về trường hợp tương hợp 0% hi hữu này, phóng viên chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật tin tức mới nhất đến quý vị…”
​Choi Wooje khẽ nhắm mắt, bước vào phòng khách tắt chiếc TV đang mở. Cậu thầm nghĩ không biết ai đã xem mà quên tắt.
​“Toàn chuyện bé xé ra to.” Cậu chỉ là đánh nhau với tên ngốc kia, không may dùng sức hơi quá một chút, không ngờ lại lên cả tin tức.
​Tiếng lành đồn gần, tiếng dữ đồn xa
​Quan hệ giữa cậu và Park Dohyeon vốn không tốt từ nhỏ. Hai người ở chung một con phố, là oan gia ngõ hẹp, cứ chạm mặt là đánh nhau. Tuy nhiên, phần lớn các lần đều là Choi Wooje ra tay trước. May mắn thay, ngày mai cậu sẽ nhập học tại trường Trung học Nhất Trung danh tiếng, một ngôi trường nội trú có kỷ luật nghiêm ngặt. Cậu sẽ ở ký túc xá, không cần phải nhìn thấy mặt Park Dohyeon nữa.
​“Thế giới bình yên rồi.”
​Cậu lấy ra một chiếc cốc pha lê dưới gầm bàn, tự rót đầy một cốc nước chanh mát lạnh, cảm thấy tinh thần sảng khoái hơn đôi chút. Hôm qua vừa mới phân hóa giới tính xong, cậu vẫn còn cảm thấy rất buồn ngủ. Buổi trưa đang chơi game, điện thoại còn cầm trên tay mà cậu vẫn có thể gục xuống bàn ngủ say như chết.
​Trận game đã sớm kết thúc, giao diện game hiện lên chữ “Thất bại”. Góc trên bên phải màn hình nhấp nháy báo tin nhắn mới. Choi Wooje mở WeChat ra, toàn là tin nhắn than thở, khóc lóc của đồng đội.
​Cậu lướt bỏ qua nhóm chat than vãn, mở mục thông báo, phát hiện có một nhóm chat mới xuất hiện.
​Trong lúc ngủ, ai đó đã thêm cậu vào nhóm này.
​[ Điều phối buổi khai giảng năm học của học sinh năm nhất ]
​“Cái quái gì thế này?”
​Choi Wooje lướt xem lịch sử trò chuyện và giật mình trước một loạt ảnh có độ phân giải cao với nụ cười "từ thiện" của các cô chú lớn tuổi, tất cả đều mỉm cười trang trọng nhìn vào máy ảnh.
​[ Hiệu trưởng Jang  ]: Trân-trọng-mối-duyên-này.jpg
​[ Chủ nhiệm Hong ]: Đóa-hoa-đẹp-nhất-dành-tặng-em-lúc-đẹp-nhất.jpg
​[ Chủ nhiệm Seo ]: Bận-rộn-cũng-phải-biết-chăm-sóc-bản-thân-mình.jpg
​Choi Wooje: “?” Đây là thứ gì?
​[ Không phải là mèo ]: Thôi-không-trình-bày.Meme-đầu-gấu-trúc.jpg
​[ Không phải là mèo ] đã thu hồi một tin nhắn.
​Chiếc avatar với viền cỏ hoa, chim cá, côn trùng bao quanh một con lợn rừng chợt hiện ra, khiến Choi Wooje giật mình, cuối cùng nhớ ra nguồn gốc của những "yêu ma quỷ quái" này.
​Sáng nay, chủ nhiệm lớp đã gọi điện thoại cho cậu, mời cậu làm tân sinh ưu tú, đại diện toàn bộ học sinh năm nhất phát biểu tại lễ khai giảng, và nhắc cậu chuẩn bị bản thảo thật tốt vì mọi người tin tưởng cậu.
​Vậy những người trong ảnh đang xếp hàng phát phần thưởng kia, hẳn là các lãnh đạo và giáo viên của trường cậu sắp học.
​"May mà thu hồi tin nhắn kịp lúc, chắc chưa ai thấy đâu."
​[ Không phải là mèo ] đổi biệt danh thành [ Đại biểu ưu tú của học sinh năm nhất ]
​Cậu vừa nghĩ xong, trong nhóm lại xuất hiện một tin nhắn mới.
​[ Đại biểu ưu tú của học sinh năm hai ]: Nhất-Trung-vẫn-là-cậu-thành-công.jpg
​Choi Wooje: “?”
​Bạn cùng trường sao?
​Cậu vào Nhất Trung nhờ điểm số cao, chưa có nhiều hiểu biết về trường mới. Đúng lúc này tìm người hỏi thăm tình hình thì tốt quá.
​[ Không phải là mèo ] muốn thêm [ Đại biểu ưu tú của học sinh năm hai ] làm bạn, với lời ghi chú: “Một người ưu tú như cậu đáng để làm quen với một người ưu tú như tôi.”
​Người bạn học này có lẽ đang bận, nửa ngày vẫn chưa trả lời. Choi Wooje xoa xoa cái cổ hơi đau nhức, mở vali ra, bắt đầu sắp xếp quần áo cho cuộc sống ký túc xá.
​Gần đến ngày khai giảng, diễn đàn của trường trung học Nhất Trung trở nên cực kỳ sôi nổi:
​[ Ơ, tôi thế mà đã lên năm ba rồi, để xem xem chất lượng học sinh năm nay như thế nào nào? ] Tin hot
​Lầu 1: Chia sẻ, tháng Sáu vừa tốt nghiệp một đợt rồi, ngày mai là lễ khai giảng năm học mới. Năm nay có tân sinh nào đẹp trai không?
​Lầu 2: Năm hai lớp 3 Park Dohyeon còn chưa đủ đẹp trai sao? Mới vừa rồi còn phân hóa thành Alpha, lại là A trội nữa. Mấy cô còn chưa thấy thỏa mãn hả.
​Lầu 3: Mấy hôm trước có giúp thầy cô sắp xếp bảng xếp lớp năm nhất, đúng là có phát hiện một cậu bé đẹp trai!
​Lầu 4: Park Dohyeon là Giáo thảo, cảm ơn! Trong lòng tôi chỉ có anh ấy, không còn ai khác.
​Lầu 5: Năm một lớp 3 Choi Wooje, ảnh trên giấy chứng nhận cái nào cũng đẹp như tiên, bà đây cam đoan luôn.
​Lầu 6: Choi Wooje? Tên này quen tai quá, hay tại tôi bị hoang tưởng?
​Lầu 7: … Lầu trên cậu không hoang tưởng đâu. Ông hoàng nhỏ Choi Wooje, cái người mà hồi xưa bị đồn là dùng bản vẽ đánh người ấy. Tính tuổi cậu ta một chút là biết, bây giờ chắc chắn đã lên cấp ba rồi. Tôi cảm thấy trường chúng ta sắp bị khuấy động rồi đây.
​Lầu 8: Không phải lời đồn đâu, là sự thật đó, bản kiểm điểm vẫn còn đó kìa! Tôi chỉ có thể nói, đừng bị gương mặt kia của cậu ta lừa gạt một lần nữa! Choi Wooje không hề hiền lành và vô hại như vẻ bề ngoài. Tốt nhất là đừng chọc vào cậu ta.
​Lầu 9: Đáng sợ như vậy sao? Tôi vẫn chỉ nên đặt tâm tư nhỏ bé của mình lên người Giáo thảo Park Dohyeon thôi.
​Lầu 10: Hắc hắc, đừng nói nhiều. Cho các cậu xem một tin thú vị. Đường liên kết: [ Vì đàn đúm đánh nhau nên giới tính thứ hai bị phân hóa thành AO? Đầu sỏ gây tội chính là? ]
​Lầu 11: …
​Lầu 12: …
​Lầu 13: Cái gì… Bạn học Park cùng bạn học Choi, có phải là hai người mà tôi đang nghĩ đến không?
​Từ trường học về nhà không quá xa, Choi mang không nhiều đồ lắm, dự định mỗi cuối tuần sẽ về nhà một chuyến. Cậu vừa thu dọn xong quần áo, điện thoại chợt hiện lên thông báo mới.
​[ Đại biểu ưu tú của học sinh năm hai ] đồng ý yêu cầu thêm bạn.
​[ Đại biểu ưu tú của học sinh năm hai ]: Tiên-nữ-nhíu-mày.jpg
​[ Đại biểu ưu tú của học sinh năm hai ]: Là cậu?
​[ Không phải là mèo ]: Là tôi.
​[ Đại biểu ưu tú của học sinh năm hai ]: Cậu thêm bạn với tôi? Nghiêm túc hả?
​Avatar của người này là ba dấu chấm hỏi, trông như một thanh niên nghiêm túc trong mắt thầy cô và phụ huynh.
​[ Không phải là mèo ]: Không phải thì sao?
​[ Đại biểu ưu tú của học sinh năm hai ]: Cậu biết tôi là ai sao? Tiên-nữ-nhíu-mày.jpg
​[ Không phải là mèo ]: Việc này không quan trọng. Anh còn nhớ lời răn dạy của trường Nhất Trung chúng ta không? Đoàn kết hữu ái, về sau chúng ta chính là bạn bè.
​[ Đại biểu ưu tú của học sinh năm hai ]: Tiên-nữ-nhíu-mày.jpg
​[ Đại biểu ưu tú của học sinh năm hai ]: Được. Mai gặp. Hy vọng cậu không hối hận.
​[ Không phải là mèo ]: Nói nhảm, quen biết anh có gì mà phải hối hận.
​Ngoại trừ tên khốn Park Dohyeon ra, Choi Wooje đối xử ân cần nhiệt tình với tất cả mọi người. Cậu đã tận lực lôi kéo, thăm hỏi người bạn học năm hai ưu tú, cao lãnh này suốt cả buổi chiều, cuối cùng cũng thăm dò được một chút tình hình cơ bản của trường.
​Choi Wooje cảm thấy, người bạn học năm hai ưu tú này chắc chắn đã bị sự nhiệt tình của cậu làm cho "tan chảy".
​Cách đặt đồ ăn về trường, món ngon nhất ở căng tin là gì, con đường dễ nhất để trốn học ở đâu, cùng với các diễn đàn lớn nhỏ của trường, Choi Wooje đã nắm rõ.
​Nhưng thời gian đã không còn sớm, sáng mai còn phải đi dự lễ khai giảng. Choi Wooje quyết định không dạo diễn đàn nữa. Cậu đặt túi đựng bản vẽ lên vali, tắt đèn đi ngủ.
​Nhất Trung là một trường học có tiếng, với châm ngôn: "Một khởi đầu tốt chính là bước đầu tiên dẫn đến sự thành công." Vì vậy, buổi khai giảng mỗi năm học đều được tổ chức cực kỳ long trọng. Sáng sớm tinh mơ, Choi Wooje đã phải tới trường để nhận đồng phục học sinh.
​Đồng phục chủ đạo là màu trắng, màu phối cùng sẽ căn cứ vào năm học. Đồng phục của Choi Wooje (năm nhất) là màu đỏ nhạt, còn đồng phục năm hai và năm ba là hai màu xanh lam nhạt và xanh lục đậm khác nhau.
​“Mày đã biết phải nói gì chưa, Đại biểu học sinh ChoiWooje?”Ryu Minseok, thanh mai trúc mã của Choi Wooje, học cùng lớp và ở chung ký túc xá với cậu.
​“Cứ viết đại rồi lên đó ứng biến thôi.” Choi Wooje vừa thay xong đồng phục, lúc cúi đầu làm lộ ra miếng dán che Pheromone ở cổ, “Tin tao đi, bài diễn thuyết này không phải ai cũng nghe đâu. Cho dù tao có nói gì, cũng chẳng ai nhớ hết.”
​“Mày cũng được lắm…” Ryu Minseok nói, “Biết bản thân sắp đến kỳ phân hóa giới tính thứ cấp, vậy mà còn cố chạy đi kéo bè kết phái đánh nhau.”
​“Vẫn ổn, chưa đến mức tàn tật đâu.” ChoiWooje, “Thằng ** đó bị tao kéo đi phân hóa chung luôn rồi.”
​Chẳng qua Park Dohyeon là Alpha, khi phân hóa không có khó chịu như cậu.
​Chuyện lên TV, hai người là cùng nhau lên, không ai thoát được, rất công bằng.
​Bài hiệu ca đang được phát vang vọng trong hội trường, tất cả các tân sinh đều đồng loạt ngồi vào chỗ. Hàng ghế phía trước hội trường dành cho lãnh đạo và giáo viên của trường, cùng với một vài phóng viên và nhiếp ảnh gia đứng hai bên để chụp ảnh và viết bài đăng báo.
​Mọi người còn chưa kịp ổn định chỗ ngồi, phía dưới khán đài đã có vài học sinh xì xầm to nhỏ với nhau.
​“Đại biểu học sinh năm nay là ai nhỉ?”
​“Không biết, chờ tí nữa thì biết. Nhất Trung là một trường học có tiếng, ai giỏi sẽ được coi trọng.”
​“Tôi là người mới, nghe bảo năm hai trường các cậu có một anh đẹp trai? Một Alpha siêu soái.”
​“Anh đẹp trai mấy ngày nay xuống sắc rồi, muốn thấy chắc phải chờ hai ngày sau.”
​“Bắt đầu rồi, bắt đầu rồi! Đừng nói nữa!”
​Hiệu ca ngừng lại, lễ khai giảng chính thức bắt đầu, tất cả đều trôi chảy theo kịch bản sẵn có. Hiệu trưởng, phó hiệu trưởng với các chủ nhiệm năm nhất lần lượt bày tỏ sự mong đợi và lời chúc may mắn của mình dành cho tân sinh. Tiếng chụp ảnh từ hai phía vang lên không ngừng.
​Ghế ngồi của đại biểu học sinh không có bảng tên. Choi Wooje ngồi cách anh đại biểu học sinh năm ba mấy hàng ghế. Đây là kết quả của sự thông đồng với người anh em hôm qua. Các chủ nhiệm đều sắp nói xong, vậy mà người này còn chưa tới, định cho cậu leo cây hả.
​“Anh trai.” Choi Wooje nhỏ giọng gọi anh đại biểu học sinh ưu tú cách mình hai hàng ghế.
​Học sinh bị gọi mang vẻ mặt đầy hoang mang mà nhìn vị Omega tân sinh này.
​“Giúp em tí, anh lên phía trước ngồi được không.” Choi Wooje đè thấp thanh âm bảo.
​Anh trai kia cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng vẫn nghe cậu kéo ghế ngồi dịch lên trên một chút, chặn gần hết tầm mắt của các thầy cô đang ngồi phía trước.
​Choi Wooje hết nhìn trái lại quay sang phải, móc điện thoại ra, trốn sau tấm lưng yểm hộ của người anh em nọ, ngang nhiên dưới mắt thầy cô mà mở di động.
​[ Không phải là mèo ]: Anh tra, sao còn chưa tới?
​[ Đại biểu ưu tú của học sinh năm hai ]: Đang lấy tài liệu, chốc đến.
​[ Đại biểu ưu tú của học sinh năm hai ]: Sao lại quan tâm tôi như vậy? Tiên-nữ-nhíu-mày.jpg
​[ Không phải là mèo ]: Cút.
​[ Đại biểu ưu tú của học sinh năm hai ]: Một phút nữa, lập tức đến.
​Một phút đồng hồ sau, đại biểu học sinh của năm nhất – Choi Wooje dưới một tràng pháo tay của các bạn học sinh mà buông di động xuống, chậm rãi bắt đầu bài nói: “Kính thưa các vị lãnh đạo, quý thầy cô cùng toàn thể các bạn học sinh thân mến, tôi là……”
​Lễ đường đột nhiên lại vang thêm một trận hoan hô. Choi Wooje bỗng phát hiện bên cạnh mình có thêm một người. Cậu duy trì nụ cười thân thiện mà quay đầu.
​Choi Wooje: “……”
​Cái thằng ngu ngày hôm qua kéo bè kéo lũ đánh nhau với cậu ở trước cổng trường, hiện tại đang đứng trước mặt cậu, cười với cậu.
​Park Dohyeon hiển nhiên đã biết được cậu sẽ có cái loại phản ứng này, nhanh tay lẹ mắt đè tay cậu lại, tay phải thì đưa lên trên không chỉ vào chính mình, trong ánh mắt đầy ý chế giễu không chút giấu diếm: “Choi Wooje, một người ưu tú như cậu đáng để làm quen với một người ưu tú như tôi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com