Ngáo ngơ (1)
"Em ngáo ngơ vì chị mà"
...
Hôm nay là ngày đầu View nhận việc ở ga tàu điện gầm sầm uất nhất Băng Cốc này.
Công việc của em là dược sĩ thời vụ.
Hiện tại thì chỉ có mình em được tuyển, nên mọi chuyện từ vệ sinh quầy, kiểm kê lẫn sắp xếp, trưng bày thuốc lên kệ đều chỉ có mỗi mình em đảm nhận.
Dọn xong mớ hỗn độn mà chủ cũ để lại đã làm View mệt bở cả hơi tai, tay chân, mặt mày thì dính đầy bụi bặm.
"Còn phải ráp mấy cái kệ với sắp xếp thuốc lên nữa"
Mùi của thời gian và sự ẩm mốc vẫn còn đó, nhưng chừng đó đã là quá sức với em.
"Thôi để mai làm tiếp, giờ đói quá, kiếm gì ăn mới được"
View tựa vai vào chỗ ít bẩn nhất rồi lấy điện thoại ra, suy nghĩ nên ăn gì.
"Giờ mà đặt online cũng mất 15 phút mới giao tới, chắc lúc đó mình đói le lưỡi luôn rồi"
Ngón trỏ nhịp nhịp vào điện thoại một lúc thì View cắn răng quyết định bước qua quầy kế bên ăn tạm cái gì đó rồi đi về ngủ.
...
Đứng trước quầy thức ăn nhanh, View hít một hơi sâu, View trấn an bản thân.
"Không sao đâu View. Chỉ là một bữa ăn thôi mà"
"Chị ơi! Cho em một burger bò với một khoai tây cỡ vừa"
"Số của em đây, em ra bàn đợi một lát nha"
Hôm nay vì đói quá mà bày đặt ăn sang, chuyến này về ăn mì gói hết tuần.
View trong lòng đau đớn, quằn quại, tiếc tiền dựa lưng vào chiếc ghế da êm ái.
Đang buồn bực trong lòng, View đưa mắt nhìn xung quanh thầm đánh giá.
Không gian quán ấm cúng với sắc vàng là tông màu chủ đạo, nội thất thì được bo tròn hết thảy tạo cảm giác bềnh bồng như đang ngồi trên những đám mây mềm mại.
Kết hợp với những bài nhạc du dương, nhẹ nhàng, View thầm nghĩ nơi này rất thích hợp để đến lúc tan ca.
"Quán bật bài gì nghe chill vậy ta? Hay quá trời luôn a..."
Hai hàng mi đã dần trở nên nặng trĩu và cuối cùng, một tiếng đứt gãy của sự tỉnh táo, nó đã khép hẳn lại.
View rất tự nhiên mà tựa đầu lên cửa kính ngủ quên.
...
June đứng trong quầy, gọi số mấy lần nhưng tuyệt nhiên chẳng thấy ai đến nhận.
Cô thở hắt ra một hơi rồi cầm khay thức ăn đem lại tận bàn cho vị khách đáng ghét kia.
"Thôi thì coi như làm việc thiện một hôm vậy"
Đi đến chỗ vị khách trẻ đang say ngủ kia, chân mày June mới giãn ra được chút ít.
"Bé nhà ai mà ngủ ngoan thế nhỉ?"
Tính để đây rồi rời đi nhưng do ai kia ngủ xinh quá nên June ngồi xuống cạnh em, chống cằm tranh thủ ngắm em một tí rồi mới gọi em dậy.
"Bé ơi! Dậy nào"
June lay lay ống tay áo blouse của View, dịu giọng gọi em dậy.
View đang mê man từ từ tỉnh giấc, suýt bật ngửa vì bắt gặp chị nhân viên siêu xinh xẻo đang mỉm cười ngọt ngào với em.
"Ôi! Em ngủ bao lâu rồi. Xin lỗi chị nha, nguyên ngày hôm nay em dọn dẹp đồ mệt quá nên ngủ quên"
June chẳng thể ngừng mỉm cười vui vẻ vì điệu bộ hối lỗi, ríu rít xin lỗi của em.
"Không lâu lắm đâu, em ăn đi rồi còn về nhà"
View gật đầu cảm ơn chị lia lịa rồi cầm miếng burger lên cắn một miếng bự để thỏa mãn cái bụng đang cồn cào.
Chưa kịp nhai hết đã vội nuốt xuống, View bị nghẹn, em vỗ ngực liên hồi để miếng thức ăn trôi xuống cuống họng.
Bất ngờ có ly nước mát lạnh đưa đến, View nhận lấy không chút do dự, ực một hơi đầy rồi khà ra một tiếng vì hơi gas xộc lên mũi cay xè.
"Cảm ơn nha... Ủa là chị hả?"
"Ừm. Ly đấy tặng em đấy"
View bất ngờ nhìn June.
"Được không vậy chị? Để em trả.."
"Khỏi đi. Chị tặng mà, em ăn tiếp đi, chị đi dọn đồ"
View cười tít mắt, trong lòng hạnh phúc biết bao.
"Hôm nay hên thật"
Xử lý xong phần thức ăn, View đứng dậy bước đến quầy để thanh toán. Đưa tay chạm vào túi quần thì thấy xẹp lép, View hoang mang lục lọi hết tất cả các túi.
Loay hoay một hồi thì View quay qua nở một nụ cười thật tươi với chị thu ngân.
"Thôi chết... Em bỏ quên bóp ở nhà rồi"
June dọn bàn bên kia, thấy View ngại ngùng đứng mãi ở quầy nên cũng đoán ra được tình hình nên đi nhanh lại chỗ em.
"Hui! Nay cậu đi đâu đấy, nay ăn ở chỗ tớ hả! Cậu đến mà không nói với tớ, vậy để tớ bao chầu này nha"
June nháy máy ra hiệu cho View nói tiếp.
"À à...Lâu quá không gặp cậu, vậy mình không khách sáo nha, lần sau lại đến nữa"
Xã giao vài câu nữa rồi June quét mã thanh toán giúp View, ra dấu đã xong cho em.
View thấy chị nhân viên đã cứu mình một phen, mím môi xúc động, đôi mắt rưng rưng cảm động như muốn nói cảm ơn, chờ có dịp liền báo đáp ơn này.
...
View không vội về, em đứng tựa vào cửa sắt của quầy thuốc đợi chị nhân viên kia tan ca để nói cảm ơn.
Nhìn từng nhân viên lần lượt bước ra khỏi quầy, lòng View lại cuộn lên từng hồi chờ mong.
"Sao mãi vẫn chưa tan làm nhỉ?"
Chốc chốc lại nghía vào trong quầy tìm kiếm bóng hình nhỏ nhắn ấy nhưng đợi mãi chẳng thấy ra.
"Thôi để vào coi thử"
Quầy đã tắt bớt đèn, phía trong góc có bóng người đang lũi thủi nhấc từng cái ghế nặng nề lên bàn. Thấy vậy View liền bay nhanh vào đỡ giúp.
June giật mình vì tự dưng có bàn tay to lớn đỡ lấy chiếc ghế giúp mình, khi nhìn qua thì thấy em bé ngủ gật khi nãy.
Miệng chẳng thể ngưng được nụ cười, June phủi phủi tay nhìn em giúp mình dọn dẹp.
"Ủa em chưa về nữa hả bé"
Úp cái ghế cuối cùng lên bàn, View quay sang nhìn June gãi gãi đầu nói.
"Em tính đợi chị tan ca rồi cảm ơn chị, mà đợi hoài không thấy chị ra nên vào tiếp chị luôn"
"Hôm nay bạn chị có việc nên chị làm giúp, cảm ơn em nha"
View gật đầu như đã hiểu, cả hai đi ra khỏi quầy, View giúp June kéo cửa sắt xuống, vì View thấy chiều cao của chị không thích hợp lắm để làm.
"Để em, hui..."
*Thịch thịch*
View thấy tim mình đập loạn xạ cả lên khi hai bàn tay chạm vào nhau.
Thật mềm a.
June bị say mê trước đôi mắt to tròn lại long lanh như cún con của View vài giây rồi mới ngại ngùng rời tay ra.
View vờ ho khan vài tiếng rồi nói.
"Ừm.. Chuyện khi nãy, cảm ơn chị nhiều nha."
"Không có gì đâu mà"
"Vậy... Em về đây"
"Ừm. Về cẩn thận"
Cả hai luyến tiếc nói lời tạm biệt rồi quay người rời đi, nhưng chưa được vài bước, View và June đồng thời quay lại hỏi tên đối phương.
Cả hai bước lại gần nhau, ngập ngừng hỏi thăm làm quen nhau bằng những câu hỏi hết sức bình thường.
"Em là View, chị tên gì vậy?"
Đôi mắt dán vào mũi giày nãy giờ lập tức ngước lên nhìn chủ nhân giọng nói trầm ấm ấy.
"Chị là June, em mới làm ở đây hả. Nhìn em có chút lạ"
View liền trả lời một tràng nhanh như tên lửa bắn sau khi nghe câu hỏi của chị.
"Dạ đúng rồi, em mới được tuyển, chiều giờ em đến để dọn dẹp quầy"
"Vậy là chúng ta làm ở cạnh nhau nè, có gì thì nhớ giúp đỡ nha nha N'View"
View được một lần hít vào căng cả phổi.
Ôi! Chị ấy mới chỉ gọi tên mình thôi mà sao đã thấy nóng mặt thế này, mày thật là thiếu tiền đồ quá đi View ơi.
"Em sẽ qua chỗ chị thường xuyên hơn"
"Không cần đâu, chỗ chị bán, được cái giá cao nhưng đồ ăn cũng tạm thôi!"
View bật cười khó hiểu nhìn June.
Trong đầu đột nhiên hiện lên suy nghĩ của cha tổng tài trong mấy tiểu thuyết em hay đọc: "Cô gái này thật thú vị!"
....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com