Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25: Cơm Tối

"Đi chơi thế nào, vui không?" Kim Seokjin mở cửa đón Jungkook, thuận tiện hỏi một câu, lại nghĩ đến chuyện Jungkook đã kết hôn, cố gắng giấu đi mất mát trong lòng mình.

"Không tồi, rất vui. Đi chơi lâu như vậy đều không có vẽ, tay em đã cứng rồi này." Jungkook mỉm cười đưa tay ra vặn vẹo vài động tác cho Jin xem.

Seokjin mỉm cười xoa đầu cậu, cũng không có đáp lại. Jungkook tiến vào trong nhà, nhanh chóng soạn ra dụng cụ, một bức tranh ở góc tường đập vào mắt cậu, nhìn qua được bao bọc cẩn thận, không thể nhìn rõ bên trong, chỉ có vẻ quý giá.

"Anh mới mua tranh à?" Cậu nhìn về phía Jin đang rót nước, tò mò hỏi.

Jin vừa nghe đã biết cậu đang nói tới bức tranh nào, bình thản uống một ngụm nước "Là của bạn, anh chỉ tạm thời giữ giúp thôi." Quả thực giữ trong tay bức tranh này không dễ dàng gì, chỉ sợ một ngày có người đến đòi lại, hư hỏng một góc nào anh chắc chắn không đền nổi.

Jungkook "ừm" một tiếng, tỏ vẽ đã hiểu, tiếp tục quay về hướng bảng vẽ, căng giấy lớn ra, gọt gọt bút chì.

"Hôm nay bắt đầu vẽ người đi, anh dạy em cách phát thảo trước."

"Được."

Jin nói rồi lấy ra một tấm hình, mẫu trong ảnh là gương mặt phổ thông cơ bản, lúc trước anh bắt đầu học cũng là vẽ hình người này.

"Trước tiên phát thảo một khung hình chữ thập theo hướng mặt người như này, sau đó xác định vị trí mắt mũi miệng, tiếp tục ước tính các điểm ở khung xương mặt, cứ dùng bút chì ước định từng chút như vẽ tĩnh vật thôi. Đã hiểu chưa."

"Đã hiểu, đánh bóng thì sao?"

"Không cần vội, vẽ khuôn và chi tiết thật tốt trước, mấy ngày sau liền chỉ em đánh bóng."

Jungkook chăm chú nghe Jin dặn dò, sau đó tập trung cầm bút đo đo vẽ vẽ. Một tiếng đồng hồ sau khuôn mặt gần như hoàn chỉnh, ngồi cả một tiếng, lưng có chút mỏi. Jungkook đứng lên vặn vẹo người.

"Xong rồi sao, để anh xem."

Jin tiến lại gần, nhìn nhìn một chút rồi đưa tay lấy bút chì của Jungkook bắt đầu chỉnh sửa.

"Đoạn này hơi lệch một chút, lúc đo có thể dùng độ dài mũi làm tiêu chuẩn, ước tính ra hai phần ba mũi như ở ảnh thì ở đây cũng làm như vậy."

Jungkook ở bên cạnh chuyên chú lắng nghe, mất thêm nửa tiếng nữa mới coi như tạm hoàn thành.

"Về nhà cũng chọn hình ảnh một người nào đó rồi luyện tập nhé!"

"Được, em biết rồi." Cậu dọn dẹp lại dụng cụ chuẩn bị ra về, lát sau mới nhớ ra điều gì đó "Anh khi nào thì có thời gian, chúng ta cùng đi ăn một bữa, là việc mừng tốt nghiệp lần trước."

Việc này Jungkook không nhắc tới, Seokjin tưởng chừng đã quên. Ngẫm nghĩ lại thời gian này tên Kim Namjoon vẫn một mực đòi anh đến bôi thuốc lên vết thương, đến chỗ của hắn rồi lại quay lại nhà quả thực đã hết thời gian. Cái tên cao to đó một vết thương nhỏ ở miệng cũng làm ầm ĩ lên, dám chừng phải đợi đến tuần sau anh mới thoát được.

"Tuần này anh có chút việc, tối thứ ba tuần sau đi, thế nào?"

"Được" Thời gian này Jungkook vẫn chỉ tập trung tìm kiếm một chỗ thực tập, cả ngày không có làm gì nhiều, tương đối rảnh rỗi. Jungkook nhìn giờ trên điện thoại, không còn sớm nữa, nếu không trở về làm cơm tối, dự là dạ dày lại đau. "Thế em về trước đây, đợi em kiếm được một quán ăn ngon sẽ nhắn địa chỉ cho anh."

Hai người tạm biệt nhau, Jungkook nhanh chóng đi bộ ra khỏi tiểu khu đến trạm bus gần đó. Về đến nhà, cậu nhanh chóng rửa tay, làm cơm. Hai món mặn một món canh thanh đạm không cay, như cũ nấu nhiều hai phần. Dù trong lòng vẫn biết Kim Taehyung không bao giờ về nhà ăn tối, cậu vẫn kiên trì làm như vậy, ngày ngày an tĩnh chờ đợi anh, cũng chưa từng nói cho Taehyung biết. Nếu đã đến giờ cơm anh vẫn không về, Jungkook lại tự mình ăn một phần, phần còn lại cất vào tủ lạnh để dành làm điểm tâm ngày hôm sau.

Hôm nay Jungkook cũng đinh ninh mọi thứ sẽ diễn ra như vậy, lấy ra hộp đựng thức ăn chuẩn bị bỏ một phần vào tủ lạnh lại đột ngột nghe tiếng mở cửa.

Kim Taehyung không kén ăn, chỉ là hôm nay không hiểu sao bắt đầu không có khẩu vị ăn ở bên ngoài, vừa tan sở đã để Kim Namjoon một mình ở gara xe, nói mình hôm nay có việc phải về nhà, không hề để tâm trợ lý của anh hôm nay làm thế nào ăn tối. Kim Namjoon giật giật khóe miệng, cảm thấy sếp tổng của hắn càng ngày càng tùy ý.

Kim Taehyung nhìn Jungkook đứng trước cửa tủ lạnh, lại nhìn đến phần ăn ít ỏi trên bàn, không ngờ cậu lại nấu ăn sớm như vậy. Anh có chút tiếc nuối, Jungkook không hề biết anh sẽ về, chỉ nấu ít như vậy, Kim Taehyung không thể mặt dày đi đến ăn đồ của cậu. Vẫn giữ dáng vẻ mất mát nhìn xuống bàn ăn, Kim Taehyung nghe thấy giọng nói mềm mại của cậu.

"Anh chưa ăn tối phải không?"

"Không cần đâu, em nấu ít như vậy, không thể đủ hai chúng ta cùng ăn. Tôi gọi trợ lý mua cơm là được rồi."

Kim Namjoon vừa đậu xe dưới tiểu khu Kim Seokjin liền hắc xì một cái, trong lòng tự tin cho là Seokjin bé bỏng vừa nghĩ đến hắn.

"Không sao, hôm nay em nấu rất nhiều, ở đây vẫn còn một phần. Anh ngồi xuống đi." Jungkook vừa nói vừa xoay người, thuận tiện đổ phần ăn trong hộp ra bát, giấu đi sự vui vẻ trong lòng mình.

Kim Taehyung vừa nghe thấy lời cậu, tâm trạng lập tức phấn chấn. Anh nhanh chóng đi đến bồn rửa rửa tay, lại tự mình lấy thêm một bộ bát đũa, vui vẻ kéo ghế ngồi xuống.

Kim Taehyung không khách sáo gắp một miếng rau xào, mùi vị thập phần làm dạ dày anh hài lòng.

"Hôm nay đến lớp mỹ thuật sao?" Anh vừa ăn thêm một miếng, lại nhìn thấy vết chì vẽ dính trên góc tay áo cậu.

"Ừm, lâu ngày không vẽ, tay có chút cứng." Jungkook trả lời anh, một bên vẫn bình thản ăn cơm.

"Em khi nào đến Jung thị làm việc?"

Thời gian Jungkook tốt nghiệp đến nay đã gần một tháng, Kim Taehyung cho rằng cậu rất nhanh sẽ đến Jung thị cùng Jung Hoseok quản lý công ty.

"Em không định làm việc ở Jung thị. Trước mắt sẽ kiếm một công ty để thực tập một thời gian."

Kim Taehyung chỉ biết quan hệ của cậu cùng Jung phu nhân không tốt, lại không ngờ cậu thực sự không có ý định làm việc ở công ty gia đình. "Đã kiếm được nơi nào chưa?!"

"Vẫn chưa." Jungkook nộp đơn vào các công ty tương đối lớn, cậu cho rằng năng lực bản thân không tồi, không cần ủy khuất đến một nơi nhỏ không có cơ hội thăng tiến. Bất quá không biết cậu đã tính sai điểm nào, cũng không hề nhờ vả Jung Hoseok hay để lộ thân phận của mình, đã chờ lâu cũng không có công ty nào liên lạc.

"Đến Kim thị đi, tôi nói Namjoon sắp xếp giúp em."

Jungkook chưa từng nghĩ anh sẽ đề nghị như vậy. Cậu vốn luôn cho rằng Taehyung ở bên ngoài không muốn để cậu quá gần, ngộ nhỡ có người phát hiện thân phận của cậu, anh sẽ không hề thoải mái. Bây giờ trên bàn cơm Kim Taehyung đã mở lời như vậy, Jungkook mới không sĩ diện từ chối. Kim thị lớn như vậy, được đến đó thực tập đối với cậu không có chỗ nào không tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com